Thiên Linh Lung nhìn sợi xích trong suốt như thủy tinh hiện ra trước mắt mà đầu bên kia của nó chính là Đường Tam tay cầm Hải Thần Tam Xoa Kích đánh bại các trưởng lão của Thiên Hạo Tông, trong lòng vô cùng khó chịu huyễn hóa Quang Ngọc Khư kiếm chặt đứt căn dây xích trói buộc nhưng lại một lần nữa không tạo ra một vết xướt trên đó nữa là.
Đường Hạo, A Ngân (mẹ Đường Tam) và Tiểu Vũ nhìn Thiên Linh Lung không biết mệt muốn băm nát dây xích nhìn nhau thở dài bất đắc dĩ đồng thời cảm thấy vẻ mặt không chịu thua của cô nàng rất đáng yêu.
Nếu Thiên Linh Lung biết suy nghĩ bọn họ nhất định sẽ tức hộc máu, rõ ràng nghẹn khuất như vậy, con mắt nào mà đáng yêu chứ?
Thiên Linh Lung cuối cùng cũng nhận mệnh thu hồi Quang Ngọc Khư kiếm, Đường Tam bên kia cũng giải quyết ổn thỏa đám lão già cứng đầu của Hạo Thiên Tông.
Thành công thuyết phục các trưởng lão Hạo Thiên Tông, Đường Tam vui vẻ quay đầu nhìn về phía cha mẹ nhưng nhìn thấy vẻ lạnh nhạt của Thiên Linh Lung, nỗi vui mình cũng vơ đi phần nào.
Tiểu Linh, Vũ Hồn điện rốt cuộc đã làm gì khiến cho nàng quên đi tất cả? Ta thật sự rất muốn nàng có thể tươi cười gọi ta một tiếng " Tam ca" như ngày xưa.
Thiên Linh Lung bắt gặp ánh mắt tràn ngập cảm xúc của Đường Tam, trong lòng xuất hiện cảm xúc quai quái, nàng vội quay đầu sang hướng khác thầm nghĩ người này quả nhiên bị bệnh tâm thần!
Bởi vì tác dụng của vòng khảo thí thứ tám mà Thiên Linh Lung không thể cách xa Đường Tam quá 100 mét cho nên chỉ có thể biệt hữu nghe đám người Đường Tam cùng người của Hạo Thiên Tông thảo luận đối phó Vũ Hồn Điện.
Tên Đường Tam này không sợ nàng báo tin cho Vũ Hồn Điện sao? Nàng không thể cách hắn quá xa cũng không chứng tỏ bản thân không có thủ đoạn liên lạc với người của Vũ Hồn điện, nàng không tin đám người Đường Tam không biết.
Đường Tam đương nhiên là không sợ Thiên Linh Lung báo tin Vũ Hồn Điện vì do có vòng khảo thí thứ tám nên hắn cảm nhận được Thiên Linh Lung không có cảm xúc đặc biệt gì dành cho Vũ Hồn Điện mà Đường Hạo từng là người được chọn làm người thừa kế Hạo Thiên Tông đương nhiên biết không ít thủ đoạn có thể liên lạc với tông môn mà thần không biết quỷ không hay, chẳng qua thấy con trai không có chút ý định che giấu chuyện này với con dâu, hắn lựa chọn tin tưởng a!
Vốn tưởng rằng nhóm người Đường Tam còn tiếp tục ôm chuyện thêm chút nữa, Đường Tam đã tiến lại nắm lấy bàn tay Thiên Linh Lung, trong ánh mắt ngỡ ngàng của nàng mà cười nhẹ nói: " Cùng đi nào!"
Hạo Thiên Tông, phía sau núi.
Đường Khiếu, Đường Hạo, Đường Tam, ba người đứng ở ngay phía trước, năm vị trưởng lão, A Ngân, Thiên Linh Lung, Tiểu Vũ đứng ở phía sau.
Nhìn phần mộ bằng đá trước mặt, Thiên Linh Lung thầm trợn mắt, phần mộ tổ tiên nhà mình còn chưa đi bái tế lại chạy đi bái tế mộ của đối thủ, tên gia gia bất công tính khí thất thường kia mà biết còn không biết sẽ lộ biểu tình gì nữa.
Đường Hạo một chân quỳ một gối xuống trên mặt đất, bờ môi của hắn mím chặt, nắm tay đỡ, bang bang dập đầu cúi lạy. Khi hắn một lần nữa nâng người lên, trên trán đã là một mảnh đỏ sẫm.
