Chương 44

Hai người bọn họ không có rời đi, bởi vì Đường Tam đã không còn khí lực nữa rồi. Diêm Vương thϊếp dễ phóng ra như vậy sao? Đem nội lực ngưng tụ một điểm, cho tới khi đến cực hạn mà Diêm Vương thϊếp có thể chịu được , đem phóng đi. Chỉ có như vậy mới có thể phá vỡ lớp phòng ngự.

Bất kì hộ thể cương khí nào cũng không thể ngăn cản Diêm Vương thϊếp xâm nhập, đây là điểm đáng sợ nhất của nó. Hơn nữa với thủ pháp phóng ám khí của Đường Tam , né tránh cơ hồ là không thể.

Ở thế giới này, có lẽ sẽ có trường hợp ngoại lệ. Dù sao có một số loại hồn kĩ phòng ngự có thể ngăn cản công kích của Diêm Vương thϊếp, thí dụ như mấy tên Huyền Vũ Quy hồn sư mà Đường Tam từng gặp.

Lấy cái võ hồn Huyền Vũ Quy này tu luyện đến một trình độ nhất định, hơn nữa có sự chuẩn bị trước bảo vệ toàn thân, cũng không chắc không thể chống lại được Diêm Vương thϊếp .

Đáng tiếc, Thì Niên là một vị huyễn cảnh hồn sư. Phòng ngự không phải là am hiểu của hắn. Càng huống chi, hắn nào biết Đường Tam lại có thứ ám khí kinh khủng như vậy.

Đường Tam ăn đậu hủ của Áo Tư Tạp mà Bích Linh tàn trữ trong nhẫn ngọc của mình cùng với một mảnh lá Long Chi trongtúi Như Ý Bách Bảo liền bắt đầu tu luyện khôi phục thể lực của mình, Bích Linh đưa mắt nhìn vũng nước đen đã làm cỏ dại xung quanh héo úa, trong lòng không khỏi nghĩ ám khí này bá đạo như vậy chỉ đứng hàng thứ ba.

Chợt nàng phát hiện một thải quang trên vũng nước màu đen, Đường Tam đã từng nói với nàng tính ăn mòn của kịch độc trong Diêm Vương thϊếp .

Đừng nói là quần áo, cho dù cứng cỏi như bảo thạch cũng bị độc tố trong đó ăn mòn thành nước. Vậy đến tột cùng là đồ vật gì lại không bị độc dịch ăn mòn?

Mặc dù rất tò mò nhưng nàng cũng rõ bản thân tốt nhất đừng chạm vào, đành dùng kỹ năng tinh thần trắc thám mà nhìn rõ vật đó là một đoạn xương, dài khoảng bảy tấc, từ vị trí mà xem, thì đó chính là một đoạn thu nhỏ của xương cánh tay trái.

Băng Linh vương ở trong Tinh thần hải, lạnh nhạt nói: " Là hồn cốt! Tốt số chán."

Bích Linh cảm giác người nào đó ghen tỵ vận khí của mình, trầm mặc không nói dù sao đây là sự thật mà.

Chờ Đường Tam khôi phục xong thể lực liền mở miệng nói: "Tam ca, có hồn cốt trong vũng nước đen kia!"

Đường Tam nghe Bích Linh nói vậy, đồng tử không tự giác co rút lại, nhất thời lâm vào trống rỗng. Chờ hồi phục lại tinh thần, Đường Tam một mình cẩn thận đến gần vũng nước đen mà xem khối hồn cốt, chính xác là hồn cốt cánh tay trái. Không ngờ Thì Niên có tàn mộng võ hồn, lại còn có một kiện bảo vật như vậy.

Đường Tam trong lòng không có vui mừng đan xen với sợ hãi, mà chỉ là sợ hãi. Nếu lúc trước Thì Niên dùng hiệu quả của khối hồn cốt này, như vậy...

Trong chỗ trong độc dịch biến hóa từ thi thể Thì Niên bảy mươi hai cấp hồn thánh mà thành, Đường Tam thấy được một khối hồn cốt chiếu sáng bảy màu lóng lánh rực rỡ.

Khối hồn cốt này xuất hiện, khiến cho Đường Tam trong lòng một trận sợ hãi. Hắn làm sao mà không sợ hãi được cơ chứ? Nếu lúc trước Thì Niên sử dụng hết uy lực của khối hồn cốt này, cho dù không dùng vũ hồn, cũng tuyệt không phải bản thân hai người họ chưa chắc có khả năng ngăn cản. Thực lực của song phương trong lúc đó vốn là chênh lệch thật lớn, hơn nữa lại còn một khối hồn cốt như vậy.

Đường Tam biết, mình quả thật là may mắn, nếu không phải nữ thần may mắn chiếu cố, có lẽ mình và Tiểu Linh bây giờ đã biến thành một cỗ thi thể rồi.

