Chương 71: Cứu tràng

Bị đánh lén không kịp trở tay, Thiên Linh Lung thầm nghĩ chờ nàng tỉnh dậy nhất định ra tay tính sổ với tên Đường Tam đáng ghét ấy nhưng nàng không ngờ khi bản thân chạy ra khỏi Như ý Bách Bảo nang của Đường Tam chính là đối mặt với tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc! Tên điên này tự bạo hồn hoàn a!

Thiên Linh Lung nắm lấy sợi xích trong suốt trói buộc hai người để tránh bản thân bị Đường Tam kéo văng ra xa, tay phải giơ lên tạo màn chắn trong suốt dạng tổ ong chống lại dư ba trận chiến giữa Đường Tam và Thiên Nhận Tuyết gây ra.

" Thì ra ngươi ở cùng Đường Tam. Thiên Linh Lung, ngươi định phản bộ Võ Hồn điện sao?" Thiên Nhận Tuyết nhìn Thiên Linh Lung bằng ánh mắt sắc lạnh vô cùng.

" Lại dùng ánh mắt cao cao tại thượng đó nhìn ta, các ngươi thật khiến cho người ta cảm thấy chán ghét mà!" Thiên Linh Lung biết hành động kế tiếp của bản thân chính là hành vi phản bội Võ Hồn Điện cho nên cũng không định tiếp tục làm vị thánh nữ lạnh lùng ngày nào nữa, tay phải cầm Đại Đồng kiếm nói: " Đường Tam do bổn tiểu thư đây bảo kê, ngươi muốn động hắn phải hỏi ta trước!"

" Đã biết rõ ta đã thành thần mà ngươi không biết phải trái đối đầu với ta sao?"

" Thần thì sao chứ? Trên đời này lại không chỉ có ngươi thành thần, dựa vào cấp bậc thần vị mà nói ngươi còn thua thần vị hắn kế thừa." Thiên Linh Lung chỉ đang rơi vào trạng thái cuồng bạo thê thảm tựa tên điên của Đường Tam.

Thiên Nhận Tuyết nhìn Thiên Linh Lung coi thường bản thân, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng. Sau đó nàng ta nở một nụ cười kinh miệt nhìn về phía Thiên Linh Lung, sau đó một cỗ khí thế uy nghiêm từ trên người nàng ta tràn ra, ánh sáng thần thánh lan tỏa khắp toàn thân trong phút chốc, cả người nàng như trở thành trung tâm của đất trời, hoà hợp với nguyên khí của thiên địa thành một, làm cho người ta có cảm giác nàng ta có mặt ở tất cả mọi nơi nhưng cũng không thật sự có mặt tại đó.

Cảm nhận được sự hưng phấn của Đại Đồng kiếm, Thiên Linh Lung từ trong hồn khí đạo lấy ra một viên thuốc ném cho Đường Tam dùng để trị vừa căn dặn: " Kế tiếp sẽ lần trận ác chiến, ngươi đừng có kéo chân sau đó!"

" Đã biết!" Rõ ràng đang trong tình cảnh gian nguy nhưng trái tim Đường Tam lại vô cùng nhẹ nhàng, có thể cùng nàng kề vai sát cánh bên nhau thật tốt.

Thiên Linh Lung không biết nội tâm Đường Tam đang nghĩ gì, nàng nắm tay của hắn tránh né ngọn lửa màu vàng được tạo từ thần lực của Thiên sứ thần. Thiên Nhận Tuyết nhìn ngọn lửa vàng không cách nào chạm đến người bọn họ trong lòng dâng lên nỗi buồn bực, ra tay càng thêm ác liệt.

Đường Tam cũng không phải ăn chay dùng toàn lực lượng bản thân tạo ra đạo ánh sáng hình vòng tròn trong vòng mười dặm, lúc vòng sáng ấy va chạm vào bất cứ vật gì cao bằng ngọn cây đều bị cắt đứt. Năng lượng ba động khổng lồ làm cho không khí ngưng đọng lại, lúc này người bị đánh bay đi không phải là Đường Tam nữa, mà chính là Thiên Nhận Tuyết.

Thiên Linh Lung phản ứng nhanh chóng ra tay ngăn cản dư chấn, ánh mắt nhìn Đường Tam quỵ gối phun ra một ngụm máu tươi trong cổ họng nàng cũng xuất hiện cảm giác nóng rát, cố nén ngụm máu trong họng nàng nhìn Thiên Nhận Tuyết xuống đất, lúc hai chân chạm đất, mặt đất lập tức lún sâu hơn nửa mét. Hiển nhiên nàng ta đã không thể hoá giải hoàn toàn lực lượng trong một kích ấy của Đường Tam. Lực công kích sắc bén kia xâm nhập vào trong Thiên Sứ thần lực của nàng liền phát ra một lực nổ vô cùng mạnh mẽ, rồi cắn nuốt năng lượng sung mãn của Thiên Sứ thần lực, làm cho đặc tính thiêu đốt căn bản là không thể phát huy ra.

