Chương 9

***

Cuộc sống sóng yên biển lặng của Trang Vi diễn ra thật lâu, có lẽ bởi Trang Vi là người có khí chất lớp trưởng mạnh mẽ, cũng có thể là do sớm chiều ở chung, lâu ngày sinh tình, Phạm Đào ở trong lớp không bao giờ còn cô độc, cao ngạo cổ quái nữa. Sau khi cùng mấy nam sinh đánh nhau một trận, chỉ hận không thể đến vườn hoa đào mà kết nghĩa, có thể gọi là không đánh không thành bạn. Mà trong lớp các nữ sinh lại nảy sinh tình cảm thiếu nữ đối với sự lạnh lùng nổi loạn của Phạm Đào, một lòng tôn sùng kẻ nổi loạn, cơn lốc xoáy nam sinh hư trong nháy mắt đã càn quét toàn bộ lớp học. Khẳng định nếu không ngại sự ngăn cản của Phạm Đào, số nữ sinh viết thư tỏ tình với hắn có thể xếp hàng từ bàn giáo viên đến ngoài cửa lớp.

Lúc Trang Vi mười ba tuổi, đã xảy ra một chuyện khiến cô có sự thay đổi to lớn: Một hôm nửa đêm, Trang Vị buồn đi vệ sinh, mơ mơ màng màng rời giường đi toilet, lại khϊếp sợ phát hiện ra qυầи ɭóŧ của nàng dính rất nhiều máu.

Trang Vi sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, oa một tiếng ngồi xổm trên bồn cầu toilet khóc toáng lên. Má Trang đang nửa mơ nửa tỉnh, đột nhiên nghe được tiếng con gái khóc, trong nháy mắt giật mình tỉnh giấc, quần áo cũng không kịp mặc vội chạy vào toilet, nhìn con gái nước mắt nước mũi chảy ròng ròng đang cầm một cái qυầи ɭóŧ dính máu.

“Mẹ, con sắp chết, con sắp chết…” Một bên khóc một bên đưa qυầи ɭóŧ dính máu cho má Trang xem.

“…” Má Trang dở khóc dở cười, vội vàng một phen giải thích tỉ mỉ rõ ràng, an ủi đứa con gái từ nhỏ đã không thích khóc, minh bạch mà nói cho cô, đây là chuyện trưởng thành phải có, nhất thời lại có một loại cảm khái “Nhà có con gái mới lớn”.

Sau lần đầu có kinh, Trang Vi giống như có kí©h thí©ɧ, thân hình Trang Vi đột nhiên có rất nhiều thay đổi, nguyên bản là dáng người cành liễu nay lại lộ ra vẻ ôn nhu nữ tính đặc trưng, cần lồi thì lồi, cần vểnh thì vểnh, trong nháy mắt đã thoát khỏi hình dáng que đũa thẳng đứng, trở nên duyên dáng yêu kiều.

Thân là người mẹ, má Trang từ khi biết nữ nhi đã dậy thì, liền nhanh chóng biến hóa thành người tư vấn cho Trang Vi. Cô vốn đối với chuyện ăn, ở, mặc, đi lại không có yêu cầu gì , đột nhiên phát hiện trong tủ quàn áo có rất nhiều quần áo cùng các loại kẹp tóc, dây buộc tóc, giống như nước lũ tăng vọt. Càng đáng sợ là không ngờ niềm đam mê của má Trang đối với con gái xinh đẹp, cư nhiên lại mãnh liệt đến thế.

Trang Vi dưới áp lực mạnh mẽ của má Trang, bình thường sẽ không mặc quần áo đẹp, còn toàn bộ thời gian nghỉ đông đầu tháng ba, cô thay đổi giống như là thay da đổi thịt. Lúc Viên Viên và Đỗ Hiểu Phi vội vàng cùng bạn trai hẹn hò chợt nhìn thấy Trang Vi, bị dọa nhảy dựng lên. Hai người liên thủ đem Trang Vi từ đầu đến chân sờ soạng mấy lần, Viên Viên một bên giống như sờ sủng vật mà vuốt vuốt tóc Trang Vi, một bên cảm khái nói:

“Mày rốt cục cũng thông suốt, khiến bọn tao thật vui mừng”. Lại bị Trang Vi trở tay tát một cái liền chụp đến góc tường làm thằn lằn.

Thời điểm mừng năm mới, ba Trang mang về một máy điện tử chơi game Tiểu bá vương, nói là thưởng cho Trang Vi đứng thứ ba cả lớp trong kì thi, không bằng nói luôn là tính trẻ con của ba Trang chưa hết. Mỗi ngày tan tầm trở về liền cùng Trang Vi ngồi trước màn hình TV, mỗi người một tay bắt đầu nghiên cứu “Hồn đấu la” và súng đánh vịt bay, chơi đến tận hơn nửa đêm, khiến cho má Trang oán hận thấu trời đất, trách cứ ba Trang làm hư hỏng con gái. May mắn là tự chủ của bản thân Trang Vi có vẻ tốt, nên làm bài kiểm tra với bài tập vẫn như trước không tụt dốc, bằng không nếu trầm mê trong trò chơi không thể tự kiềm chế, chậm trễ việc học tập, tương lai muốn hối hận cũng không kịp.

Vì thế, má Trang rốt cuộc nổi bão, chĩa mũi nhọn vào hai cha con đặt ra quy định nghiêm khắc: Mỗi ngày chỉ cho phép cha con hai người chơi game một giờ, vượt quá thì sẽ tịch thu Tiểu bá vương, đồng thời bị bắt dọn dẹp nhà cửa. Ba Trang cuối cùng cũng bớt đùa nghịch, nghiêm khắc làm theo quy định của má Trang. Nhờ thế mới chấm dứt được đợt phong ba bão táp nghiện chơi game, mê muội ý chí.

***

Đầu tháng ba là nửa cuối học kì, cuộc sống của Trang Vi gần như hoàn toàn bị các bài kiểm tra chiếm cứ. Mỗi ngày đều làm không kịp bài kiểm tra, không xong bài tập. Mà ngay cả người bình thường trừ lúc đánh nhau còn đâu sẽ không bộc lộ cảm xúc ra ngoài như Phạm Đào cũng không hiểu sao lại trở nên nóng nảy, tần suất đánh nhau đột nhiên tăng cao. Mà càng ngày càng lớn, Phạm Đào cũng giống như ăn phải thuốc kí©h thí©ɧ, vốn tay chân gầy guộc bỗng nhiên cao đến 164, so với Trang Vi còn cao hơn non nửa cái đầu, dáng người nghiêng nghiêng cao gầy, giữa trán mơ hồ hiện ra sự lạnh lùng, trong nháy mắt làm mê đảo một tá thiếu nữ đang nảy mầm tình. Trong nhất thời, thẩm mĩ trong trường học có điểm biến hóa: trước kia là hình tượng bạch mã vương tử cao lớn, thành tích ưu tú, thì bây giờ lại trở thành hắc mã vương tử lãnh khốc, giỏi đánh nhau. Phạm Đào mạc danh kỳ diệu trở thành đối tượng thầm mến số một của nữ sinh. Ngay cả bao nhiêu kiêng kị về danh tiếng của Phạm Đào có “vấn đề thiếu niên” (ý tác giả là việc anh này là học sinh cá biệt, thường xuyên đánh nhau), lúc này cũng không nhận được ủng hộ mà bị chiếu tướng “tử hình tại chỗ”.