Đường Tam giống như phụ thân cũng quỳ xuống, A Ngân cùng Tiểu Vũ kéo Thiên Linh Lung cùng nhau quỳ gối ở phía sau bọn họ, dù sao cũng là người đã khuất Thiên Linh Lung quyết định cho người ta chút tôn trọng.
Chẳng qua quỳ suốt ba ngày, chân tê cứng cả rồi!
Hạo Thiên Tông nghị sự đại sảnh, tông chủ Đường Khiếu cùng năm vị trưởng lão lẳng lặng chờ đợi hai cha con, bọn họ đã ở chỗ này chờ suốt ba ngày. Khi nhóm người Thiên Linh Lung đi tới đại sảnh, bọn họ tất cả đều đứng lên.
Đứng phía sau nhìn Đường Khiếu thay mặt Tông môn xin lỗi Đường Hạo, lại nhìn Đường Hạo lắc đầu, thản nhiên nói: "Quá khứ đều đã qua đi."
Thiên Linh Lung nhìn vẻ mặt xấu hổ của năm vị trưởng lão, trong lòng thầm kinh bỉ: Lời của Thiên Nhận Tuyết không sai, cái gọi là chính nghĩa chẳng qua chỉ lời của một phía.
Đường Khiếu tự mình tiến lên dìu Đường Hạo ngồi xuống vị trí của mình, mà Đường Tam thì ngồi ở vị trí trên năm vị trưởng lão, ở gần bên cạnh Đường Khiếu. Có Hạo Thiên Lệnh tồn tại, địa vị của hắn ở trong Hạo Thiên Tông chính là chức vị đại trưởng lão cao nhất, là địa vị thậm chí còn có thể thay thế lời nói của tông chủ.
A Ngân khẽ kéo Tiểu Vũ, mang theo nàng lui ra ngoài. Nơi này là địa phương nam nhân nghị sự, nàng biết rất rõ chừng mực.
Thiên Linh Lung ngồi xuống cái ghế đặt xa nhất trong phạm vi cho phép, năm vị trưởng lão nhìn Thiên Linh Lung không có theo A Ngân cùng Tiểu Vũ rời đi, trong lòng có ý kiến nhưng nghĩ dù sao cũng là người Đường Tam đưa tới.
" Vị cô nương kia cũng nên rời đi, kế tiếp là đoạn đối thoại tuyệt mật của Hạo Thiên Tông!"
" Nếu các vị có thể giúp ta cắt đứt nó, ta lập tức đi!" Thiên Linh Lung giơ tay về sau, sợi xích lập tức hiện ra trước mắt mọi người.
" Đại bá, các vị trưởng lão!" Đường Tam mở miệng giải thích: " Như các vị thấy, Tiểu Linh đã tiến vào vòng khảo thí thứ tám của thần, nội dung cụ thể vãn bối không thể tiếc lộ nhưng nàng ấy không thể cách vãn bối quá 100 mét. Đường Tam sẽ dẫn nàng ấy đi!"
" Cái gì! Khảo thí của thần!"
" Đã đến vòng thứ tám!"
Thiên Linh Lung không quan tâm đến sắc mặt ngưng trọng của nhóm người Đường Khiếu, ung dung lấy bình trà pha sẵn cùng điểm tâm mà thưởng thức.
Nhóm người Đường Khiếu thấy nàng không định phản ứng lại bọn họ tâm tình phức tạp dần lấy lại bình tĩnh.
Trên bàn bên người Đường Khiếu, đặt hai cái cái hộp gỗ. Một cái trong đó, Đường Tam đã gặp qua, đúng là cái hộp để hai khối hồn cốt của phụ thân mà lúc đầu hắn mang đến trả Hạo Thiên Tông.
Đường Khiếu đầu tiên cầm cái hộp này, đứng lên đi tới trước mặt Đường Hạo. Từ đoạn đối thoại của bọn họ, Thiên Linh Lung biết bên trong hộp chính là hai khối hồn cốt mà mấy năm trước Đường Hạo nhờ Đường Tam trả lại tông môn. Đường Khiếu đại diện tông môn muốn Đường Hạo nhận lại đồng thời muốn Đường Hạo nhận chức tông chủ nhưng Đường Hạo đối với hồn cốt trả về không nói gì nhưng chức tông chủ không muốn, Đường Khiếu nhìn vẻ lạnh nhạt từ chối của Đường Hạo cũng biết trong lòng biểu đệ đối với tông môn không hận nhưng cũng không có quá nhiều tình cảm, hắn biết chuyện này cũng không thể trách Đường Hạo, là tông môn thật xin lỗi gia đình của biểu đệ.