Bích Linh nhìn Đường Tam trầm mặc suy nghĩ, vội hối giục hắn: "Tam ca, mau lấy hồn cốt rồi rời! Tuy nơi này ít người qua lại nhưng lỡ có người bắt gặp thì nguy to!" Giá trị của hồn cốt được mệnh danh là huyết hà chi bảo, một khi có người phát hiện bọn họ đạt được hồn cốt thì sẽ không ngừng gặp cảnh đuổi gϊếŧ. Dù sao Hồn Cốt quý giá hơn Hồn Hoàn rất nhiều lần.

Một hồn thú sau khi chết sẽ để lại một Hồn Hoàn, nhưng trăm vạn hồn thú chết đi cũng chưa chắc có thể tạo thành một khối Hồn Cốt. Hồn thú cấp càng cao thì khả năng có Hồn Cốt càng lớn nhưng chỉ có hồn thú mười vạn năm trở lên mới có thể chắc chắn có Hồn Cốt.

Một Hồn Sư sau khí có một Hồn Cốt thì thực lực sẽ tăng mạnh, khi chiến đấu với các Hồn Sư cùng cấp sẽ có rất nhiều ưu thế. Mà một Hồn Sư chỉ có thể có tối đa sáu Hồn Cốt, theo thứ tự là đầu, thân thể và tay chân. Trong sáu loại Hồn Cốt này quý giá nhất chính là Hồn Cốt thân thể kế đến là Hồn Cốt đầu và sau cùng là Hồn Cốt tay chân.

Đường Tam khẽ gật đầu, vội bẻ xuống một nhánh cây, coi chừng cẩn thận đem khối hồn cốt nọ khều ra, lúc hồn cốt được lấy ra xong, nhánh cây trong tay hắn cũng đã bị ăn mòn hầu như không còn.

Từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra nước sạch lúc nào cũng chuẩn bị sẵn đem khối hồn cốt nọ tiến hành tẩy rửa.

Ngoài ý muốn của Đường Tam chính là, ở trên cái khối hồn này nhìn qua hết sức huyễn lệ cũng không có dính cái độc dịch gì, cho dù là nước sạch tiếp xúc, cũng chỉ trong nháy mắt là chảy xuống, hoàn toàn không tại lưu lại trên nó một giọt nước nào.

Bích Linh đứng bên cạnh xem, thầm than không hổ là huyết hà chi bảo cấp bậc quốc bảo.Đường Tam khôi phục được vài phần, tay phải vận công, dùng Huyền Ngọc Thủ cầm khối hồn cốt nọ lên.

Hồn cốt vừa chạm vào tay, lập tức truyền đến một cổ cảm giác cực kỳ kỳ dị, phảng phất bản thân nó nhất định thuộc về một bộ phận của mình, nhất là khi Đường Tam dùng tay trái chạm tới khối hồn cốt, ẩn chứa năng lực đặc thù trong đó biến đổi chui vào trong cánh tay trái một cách tự nhiên.

Bích Linh cũng nhận ra điều này, vội vàng hối giục Đường Tam: "Tam ca, ngươi mau dung hợp hồn cốt này đi. Ta hộ pháp cho ngươi!"

" Không, hồn cốt này muội lấy đi!" Đối với hồn sư mà nói, còn có cái gì có thể so sánh với lực hấp dẫn của hồn cốt đây? Dù cho Đường Tam hai kiếp làm người, lúc này cũng không khỏi tim đập nhanh hơn, ngay cả tay cầm hồn cốt cũng đang run nhè nhẹ.Trong nội tâm, một âm thanh không ngừng thúc giục hắn nhanh cùng khối hồn cốt này dung làm một thể, nhưng hắn muốn nhường thứ này cho Bích Linh.

" Tam ca, ngươi cũng biết ta đã có tới ba khối hồn cốt rồi cho nên đối với khối hồn cốt này không quá để ý."Mắt thấy Đường Tam muốn nói gì, Bích Linh nói tiếp: "Tam ca, ngươi đã hứa sẽ bảo vệ ta suốt đời mà? Thực lực ngươi không nhanh chóng tăng lên, làm sao bảo vệ được ta chứ?"

Đường Tam nhìn Bích Linh tươi cười nhét hồn cốt vào tay hắn, cũng không tiếp tục dây dưa bởi vì Tiểu Linh nói đúng, muốn bảo vệ muội ấy hắn cần nhanh chóng mạnh hơn nữa nếu không tất cả chỉ là lời nói suông.

"Không vội, mang về cho sư phụ xem đã!"Đường Tam hít liên tiếp hai ngụm không khí, miễn cưỡng đè nén tham vọng dung hợp khối hồn cốt này xuống, nghiến răng, lúc này mới đem cái đó bỏ vào trong như ý bách bảo nang của mình.