"Ha ha, đến đây đi ..."

Nhìn bộ dạng tươi cười của Thiên Nhận Tuyết, Thiên Linh Lung khẽ mắng: " Thiên sứ thần gì chứ, bà điên thì đúng hơn."

" Tiểu Linh!" Đường Tam nghe nàng ví von bộ dáng của Thiên Nhận Tuyết, khóe môi khẽ cong lên.

" Các ngươi muốn tìm đường chết sao?" Thiên Nhận Tuyết nổi giận quát lên một tiếng, thất bại liên tiếp làm cho lửa giận trong lòng nàng hừng hực như thiêu đốt.

" Ai chết còn chưa biết đâu!" Nói đoạn, Thiên Linh Lung quay sang căn dặn Đường Tam: " Kế tiếp, ta phụ trách tấn công ngươi đừng cứng đầu lấy thương đổi thương!"

Thiên Nhận Tuyết nhìn bộ dạng không chịu thua của hai người khẽ hít sâu một hơi, nếu đã thế phải thừa dịp hai người này còn chưa trưởng thành trước gϊếŧ chết để trừ mối họa.

Cùng lúc với thân kiếm Thiên sức bốc lên ngọn lửa màu vàng mênh mông, một đường kiếm theo động tác của Thiên Nhận Tuyết ngang trời bổ xuống. Thiên Linh Lung nắm Đại Đồng vung mạnh tạo ra một lưỡi kiếm khí chặn đứng đoàn tấn công như muốn xé rách trời đất của Thiên Nhận Tuyết.

"Ầm!!!"

Hai thần khí va chạm trên không, cả bầu trời dường như biến sắc, giống như mặt trời đã lặn sâu vào trong đất. Bầu trời của Tinh Đấu đại sâm lâm hoàn toàn hiện ra một mảng màu vàng chói sáng, cho dù ở xa ngoài ngàn dặm, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

"Đó là..." Bỉ Bỉ Đông đang trong xe ngựa nhìn về hướng Tinh Đấu đại sâm lâm, mắt thấy cảnh tượng kỳ lạ bầu trời bị nhuộm đẫm màu vàng kia, cả người ngây dại. Với tu vi của nàng, có thể cảm giác được khí tức của cú va chạm ấy, chỉ thần mới có thể đạt tới trình độ như vậy mà thôi.

"Sư phụ, cái kia rốt cục là gì vậy? Vì sao lại đáng sợ như thế?" Hồ Liệt Na nhìn kim quang kia, cảm giác của nàng không giống Bỉ Bỉ Đông, trong lòng nàng lại sinh ra cảm giác run sợ, hít thở không thông, trên mặt trắng bệch. Nàng vội cúi đầu, không dám nhìn ánh kim quang kia lần nữa.

Ngoài ngàn dặm nhìn kỹ còn có cảm giác như thế, năng lượng trong ánh kim quang này khổng lồ đến mức nào có thể tưởng tượng được.

"Thần cấp, không thể nào, lại là một người tiến tới thần cấp. Đại cung phụng, rốt cục ngươi đang làm gì vậy?" Hai tay Bỉ Bỉ Đông bất giác siết chặt, cắn chặt môi dưới, trong mắt phát ra quang mang vô cùng kiên định.

Cố gắng đã nhiều năm, tuyệt không thể để cho giống như dã tràng xe cát!

"Na na, truyền mệnh lệnh của ta, tất cả tăng tốc, nhanh chóng trở về Võ Hồn thành!"

Nàng đã hạ quyết tâm, bất luận trả một cái giá đắt đến mức nào đi nữa, nhất định cũng phải đạt tới cấp bậc như vậy. Nàng muốn mình trở thành người mạnh nhất trong thế giới này, không, phải là thần mạnh nhất. Nội tâm kiêu ngạo của Bỉ Bỉ Đông quyết không cho phép kẻ nào vượt qua bản thân mình, nàng đã hạ quyết tâm, không tiếc tất cả, cho dù là ..., cũng phải nhất định làm cho thực lực của mình tăng lên.

