Đường Tam mang Bích Linh trở lại túc xá bắt đầu truyền hồn lực duy trì sinh mệnh cho nàng, qua ba canh giờ hắn mới rồi khỏi phòng trực tiếp đến phòng làm việc của viện trưởng, tìm Phất Lan Đức, đem chuyện Bích Linh và Tiểu Vũ nói cho hắn biết.
Sau khi nghe Đường Tam kể lại, Phất Lan Đức mặc dù không kích động giống Liễu Nhị Long, nhưng tức giận điên cuồng, một hồi lâu mới dần bình tĩnh lại.
" Tiểu Tam, ngươi lần này trở về, chuẩn bị làm gì bây giờ?
" Phất Lan Đức hỏi, Đường Tam liền nói: "Ta chuẩn bị trước tiên tu luyện một đoạn thời gian, hơn nữa chế tạo một số ám khí hữu dụng.
"Phất Lan Đức gật đầu nói: " Hiện tại Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn đều ở trong học viện, các ngươi vừa lúc có thể cùng nhau tập luyện. Mộc Bạch cùng Trúc Thanh đã quay về Tinh La đế quốc, chuyện hàn băng ngọc tủy sàng ta cũng sẽ giúp ngươi nghe ngóng một phen."
Đường Tam gật đầu, nói: " Như vậy đã phiền toái người rồi.
"Phất Lan Đức nhìn Tiểu Vũ trong lòng Đường Tam một chút, trong mắt đầy vẻ thương cảm, "Phiền toái cái gì? Đám các ngươi ngày đó đều là tiểu quái vật do ta một tay bồi dưỡng nên, ta cả đời chưa từng kết hôn, các ngươi giống như con ruột của ta vậy. Chứng kiến bộ dạng hiện tại của Tiểu Linh, ta thật hận không thể cùng Nhị Long sánh vai gϊếŧ lên vũ hồn điện. Tốt lắm, không nói chuyện đó nữa. Ngươi trên đường khổ cực, đi nghỉ ngơi trước đi. Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn đều ở căn nhà gỗ trong rừng mà trước đây các ngươi tu luyện. Nơi đó khá rộng, ngươi cũng đã từng đến rồi. Vinh Vinh gần đây tâm tình cũng không tốt, Thất Bảo Lưu Ly tông trực hệ đệ tử thương vong thảm trọng, Ai! đám hài tử các ngươi sao lại gặp nhiều chuyện như vậy ...
"
Tam quái đoàn tụ nhưng lại khó có thể mừng rỡ. Đường Tam ở trong căn nhà gỗ bố trí ổn thoả. Sau khi biết chuyện Tiểu Vũ cùng nhưng tình trạng hiện tại của Bích Linh, Trữ Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn khó tránh khỏi vô cùng tức giận, mọi người đối với vũ hồn điện, hận ý vô hình chung đã lên tới đỉnh điểm.
"Tam ca, huynh hỏi đúng người rồi. Chỗ chúng ta có một khối!" Thất bảo lưu ly Tông tài phú đứng đầu cộng thêm nhân mạch rộng lớn cho nên mới tài năng có được Ngọc Tủy Sàng, Trữ Vinh Vinh ngừng tu luyện mà chạy đi tìm phụ thân mình hỏi mượn Ngọc Tủy Sàng.
Trữ Phong Trí sau khi nghe ngọn nguồn câu chuyện không chỉ phái người đem Ngọc Tủy Sàng cho Đường Tam mà còn cho một loại nước suối hấp thu hàn khí của thiên địa, Đống Tuyền cho Bích Linh.
"Thứ này dùng được chứ?" Đường Tam hỏi.
Băng Linh Vương gật đầu nói: " Thứ này rất có ích cho Tiểu Linh, có điều người phải cẩn thận kẻo bị đông cứng, cái lạnh của nó dù là hồn sư hệ băng cũng không dám tùy tiện đυ.ng vào."
Đường Tam gật đầu hiểu rõ, lập tức dùng Huyền Thủ Ngọc chạm vào nước Đồng Tuyền lập tức cảm giác được thân thể rét run, hồn lực vận chuyển cũng bị tắc nghẽn thế nhưng hắn hoàn toàn không có ý định từ bỏ cầm khăn ướt lau tay chân và mặt cho Bích Linh, chỉ cần là thứ tốt đối với nàng thì chút giá lạnh này có thấm vào đâu.
Cửu Thải Tiên Phượng nhìn Đường Tam cẩn thận lau người cho Bích Linh, hâm mộ nói: "Tên này cũng không tệ!" Nếu Tiểu Băng Băng chỉ cần đối xử tốt với nàng bằng 1/10 của Đường Tam như vậy thật hạnh phúc biết bao.
Ba ngày sau.
Đường Tam khoanh chân ngồi trong căn nhà gỗ của mình, để Bích Linh nằm ngủ trên Ngọc Tủy Sàng bởi vì có nó trợ giúp tình trạng của nàng ổn định hơn rất nhiều, mặc dù nàng vẫn không thể tỉnh dậy nhưng sắc mặt tốt hơn mấy ngày trước.
Ba ngày qua, Đường Tam một mực tu luyện, củng cố mười vạn năm hồn hoàn Huyết Phá Lôi Long mà Băng Linh Vương thay Bích Linh giao cho hắn, ngoài ra cùng với sự tiến hoá của Bát Chu Mâu đã khiến hồn lực của hắn tăng lên.
Đường Tam phát hiện, mặc dù lúc này hồn lực có một chút mà gia tăng thêm sáu cấp, nhưng bởi vì tốc độ tăng lên quá nhanh, căn cơ có chút không vững. Sau này trong một đoạn thời gian rất dài, hắn đều phải tu luyện chỉ để củng cố hồn lực. Tới trên sáu mươi cấp hồn lực, tốc độ phát triển của hồn sư sẽ giảm rõ rệt, dù cho bọn họ là thiên tài cũng sẽ như vậy mà Bích Linh vẫn có thể tăng vù vù mà không e ngại hậu quả sau này là do huyết mạch cao quý của nàng gây ra, sự ưu ái này cũng là một trong những nguyên khiến cho vạn năm trước hồn sư ghen ghét cùng hâm mộ mà dẫn đến mối họa diệt môn. Đường Tam cũng hiểu, chính mình không thể quá gấp gáp, nếu không sẽ dẫn tới phản tác dụng, bởi vậy hắn chỉ tập trung kiên định tu luyện từng bước.
Hắn biết, so sánh với phụ thân, chính mình coi như rất may mắn, Tiểu Vũ vẫn an toàn mà Bích Linh tuy đang đứng giữa ranh giới sống chết thế nhưng nàng vẫn tồn tại, Đường Tam sẽ ôm Bích Linh ra ngoài hít thở không khí mát mẻ, phơi nắng ấm, đem những lời trong lòng nói với Bích Linh.
Luyện công đạt đến viên mãn, một tháng tu luyện chấm dứt, Nội lực Huyền Thiên công lại vừa củng cố thêm vài phần. Huyền Thiên công đột phá đệ lục trọng, cũng là sau sáu mươi cấp hồn lực, đã có thể khiến nội lực phóng ra ngoài, trong thế giới lúc trước của Đường Tam, có thể xưng là hộ thể cương khí. Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn nhất định cần làm nội lực mình củng cố vững chắc, nếu không hộ thể cương khí sẽ xuất hiện sơ hở, không thể phòng hộ thân thể một cách toàn diện. Thở dài một hơi, một cỗ bạch khí từ trong miệng phun ra, giống như thanh âm long ngâm rất nhỏ rung động vây quanh thân thể Đường Tam. Sau khi kỳ kinh bát mạch thông suốt, huyền thiên công của hắn đã tiến nhập một cấp độ tu luyện mới. Có kinh nghiệm từ kiếp trước, hơn nữa kiếp này lại có sự dạy dỗ của Đại sư, khiến Đường Tam rất rõ ràng, trong tu luyện phải lấy ổn định làm chủ.