"A! Đúng ha, ta còn chưa biết khối hồn cốt này có thích hợp không? Dù sao cả đời của một hồn sư chỉ có thể dung hợp 6 miếng hồn cốt, một khi dung hợp không thể sửa đổi!" Bích Linh vỗ nhẹ đầu nói, lúc này này nàng mới nhớ đến chuyện này. Hồn hoàn còn có một loại phương pháp có thể từ trên người giải trừ, nhưng hồn cốt sẽ không cách nào lại thu được hồn hoàn đại giới. Tỷ như, một vị Phong Hào đấu la có chín hồn hoàn, nếu bỏ đi một cái hồn hoàn trên người của mình, vậy hắn vĩnh viễn không có khả năng thu lại được đệ cửu hồn hoàn. Chỉ có thể là bát hoàn hồn đấu la mà thôi.

Bởi vậy, bỏ đi hồn hoàn cũng chỉ là nói trên lý luận mà thôi. Mà muốn bỏ đi hồn cốt thì chỉ có một loại tình huống. Chính là hồn sư chết, nếu không nói, tuyệt đối không cách nào từ bỏ.

Hồn cốt mặc dù tốt, nhưng càng phải chọn thích hợp cho mình, nếu như hồn cốt không rõ tác dụng, không nên hấp tấp vội vàng dung nhập, nói không chừng, có thể lãng phí một trong sáu vị trí hồn cốt trên người của mình.

Đường Tam không giống nàng, cho nên hắn phải so với nàng cẩn thận hơn. Cũng may tâm chí của Đường Tam trầm ổn kiên nghị, nếu không sợ rằng tại lúc phát hiện hồn cốt, chính là sẽ cùng nó dung hợp.

Đường tam xoa đầu nàng, thấp giọng cười nói: "Chúng ta về thôi!"

Bích Linh vừa đi vừa nghĩ dù nhìn không ra khối hồn này có cái dạng năng lực gì, nhưng nàng có thể dám chắc, khối hồn cốt này là vật phi phàm. Hoặc là nói, bất cứ một khối hồn cốt nào đều không có khả năng là vật bình thường nếu không tại sao rất nhiều hồn sư chém gϊếŧ lẫn nhau chỉ vì tranh được một miếng hồn cốt chứ?

Bởi vì vấn đề an toàn Đường Tam thúc dục Tử Cực Ma Đồng, lúc ra khỏi rừng cây vừa hết sức nhìn quan sát bốn phía, vừa chú ý cẩn thận trở về Thiên Đấu thành.

Cũng may là từ rừng cây tới Thiên đấu thành khoảng cách cũng không xa lắm, khi tiến vào thành, Bích Linh cảm nhận được Đường Tam không còn bao nhiêu hồn lực tuy rất muốn dìu hắn nhưng sợ có người nhận ra cho nên chỉ có trang như có chuyện cùng Đường Tam trở về Sử Lai Khắc học viện.

Còn chưa đi tới cửa học viện, Đường Tam đã nhìn thấy được Tiểu Vũ đang đứng đợi lo lắng ở đấy.

"Ca, Tiểu Linh---" Vừa thấy Đường Tam và Bích Linh, Tiểu Vũ nước mắt ào ạt tuôn ra, cũng tự phi tới ôm lấy hai người.

Thì ra mọi người Sử Lai Khắc học viện phát giác Đường Tam và Bích Linh lâu như thế mà chưa về lập tức thấy bất an, Tiểu Vũ nhất thời rơi vào trong khủng hoảng, mọi người đều chia nhau ra ngoài tìm kiếm, để cho Tiểu Vũ ở tại chỗ này đợi.

Bích Linh nhìn Tiểu Vũ kích động như vậy trong lòng rất ấm áp nhưng nhớ đến tình trạng hiện tại của Đường Tam vội kêu nàng buông Đường Tam ra. Tiểu Vũ vừa buông Đường Tam thì hắn liền vô lực ngã xuống, Bích Linh vội đưa tay kéo lại, kết quả hai người đồng thời hướng mặt đất ngã xuống.

May là, Bích Linh phản ứng cực nhanh, ngay khi hai người sắp ngả xuống đất, nàng một tay trên mặt đất một tay chống đỡ, mặc dù không có thể ngăn cản chiều hướng hai người ngã xuống đất, nhưng cũng làm xung lượng chậm lại.

Thân thể mềm mại tràn ngập hương thơm nhảy vào lòng ngực của mình, Đường Tam chỉ cảm thấy một trận trời đất xoay chuyển, nhưng tâm tình này đồng dạng an tâm cũng tập kích trong lòng, trong vô ý thức, hắn ôm lấy Bích Linh gắt gao ôm vào trong ngực của mình, thầm nghĩ muốn đem nàng dung nhập vào trong cơ thể mình, che chở thật tốt.

Bích Linh bị ôm như vậy, cảm nhận được hơi thở nóng rực của hắn đã làm tim đập gia tốc nhưng nhìn ánh mắt kinh ngạc xen lẫn ái muội của Tiểu Vũ nhìn họ trước khi rời đi không khỏi xấu hổ cùng ảo não.