Thiên Linh Lung nắm tay Đường Tam đứng trên mặt đất nhìn vực sâu rộng 5-6 thước do đòn tấn công đôi bên tạo ra, một bên âm thầm loại bỏ thần lực của thiên sứ thần đang cắn xé trong cơ thể Đường Tam, ánh mắt nhìn bộ dạng có chút chặc vặt của Thiên Nhận Tuyết, nàng ta lẳng lặng đứng ở cây đại thụ bên cạnh, trên người nàng phóng xuất ra Thiên Sứ thần lực bảo vệ cây nhang đang cắm mới tránh khỏi không bị dư âm của sóng năng lượng phá hủy. Trận chiến từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, cây nhang đã cháy được một nửa, nhưng đối với Thiên Nhận Tuyết, trận chiến này đã kết thúc.

Hô hấp của Thiên Nhận Tuyết có chút dồn dập, trên mặt hơi ửng hồng, ánh mắt nàng khẽ ngưng trọng nhìn vẻ mặt điềm nhiên của Thiên Linh Lung đứng đối diện. Dựa vào Thiên Sứ thần niệm cho Thiên Nhận Tuyết biết, Thiên Linh Lung không những không bị ảnh hưởng bởi chiêu vừa rồi còn hơi sức mà ra tay loại bỏ thần lực của Thiên Sứ thần trong người Đường Tam.

" Ngươi rốt cục nhận được truyền thừa của vị thần nào?"

" Dù sao cũng cao hơn của ngươi là được rồi!" Lời này của Thiên Linh Lung khiến cho Thiên Nhận Tuyết tức điên lên, trận chiến lại một lần nữa bùng nổ.

Lần này Thiên Linh Lung không hề bị động phòng thủ mà trực tiếp ra tay tấn công, mặc dù thần vị mà Thiên Linh Lung kế thừa cấp bậc rất cao cho dù là ở thần giới cũng chỉ có vài vị sánh ngang nhưng dù sao hiện tại nàng vẫn chưa chính thức kế thừa nên muốn đánh thắng Thiên Nhận Tuyết là chuyện khó khăn song bằng vào sự phối hợp giữa hai người, trận chiến này lập tức rơi vào tình trạng ngang tay, không ai làm được gì đối phương.

Nhưng đối với tình thế này đôi bên đều không hài lòng, giành co một hồi lâu cuối cùng cũng phân ra thắng bại. Trái tim Thiên Nhận Tuyết bị Quan Âm Hữu Lệ của Đường Tam phá nát nhưng Thiên Linh Lung vì giúp Đường Tam sáng tạo cơ hội lãnh phải một vết thương ở xương sườn.

Thiên Nhận Tuyết nghĩ đến cảnh Thiên Linh Lung ăn mệt rốt cục không nhịn được, phun ra một ngụm máu tươi màu vàng, phù một tiếng, trực tiếp ngồi trên mặt đất, nhưng trên mặt nàng đã toát ra một nụ cười quái dị.

" Đường Tam a Đường Tam! Ngươi thông minh như vậy, cuối cùng cũng có điểm sai lầm. Ta tin tưởng ngươi nhất định là lần đầu tiên sử dụng kỹ năng này, dĩ nhiên cũng không biết được uy lực chân chính của nó. Đúng vậy, nó đã xuyên thủng trái tim ta, chính là, trái tim ta cũng đã thật sự bị phá nát. Nếu ngươi có thể ngưng tụ thêm một phần thần lực, nói không chừng đã có thể thật sự gϊếŧ được ta!"

Quan Âm Hữu Lệ xuyên qua trái tim nàng, trái tim nổ mạnh, tâm mạch vỡ nát, cho dù Thiên Nhận Tuyết là cường giả thần cấp, lúc này căn bản cũng không còn lực lượng để động thủ lần nữa. Toàn bộ thần lực của nàng cũng đều ngưng tụ ở trái tim mình, mô phỏng ra một trái tim để chống đỡ cho thân thể. Lực lượng của thần mặc dù cường đại, nhưng trái tim vẫn quan trọng như thường, với lực lượng của nàng, ít nhất phải ba ngày mới có thể chữa lành trái tim. Lúc trước làm ra đủ kiểu do dự, đều là do Thiên Nhận Tuyết muốn gạt Đường Tam, nàng không hy vọng Đường Tam chứng kiến mình bị thương nặng như vậy mà thôi. Uy lực của Quan Âm Hữu Lệ, chỉ có chân chính nếm thử mới có thể hiểu rõ, Thiên Nhận Tuyết tin tưởng, nếu mình không phải là thần, căn bản không thể nào sống sót dưới một kích ấy. Thế nhưng nàng cũng hạ quyết tâm, tuyệt đối không cho Đường Tam cơ hội thi triển ra một chiêu như vậy nữa, Quan Âm Hữu Lệ cần phải có thời gian ngưng tụ lực, đồng thời, lần sau gặp lại Đường Tam mình nhất định mặc Thiên Sứ Thần Trang.