Ánh mắt khẽ hé, Đường Tam động thân, mở cửa phòng ra, Đại sư đã lẳng lặng đứng ở cửa phòng hắn. Trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, sắc mặt Đại sư nhìn qua đã tốt lên rất nhiều, chỉ là trong mắt vẫn phát ra những tia băng lãnh không những không có ý mất đi mà ngược lại càng thêm dày đặc.
" Sư phụ. " Đường Tam vội vàng mời Đại sư vào trong phòng đồng thời lấy một kiện áo ấm phủ lên người hắn dù sao từ khi có Ngọc Tủy Sàng nơi này trở nên rất lạnh . Hắn biết, Đại sư chắc chắn không phải vừa mới đến, chỉ là không muốn quấy rầy hắn tu luyện mới không gõ cửa. Mặc dù chỉ là một chi tiết nho nhỏ này, nhưng cũng có thể thấy Đại sư có bao nhiêu ưu ái đối với hắn.
Đại sư nhìn Bích Linh ngủ có vẻ an tường ánh mắt lộ ra vẻ an tâm lại nhìn đệ tử mình yêu mến còn lại, trên khuôn mặt toát ra một tia mỉm cười hiếm có, " Ta đã không có việc gì rồi. Tiểu Tam, trước hết cho ta xem cái hồn cốt khải giáp mà ngươi nói kia đi. " Đại sư hơn nửa đời người hết sức nghiên cứu vũ hồn, ngày đó mặc dù bị hôn mê nhưng những gì Đường Tam nói vẫn ghi tạc trong lòng, đối với tình huống đặc biệt này cực kì chú ý.
Đường Tam tự nhiên biết tính tình nóng nảy của Đại sư, cũng không nói nhiều, liền cởϊ áσ rồi lập tức thúc dục hồn lực, xuất ra Bát Chu Mâu đã tiến hoá lần thứ hai của mình.Khi huyết sắc Bát Chu Mâu từ phía sau lưng Đường Tam phóng ra, Đại sư không khỏi hít vào một luồng lương khí, huyết sắc Bát Chu Mâu rút ngắn còn hơn ba thước, lộ ra khí tức máu tanh nồng nặc, cả căn phòng bỗng tràn ngập một tầng khí tức bạo lệ, ngay cả hai mắt Đường Tam cũng thoáng hiện thêm một tầng huyết sắc
Kì quái chính là, lúc này cũng không có xuất hiện khải giáp lúc trước, Đường Tam chỉ cảm giác được phía sau lưng một trận lửa nóng, khi cảm giác lửa nóng trải rộng khắp phía sau lưng, nó cũng không kéo dài, không bảo vệ phía trước giống như lần trước xuất hiện, cả ba khối hồn cốt cũng đều không có phản ứng.
Đường Tam có chút kinh ngạc, liền thúc dục hồn lực rót vào Bát Chu Mâu, nhưng màu sắc trên Bát Chu Mâu chỉ đậm thêm một ít, nhưng thân mình lại không xuất hiện bất cứ biến dị nào.
" Sư phụ, lần trước không phải như thế này. " Đường Tam có chút lo lắng nói ra. Hắn cũng không hy vọng Đại sư cho rằng mình đã nói quá về Bát Chu Mâu.
Trong mắt Đại sư lộ vẻ đăm chiêu, " Ngươi đừng cử động. " Nói xong, Đại sư bước nhanh vòng ra sau lưng Đường Tam, cẩn thận quan sát Bát Chu Mâu của hắn.
Sau lưng mình, Đường Tam tự nhiên không thể nhìn thấy, nhưng Đường Tam lại thấy một tầng huyết hồng sắc bản giáp đã bao trùm cả lưng hắn, kết cấu cùng cơ nhục trên lưng hoàn toàn giống nhau, cứ như một bộ phận thân thể hắn vậy. Theo động tác của Đường Tam, khải giáp cũng theo đó cử động. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đường Tam chỉ có thể cảm giác được hoả nhiệt sau lưng mà không cảm thấy khải giáp kia. Điều này chỉ xuất hiện khi khải giáp đã cùng thân thể hắn hoàn toàn kết hợp.
Xem toàn bộ khải giáp sau lưng, Đại sư vừa cẩn thận quan sát biến hoá của Bát Chu Mâu. Trên Bát Chu Mâu hiện ra một tầng huyết sắc hồng mang bao phủ, khí tức tà ác tanh máu vô cùng đậm đặc, khi nhìn kĩ, càng có thể từ trong đó thấy được vài phần khí tức yêu dị.
Đại sư lại từ sau lưng đi tới trước mặt Đường Tam, nói: " Ngươi kể lại một lần nữa thật rõ từng chi tiết ngươi cảm thụ được lúc đó đi.
"Đường Tam gật đầu, nói: " Lúc ấy, ta chỉ cảm giác được Bát Chu Mâu thay đổi, toàn thân đều đã biến thành đỏ như máu, đồng thời phía sau lưng cảm giác rất nóng. Cảm giác nhiệt hoả liền từ sau lưng truyền tới trước ngực. sau đó ta thấy huyết sắc khải giáp xuất hiện. Đúng lúc ta tưởng Bát Chu Mâu sinh ra biến dị, thì ba khối hồn cốt của ta cũng xuất hiện biến hoá, khải giáp kéo dài trên người cùng với khải giáp trên thân liền kết hợp, chỉ là mỗi một khối hồn cốt, căn cứ vào thuộc tính bất đồng mà cho ta cảm thụ đều không giống nhau. Chỉ là khi chúng cùng Bát Chu Mâu khải giáp kết hợp một chỗ, thì đều biến thành khải giáp màu huyết sắc. Ta cảm giác, ngoại trừ tăng cường phòng ngự ở bên ngoài, tất cả các kỹ năng cũng đều sinh ra tăng phúc hiệu quả nhất định, mà hồn lực tiêu hao lại hạ thấp rất nhiều.
"" Lúc đó, ta cảm giác trong cơ thể phảng phất như có vật gì đó bị nghiền nát, lại có vật gì đó dường như dung hợp lại cùng nhau. Nhưng, mỗi khối hồn cốt đều sinh ra cảm thụ không giống nhau, làm ta rất không thoải mái. Chỉ là, thực lực tăng lên là điều có thể khẳng định. Trong quá khứ, tất cả kỹ năng đều không đồng thời hạ thấp, thi triển hồn kĩ sẽ tiêu hao hồn lực giảm 10%, mà uy lực lại tăng lên 10%. Với tỉ lệ ngược này, tương đương với việc thực lực tổng thể của ta đã tăng lên không ít.
"Trong mắt Đại sư thoáng hiện lên một nét sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn đột nhiên vỗ hai tay, " Ta hiểu rồi, xem ra phỏng đoán của ta là chính xác. Mặc dù chỉ là đồ hình sơ cấp, nhưng rất có khả năng ngươi sẽ có được loại kỹ năng đặc thù này.
" Đường Tam có chút không hiểu, nhìn Đại sư, " Sư phụ, người nói kỹ năng kia là cái gì ?
"Đại sư trầm giọng nói: " Ta nói, chính là hồn cốt dung hợp kĩ.
"" Hồn cốt dung hợp kĩ? Sư phụ, người trước kia hình như chưa hề nói cho ta.
" Cái cụm từ này, Đường Tam là lần đầu tiên nghe thấy, hắn chỉ biết vũ hồn dung hợp kĩ, vẫn chưa nghe thấy hồn cốt dung hợp kĩ bao giờ.
Đại sư thở dài một tiếng, nói: " Trước kia chưa bao giờ nói cho ngươi, là bởi vì ta không biết cả đời này ngươi có cơ hội tiếp xúc với cơ hội có hồn cốt dung hợp kĩ này? Cũng không nghĩ tới, ngươi như thế nào lại may mắn thế, tự nhiên có khả năng tiếp xúc với lĩnh vực đỉnh cao này.