Nếu khi phải nhìn Đường Tam lúc này yếu ớt vô cùng thì nàng nhất định sẽ đánh hắn một trận, nàng muốn ngồi dậy nhưng Đường Tam lại thủy chung ôm chặt, thẳng đến khi tất cả ý thức mất đi cũng không có buông ra.

Thông qua Băng Linh Vương, Bích Linh biết bất luận là tinh thần hay là hồn lực, tiêu hao của Đường Tam cũng đã tới một cái bờ vực cực độ nguy hiểm.

Có điều cứ nằm ở cửa ra vào như vậy thật không ổn, Bích Linh vội vàng đỡ lấy Đường Tam trở về phòng ngủ, lúc này đã triệt để yên tâm cho cơn mệt mỏi ập đến khiến cho Bích Linh liền ngã người nằm xuống bên cạnh Đường Tam ngủ thϊếp đi!

" Xem ra vẫn còn quá sức!"Băng Linh Vương nhìn Bích Linh ngủ say như chết, nhíu mày nói.

Cửu Thải Tiên Phượng chống má nói: " Mặc dù là hậu duệ của người đó, với tình hình hiện tại Tiểu Linh có thể làm đến bước này đã là giỏi rồi. Tiểu Băng đừng quá khắc khe như vậy a!"

Băng Linh Vương thấp giọng nói: " Nếu không khắc khe như vậy, một khi bí mật đó lộ ra thì những ngày tháng tiếp theo của nàng ta chỉ có đuổi gϊếŧ tận cùng!"

Cửu Thải Tiên Phượng thu hồi vẻ tươi cười của bản thân, trầm mặt không nói: Đúng thế, chỉ cần chưa đạt được cảnh giới đó thì cuộc sống của Tiểu Linh sẽ luôn tràn ngập nguy nan.

Cửu Thải Tiên Phượng nhìn Đường Tam vẫn ôm chặt Bích Linh: Tiểu tử, muốn bảo vệ con bé ngươi cần phải trở nên mạnh hơn nữa.

Không biết qua bao lâu, lúc Đường Tam từ từ trong hôn mê tỉnh táo lại, hắn phát hiện chính mình đã nằm ở trên giường túc xá rồi.

Ý thức dần dần tỉnh lại, cảm giác suy yếu trong cơ thể đã đỡ rất nhiều, nội lực trong cơ thể có thể tự động điều chỉnh chức năng khôi phục lại một chút, chóp mũi chậm rãi hít thở, thúc dục nội lực trong kinh mạch chuyển động một vòng, Đường Tam lúc này mới mở hai mắt.

Bản thân hắn cũng không có bị thương, chỉ là tinh thần cùng nội lực tiêu hao quá lớn, mới dẫn đến hôn mê, lúc này trải qua một đoạn thời gian ngủ say, đã có một chút khôi phục.

Lúc này Đường Tam mới phát hiện, Bích Linh nằm gác đầu lên cánh tay trái của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại có chút tái nhợt, mái tóc dài màu lục nằm tán loạn trên giường.

Ánh mắt Đường Tam tràn ngập yêu thương nhìn gương mặt đang ngủ của Bích Linh, đưa bàn tay tém tóc mai của nàng, đúng lúc này Bích Linh vô thức chui vào ngực hắn cọ sát và cái tìm tư thế thoải mái mà ngủ tiếp.

Ban đầu Đường Tam có chút bối rối, nhưng rất nhanh hắn liền cười khẽ nhắm mắt lại cùng nàng ngủ tiếp. Không có một tia da^ʍ tà, cho dù có chỉ là vô tận nhu tình.

Sáng sớm. Những ánh mặt trời đầu tiên từ ngoài chiếu vào phòng thì Đường Tam mở mắt tỉnh dậy, nếu không phải Áo Tư Tạp gõ cửa gọi thì hắn định tiếp tục nằm trên giường nhìn nàng ngủ.

Áo Tư Tạp nhìn Bích Linh còn ngủ trên giường, tặng cho Đường Tam ánh mắt đầy thâm ý, hắc hắc cười rời đi.

Sau khi xê dịch góc chăn cho Bích Linh, Đường Tam liền đóng cửa phòng đi tới phòng của đại sư để nói chuyện bọn họ gặp ngày hôm qua.

Nội dung cuộc trò chuyện với Đại sư, Đường Tam không chút giấu giếm nói cho Bích Linh nghe. Khối hồn cốt lấy được của Thì Niên thuộc về loại bảo thạch, tối thích dùng huyễn cảnh hệ hồn sư cùng phụ trợ hệ hồn sư, mà hồn cốt thích hợp với hắn là lực lượng hình hồn cốt cùng thực vật hệ hồn cốt.

Tuy khối hồn cốt này Đường Tam dùng không được, nhưng có thể dùng nó đổi lấy một khối hồn cốt thích hợp với bản thân.