Đường Khiếu hít sâu một hơi, cố nén không cho nước mắt chảy xuống, một lần nữa trở lại trước bàn, nâng lên một cái hộp gỗ khác lớn hơn rất nhiều. Lần này, hắn đi tới trước mặt Đường Tam, đưa hộp gỗ tới.
Đường Tam sửng sốt một chút: "Đại bá, đây là?"
Đường Khiếu trầm giọng nói:" Đây là di vật của Lâu Cao thần tượng lưu lại."
"Di vật?" Đường Tam mạnh mẽ đứng lên, một cỗ lực áp bách cường đại từ trên người hắn chợt phóng xuất ra, cho dù ngồi ở đây đều là những cường giả rất mạnh, trống ngực cũng không khỏi gia tốc vài phần.
Tay cầm chén trà của Thiên Linh Lung khẽ khựng lại, ánh mắt nhìn Đường Tm tiếp nhận hộp gỗ, Đường Tam không dám tin nhìn kĩ Đường Khiếu: "Đại bá, Lâu Cao tiền bối, hắn, hắn..."
Đường Khiếu thương cảm nói: "Hắn là người cố chấp nhất mà ta từng thấy, dùng bốn chữ
"Chú tạo cuồng nhân" để xưng hô cũng không quá đáng chút nào. Từ sau khi ngươi đưa hắn đến nơi này, hắn mỗi ngày đều không ngủ không nghỉ chú tạo. Cho dù là ta, mỗi ngày phụ trợ hắn, cũng đã uể oải không chịu nổi. Ba tháng trước, khi hắn tiến hành chú tạo cuối cùng, đã nói với ta, để ta đưa tác phẩm của hắn coi như là di vật lưu lại cho ngươi. Sau đó khi bắt đầu lần chú tạo kia, hắn thậm chí không để cho ta tham gia. Thời khắc cuối cùng, hắn lấy tự thân đầu nhập trong lô hỏa, hoàn thành chú tạo cuối cùng. Mấy thứ này, là thành phẩm trong năm năm của hắn, cũng là tác phẩm chú tạo cuối cùng.
"Nói như vậy, Lâu Cao tiền bối ngay cả hài cốt cũng..."Đường Tam nhìn hộp gỗ trong tay, trong mắt đã mịt mờ một tầng hơi nước.
Xem ra Hạo Thiên Tông cũng không phải không có tình người, Thiên Linh Lung cúi đầu uống trà, như vậy, Thiên Hạo Lưu, ngài đối với ta liệu có một chút là thân tình sao?
Đường Khiếu gật đầu: "Tác phẩm này, có thể nói chính thành phẩm cuối cùng của hắn. Sau khi chuyện này phát sinh, hai vị đệ tử của Lâu Cao thần tượng mang đi lô hỏa hắn từng dùng, nói là quay về Đường môn của ngươi. Kì quái chính là, bọn họ cũng không có bi thương, mà là vui vẻ mà rời đi. Tại thời khắc cuối cùng khi Lâu Cao chú tạo, hắn từng cười lớn ba tiếng, hai vị đệ tử của hắn cũng từng cao giọng hô qua: Chúc mừng sư phụ hoàn thành khoáng thế thần tác.
Nghe Đường Khiếu nói, hai tay Đường Tam có chút run rẩy mở ra hộp gỗ lớn trước mắt.
Thiên Linh Lung biết vị Lâu Cao tiền bối này là vị hội trưởng thợ rèn thành canh tân, cho nên đối tác phẩm được gọi là thần tác của ông ấy rất tò mò.
Một vài kiện đồ vật nằm đó, trên mỗi một kiện đều ẩn hiện một tầng huyết khí nhàn nhạt, nhìn tưởng như là bất kỳ lúc nào cũng có thể bộc phát vậy. Đám người đang ngồi trong sảnh, cho dù là các cường giả Phong Hào Đấu La, nhìn thấy những kiện đồ vật bằng kim loại này, cũng không khỏi từ nội tâm phát ra một loại cảm giác sợ hãi.
Đường Khiếu chỉ vào những kiện linh kiện màu xám bạc kia, nói với Đường Tam: " Những cái này đều là các tác phẩm cuối cùng của Lâu Cao tiền bối."
"Hắn thành công rồi, hắn thật sự là có thể hoàn thành được những thần tác thông thiên này. Lâu Cao tiền bối, ngài, ngài sao lại cố chấp chịu khổ cực như vậy ..."