"Cám ơn ngươi đã nói cho ta biết!" Đúng lúc này, thanh âm Đường Tam đột nhiên truyền đến từ phía sau Thiên Nhận Tuyết. Thiên Nhận Tuyết chấn động, đột nhiên quay đầu lại, đã thấy Đường Tam không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Hải Thần Tam Xoa Kích, một tay hắn đang nắm lấy Hải Thần Tam Xoa Kích.

Làm sao Đường Tam lại cam tâm bỏ đi như vậy được? Hắn đã sớm coi Hải Thần Tam Xoa Kích như người bạn tốt nhất của mình, đó là vinh quang của Hải Thần, dù mình có thể giữ được mạng sống, nhưng lại từ bỏ phần vinh quang này, như vậy, Đường Tam biết rằng, chính mình vĩnh viễn cũng không thể kế thừa Hải Thần thần vị.

Cho nên, sau khi đi khỏi tầm mắt của Thiên Nhận Tuyết, hắn phóng xuất ra Hãn Hải Hộ Thân Tráo, lợi dụng năng lực ẩn thân lặng lẽ dẫn Thiên Linh Lung lần mò quay trở lại, hy vọng vào khả năng vạn nhất, từ phía sau đến gần thần khí của mình.

Cũng vừa lúc hắn đi tới bên cạnh Hải Thần Tam Xoa Kích, nghe được thanh âm lầu bầu của Thiên Nhận Tuyết, lúc này hắn mới lên tiếng.

Thiên Nhận Tuyết giật mình kinh sợ nhìn Đường Tam, không có Hải Thần Tam Xoa Kích, hắn đã khó đối phó như vậy, nếu để cho hắn lấy lại Hải Thần Tam Xoa Kích, sẽ xuất hiện tình trạng như thế nào, Thiên Nhận Tuyết thực sự không dám nghĩ tới.

"Không nên kích động, ngàn vạn lần không nên kích động. Trái tim phá nát chính là chuyện lớn, bằng vào thần lực của ngươi chậm rãi mà chữa trị đi! Dựa vào tình trạng hiện tại của ngươi muốn gϊếŧ chúng ta cũng phải đem mệnh bản thân bồi vào, mấy năm nay các người đối với ta tiến hành tẩy não nhiều như vậy, ta cũng chỉ tin tưởng việc chúng ta là chị em cùng cha khác mẹ. Xem ở phần tình nghĩa này, ta sẽ bỏ cho ngươi lần này. " Thiên Linh Lung đứng phía sau Đường Tam mà nói.

" Tiểu Linh nói đúng, ta khuyên ngươi tuân thủ đánh cuộc đi, chúng ta ba ngày sau gặp lại!"

Từ sau khi gặp Thiên Nhận Tuyết đến bây giờ, trên mặt Đường Tam lần đầu tiên lộ vẻ tươi cười, nhìn Thiên Nhận Tuyết gật gật đầu, xoay người bế đang bị thương Thiên Linh Lung rời đi. Lúc này trông hắn thật tiêu sái.

" Tên ngốc Đường Tam, mau bỏ bổn tiểu xuống! Ta tự mình đi được!" Thiên Linh Lung kinh hô.

" Không được, nàng đang bị thương. Ngoan, nghe lời ta, nếu không ta không ngại giúp nàng ngủ một giấc!" Đường Tam ngay lập tức bác bỏ.

" Ngươi dám đánh ngất ta lần nữa, ta tuyệt đối sẽ khiến ngươi hối hận! A, đau!" Bởi vì dùng sức vùng vẩy khiến cho miệng vết thương phát đau, Thiên Linh Lung hô to.

Nhìn theo bóng Đường Tam dần dần đi khuất, Thiên Nhận Tuyết suýt nữa lại phun ra một ngụm máu tươi. Gặp Đường Tam trong rừng Tinh Đấu , là lần thứ hai nàng đấu với Đường Tam tuy có sự nhảy ngang vào của Thiên Linh Lung, so sánh với lần trước, thực lực vẫn kém hơn, thế nhưng, chính mình vẫn là thua, Thiên Linh Lung cùng Đường Tam mặc dù cũng bị trọng thương nhưng so với dự đoán tốt hơn rất nhiều. Đối với kết quả vẫn thua cuộc, nàng không cam tâm, nàng thật sự không cam tâm!