Mà đại sư cũng chuyển lời căn dặn nàng không được nói cho bất kỳ ai biết dù là bảy người khác của Sử Lai Khắc bát quái, Phất Lan Đức bọn họ cũng không được nói. Đối với yêu cầu này của Đại sư, Bích Linh hoàn toàn không có ý kiến gì bởi nàng cảm thấy thận trọng như vậy cũng không sai bởi từ chỗ Băng Linh Vương nàng rõ ràng có một vài hồn kỹ có thể điều khiển tâm trí con người.

Dự tuyển thi đấu tiếp tục, sau khi vòng thứ mười kết thúc, các chi đội ngũ tham gia Thiên Đấu Thành dự tuyển thi đấu đều đã có khoảng cách.

Sử Lai Khắc học viện lấy chiến tích kiêu nhân mười trận toàn thắng, xếp hạng thứ nhất không nhường cho ai.

Cùng bọn họ có thành tích chiến đấu giống nhau còn có vài chi đội ngũ khác, cũng chính là là bốn tông còn lại trong năm nguyên tố học viện trừ bỏ Tượng Giáp tông.

Kẻ khác kỳ quái chính là, Sử Lai Khắc học viện ngoại trừ giai đoạn đầu đυ.ng tới ngoài tượng giáp tông, cũng không có đυ.ng chạm một chi đội trong năm nguyên tố học viện nào cả.

Mà Tượng Giáp tông liền đυ.ng ngay năm chi học viện khác, hơn nữa không hề ngoại lệ đều bại trận. Phòng ngự của bọn họ dường như không có tác dụng gì.

Đến lúc này, Sử Lai Khắc học viện cùng bốn chi nguyên tố học viện khác xếp năm hạng đầu dự tuyển tái, hơn nữa thành tích chiến đấu toàn bộ đều là toàn thắng.

Tượng Giáp học viện cũng cực kỳ thê thảm, mười trận năm thắng năm thua, thứ tự chỉ ở vị trí trung bình không tiến lên được. Đừng nói chính Tượng Giáp học viện không nghĩ tới, người tổ chức giải thi đấu cũng không nghĩ đến kết quả như vậy.

Này cũng làm các chi đội ngũ hoàn toàn tạo thành khoảng cách rất lớn đối với năm đội đứng đầu.

Nhưng là, trận đấu kế tiếp không hề thoải mái, đối thủ vòng thứ mười một của Sử Lai Khắc học viện, chính là Sí Hỏa học viện một trong năm nguyên tố học viện. Toàn bộ lấy hồn sư thuộc tính hoả tạo thành một chi chiến đội cường đại.

Vòng đấu này, Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện trong top năm đội đứng đầu không thể nghi ngờ tạo thành một trận chiến đáng theo dõi nhất. Bọn họ cũng không nghi ngờ được xếp hạng trung tâm trên lôi đài.

Trận đấu còn chưa có bắt đầu, trên khán đài đã là một mảnh cảnh tượng nhiệt náo. Nhưng ít nhất khán giả vượt quá một phần ba đều là mặc đồng phục màu xanh biếc tượng trưng cho đội Sử Lai Khắc học viện.

Tuy rằng thực lực của năm nguyên tố học viện đồng dạng rất mạnh, nhưng nhìn Sử Lai Khắc học viện xuất thân từ thực vật hệ lại càng dễ dàng khiến cho khán giả đồng cảm.

Nhất là vẻ bề ngoài kì lạ của bọn họ, ở Thiên Đấu Thành như là một trận sóng triều màu xanh biếc đang trào dâng.

Hiện tại còn cách xa thời gian báo danh nhập học. Nhưng Sử Lai Khắc học viện đã nhận được đơn báo danh như là tuyết rơi, có thể thấy được Sử Lai Khắc học viện chiến đội mang đến cho học viện rất nhiều danh tiếng.

Phất Lan Đức kiếm được lợi như là đầy bồn đầy bát, khoái ý nói không nên lời.

Đại sư trong tay cầm giấy giới thiệu tường tận về Sí Hỏa học viện, thần sắc trên mặt rõ ràng có chút ngưng trọng, mấy ngày này hắn một mực nghiên cứu thực lực năm nguyên tố học viện, hiện tại mới vừa phát hiện một chút rõ ràng.

"Sư phụ, trận này chúng ta vẫn là bình thường xuất chiến sao." Đường Tam hướng đại sư nói. Cái gì gọi là bình thường xuất chiến, chính là dùng hắn, Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ ba người dẫn đầu, mang bốn gã đội viên kia xuất trận.

Đại sư lắc đầu nói: "Không. Trận này các ngươi gặp đối thủ thực lực tương đối cường đại, Tiểu Tam. Mấy này này các ngươi một mực tiến hành trận đấu, ngươi có biết vì cái gì Tượng Giáp học viện liên tiếp bại bởi bốn nguyên tố học viện khác không?"