Khối hình trục dài màu xám bạc và những linh kiện kia, chính là những linh kiện của ám khí Bạo Vũ Lê Hoa Châm a! Đường Tam vẫn có cảm giác rằng chính mình nghiên cứu đối với Bạo Vũ Lê Hoa Châm vốn vẫn còn thiếu sót cái gì đó. Bây giờ cuối cùng hắn cũng đã hiểu được. Làm hắn kinh hãi chính là, chỉ ngắn ngủi trong thời gian có vài năm, Lâu Cao chẳng những đã hiểu rõ ràng, mà còn thật sự làm được. Chính là, khi Bạo Vũ Lê Hoa Châm thành hình, nhất định phải dùng máu người để khơi gợi ra nhuệ khí của Thâm Hải Trầm Ngân, mới có thể luyện thành được loại cơ quan ám khí thiên hạ đệ nhất này.
Đường Tam trân trọng đem hộp gỗ đặt lên bàn, hai tay giơ cao, cực kỳ dịu dàng vuốt ve những linh kiện màu xám bạc kia. Bỗng nhiên, tay hắn chợt động, hai bàn tay hư ảo, vuốt nhẹ lên trên hộp gỗ, mỗi một khối linh kiện màu xám bạc giống như là được truyền cho một tính mạng, từ trong hộp gỗ nhảy lên, xoay quanh đôi bàn tay hư ảo của Đường Tam.
Âm thanh leng keng liên tiếp vang lên, giống như một loại giai điệu êm ái quanh quẩn bên tai mọi người. Khi hai tay Đường Tam dừng lại, trong tay đã hình thành một đồ vật hình trụ dài chừng một thước. Khác với cái ống lúc trước, trên thân ống khi nãy phủ một tầng huyết khí hình khổng tước, lúc này trên thân vật hình trụ màu xám bạc này chỉ có hai chữ to
"Lâu Cao".
Hai chữ này là do huyết sắc ám văn hình thành, đó chính là máu tươi của Thần tượng Lâu Cao.
Cẩn thận đem khối hình trụ kia để lại vào trong hộp gỗ, Đường Tam lui về phía sau ba bước, phù phù một tiếng, quỳ gối xuống, hướng về phía hộp gỗ cung kính ba lạy chín quỳ.
Cả đời Lâu Cao đều dốc sức dành hết cho kỹ nghệ chú tạo, tuyệt đối đáng cho hắn lạy một lạy này. Đây cũng là cách duy nhất để Đường Tam bày tỏ sự tôn kính của hắn đối với Lâu Cao.
Ngắn ngủi trong thời gian năm năm, Lâu Cao đã chế tạo thành công ba đại tuyệt thế ám khí của Đường Môn: Khổng Tước Linh, Phật Nộ Đường Liên, cùng với thứ lấy đi tính mạng của hắn, Bạo Vũ Lê Hoa Châm.
Đậy hộp gỗ lại, Đường Tam cũng không đem nó cất vào trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, mà cầm nó trở lại chỗ ngồi của mình. Trong lòng ngập tràn bi thương, thật lâu cũng chưa có định thần lại được. Nếu như sớm biết là sẽ phải hi sinh tính mạng của Lâu Cao để hoàn thành, như vậy, hắn thà rằng không có những tuyệt thế ám khí này.
Đường Khiếu không tới an ủi Đường Tam, Đường Hạo cũng đồng dạng không có, bởi vì bọn họ tin tưởng rằng, Đường Tam nhất định có thể xử lý tốt cảm xúc của mình.
Thiên Linh Lung thầm than, lấy thân hiến tế vũ khí, phần dũng cảm này cũng không phải ai cũng có can đảm làm.
Kế tiếp Đường Khiếu đại diện Hạo Thiên Tông bày tỏ ý tông môn một lần nữa hiện thế trả mối thù năm nào với Vũ Hồn Điện, Đường Tam cũng hướng Hạo Thiên Tông báo việc nữ hoàng của Võ hồn đế quốc Bỉ Bỉ Đông cũng là song sinh võ hồn, võ hồn thứ hai đã có được đến bảy cái hồn hoàn. Nếu Đường Tam đoán không lầm, thì hiện tại hồn lực của nàng phải đạt đến chín mươi chín cấp.
Tin tức này khiến cho mọi người đều kinh hãi nhưng Đường Tam hướng mọi người nói, muốn đánh bại Bỉ Bỉ Đông hắn không có nắm chắc nhưng ít nhất có thể ngăn cản được nàng. Nếu chỉ có một mình nàng mà thôi, thì cũng không đáng sợ. Chính thức đáng sợ là tổng thể thực lực của Võ Hồn đế quốc, hay nói đúng hơn, là tổng thể thực lực của những hồn sư trong tay Võ Hồn đế quốc.