" Đường Tam không nhịn được, hỏi Đại sư: " Sư phụ, cuối cùng thì hồn cốt dung hợp kĩ là cái gì thế?
"Đại sư nói: " Đây là một lĩnh vực cơ hồ không ai có thể đạt tới, theo như ta được biết, hiện nay trong hồn sư giới, có khả năng có được loại kỹ năng này, cũng chỉ có một người. Cái gọi là hồn cốt dung hợp kĩ, chính là tự thân hồn cốt dung hợp cùng một chỗ, sinh ra kỹ năng phụ gia. Nói đại khái, loại kỹ năng này đều cực kì cường đại, với bản thân hồn sư, tăng phúc tuyệt đối không kém hơn hai hồn sư liên thủ sử dụng vũ hồn dung hợp kĩ. Hơn nữa, bởi vì hồn cốt đều tự sinh trong cơ thể, nên bình thường có thể đạt tới trình độ dung hợp 70% trở lên.
" Đường Tam nói: " Vậy hắn không phải trên người có hai khối hồn cốt trở lên sẽ sinh ra loại kỹ năng này sao? Nếu không, ngài cũng không nói khả năng tồn tại rất thưa thớt?
"Đại sư vuốt cằm nói: " Đương nhiên không dễ dàng như vậy. Muốn xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ, quả thực còn khó hơn lên trời. Vũ hồn dung hợp kĩ chỉ là xem trình độ kết hợp vũ hồn mà thôi. Nhưng hồn cốt dung hợp kĩ lại cần đến thuộc tính của hồn cốt, lại phải cần vận khí rất lớn. Chỉ là để sinh ra Hồn cốt dung hợp kĩ thì khó khăn lớn nhất chính là, muốn xuất hiện loại kỹ năng này thì đầu tiên cần tập đầy đủ sáu bộ hồn cốt. Sau đó mới có một phần ngàn cơ hội có thể xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ.
"Nghe Đại sư nói, Đường Tam xem như hoàn toàn hiểu được trình độ xuất hiện kỹ năng này khó khăn thế nào. Trong lúc nhất thời, giật mình nói: " Theo như người nói, khải giáp xuất hiện trên người ta chính là hồn cốt dung hợp kĩ? Nhưng là, ta hiện tại kể cả Bát Chu Mâu mới chỉ có bốn khối hồn cốt mà!
" Nghe Đường Tam nói thế, Đại sư không khỏi cười khổ, " Chẳng lẽ ngươi còn không biết sao? Kể cả là cấp bậc phong hào đấu la tức là cường giả đứng đầu cũng không nhất định có thể có được một khối hồn cốt. Ngươi thoáng cái liền có bốn khối, trong đó hai khối sinh ra trên người mười vạn năm hồn thú, có thể nói là may mắn trên trời rơi xuống đấy!
" Đường Tam cười khổ, nói: " Có thể là vận khí của con tương đối tốt đi, người cũng hiểu, nếu như có thể, ta tuyệt không hy vọng có được hai khối hồn cốt mười vạn năm kia.
" Nếu có thể dùng chúng giúp cho mẫu thân sống lại cũng như có thể cứu Tiểu Linh, hắn sẽ không do dự mà đổi.
Đại sư nói: " Hồn cốt dung hợp kĩ sinh ra còn có một điều kiện cực kì ngặt nghèo, đó là, toàn bộ sáu khối hồn cốt, đều nhất định cần phải được sinh ra bởi cùng một loại hồn thú. Ngươi phải biết tỷ lệ hồn cốt xuất hiện là cực ít, nhưng nếu cùng một loại hồn thú xuất hiện những hồn cốt ở vị trí khác nhau thì như vậy tỉ lệ sẽ là bao nhiêu? Theo những gì ta biết, trong lịch sử, chỉ có vũ hồn điện mới có thể có một bộ truyền thừa hồn cốt, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua ai có năng lực đem sáu hồn cốt đó hoàn toàn dung hợp. Bỉ Bỉ Đông cũng coi như may mắn, thân mình vừa là song sinh vũ hồn, người duy nhất có khả năng có hồn cốt dung hợp kĩ mà ta nói lúc trước, cũng chỉ có bà ta thôi.
"Nghe Đại sư nói tới Bỉ Bỉ Đông, trên mặt Đường Tam không khỏi lộ ra sự cừu hận mãnh liệt, do mệnh lệnh của con mụ này mới khiến Tiểu Linh trở thành như ngày hôm nay. Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị huỷ, chỉ sợ cũng có quan hệ tới mụ.
Đại sư liếc mắt, nhìn Đường Tam thật sâu, " Thứ tình huống xuất hiện trên người ngươi lúc này rất giống đặc điểm của hồn cốt dung hợp kĩ. Sở dĩ, không thể xuất hiện lần thứ hai, là bởi vì tổ hợp hồn cốt trên người ngươi vẫn chưa hoàn thiện. Hơn nữa, bản thân ngươi cũng không đạt tới trình độ có thể thi triển loại kỹ năng này.
"Đường Tam cau mày, nói: " Nhưng là, trên người ta, hồn cốt cũng không phải cùng một hồn thú sinh ra, tại sao lại xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ?
""Là do ngươi đã từng uống máu của Tiểu Linh, máu của gia tộc Ế Vân được xem là thần dược như vậy máu của Khổng Tước Minh Vương có thể làm được chuyện này cũng không có gì đáng kinh ngạc. Tiểu tử, ta nói ra điều này cũng để cho người biết chuyện này không phải là sự may mắn ngẫu nhiên." Băng Linh Vương ngay lập tức truyền lời này đến cho mỗi Đường Tam nghe, hắn không muốn Tiểu Linh là người từ thiện giấu mặt.
Cũng bởi vì chuyện có liên quan đến Bích Linh cho Đường Tam rất chú tâm nghe Băng Linh Vương giải thích nên không có nghe Đại sư giải thích.
" Mà chuyện ngươi nói, mỗi một khối hồn cốt đều gây cho ngươi cảm giác khác nhau, khiến ngươi cảm thấy khó chịu, nguyên nhân là bởi vì hồn cốt của ngươi cũng không cùng một hồn thú sinh ra cho nên máu của Tiểu Linh không thể hoàn toàn giúp ngươi đem toàn bộ đồng hoá. Bát Chu Mâukể cả nó có tiếp tục tiến hoá, cùng lắm chỉ tương đương với một khối mười vạn năm hồn cốtcó điều khả năng hồn cốt dung hợp kỹ vẫn có thể, tất cả phải trông chờ vào mấy khối hồn cốt ngươi có thể có được về sau, nhất là hồn cốt lúc tập hợp lại có sinh ra biến hoá gì.
" Mặc dù không nghe lời Đại Sư nói nhưng lời giải thích của Băng Linh Vương cũng khác với hắn là mấy cho nên Đường Tam đối với tình huống thân thể mình lúc này mới xem như hiểu được.
Chấm dứt cuộc trò chuyện với Băng Linh Vương, Đường Tam lại nghe Đại sư trầm giọng nói: " Không nên đem tinh lực đặt vào nghiên cứu việc này. Nghiên cứu hồn cốt dung hợp kĩ là việc của ta. Việc ngươi cần làm chính là cố gắng tu luyện. Dù sao, đối với ngươi mà nói, kỹ năng này mặc dù không tồi nhưng lại quá hư vô mờ mịt. Chính thức hiệu quả ngươi có thể dùng có thể tính là không lớn. Đối với ngươi mà nói, việc mấu chốt là tăng cường thực lực của mình, nhưng tu luyện cần phải vững chắc. Tốc độ tăng cường của ngươi đã rất nhanh rồi, nhất định phải củng cố căn cơ của mình thật vững chắc mới có thể tiếp tục tiến lên."
"Là."Đại sư ý nghĩ cùng Đường Tam không hẹn mà trùng, Đường Tam lập tức đáp ứng.
Thu hồi Bát chu mâu, Đường Tam một lần nữa mặc áo vào.
Đại sư thở dài một tiếng, "Tiểu Tam, chuyện Tiểu Linh ngươi cũng đừng khổ sở. Đã có thể làm cho nàng sống lại, chung quy chúng ta vẫn có cơ hội. Lần này trở về ngươi tính toán làm như thế nào?"
Đường Tam suy nghĩ một chút nói: "Sư phụ, xem ra trước mắt, chỉ sợ Võ Hồn Điện mưu đồ thống trị cả đại lục, tiến thêm một bước tăng cường quyền lực và tiếng nói của mình tại đại lục. Đem tất cả tai tiếng ảnh hưởng đến mình toàn bộ quét sạch. Bất luận ngài hay là con, chỉ bằng vào lực lượng của bản thân đều khó có khả năng thay đổi hết thảy. Ngài chọn lựa phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, nhưng ta không làm như vậy."
"Nga, vậy ngươi muốn như thế nào?" Đại sư lần này tới, chính là muốn tìm Đường Tam hảo hảo nói chuyện. Hắn vốn muốn khuyên bảo Đường Tam cùng mình hiệp trợ Thiên Đấu đế quốc. Dẫu sao thế lực của một đại đế quốc cũng khổng lồ. Chỉ cần vận dụng thỏa đáng, chính là đường tắt để có thể cùng Võ Hồn Điện đối kháng.
Đường Tam nhíu mày nói: "Sư phụ, mượn thực lực Thiên Đấu đế quốc dĩ nhiên là phương pháp có thể. Nhưng ta cho rằng, tình huống bên trong hoàng thất phức tạp, con không có thời gian, cũng không nguyện ý tham dự vào nội bộ tranh đấu phức tạp đó. Như vậy đối với tu vi của con cùng với bước phát triển thế lực sau này đều sẽ sinh ra ảnh hưởng quá lớn. Trước lúc con đến học viện, con đã gặp Độc Cô Bác tiền bối. Lời hắn một phen làm con càm giác rất sâu. Ngài cũng phải cẩn thận mới được ....
" Lập tức, Đường Tam đem lời Độc Cô Bác nói cới chính mình hướng Đại sư kể lại rõ chi tiết tự thuật lại một lần.
"....., Độc Cô Bác tiền bối cũng chưa chắc là biết toàn bộ, con cũng không cho rằng Tuyết Băng kia so với Tuyết Thanh Hà sẽ tốt hơn. Mối quan hệ trong đó quá mức phức tạp. Con sợ chúng ta khổ cực hồi lâu, cuối cùng cũng không có đạt được mục đích, ngược lại còn bị liên lụy trong đó. Nếu như đã thế, tốt hơn hết là tự thân phát triển lực lượng, có lẽ con ,một, hai ngày không đối phó được Võ Hồn Điện. Nhưng muốn cấp cho Võ Hồn Điện một chút phiền toái vẫn là rất dễ dàng.
" Nghe xong Đường Tam nói, Đại sư sắc mặt đã trầm, hắn vẫn đắm chìm trong thù hận. Lựa chọn cùng Thiên Đấu đế quốc tiến hành hợp tác mật thiết cơ hồ không trải qua nghĩ sâu tính kĩ. Lúc này sau khi nghe đệ tử mình nói, hắn cũng dần dần tỉnh ngộ lại.
"Như vậy xem ra, cái gã Tuyết Thanh Hà này thật không đơn giản. Không chỉ là chúng ta, e rằng ngay cả Trữ Tông Chủ cũng chẳng hay biết gì. Chỉ là hỗn độc ngươi nói tới là từ đâu đến? Chẳng lẽ, so với Độc đấu la còn có hồn sư dụng độc lợi hại hơn sao?
" Đường Tam lắc đầu nói: "Con cũng không biết. Nhưng nếu như để con giả thiết mà nói, hồn sư dụng độc so với Độc đấu la càng mạnh hơn chưa chắc không có, nhưng hồn sư xuất sắc như vậy nhưng lại chưa xuất hiện qua ở trên đại lục, mà chỉ phục vụ Tuyết Thanh Hà. Như vậy có thể chứng minh một việc, sau lưng gã hồn sư này tất nhiên có một thế lực khổng lồ duy trì. Mà Độc Cô Bác tiền bối vì tình huống trị liệu Tuyết Dạ đại đế đến xem, thế lực sau lưng này hiển nhiên khó có khả năng là bên trong Thiên Đấu đế quốc. Như vậy, cũng chỉ có thể từ bên ngoài mà đến.
" Đại sư biến sắc, "Ý ngươi nói là, có khả năng là Tinh La đế quốc?
"Đường Tam lắc đầu."Không. Con sợ nhất là thế lực sau lưng là thuộc về Võ Hồn Điện.
" Bên trong gian phòng không khí chợt trầm mặc xuống. Đại sư cùng Đường Tam hai thầy trò đều có chút tự hỏi trầm mặc. Nghe xong Đường Tam đơn giản phân tích, trong lòng Đại sư chợt cảm thấy trầm trọng. Nếu chân tướng chuyện Đường Tam nói mà như vậy. Như thế, bản thân mấy ngày này huấn luyện hồn sư còn có ý nghĩa gì đây?
"Sư phụ. Con là nghĩ như vậy địa. Con chuẩn bị tự thành lập một tông môn. Nhưng con muốn chậm rãi phát triển dưới một lớp vỏ bọc nào đó. Cứ như vậy, con thì có đầy đủ thời gian để xúc tiến từ nền móng, mà lại có được lực lượng cũng là thuộc về riêng mình. Bất luận sau này đối phó Võ Hồn Điện như thế nào, có tông môn để dựa vào. Tiến lên thì có thể công, lùi về có thể thủ, cũng có thể thong dong hơn nhiều.
" Đại sư nói: "Ngươi muốn ta đi giúp ngươi không?
"Đường Tam lắc đầu nói: "Hiện tại Tuyết Dạ hoàng đế đối với ngài tín nhiệm đã cao hơn nhiều. Mặc dù tình huống bên trong hoàng thất Thiên Đấu đế quốc rắc rối phức tạp. Nhưng chúng ta cũng không có thể hoàn toàn buông tha cho bọn họ. Một khi ổn định lại. Ta nghĩ. Thiên Đấu đế quốc cùng Võ Hồn Điện khi đó tranh đấu là không thể tránh khỏi. Bọn họ lợi dụng ngài tới huấn luyện hồn sư cho bọn họ. Chúng ta tại sao không lợi dụng bọn họ để đối phó với Võ Hồn Điện đây?
"Đại sư đáy mắt đột nhiên toát ra một tia quang mang vui mừng."Tiểu Tam. Ngươi thật sự trưởng thành. Xem ra, rất nhiều chuyện ngươi đã không cần sư phụ chỉ điểm, tự mình cũng có thể làm tốt lắm rồi. Kể lại rõ chi tiết kế hoạch của ngươi một chút đi. Nếu có thể giúp ngươi, sư phụ nhất định sẽ tận hết sức lực.
" Đường Tam mỉm cười, mấy ngày nay hắn một lần nữa suy nghĩ thật kỹ kế hoạch của mình trong đầu, đã có định hướng đại khái.
Truyền âm nhập mật, Đường Tam bắt đầu đem chi tiết kế hoạch của mình hướng Đại sư giải thích. Thầy trò hai người ở bên trong căn phòng suốt hai canh giờ thảo luận khi Đại sư từ căn phòng của Đường Tam rời đi, trong mắt hàn ý đã giảm đi rất nhiều, ngoại trừ vui mừng ra, trên gương mặt cứng ngắc mỉm cười cũng không biến mất sau khi rời đi.
Cùng với sư phụ thương lượng, kế hoạch của Đường Tam đã trở nên càng thêm đầy đủ, sau khi tiễn Đại sư, hắn trực tiếp đi tới trong viện tử. Tinh thần lực phóng thích, hướng về căn phòng tu luyện của Trữ Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn tìm kiếm.
Mã Hồng Tuấn mới vừa tu luyện xong. Đường Tam tinh thần ba động lập tức ngưng tụ lại, liên hệ với tinh thần lực của Mã Hồng Tuấn gọi hắn ra ngoài. Mà Trữ Vinh Vinh lúc này vẫn còn đang trong trạng thái tu luyện. Trong mấy ngày nay, nàng đã bị đả kích thật sự không nhỏ. Trong lòng vẫn tưởng niệm Áo Tư Tạp, tông môn lại vừa xảy ra đại sự như vậy, nàng ở lại học viện bên này, chính là để khuây khỏa, làm cho mình không tự đi tìm hiểu tình hình của tông môn.
Vốn, cho dù là làm người kế thừa giả tông môn, nàng không nên trốn tránh như thế, nhưng ngay cả hiện tại Thất Bảo Lưu Ly tông tông môn của mình cũng đã bị phá hủy. Trữ Phong Trí tại cực độ phẫn nộ bên trong cũng có chút tâm tro ý lạnh. Vinh Vinh như thế nào cũng là con gái duy nhất của hắn, tự nhiên không hi vọng nữ nhi bởi vì tình hình của gia tộc mà càng thêm bi thương. Cho nên, mới để nàng ở lại Sử Lai Khắc học viện tu luyện.
"Tam ca. Gọi ta có việc gì vậy?
" Mập mạp hơi duỗi một chút thân thể của mình, đôi mắt nhỏ trên mặt bị thịt béo dồn lại sắp nhìn không ra, nhưng thỉnh thoảng quả thật lại lộ ra con ngươi bắn ra tinh quang bốn phía.
Mã Hồng Tuấn có thể nói là một người vô ưu vô lo nhất trong Sử Lai Khắc bát quái, cũng là người hạnh phúc nhất. Cảm giác vô ưu vô lo giúp cho hắn không có gì cố kị.
Huynh đệ không có gì quanh co lòng vòng, Đường Tam nhìn Mã Hồng Tuấn nói: "Mập mạp ta định thành lập một tông môn, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ ta.
" Mã Hồng Tuấn sửng sốt một chút, "Thành lập tông môn? Tam ca, ngươi không phải định nói giỡn chứ?
"Đường Tam trong mắt quang mang chợt léo, "Võ Hồn Điện không phải muốn một năm sau tiến hành bảy đại tông môn luận võ địa vị sao? Lúc đó chúng ta sẽ khiến bọn chúng trở nên rối tung.
"Mập mạp cười hắc hắc, "Gây rối a. Ta thích. Nói không chừng, tại thời điểm khi bảy đại tông môn tranh nhau thi đấu, biểu hiện anh tuấn uy vũ của ta có thể hấp dẫn khiến không ít thiếu nữ yêu thương nhớ nhung đây.
"Đường Tam tức giận nói: "Trong đầu ngươi ngoại trừ nữ nhân còn có cái gì khác không?
"Mập mạp cười khổ nói, "Ta cũng không muốn a! Nhưng còn bé đã bị tà hỏa ảnh hưởng thành ra quen mùi vị nữ nhân. Hiện tại nếu vài ngày không gặp mặt nữ nhân, ta trong lòng lại ngứa ngáy khó chịu. Các ngươi sáu người đều có đôi có cặp, chí có ta và Tiểu Vũ là độc thân. Nếu không kiếm cách vui chơi, chẳng phải là muốn buồn bực mà chết.
"Nghe Mập mạp nhắc tới có đôi có cặp, ánh mắt Đường Tam nhất thời ảm đạm vài phần rồi, nhìn một chút Tiểu Linh đang ôm trong ngực, im lặng không nói.
Mã Hồng Tuấn tự nhiên nhìn cũng nhìn ra tâm tình ảm đạm của Đường Tam, chặn lại nói:
"Cái mồm của ta há ra, toàn nói những lời không nên nói, Tam ca, người đừng để ý. Người muốn chuẩn bị một cái tông môn a? Ta khẳng định giúp người. Huynh đệ một nhà, ngươi lại còn cần trưng cầu ý kiến của ta sao? Ngươi trước nói cho ta tên tông môn, ta giúp người xuất ra chủ ý. Chúng ta dù sao cũng phải chuẩn bị một cái tên có phong cách a!
" Đường Tam trong mắt tinh quang tăng vọt, "Tên tông môn ta đã nghĩ kĩ. Gọi là :Đường Môn."
"Đường Môn? Như thế nào nghe có điểm quái?"Mã Hồng Tuấn khó hiểu nhìn Đường Tam.
Đường Tam hít sâu một ngụm khí. Đường Môn. Từng là gia đình trong suốt gần ba mươi năm trước, ta cũng chỉ có thể dùng đến phương thức này hoài niệm ngươi.
Sau khi đi đến thế giới này, khi còn rất nhỏ, Đường Tam đã từng có giấc mộng thành lập Đường Môn, để cho tuyệt học của Đường Môn tại Đấu La đại lục này phát dương quang đại. Hiện tại hắn muốn bắt đầu thực hiện nguyện vọng này, cũng không thể như khi còn nhỏ tưởng tượng đơn thuần như vậy.
Mã Hông Tuấn nói:
"Tam ca ngươi không phải Hạo Thiên Tông sao? Chính ngươi sáng lập tông môn, Hạo Thiên Tông các ngươi không ý kiến sao?
" Đường Tam lạnh nhạt cười."Hạo Thiên Tông đã phong bế, ta mặc dù đã nhận tổ quy tông, nhưng Đường Môn cùng với Hạo Thiên Tông không xung đột. Sau này có thể là quan hệ phụ thuộc lẫn nhau. Về phần sau này như thế nào sẽ phải xem chúng ta làm sao phát triển bộ dáng Đường Môn đã.
"Mã Hông Tuấn cười a a nói: "Tam ca, ta hiện tại mới phát hiện ngươi thật sự là người có lý tưởng kinh nhân. Dù sao ta sẽ đi theo ngươi rồi. Hiện tại Đường Môn hai người đứng đầu, ngươi là tông chủ, ta là phó tông chủ có được hay không?
"Đường Tam bật cười nói: "Tông môn còn chưa có thành lập mà ngươi lại lo nghĩ tới việc làm quan. Phương thức thành lập Tông môn cụ thể ta đã nghĩ kĩ. Mấy ngày nay đã bắt đầu tiến. Ngươi muốn làm phó tông chủ, vậy thì cứ làm phó tông chủ đi. Ta trước ra ngoài một chuyến, bàn bạc sự tình, nếu như Vinh Vinh từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, ngươi để cho nàng chờ ta, ta có việc cùng nàng nói.
"Không đợi Mã Hồng Tuấn đáp ứng, thanh âm Trữ Vinh Vinh đã từ căn phòng truyền ra, "Tam ca có lời gì ngươi hiện tại nói đi. Ta kết thúc tu luyện rồi.
" Cửa mở ra Trữ Vinh Vinh từ trong phòng đi ra. Dĩ vãng nàng cực kì hoạt bát hiếu động, hiện tại đã trở nên vài phần trầm ổn. Trên mặt cười thậm chí có vài phần tang thương.
Ánh mắt nhu hòa liếc mắt nhìn Tiểu Vũ trong lòng Đường Tam một cái, Trữ Vinh Vinh cố gắng không cho tâm tình bi thương chính mình toát ra lan sang Đường Tam.
Đường Tam nói: "Vinh Vinh, hiện tại Thất Bảo Lưu Ly tông các ngươi tình huống như thế nào?
"Trữ Vinh Vinh thở dài một tiếng nói: "Còn có thể như thế nào? Vừa mới tới Thiên Đấu thành, tạm thời ở trong học viện một đoạn thời gian. Sau đó theo yêu cầu Tuyết Dạ đại đế, ba ba mang tộc nhân cùng đi đến hoàng cung. Tuyết Dạ đại đế vì chúng ta, đặc biệt mở ra một cái địa phương khác trong hoàng cung.
" Đường Tam nói: "Ta muốn gặp mặt Trữ thúc thúc một lần, nhưng không phải ở bên trong hoàng cung, nơi đó người hỗn tạp khó giữ bí mật. Ta có chuyện muốn cùng thúc thúc thương lượng. Vinh Vinh ngươi có thể mời thúc thúc đến nơi đây một chuyến.
"Từ góc độ thân phận mà nhìn, tự nhiên đáng lẽ Đường Tam phải tới nhà bái kiến, nhưng Trữ Vinh Vinh từ vẻ mặt ngưng trọng của Đường Tam lại nhìn ra được, đã biết vị Tam ca tìm phụ thân nhất định có chuyện bàn bạc trọng yếu. Lập tức không chút do dự gật đầu nói: "Hảo, ta phải đi tìm phụ thân. Hẹn đêm nay đi. Ngươi xem được chứ?
"Đường Tam mỉm cười nói: "Không thành vấn đề. Như vậy phiền toái ngươi rồi. Bất quá, ngoại trừ Trữ thúc thúc ra, đừng cho bất luận kẻ nào biết ta đã trở về. Nhất là những người thuộc về Thiên Đấu đế quốc hoàng thất. Ngươi đem nguyên lời ta nói cho Trữ thúc thúc, hắn sẽ minh bạch nỗi khổ của ta.
"Trữ Vinh Vinh nhoẻn miệng cười,
"Phiền toái cái gì. Chúng ta cần phải nói những lời như thế sao? Yên tâm đi. Ba ba cũng nhất định rất muốn nhìn thấy ngươi. Năm năm không gặp, ta nếu không nói, hắn nhất định không nhận ra ngươi.
"Mã Hồng Tuấn một bên không nhịn được cười nói: "Những lời nói này của ngươi rất mập mờ, nếu để cho người khác nghe được, còn tưởng rằng các ngươi quan hệ mờ ám đó.
"Trữ Vinh Vinh liếc mắt trừng mắt một cái nhìn hắn nói: "Mập mạp chết tiệt. Trước mặt Tiểu Linh đừng nói lung tung. Ta đi đã.
" Đường Tam nói: "Cùng nhau đi thôi. Ta cũng muốn ra ngoài một chuyến." Hắn muốn tổ chức kiến thiết Đường Môn cũng không phải ý nghĩ nhất thời. Mà là trải qua nghĩ sâu tính kĩ. Một cái tông môn, chung quy không thể chỉ có hắn cùng Mã Hồng Tuấn hai người.
Ra khỏi Sử Lai Khắc học viện, Trữ Vinh Vinh mặt hàm chứa mỉm cười hướng Đường Tam cáo từ, hướng phương hướng hoàng cung đi.
Khi đang chuẩn bị đi trước chuẩn bị kế hoạch của mình, đột nhiên, tinh thần lực hắn ba động rất nhỏ. Một loại cảm giác bị nhìn trộm làm hắn cảnh giác đại tăng.
Cho dù không có sử dụng Lam Ngân lĩnh vực, nhưng theo tinh thần lực tăng lên, cho dù Đường Tam không tận lực khống chế, thân thể chung quanh cũng sẽ có một tầng tinh thần lực từ trường tồn tại, phạm vi này không lớn, nhưng nếu rõ ràng ba động nhằm vào tinh thần lực của hắn, hắn có thể lập tức phát hiện ngay.
Nơi này là thuộc Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam tự nhiên không sợ cái gì, ánh mắt ngưng trọng lại. Một cỗ sát khí lạnh lẽo chợt từ trên người lan tràn ra, hướng về hướng kẻ nọ nhìn trộm mình tràn tới.
Chỗ rẽ, một bóng người thân áo xám đi ra. Người này trên người lưu lộ một chút hơi thở không nắm chắc, dưới tình huống không dùng Sát Thần lĩnh vực, Đường Tam ngạc nhiên phát hiện, mình dĩ nhiên cũng không có cách nào phong kín đối phương.
Người này hơi thở làm cho hắn cảm giác cùng Quỷ đấu la có điểm giống nhau, mặc dù còn xa không có cường đại như Quỷ đấu la, nhưng trên người hắn năng lượng ba động lại làm trái tim Đường Tam như bị bóp chặt. Đáy mắt sát khí nhất thời đại thịnh.
Quỷ đấu la với Cúc đấu la dẫn đầu cao thủ Võ Hồn Điện liệt sát Tiểu Vũ dẫn đến Tiểu Linh biến thành bộ dáng hiện nay, bọn họ đều là cừu địch trong lòng mà Đường Tam cần phải gϊếŧ, lúc này xuất hiện một người có hơi thở có chút giống Quỷ đấu la, lại rình mò mình, nhất thời đốt lên ngọn lửa báo thù trong l*иg ngực Đường Tam.
Người áo xám không chỉ là mặc áo xám. Trên đầu còn mang mũ rộng vành, mũ rộng vành có lưới che màu xám thả xuống dài chừng một thước, che khuất khuôn mặt chính mình.
"Ngươi là ai?"Đường Tam lạnh lùng hỏi.
Một cỗ đồng dạng sát khí lạnh thấu xương cũng từ đối phương lan tràn ra, lạnh như băng, mùi máu tanh mặc dù không nồng nặc như Sát Thần lĩnh vực của Đường Tam, nhưng mà càng ở gần sát khí trên người đối phương Đường Tam có thể phán đoán ra, kẻ trước mắt không phải hồn sư học viện bình thường, mà thật là kẻ đã qua máu tươi tẩy lễ. Hơn nữa, đối phương rõ ràng tràn ngập địch ý với mình.
Người Võ Hồn Điện phái tới? Đây là ý nghĩ đầu tiên của Đường Tam. Từng bước một hướng đối phương đi đến, mỗi một bước bước đi, trên người hắn tản mát ra lực áp bách mạnh thêm vài phần. Hắn còn không nghĩ dễ dàng dùng ra võ hồn chính mình, rốt cuộc, màu đỏ nọ đúng là hồn hoàn mười vạn năm rất dễ thấy.
Vì phòng ngừa nguy cơ không cần thiết rơi trên người Bích Linh, Đường Tam đem nàng để vào túi Như Ý Bách Bảo của mình mà nằm ngủ trênNgọc Tủy Sàng . Trên người sát khí một lần nữa tăng lên. Một khi xác nhận đối phương là thân phận Võ Hồn Điện, hắn là tuyệt đối không hạ thủ lưu tình.
Người áo xám hai tay đột nhiên ở sau lưng, một trận âm thanh leng keng rất nhỏ từ sau lưng hắn vang lên.
Nghe thấy cái âm thanh này, Đường Tam sửng sốt một chút. Bởi vì cái âm thanh này hết sức quen thuộc. Tâm thần khẽ nhúc nhích. Cước bộ dừng lại, nhìn chăm chú vào đối phương, lần nữa hỏi: "Ngươi là ai?
" Người áo xám tại trước mặt Đường Tam phóng thích lực áp bách không một chút nào có giảm xuống. Trên người cũng không có sinh ra tâm tình ba động, cái này chứng minh hắn hồn lực cấp độ cũng không thấp hơn nhiều so với Đường Tam.
Chỉ thấy hắn một tay cho vào trong cái khăn che mặt bên trong tìm kiếm, Đường Tam thông qua Tử Cực Ma Đồng, miễn cưỡng nhìn thấy trong lòng bàn tay đối phương tựa như có cái màu bạc gì đó hiện lên.
"Vậy ngươi là ai? Tại sao cùng Trữ Vinh Vinh ở cùng một chỗ?" Thanh âm có chút khan khan từ dưới cái khăn che mặt truyền đến.
Nghe thấy âm thanh này, Đường Tam nhất thời cảm thấy vài phần quen thuộc, trong l*иg ngực sát khí hạ thấp vài phần, "Ta cùng Vinh Vinh là cái quan hệ gì, liên quan gì đến ngươi?"
"Vinh Vinh? Gọi thật là thân thiết quá a!" Người áo xám hơi thở bắt đầu trở nên bạo lệ, cánh tay sau lưng đột nhiên vung ra, tiếng leng keng liên tiếp vang lên, một chuỗi hư ảnh thẳng đến chỗ Đường Tam phóng tới.
Từ khi trước rất nhỏ âm thanh tiếng leng keng nọ xuất hiện thì, Đường Tam cũng đã có chút chuẩn bị, tay trái nhẹ nhàng vung ra, hơn mười đạo quang ảnh rất nhỏ từ đầu ngón tay xạ ra.
Một trận âm thanh va chạm chói tai mang theo hoa lửa tại không trung bạo khởi. Đường Ta phát ra mười sáu miếng phi châm mặc dù không có thể đem công kích của đối thủ đạp bay đi, nhưng cũng đủ để khiến chúng nó thay đổi phương hướng. Nói về sử dụng ám khí, tại trên Đấu La đại lục này, chỉ sợ không có ai có thể so với hắn được.
Cùng lúc đó, lam quang lưu động, Đường Tam rốt cuộc không nhịn được ra tay, Lam Ngân Hoàng đột nhiên xuất ra, mang theo vô số quang mang hồng, kim hai từ trong cơ thể hắn phóng xuất ra, bay nhanh hướng đối thủ bắn tới.
Lấy thực lực cùng phương thức chiến đấu của Đường Tam, vốn là tuyệt đối không phải dùng phương thức này công kích đối thủ. Nhưng đối với công kích của đối thủ lại làm hắn thay đổi ý nghĩ, trên người hắn sát khí cũng đã biến mất rất nhiều.
Chỗ Sử Lai Khắc học viện cũng không phải khu vực phồn hoa gì, lúc này là giữa trưa trên đường không có một ai, chỉ có đệ tử của học viện phụ trách canh gác thấy được một màn trước mắt này.
Hai vàng, một tím, hai hắc .một đỏ, sáu cái hồn hoàn lặng lẽ xuất hiện trên người Đường Tam. Nhất là cái cuối cùng kia yêu dị, tràn ngập quầng sáng đỏ như máu, dường như làm người khác rơi vào tình cảnh nghẹt thở. Sáu cái hồn hoàn vừa xuất hiện, trên người Đường Tam lực áp bách sinh ra nhất thời hoàn toàn bất đồng.
Người áo xám nọ hơi thở rõ ràng bị kiềm chế, hai vàng, hai tím, hai đen, đồng dạng sáu cái hồn hoàn hiện lên trên người. Một đoàn ngân quang từ đầu hắn bộc phát ra, thân rung động nhoáng lên một cái, dĩ nhiên huyễn hóa thành ra một thân ảnh giống nhau như đúc.
Phân thân? Đường Tam trong lòng cả kinh, từ trên người hắn phóng xuất ra Lam Ngân Hoàng nhất thời tản ra. Một tầng vầng sáng màu lam trên người hắn phóng xuất ra, Lam Ngân lĩnh vực đã được thi triển.
Tại dưới tác dụng Lam Ngân lĩnh vực, tất cả Lam Ngân Hoàng phía trước đều từ mặt đất đứng thẳng lên. Tựa như một mảng rừng rậm phóng ra bay nhanh đem người áo xám nọ bao phủ trong phạm vi.
"Chư Cát Thần Nỏ ngươi từ đâu mà có?"
"Ngươi như thế nào lại có Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ?"
Hai người đồng thời mở miệng. Chỉ bất quá âm thanh Đường Tam tràn đầy kinh ngạc, mà đối phương âm thanh còn lại là sát khí tăng lên.
Nhìn chằm chằm vào hai tay đối phương, đó là hai cái tay to cực kì bành trướng, mạnh mẽ lực lượng ba động từ trong đó phát ra.
Đường Tam không khỏi có chút vò đầu, Chư Cát Thần Nỏ hắn chỉ là đã cho Sử Lai Khắc thất quái cùng người Thất Bảo Lưu Ly tông. Xem lực lượng ba động từ trên người đối phương thì cũng không phải người kia như hắn phỏng đoán, chẳng lẽ là người Thất Bảo Lưu Ly tông? Như vậy cũng không cần phải bởi vì mình cùng Trữ Vinh Vinh cùng một chỗ mà sinh ra địch ý lớn như vậy chứ!
Đường Ta cổ tay vừa lộn, Chư Cát Thần Nỏ đã rơi vào trong tay hắn, "Bất luận là Chư Cát Thần Nỏ hay Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Những đồ vật này vốn là thuộc về ta. Ta tại sao không thể có chứ?"
Người áo xám tâm tình bắt đầu trở nên kích động, "Ngươi thúi lắm, đó là thuộc về Tiểu Tam."
Đường Tam trong mắt quang mang chợt loé, giật mình nói: "Áo Tư Tạp, thật sự là ngươi?
"Nghe Đường Tam kêu tên mình, Áo Tư Tạp rõ ràng ngây cả người, thanh âm có chút quái dị nói:"Ngươi ngươi nhận ra ta?
"Đường Tam nhanh thu hồi võ hồn của mình, cả giận nói:
"Nói nhảm. Ngươi cầm Chư Cát Thần Nỏ ta tặng bắn ta, còn có thể nói Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ là của ta, làm ra như vẻ thần bí như vậy, còn có thể là ai. Ngươi thật sự còn sống trở về?
"Áo Tư Tạp cũng ngây người, trước mặt người thanh niên này, bất luận tướng mạo hay là khí chất, cùng với Đường Tam trước kia không có chút nào giống nhau. Nhưng sự kích động toát ra trong mắt hắn lúc này không phải là làm bộ. Từ nơi cực bắc lạnh lẽo lịch lãm năm năm trở về, hắn so với trước kia thành thục hơn nhiều. Lúc này vẫn không dám dễ dàng tin tưởng Đường Tam. Rất nhanh lui về phía sau hai bước. Trầm giọng nói: "Ngươi trước tiên đừng đến đây.
" Đường Tam cước bộ dừng lại, tức giận nói: "Tiểu Áo. Ngươi còn chưa tin ta sao? Đi. Có sư phụ chứng minh, ngươi sẽ tin thôi. Ngươi nếu trở về, làm gì lại lén lén lút lút như thế? Ngươi biết Vinh Vinh có bao nhiêu nhớ ngươi không?
""Ta ..."Áo Tư Tạp có chút chần chừ, "Ngươi thật là Đường Tam?
"Đường Tam có chút không biết nói gì, nhìn chăm chú hắn, "Đi, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện. Ta giải thích cho ngươi nghe." Nói xong hướng về bên trong học viện đi đến.
"Chờ một chút, ta không thể vào trong học viện. Chúng ta ra ngoài tìm một chỗ nói chuyện.
"Áo Tư Tạp vội vàng ngăn trở Đường Tam. Vừa nói, hắn thu hồi phân thân của mình. Mặc dù hắn không thể khẳng định trước mắt người thanh niên này chính là Đường Tam, nhưng việc Đường Tam từ Sử Lai Khắc học viện đi ra, mới vừa rồi còn có bộ dáng kích động, cũng làm địch ý trong lòng hắn giảm dần. Đương nhiên, phòng bị cũng không có thả lỏng.
Đường Tam sửng sốt một chút, nhưng không hỏi nhiều. "
Vậy đi thôi.
"Đi trước dẫn đường, Đường Tam mang theo Áo Tư Tạp đến một trà lâu gần học viện nhất đi vào. Hắn vốn là có việc muốn làm, nhưng mà so với chuyện Áo Tư Tạp trở về, tầm quan trọng lại kém hơn rất nhiều. Bất luận thanh âm hay những dấu hiệu khác, đều lộ ra cái người áo xám này chính là Áo Tư Tạp, nhưng Đường Tam mơ hồ cảm giác được hiện tại Áo Tư Tạp có chút không đúng. Cụ thể là nơi nào xảy ra vấn đề hắn cũng không rõ ràng.