Đường Tam lắc lắc đầu. Hắn mỗi ngày đều phải dẫn dắt các đội viên tham gia trận đấu, phải phân tích tình thế trận đấu, ở trên đây lại là chủ lực tuyệt đối, căn bản không có thời gian chú ý điểm này.

Đại sư nói: "Vốn ta còn không thể khẳng định, nhưng mấy ngày nay ta cùng Bích Linh cố ý quan sát một chút bốn đại nguyên tố học viện cùng Tượng Giáp tông chiến đấu, đã thăm dò bọn họ thật chi tiết. Bọn họ cũng đồng dạng che dấu thực lực. Xem ra, phái cực đoan đã muốn bắt đầu lấy thừa bù thiếu."

Nhìn thấy ánh mắt Đường Tam có chút kinh ngạc, đại sư rất nhanh nói: "Thời gian không nhiều lắm, ta nói ngắn gọn, đệ tử của Tượng Giáp tông các ngươi đã gặp mặt qua, lấy trường phái cực đoan của bọn họ làm tiêu chuẩn. Trước kia thực lực của bọn họ cũng cùng với bốn nguyên tố học viện khác không sai biệt lắm. Lần này sở dĩ toàn bộ bại lộ, là bởi vì bốn nguyên tố học viện khác thay đổi phương thức tác chiến. Tuy rằng vẫn là lấy cùng thuộc tính của hồn sư chiến đấu, nhưng bọn hắn đã nảy ra phân công. Nói cách khác, bốn đại học viện này thi triển phương thức bình hành cùng cực đoan. Ngươi hiểu được không?"

Đường Tam theo đại sư học tập nhiều năm như vậy, đối với lời nói của hắn tự nhiên dễ dàng lý giải, biến sắc, kinh ngạc nói:"Lão Sư, ý tứ của ngài là bốn nguyên tố học viện khác cũng bắt đầu xuất hiện phân loại?"

"Đúng vậy. Các ngươi sắp đối mặt là Sí Hỏa học viện, thì có hỏa hệ cường công, hỏa hệ khống trường (điều khiển trận lửa), hỏa hệ mẫn công (tấn công nhanh bằng lửa), hỏa hệ phụ trợ. Chẳng qua lúc gặp đối thủ yếu bọn họ không có biểu lộ ra mà thôi. Chỉ có lúc gặp đối mặt Tượng Giáp tông, bọn họ mới lấy thực lực phát huy ra vài phần. Bởi vậy, cho dù là đệ tử cao cấp nhất của Tượng Giáp học viện có được một khối hồn cốt, cũng không thể đứng vững trước cuồng oanh loạn tạc (điên cuồng oanh tạc). Sí Hỏa học viện cùng Lôi Đình học viện như nhau đều nổi tiếng là tấn công. Công kích của bọn họ, nhất định là lôi đình vạn quân. Cho nên, các ngươi nhất định càng phải cẩn thận. Như chuyện không thể làm được, thà rằng buông tha cho trận này cũng không cần phải quá mức cố chấp. Dù sao, cái này chỉ là dự tuyển tái, có thể vào vòng kế tiếp là đủ rồi. Phất Lan Đức bên kia các ngươi không cần lo lắng."

Nghe xong đại sư nói, Đường Tam trong không khỏi nhất thời lâm vào trong suy tư.

Hỏa hệ cường công, hỏa hệ mẫn công, hỏa hệ phụ trợ, đội ngũ như vậy hắn còn chưa bao giờ gặp qua.

Tăng phúc với phụ trợ cùng thuộc tính, tuy rằng chỉ có một thuộc tính, nhưng sự bùng nổ trong công kích là rất kinh khủng. Sí Hỏa học viện này xem ra cũng không dễ đối phó.

" Sư phụ, Tam ca trận chiến này ta cũng phải tham gia!" Trong lời nói của Bích Linh thực kiên quyết không có một tia do dự.

Đại sư sửng sốt một chút, gật gật đầu, mỉm cười nói: "Được, cứ dựa theo ý tứ của ngươi."

Đường Tam vốn định theo tình huống bình thường xuất chiến song cảm nhận được ánh mắt Bích Linh nhìn mình liền nuốt những lời này. Tự hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà ánh mắt Bích Linh tràn lửa chiến đây?

Đại sư nhân lúc Bích Linh chạy đi tìm Tiểu Vũ thì đem chuyện ba ngày trước gặp phải Hỏa Vũ-khống chế hệ, có lẽ do thuộc tính tương khắc mà chưa đầy hai câu liền triệt để không ưa đối phương, nếu không phải Hỏa Vũ còn phải lên tràng đấu thì Bích Linh sẽ cùng nàng ta đấu một trận cho hả giận.

Đường Tam rất muốn hỏi bọn họ đã nói gì, nhưng Đại sư chỉ nhìn hắn: " Rất nhanh ngươi sẽ rõ!"