Đối với đánh giá này của Đường Tam, thân là thánh nữ Vũ Hồn Điện Thiên Linh Lung khẽ gật đầu tán thưởng, Võ hồn đế quốc nắm giữ trong tay hơn 80% tổng số lượng hồn sư toàn đại lục, những lời này tuyệt không phải là hư ngôn. Cũng chính bởi vì như thế, hiện tại cho dù nó đối mặt với Thiên Đấu đế quốc, hay là Tinh La đế quốc đều có ưu thế tuyệt đối. Chẳng qua, hai đại đế quốc cũng không phải không có lực lượng để ngăn cản, mấu chốt chính là phải xem họ chống lại như thế nào. Một khi Hạo Thiên Tông nhất định là sẽ gia nhập vào một phương của Thiên Đấu đế quốc, đối với nội tình Hạo Thiên Tông nàng cũng không rõ song cho dù không còn được oai phong như lúc trước nhưng cũng tuyệt không phải hạng tiểu tốt gì.
Ngồi một bên nghe Đường Tam phân tích thực lực Hạo Thiên Tông, Thiên Linh Lung biết tông môn này có năm vị trưởng lão đạt đến Phong hào đấu la cấp bậc, tổng thể thực lực của Hạo Thiên Tông không những không có hạ thấp, ngược lại càng gia tăng thêm so với trước kia.
Nghĩ đến Võ hồn đế quốc hiện tại đang tích cực thống nhất lực lượng của các Vương quốc và Công quốc, một khi hoàn thành việc thống nhất, chiến tranh sẽ một lần nữa bộc phát. Dựa theo tình huống hiện tại của Võ hồn đế quốc, Thiên Linh Lung tuy rằng không có thực quyền tiếp xúc song có thể đoán được bọn họ đã đem Thiên Đấu đế quốc và Tinh La đế quốc hoàn toàn ngăn thành hai phương, một khi phát động chiến tranh, nhất định sẽ là một mặt phòng ngự, một mặt tấn công. Thiên Đấu đế quốc tổng thể thực lực mặc dù không bằng Tinh La đế quốc, nhưng lại có sự ủng hộ của Thất Bảo Lưu Ly Tông, ở trên phương diện lực lượng hồn sư, ngược lại còn cao hơn Tinh La đế quốc.Chính vì vậy, nàng tin chắc Võ hồn đế quốc có khả năng rất lớn tiến hành công kích về phía Thiên Đấu đế quốc, một khi thành công việc thâu tóm Tinh La thống nhất lục địa chỉ là vấn đề thời gian.
Chuyện này Đường Tam cũng nghĩ đến cho nên hắn mới thuyết phục Hạo Thiên Tông sớm nên chuẩn bị đã không xuất hiện thì thôi, một khi đã xuất hiện, nhất định trong chiến tranh phải đem đến cho Võ Hồn đế quốc những đả kích trầm trọng nhất.Nhưng mà, muốn tiêu diệt hoàn toàn Võ hồn đế quốc vẫn là một quá trình lâu dài vì Võ hồn đế quốc sau nhiều năm ấp ủ căn cơ vô cùng thâm hậu. Mà phương án tác chiến cụ thể, phải chờ khi Đường Tam trở lại Thiên Đấu thành bàn thảo với Thiên Đấu hoàng thất rồi mới có thể quyết định được.
Người Hạo Thiên Tông đồng ý lời Đường Tam nói, quyết định ngày mốt Đường Khiếu sẽ trực tiếp đi đến Thiên Đấu thành, về phần liên lạc với Thiên Đấu đế quốc còn phải thông qua Đường Tam.
Sau đó, Thiên Linh Lung ngồi nhìn Đường Tam giúp Đường Hạo khôi phục chân tay, quá trình có phần máu me và đau đớn nhưng có thể khôi phục thực lực cho một vị phong hào đấu la cũng xứng đáng.
Chẳng qua hồn lực bản thân không cần hỏi thăm đã tự giác chia sẽ cho người lạ, đúng là chẳng vui vẻ gì.
Đường Tam nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Thiên Linh Lung, nghĩ đến chính bản thân mình vì phụ thân đả thông kinh mạch làm hắn tiêu hao hồn lực thật lớn, lại còn bị thương do hồn lực cắn trả chia đều cho nàng, không khỏi lo lắng tiến đến xem: " Tiểu Linh, nàng thấy trong người thế nào?"
" Ngươi thế nào, ta chính là thế ấy!" Thiên Linh Lung trợn mắt ghét bỏ nói, cũng may thân thể nàng không phải liễu yếu đào tơ gì cho cam, chỉ cần dành một đoạn thời gian ngắn tu luyện có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao.