Chương 2

Sau khi sự việc diễn ra, Tễ Lăng Kỳ ở cơ thể mới chuyển đối không được lâu thì cái nhìn của hắn đối với ” nữ nhân ” mười phần thay đổi !

Nguyên nhân là do trong thế giới của hắn, nữ nhân phải gọi dạ bảo vâng, đứng ngồi nghiêm chỉnh, cười phải che miệng không để ai nhìn thấy, chung quy là bộ dáng khép nép như một chú chim nhỏ, mười phần mong manh mềm yếu ; thế nhưng những nữ nhân này ….

” Oa, thì ra là xuyên qua nha …. Để ta xem xem… Ân, quả thực so với anh Tuyền không khác nhau! ” Sau khi nhận được tin nhắn, một cặp sinh đôi lao vọt tới, nâng giữ mặt Tễ Lăng Kỳ nói.

” Bà chị ngốc, đây là thân thể của anh Tuyền ! ” Người còn lại trong cặp sinh đôi lấy máy ảnh ra ” Anh Tuyền, em với anh cùng chụp một tấm! ”

” Lam đần độn, ảnh anh Tuyền ở nhà có rất nhiều, em còn chụp cái gì ?” Song bào thai số 1 không cam lòng phản bác.

” Hắc hắc, không hiểu sao ! Đây là Tuyền mà cũng không phài là Tuyền, tất nhiên phải kỉ niệm một chút! ” Lam đứng bên cạnh hắn, chụp một tấm.

” Dám nói lại chị như thế? Lớn mật! Chị cũng muốn chụp! ” Song bào thai số 1 đứng ở bên còn lại.

” Chờ một chút ! ” Còn có một cô gái thân mặc áo bệnh nhân, có lẽ là từ phòng bệnh bên cạnh, tuổi có vẻ nhỏ nhất ” Em cũng muốn cùng nhau chụp ! ”

” Ai nha, thật giảo hoạt, ta cũng muốn!”

” Còn có ta, còn có ta !”

” Hả hả, ảnh chụp thế nào mà ít thấy ta vậy ?!”

” Các em nha! Trẻ con quá ….”

” Chị, bọn em chụp hình trẻ con, thì chị đứng chụp chung làm gì?”

” Nói thừa, cơ hôi khó kiếm được, chỉ có đứa ngốc mới không chụp hình ! ”

” ……… ”

Những nữ nhân này….. Tễ Lăng Kỳ cũng sắp phát điên rồi !

Ký ức của Kỳ Oát Tuyền nhất nhất hiện lên, ba nữ nhân kia là chị em họ của hắn. Kỳ Mộng Tiệp và Ky Mộng San là chị em ruột, chính là khi tiểu Tiệp sinh ra mẹ nàng đã già nên từ nhỏ đã mắc bệnh tim; Đằng Nguyên Anh và Đằng Nguyên Lam là song bào thai, là con lai, mẫu thân họ Kỳ, phụ thân họ Đằng Nguyên là ông chủ nhà xuất bản người Nhật, đáng nói đến chính là NXB đó rất nổi tiếng, bởi nó chuyên xuất bản tiểu thuyết BL ….

BL tiểu thuyết…. Nó là cái gì nha? Tễ Lăng Kỳ lặp đi lặp lại câu hỏi khó hiểu này.

” Ta nói … Các ngươi ngoạn đủ chưa ?” Nắm hai bàn tay lại, kiềm chế hỏi.”Đương nhiên không có!”

“. . . . . .”” A, ca ca, ngươi tên gì a ? ” Tiểu Tiệp bỗng nhiên hỏi ” Chúng ta đã biết xưng hô với ngươi thế nào đâu ? ”

” …… Tễ Lăng Kì! ” Nếu các nàng đã biết hắn xuyên qua, thì chả cần gì phải giấu.

“Kì ca ca a. . . . . .”

” Tiểu Kì ! Sau này chúng ta sẽ gọi ngươi như thế ” Kỳ Mộng San nhanh chóng quyết định ” Kỳ với Kì đồng âm (***), bác hai sẽ không để ý….. đúng rồi, ngươi từ đâu đến đây ? Hiện đại hay cổ đại ? Làm nghề gì? Bao nhiêu tuổi ? Kết hôn chưa? Chuyện ở nơi này ngươi biết gì hay không ? ”

Tễ Lăng Kì không hài lòng, thân là hoàng đế đời nào hắn lại bị thẩm vấn ?!

Cho nên… ” Ta vì cái gì phải cho ngươi biết ?”

” Ba ! ” Đáp lại câu nói của hắn làm một quyền của Mộng San, ” A nha, thật ngại ghê, hành động theo thói quen thôi, tiểu Kì đừng giận ” Kỳ Mộng San lắc lắc nắm tay cười nói

Chính là…. nói sau khi đánh xong không phải là quá muộn sao?!

Tễ Lăng Kì khó có thể tưởng tượng, cư nhiên có nữ nhân dám đánh hắn, che mặt đau đớn hô : ” Súc sinh, trẫm phải tru di cửu tộc nhà ngươi !”

” …….Trẫm ? !”