"Vòng thứ nhất, ở giữa lôi đài là Sử Lai Khắc học viện đánh với Sí Hỏa học viện."Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố danh sách đội viên. Thành viên hai đội ngẩng đầu mà tiêu sái bước lên trên đài.

Trong nháy mắt, cả trên khán đài như là hải dương dâng lên một mảnh sóng to gió lớn, tiếng hoan hô liên tiếp, có ủng hộ Sí Hỏa học viện, nhưng ủng hộ Sử Lai Khắc học viện càng nhiều.

Sử Lai Khắc học viện đã từng hạ gục một trong năm nguyên tố học viện, nếu bọn họ lại có thể đánh bại Sí Hỏa học viện, như vậy thì địa vị của bọn họ chắc chắn lại tăng lên một bậc. Tất cả khán giả đều đang chờ mong giờ phút này.

Đái Mộc Bạch như trước dẫn đầu, bên người hắn là Thái Long cùng Hoàng Viễn, phía sau bọn họ là Đường Tam, đứng bên người Đường Tam là Bích Linh, Kinh Linh. Giáng Châu vẫn đứng ở vị trí cuối cùng quen thuộc của nàng. Trên đồng phục màu xanh biếc của đội đã không còn gắn quảng cáo nữa khiến cho rất nhiều người kinh ngạc.

Ngay cả người chủ trì cũng nhịn không được cảm thán nói: "Hôm nay không nhìn thấy trang phục đáng yêu của họ rồi thật đáng tiếc!"

Đường Tam nhìn thấy gương mặt từng gặp ở quảng trường cũng là nữ sinh duy nhất Sí Hỏa học viện chiến đội thì liền rõ tại sao Bích Linh muốn tham gia trận này, cho dù phải đồng ý thực hiện hình thức quảng cáo mới của Phất Lan Đức.

" Oh! Đây không phải tiểu bạch liên hoa sao?" Hỏa Vũ-chiến hồn tông cấp 43, cười duyên nói.

Bích Linh bị gọi như vậy nào chịu kém cạnh, bày dáng vẻ nữ vương lạnh nhạt nói: "So với người nào đó ta còn rất non tay! Đồ tự kỷ."

Hỏa Vũ nổi giận, đưa tay chỉ vào mặt Bích Linh: "Ngươi nói ai là đồ tự kỷ hả, con nhỏ điên này!"

" Ngoài ngươi ra thì còn ai nữa? Lần này ra ngoài trát đủ phấn không hả?" Bích Linh cười nhạo nói.

Hỏa Vũ nghe vậy tái mặt, cả người bốc hỏa nói định nói gì thì trọng tài liền hô:"Trận đấu bắt đầu." Đội viên hai bên đồng thở phào mà bố trí trận hình chiến đấu.

"Tiện nhân! Lần này ta nhất định cho ngươi biết tay." Bích Linh quay đầu giơ tay về phía Hỏa Vũ nói to.

" Ngươi lại dám chửi ta! Lần này ngươi có quỳ xuống cầu xin thì ta cũng không nương tay đâu!" Hỏa Vũ tức giận giơ nắm đấm nói.

Sí Hỏa học viện như trước sử dụng chiến trận hình tam giác. Còn về Sử Lai Khắc học viện bên này, như trước đây Đái Mộc Bạch, Thái Long, Hoàng Viễn ba người đứng trước,Giáng Châu đứng ở vị trí cuối cùng. Đường Tam, Bích Linh cùng Kinh Linh ba người đứng ở giữa .

Đái Mộc Bạch chợt tiến lên phía trước một bước, cả khán đài đều giật mình.Hoàng Viễn cùng Thái Long hai bên cũng đều tiến lên theo hắn, ba người mang theo khí thế lôi đình vạn quân, đồng thời hướng tới đối phương áp chiến.Nhưng ở bên hông của bọn họ cũng đều xuất hiện một nhánh lam ngân thảo nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng dẻo dai.

Oanh – ngay lúc này, trong trận chiến,chỉ nháy mắt một ngọn lửa lớn đã bốc cao.Hỏa quang đỏ rực,một nửa lôi đài cũng tràn ngập sí nhiệt khí tức.

Bảy gã đội viên của chiến đội Sí Hỏa học viện cơ hồ cùng thời khắc ngọn lửa đó bùng cháy đằng không bay lên.Mỗi người bên thân đều phát ra quang mang chói lọi của hồn hoàn thứ nhất.Trên người hai gã phụ trợ hệ hồn sư bên họ điểm điểm hỏa tinh phóng xuất ra bốn phía.Trong không khí vô số những quang điểm nhỏ màu đỏ nương theo những hỏa tinh này ngưng tụ.Hỏa tinh rất nhanh biến lớn, xoay tròn phía trên đỉnh đầu bảy người.

