Chương 28: Chuẩn Bị

Mạnh Tuệ Tuệ suýt chút nữa phun cả ngụm máu. Dù cô có kiêu ngạo, yêu bản thân và quen sống trong sung sướиɠ, nhưng ở nhà với mẹ thì sống kiểu gì khi bản thân quá xấu xí? Một cô gái thành thị hiện đại, làm sao có thể chấp nhận thân hình ục ịch và làn da sạm đen như vậy? Cô có thể nghèo, có thể đói, nhưng tuyệt đối không thể xấu xí!

Với thân hình hiện tại, mỗi lần nhìn vào gương, cô cảm thấy như bị hành hạ. Cô phải kích hoạt hệ thống và lấy lại vẻ ngoài xinh đẹp của mình!

Nghĩ vậy, Mạnh Tuệ Tuệ nghiêm túc nói: "Mẹ, con nhất định phải đi An Tây tìm Tần Quân Anh!"

Triệu Vệ Linh nhìn vào ánh mắt kiên quyết của con gái, do dự một hồi lâu rồi cuối cùng cũng phải đầu hàng. Từ nhỏ đến lớn, con gái bà chưa bao giờ đưa ra yêu cầu hay có ý kiến gì riêng, giờ lập gia đình rồi lại có chủ kiến như vậy.

Bà đưa tay vuốt đầu Mạnh Tuệ Tuệ, nhẹ nhàng nói: "Được rồi, con quyết định gì mẹ cũng ủng hộ."

Mạnh Tuệ Tuệ thở phào, đôi mắt nhỏ hí cong lên thành nụ cười, rạng rỡ nói: "Cảm ơn mẹ!"

Triệu Vệ Linh mỉm cười, chạm nhẹ mũi cô: "Được rồi, mẹ sẽ thu xếp hành lý cho con. Tranh thủ lúc này trời đang mát mẻ, không quá nóng cũng không quá lạnh, mình tranh thủ đi sớm, không thì để qua hè, trên đường con sẽ dễ bị say nắng lắm."

Nói xong, Triệu Vệ Linh nhanh chóng bắt tay vào việc thu xếp hành lý. Từ quần áo, thức ăn đến các vật dụng, bà đều chuẩn bị kỹ lưỡng, gói ghém thành một bao lớn.

Mạnh Tuệ Tuệ định giúp nhưng Triệu Vệ Linh không cho cô đυ.ng tay vào, từ đầu đến cuối đều là bà tự tay làm. Bất cứ thứ gì nghĩ ra được thì bà đều nhét vào hành lý, không sót món nào. Sau khi thu xếp xong, bà nhỏ giọng nhắc nhở: "Mẹ đã để tiền dưới đáy rương rồi, con nhớ cầm theo nhé."

Mạnh Tuệ Tuệ nhớ lại số tiền hơn năm chục đồng mình đã thu gom thì rất tò mò về điều kiện kinh tế của nhà mình. Vào thời đại mà mức thu nhập rất thấp, phần lớn mọi người chỉ biết cắm mặt vào đất để trồng trọt kiếm sống, thì năm chục đồng đủ để cưới mười cô vợ. Số tiền cưới hồi môn lớn như vậy, Triệu Vệ Linh sẵn sàng đưa cho con mà không chớp mắt, chứng tỏ gia đình cô rất giàu có.

Trong ký ức của nguyên chủ, tháng nào Triệu Vệ Linh cũng lên thị trấn một chuyến, mỗi lần về đều mua cho cô sườn heo. Vậy nên, thị trấn có gì đặc biệt? Hay là gia đình cô được ai đó chu cấp?

Nguyên chủ thật thà đến mức ngốc nghếch, chẳng bao giờ suy nghĩ xem vì sao gia đình lại dư dả, cũng chẳng đặt câu hỏi vì sao một gia đình giàu có như nhà Tần Quân Anh lại chọn cưới cô về.

Triệu Vệ Linh đặt túi hành lý to đùng lên giường, đứng dậy vỗ vỗ lưng, nói với Mạnh Tuệ Tuệ: "Đồ đạc chuẩn bị gần xong rồi, con ở nhà nghỉ ngơi một lát đi, mai mẹ sẽ đích thân tiễn con đi An Tây!"

Mạnh Tuệ Tuệ cười khổ, không ngờ mình không khác gì đứa trẻ đi học cần cha mẹ đưa đón.

Nhưng chưa kịp từ chối, Triệu Vệ Linh đã xách nông cụ đi ra đồng.