” Oa! Chị, tiểu Tuyền là hoàng đế ! ” Nghiên Nghiên hưng phấn.

” Không đơn giản, Kì ca ca, ngươi không phải có rất nhiều lão bà ? Hậu cung ba nghìn giai lệ a~ ? Viện Viện cảm thán.

” Sẽ không phải là ba nghìn thật đi ? Bằng không mỗi ngày một người, không thể không tinh tẫn nhân vong*! ” Đình Đình ” suy nghĩ trong sáng ”

” Chờ một chút, tiểu Kì xuyên sang bên này, vậy tiểu Tuyền không phải là sang bên kia a… Gia khỏa kia vẫn là một tiểu xử nam, làm sao đối phó với chốn phồn hoa kia a ?!” Vẫn là đại tỷ ngẫu nhiên lo lắng tới em trai ” bất hạnh “, bất quá cũng chỉ là ” ngẫu nhiên”.

“Tễ Lăng Kì rốt cục không chịu nổi các nàng hồ ngôn loạn ngữ, đau đầu đính chính: “… Ai nói ta có hậu cung ba nghìn gia lệ ?”

” Hả? Không có sao ? “Tiểu Tiệp trừng mắt nhìn .

” Đương nhiên không có, ta chỉ thú một nam hậu, sinh thái tử, rồi mới thị tẩm nữ quan mà thôi ! ” Như này đối với một hoàng đế, có thể xem là ” tiết kiệm”.

“. . . . . . A? ? ? ? ?”

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Mấy nữ nhân nghe xong liền như nổi cơn phong ba, mắng hắn không chung tình, có nam hậu cùng bảo bảo còn muốn thị thϊếp, mắng hắn độc ác, chủng mã**, não để ở hạ thân vân vân… Cụ thể thì hắn không nhớ rõ, chỉ nhớ đầu óc bị làm cho ngu muội, một người hắn còn không biết làm thế nào, bất quá kia những bảy người.

Cuối cùng ở cửa xuất hiện một người phụ nữ áo trắng, là y tá đến kiểm tra, thấy các nàng mắng người bệnh có chút không ổn, liền gọi ba mẹ Tuyền tới, đưa bọn họ trở về !

Các tiểu cô nương bị thỉnh trở về, ba Tuyền thấy con không việc gì liền đi làm thủ tục xuất viện, đến lúc chạng vạng bọn họ mới trở về ngôi nhà ấm cúng của mình….

Tễ Lăng Kì về đến nhà, không thể không thừa nhận rằng thế giới này thật thần kỳ, cái thùng có thể chứa người gọi là ti vi, thể tự động liên lạc với người khác gọi là điện thoại, ấn một chút có thể lưu lại được hình ảnh gọi là máy ảnh, ở trong phòng tiểu Tuyền còn có cái gì máy tính, PSP và vân vân, sử dụng thật khó thể tưởng tượng thế nào !

Hiện giờ hắn đang ngồi ở trước ti vi, nghiên cứu xem làm thế nào để đưa được người vào trong cái thùng đó!

” Tiểu Tuyền, ba ba có thể vào không ? ” Ba Tuyền ở ngoài gõ cửa

” Ân, vào đi ” Hắn vẫn đang ngồi sờ mó màn hình ti vi

Tuyền ba ba thấy con sờ sờ ti vi thi thoảng lại đưa tay lên mặt sờ loạn, nhất thời có chút dở khóc dở cười, ” Tiểu Tuyền a , con đang làm gì vậy ?”

“Ngô. . . . . . Không làm gì. . . . . . Ba ba, có việc?” Tiếp tục nhìn.

” Là như vậy, con xem có muốn nghỉ ngơi thêm một ngày? ” Tuyền ba ba lo lắng cho thân thể con mình ” Chuyện học hành không cần vội, tốt nhất vẫn là phải lo cho sức khỏe…..”

” Nga, không cần! Ta ổn ” Hắn dùng tay gõ gõ nhẹ lên ti vi ” Ta ngày mai phải đi học! ”

Để thức ứng với cuộc sống này, đây là chuyện phải làm.

” Con thật sự không sao? ” Tuyền ba ba chung quy vẫn cảm thấy con mình có gì đó không giống trước.

” Thật sự ổn, yên tâm ! ”

Cái ti vi này rốt cục là thế nào ? Thật là làm người ta hoang mang !

Tuyền ba ba nghe lý do thoái thác kia, cũng không có nói gì thêm nữa….

Thế là ngày hôm sau, hoàng đế xuyên không Tễ Lăng Kì khoác ba lô đến cổng trường đại học, phấn khích với cuộc sống vườn trường sắp đến…..

Còn tiếp ………..

(*) Lao lực quá mà chết =)))) *phần lớn hiểu theo nghĩa lao lực trong chuyện xxoo

(** ) ám chỉ nhiều vợ

(***) Kì trong Tễ Lăng Kì : [qí] 霽淩麒

Kỳ trong Kỳ Oát Tuyền : 蘄斡漩

cái này thì không biết a… cơ mà gg dịch đọc hai cái từ này một dài một ngắn nên là nó khác nhau