Hỏa Vô Song cùng một gã cường công hệ hồn sư khác thản nhiên tiếp nhận.Một tiếng rồng gầm cực lớn từ trong miệng hắn bạo phát ra.Toàn thân bay lên, ngọn lửa phía sau lưng mơ hồ hóa thành long hình.Vũ hồn phụ thể khiến thân thể hắn trương lớn một vòng, mặt ngoài da tay xuất hiện một tầng sí nhiệt ám hồng sắc lân phiến.

Hai gã mẫn công hệ hồn sư Hỏa Vân, Hỏa Vũ đồng thời lao ra ngoài, sau lưng còn mọc ra một đôi cánh huyễn lệ. Tuy không có thể bay cao nhưng cũng là một phương thức di chuyển kỳ dị.Chúng bay vọt tới, mục tiêu chính là Đường Tam đứng ở trung tâm Sử Lai Khắc học viện chiến đội.

Một khỏa hỏa tinh chói mắt sau khi ngưng kết, rất nhanh bay đến chú nhập vào thân thể những người khác.Mỗi một khỏa hỏa tinh chú nhập đều làm cho mỗ thành viên của Sí Hỏa học viện chiến đội hỏa quang trên thân bùng cháy mãnh liệt.Không thể nghi ngờ, đây là một đội ngũ phối hợp cực kỳ ăn ý.Ngay từ đầu trận đấu họ đã chính mình chiếm được ưu thế toàn diện.

Trên chiến trường,hoàn toàn không có động tĩnh gì chỉ có ba người.Sử Lai Khắc học viện bên này là Đường Tam, và Giáng Châu, mà kẻ còn lại kia chính là vị khống chế hệ hồn sư Hỏa Vũ kia.

Giáng Châu đứng yên,bởi vì năng lực của nàng là trị liệu nhưng mà bây giờ còn chưa đến lúc cần phải trị liệu. Thế nhưng Đường Tam và Hỏa Vũ vẫn như trước đối mắt nhìn nhau,cả hai đều không động thủ.

Bích Linh cùng Kinh Linh đồng thời hướng hai bên lao ra, đối chiến cùng hai gã mẫn công hệ hồn sư. Nhưng mà chiến trường trước mặt cũng đã oanh nhiên công kích vào cùng một chỗ.

Đái Mộc Bạch cùng Hỏa Vô Song đệ nhị hồn kỹ bạo phát, thân thể hai người đồng thời chấn động.Hỏa Vô song lui về phía sau một bước,còn Đái Mộc Bạch vẫn đứng yên.Vũ hồn hai người đều cực kỳ cường hãn, nhưng mà so sánh trên phương diện hồn lực thì Đái Mộc Bạch đúng là vẫn cao hơn một bậc.Tuy thế Đái Mộc Bạch cũng không hơn gì, trên đôi hổ chưởng của hắn đã bị ngọn lửa lây sang vài phần ,truyền ra một trận mùi cháy khét.

Hỏa Vô Song bị đẩy lùi thì hiển nhiên là rất không phục.Hắn chợt quát lên một tiếng, cũng không dùng hồn kỹ mà cứ như vậy ngạnh sanh vọt lên, không hề hoa tiếu hướng về phía Đái Mộc Bạch đánh tới.Hắn chính là muốn bảo vệ hào xưng vô địch của mình.

Thế nhưng một gã cường công hệ hồn sư khác của Sí Hỏa học viện lại có chút kém may mắn,hắn chính là phải đối mặt sự công kích của hai người Thái Long và Hoàng Viễn.

Vũ hồn Thái Long chính là Kim Cương Tinh Tinh, lúc này dưới trạng thái vũ hồn phụ thể, sự cường tráng của thân thể hắn thật cực kỳ dọa người.Mặc hoàn toàn không thể so sánh với Tượng Giáp học viện biếи ŧɦái nọ,thế nhưng thân thể tráng kiện hiện lên qua lớp y phục lại rất có lực lượng cảm.Hắn công kích rất đơn giản,thuần túy chỉ là lực lượng.Căn bản là mặc kệ đối phương như thế nào, tùy ý công kích lên thân thể hắn, hắn cũng đồng dạng đánh lại một quyền.Nhưng lúc đó Hoàng Viễn rất nhanh bay tới,hoàng quang trên lợi trảo đại phóng,trực tiếp hướng phần thân trên đối thủ mà chộp tới.

Cấp bậc so sánh không khác biệt, lấy hai chọi một,chiến đấu kiểu này thật là không có chút gì phải lo lắng.Nhưng tại giờ khắc này thì Sí Hỏa học viện đã lập tức triển lộ thực lực.

Hỏa tinh trên không trung không ngừng ngưng kết vốn là đều đều phân phối trên thân năm thành viên còn lại của Sí Hỏa học viện.Nhưng đúng lúc hai đòn công kích đồng thời hướng về gã hỏa báo hồn sư thì khỏa hỏa tinh trên không trung lại đột nhiên tăng tốc ,dĩ toàn xạ chi thế trong nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể gã hỏa báo hồn sư.