Nữ quân nhân 8x không phải là một hình mẫu tiêu biểu của nhật ký trưởng thành. Khi còn bé, cuộc sống ở quân khu đại viện đã sớm khiến cô có kết luận về giá trị nhân sinh quan; có lẽ, cô không phải là nữ chiến sĩ ưu tú nhất, bởi vì cô không được hải quân lục chiến thu nhận, không trở thành nữ vương binh bộ đội đặc chủng; có lẽ, cô không phải là nữ quân nhân tuyệt nhất, bởi vì quân hàm của cô từ đầu đến cuối đều không vượt quá Hoa Mộc Lan… Thật ra, câu chuyện rất đơn giản, chỉ là một nữ quân nhân đầy nhiệt huyết cùng với một nam quân nhân nỗ lực. Thật lâu thật lâu về sau, Trang Vi tóc đã bạc trắng ngồi cùng Dương Thiên trên chiếc ghế đá trong sân, một bình trà hoa nhài thơm ngát, ngắm nhìn đóa hoa tường vi đỏ thắm kiểu diễm nơi góc tường, Dương Thiên nói: “Tiểu Vi” Trang Vi hơi kinh ngạc nhìn về phía anh, giống như đã mấy trăm năm không nghe thấy biệt danh này. “Kiếp sau, chúng ta cùng làm đôi vợ chồng quân lữ đi”. “Hử, làm lính cả đời, còn chưa thấy đủ sao?” “Lẽ nào em làm đủ rồi?” “…… Biết rồi”