Hai người đều ngồi vào chỗ của mình, Đường Tam hướng Áo Tư Tạp nói: "Ngươi bỏ mũ rộng vành ra đi, là đại nam nhân, chẳng lẽ còn thẹn thùng sao?" Hắn cũng muốn trước tiên xác định người trước mắt này là Áo Tư Tạp, nếu không, tao ngộ những năm qua của mình có thể nào tùy tiện nói ra đây?
Áo Tư Tạp đối với Đường Tam có cảnh giác. Đường Tam cũng đồng dạng đối với hắn có cảnh giác, từ việc Đường Tam không có đem Tiểu Linh ra là có thể thấy.
"Trước cho ta xem một chút Hạo Thiên Chuỳ. Còn nữa, ngươi thử nói xem ngày trước đã từng tặng vật gì cho ta ăn."Áo Tư Tạp trầm giọng nói.
Đường Tam không do dự giơ tay trái lên, Hạo Thiên Chuỳ lặng yên xuất hiện trong lòng tay trái hắn, dưới sự tận lực khống chế của hắn, cũng không có tản mát ra hơi thở vốn bá đạo.
Đồng thời. Trong miệng hướng Áo Tư Tạp nói: "Lúc đầu ta cho ngươi ăn sáu bát ba tiên lan, hiện giờ hẳn phải đã hấp thu trọn vẹn rồi chứ. Kì thật, giống chúng ta tuổi này đạt tới lục hồn hoàn có mấy người? Tiểu Áo, ngươi biết không, tất cả mọi người rất nhớ ngươi. Vinh Vinh trong mấy năm nay, bởi vì ngươi mà đã chịu không ít thống khổ.
" "Tiểu Tam thật là ngươi?
" Bát ban tiên lan, khi bốn chữ này từ trong miệng Đường Tam nói ra thì, Áo Tư Tạp đã tin. Bí mật này là chỉ có bọn họ Sử Lai Khắc thất quái cùng đại sư mới có thể biết được.
Giơ tay phải lên. Áo Tư Tạp tháo xuống chiếc mũ rộng vành trên đầu.
Hiện ra tại trước mắt Đường Tam là Áo Tư Tạp, gương mặt bị râu quai nón gần như che lấp toàn bộ tướng mạo hắn. Tóc cũng rối loạn bù xù. Trong ngũ quan, duy nhất có thể nhìn thấy cặp mắt hoa đào hơi tang thương kia. Tại dưới mắt khóe bên trái hắn. Một vết sẹo kéo dài đến tận chòm râu dưới quai hàm.
Hai người bốn mắt giống nhau, kích động, tâm tình hưng phấn lộ rõ ra bên ngoài. Dường như đồng thời động thân, cho đối phương một cái ôm mạnh mẽ hữu lực.
Đường Tam giơ tay đấm một cái lên ngực Áo Tư Tạp, "Ngươi đã trở về, tại sao không tới học viện đi? Thất Bảo Lưu Ly tông phát sinh sự tình ngươi hẳn biết rồi sao. Ngươi vừa rồi đối với ta địch ý mạnh mẽ như vậy, là bởi vì thấy ta cùng Vinh Vinh đi cùng nhau, ghen tị phải không?
"Áo Tư Tạp cũng không có che giấu, yên lặng gật gật đầu, giơ tay chỉ vào vết sẹo trên chính khuôn mặt mình: "Bộ dáng ta bây giờ như thế này, làm sao mà đi gặp Vinh Vinh. Có thể âm thầm thấy nàng vài lần, ta cũng đã thỏa mãn.
""Nói nguyên nhân bởi vì vết sẹo, ngươi sẽ không đi gặp Vinh Vinh?"Đường Tam ngữ điệu lên cao vài phần.
Áo Tư Tạp không trả lời, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình.
"Áo Tư Tạp, ngươi tên hỗn đản này, ngươi nghĩ Vinh Vinh là ai? Ngươi có biết nàng tưởng niệm ngươi đến cỡ nào không? Ngươi nghĩ rằng Vinh Vinh sẽ bởi vì ngươi dung mạo bị phá sẽ không thích ngươi?" Một phát túm lấy cổ áo Áo Tư Tạp, Đường Tam mạnh mẽ nhấc hắn lên.
Áo Tư Tạp có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Đường Tam, ảm đạm nói: "Tiểu Tam, ngươi không hiểu. Vinh Vinh so với năm năm trước đẹp hơn nhiều, ta vốn không xứng với nàng. Hiện tại biến thành thế này, ngươi bảo ta như thế nào tìm nàng?
"Chậm rãi buông Áo Tư Tạp ra, đem hắn thả lại chỗ ngồi, Đường Tam lẳng lặng bước quay về vị trí của mình ngồi xuống. Hắn hiểu được, Áo Tư Tạp đối với Trữ Vinh Vinh vẫn luôn có chút tự ti. Áo Tư Tạp xuất thân bình thường, Trữ Vinh Vinh lại là người thừa kế Thất Bảo Lưu Ly tông, hai người thân phận có thể nói là một trời một vực. Hơn nữa Áo Tư Tạp vẫn là một gã thực vật hệ hồn sư. Khó tránh khỏi sẽ sinh ra cảm giác tự ti. Nếu không lúc đầu Áo Tư Tạp cũng sẽ không lựa chọn rời đi. Một mình xuất ngoại lịch lãm.
Đường Tam đột nhiên bình tĩnh làm cho Áo Tư Tạp có chút không thích ứng. Nhìn hắn ngồi ở trước mặt mình, Áo Tư Tạp muốn nói cái gì. Nhưng vẫn không thoát ra khỏi miệng.
Vài ngày trước hắn cũng đã trở về. Đầu tiên đã đến Thất Bảo Lưu Ly tông, kết quả nơi đó lại là nhà trống, sau khi nghe ngóng mới biết được, Thất Bảo Lưu Ly tông có đại sự xảy ra. Lúc ấy trong lòng Áp Tư Lạp khuẩn trương, e sợ cho Trữ Vinh Vinh chịu khổ kiếp, thăm hỏi nhiều mặt, mới đuổi tới Thiên Đấu thành. Tại phụ cận Sử Lai Khắc học viện, nghe nói Vinh Vinh không có việc gì, lại một mực chờ nàng xuất hiện ở cửa.
Hôm nay rốt cuộc để cho hắn đợi được rồi, khi hắn gặp lại Trữ Vinh Vinh thì, tim như từ trong l*иg ngực muốn nhảy ra ngoài, nhưng mà, rất nhanh hắn từ trong tâm tình hưng phấn lại bắt đầu trở nên thống khổ. Mắt thấy Trữ Vinh Vinh cùng một gã thanh niên cực kì anh tuấn bước ra ngoài học viện, lại ngẫm lại vết sẹo trên mặt, hắn đau lòng như bị treo cổ. Tự nhiên đối với Đường Tam sinh ra địch ý mãnh liệt. Lúc này biết hiểu lầm, nhưng hắn lại như trước không có dũng khí đi gặp Trữ Vinh Vinh.
Năm năm không gặp, Đường Tam thì trở nên anh tuấn, nhưng bản thân thì mặt mày lại trở nên hốc hác. Điều này làm cho hắn vốn là tự ti làm sao đối mặt với nữ nhân trong tim mình đây!
Ngồi trở lại vị trí của mình, Đường Tam đem Bích Linh trong túi Như Ý Bách Bảo ra ngoài, nhẹ nhàng xoa khuôn mặt đang ngủ của nàng thản nhiên ôm nàng trong ngực mình nói: "Ngươi ít nhất còn có thể từ xa yên lặng nhìn người mình yêu sống có tốt không, nhưng mà, Tiểu Linh của ta lại chỉ có thể ngủ mê mệt. Ngươi có thể tự ti mà thương cảm, còn ta, cho dù ta có lại bi thương, cũng cẳng thể xem nàng tươi cười như trước."
Đường Tam ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng từ trong ngôn ngữ lời nói của hắn, Áo Tư Tạp cảm giác rõ ràng được bi ý thật sâu.