Hẹn hò mù quáng và hôn nhân chớp nhoáng ngày nay rất phổ biến. Hai bên gặp nhau cảm phù hợp, biết đâu tối hôm đó đã lên giường, chưa đầy hai tháng đã chuẩn bị kết hôn sinh con. Bản thân tôi rất thận trọng với hôn nhân, dù sao ngạn ngữ có câu con gái lấy chồng là đầu thai kiếp thứ hai, nên khi làm việc bên ngoài, tôi không dám dễ dàng bộc lộ tình cảm. Tuy nhiên, không ngờ có ngày tôi bị ép gả, càng không ngờ đêm tân hôn tôi bị mẹ chồng chỉ vào mũi mắng là mang mệnh khắc chồng.
Tôi tên Lý Hiểu Như, 24 tuổi, trông hơi giống Lý Tiểu Lộ, điều này không khiến tôi tự hào nhưng lại thu hút rất nhiều sự chú ý. Chồng tôi tên Lâm Nam, hơn tôi hai tuổi, chúng tôi gặp nhau trong một buổi hẹn hò đầu năm, anh ấy còn trẻ, nhìn trông như một tiểu thịt tươi ấy.
Từ lúc quen nhau đến nay, hơn nửa năm, thời gian không dài không ngắn, Lâm Nam luôn rất tôn trọng tôi, việc gì cũng xin ý kiến của tôi. Kỳ thật trong lòng tôi cũng rất hài lòng về anh ấy, nên khi cha mẹ hai bên định ngày cưới vào tháng 10, tôi cũng không phản đối.
Thực ra, lúc đầu bị mẹ ép gả, tôi cũng chán nản tột cùng, chuẩn bị vò đã mẻ lại sứt của, nhưng sau khi gặp Lâm Nam, coi như đã cho tôi một tia hy vọng, trong lòng cũng khá mãn nguyện.
Ngày cưới, rất náo nhiệt.
Lễ cưới và tiệc cưới là do tôi và Lâm Nam tự tay sắp xếp, mọi thứ đều hoàn hảo như trong tưởng tượng.
Đến tối, khi tôi và Lâm Nam trở về căn phòng tân hôn xinh đẹp, tôi cảm thấy như đang mơ, không ngờ rằng một ngày nào đó tôi thực sự sẽ kết hôn viên mãn.
Đêm tân hôn, tôi vừa lo lắng vừa ngượng ngùng.
Mặc dù tôi đã trải qua vài mối tình và cũng từng hôn những chàng trai, nhưng chưa bao giờ làm điều gì quá giới hạn. Bản thân tôi vẫn còn là một cô gái trong trắng, chưa từng bị đàn ông chạm vào thực sự. Tôi nhìn Lâm Nam bước vào phòng tắm, trong lòng thầm nghĩ, nếu một lúc nữa Lâm Nam phát hiện ra rằng tôi vẫn còn nguyên têm, anh ấy chắc sẽ rất phấn khích và sẽ yêu tôi say đắm.
Những người bạn thân nhất của tôi nói, lần đầu tiên sẽ có cảm giác đau đớn như xé rách tim gan. Tôi cũng âm thầm tự truyền cho mình lòng can đảm, chuẩn bị sẵn sàng về mặt tinh thần, sẵn sàng chịu đựng tất cả, toàn tâm toàn ý đón nhận Lâm Nam, sẽ chủ động đáp ứng anh ấy, mang lại cho anh ấy và cho chính mình một đêm tân hôn hoàn hảo.
Lâm Nam tắm xong, cơ thể chưa kịp lau khô đã vội vã nhào về phía tôi, đồng thời vụng về cởϊ qυầи áo của tôi. Tôi cảm nhận được sự vụng về của anh ấy, chăm chú phối hợp, không hề chống cự, chỉ thuận tay tắt đèn đầu giường, hy vọng bóng tối sẽ che giấu sự e thẹn trong lòng tôi.
Trong bóng tối, Lâm Nam hôn tôi. Tôi cảm nhận sự dịu dàng của anh ấy, cơ thể nhanh chóng nóng bừng.
Dạo đầu rất quan trọng, tôi kìm nén ham muốn trong lòng, chờ đợi. Nhưng thời gian lâu rồi, tôi cảm thấy không đúng. Phim giáo dục tình yêu từng nói dạo đầu rất quan trọng, nhưng dạo đầu lâu thế này thì hơi quá rồi. Đã hơn nửa tiếng trước sau rồi, tim tôi đập nhanh sắp vượt ngưỡng rồi, Lâm Nam vẫn chưa tiến hành bước tiếp theo.
"Em sẵn sàng rồi." Tôi e thẹn nhắc nhở một câu bên tai Lâm Nam.
Lâm Nam đáp lời, dường như hiểu ý tôi, hoàn toàn đè lên người tôi, có vẻ định tung đòn tấn công dữ dội nhất lên người tôi. Tôi nhắm mắt lại, chuẩn bị chịu đựng cơn đau xé rách tim, đón nhận sự rửa tội của súng cối.
Trong bóng tối, thời gian trôi qua cực kỳ chậm chạp. Nhưng đúng lúc Lâm Nam sắp tiếp cận khung thành, lại đột nhiên dừng lại.
Thời khắc quan trọng, sao anh ấy có thể dừng lại chứ? Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, thậm chí còn không yêu cầu anh ấy dịu dàng một chút, anh ấy đâu cần phải rụt rè như vậy chứ? Rốt cuộc anh ấy có phải đàn ông không vậy? Chuyện này không phải đàn ông chủ động sao? Chẳng lẽ còn cần tôi chủ động mời anh ấy vào ư?
"Anh yêu, anh sao vậy?" Tôi thấy Lâm Nam nửa ngày không động đậy, chỉ thở hổn hển, tôi không khỏi hỏi khẽ một câu.
Lâm Nam không trả lời, đầu tựa vào vai tôi, vẫn không có động tĩnh gì. Tôi hít sâu một hơi, lấy hết can đảm sờ xuống dưới, khi tôi phân biệt rõ tình hình trong bóng tối, cả người tôi sững sờ.
Đệch mợ, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, hứng thú cũng lên rồi, anh ấy lúc này lại không được.
Không đúng.