Tương Tư Cơm Nắm

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Mang dáng vẻ bên ngoài là một cô nàng dễ thương, ngoan ngoãn, ngây thơ đến hiền hậu nhưng bên trong lại là một cô nàng nghịch ngợm, luôn bày ra những trò tinh nghịch để phá phá …
Xem Thêm

Thư Mi cắn môi đỏ mọng, cố gắng nghĩ, rốt cuộc là người nào, lại hận cô thấu xương như thế, dám bằng lòng tốn một lượng lớn tiền mặt, đổi lấy cái mạng nhỏ của cô.

Bàn tay dày rộng nắm lấy tay mềm mại nhỏ bé của cô, thuận thế lôi kéo. Cô nghĩ đến xuất thần, không có phòng bị, liền như vậy ngồi dựa vào ghế, cùng làm láng giềng với Trương Triệt Nhất.

“Em từng đắc tội qua với ai?” Tay hắn không buông ra, vẫn là chặt chẽ đem bàn tay mềm mại của cô bao phủ.

Cô lắc đầu.

“Anh đợi tôi tính một chút.”

Năm phút đồng hồ trôi qua.

“Xin hỏi, cô còn chưa tính xong sao?” Hướng Cương đặt câu hỏi.

“Ở trên thương trường, có không ít người quan tâm đến tôi.” Cô vô tội trả lời.

“Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có biện pháp tra ra ai giở trò quỷ.” Lăng Vân thay vợ yêu múc một chén canh nóng, còn không quên thay cô thổi nguội một chút.

“Cho em một ít thời gian, em có thể bắt được kẻ giấu mình kia.” Dương Oa Oa tiếp nhận bát canh, thìa đầu tiên trước hết đút cho chồng. Nhìn cô mảnh mai vậy thôi, kì thực thần thông quảng đại, chỉ cần cô ra lệnh một tiếng, có thể thông qua các loại đường dẫn, nhanh chóng tìm ra kẻ gây bất lợi với Thư Mi.

Hướng Cương hạ đũa, từ trong túi quần lấy ra một cái chìa khóa, ném cho Trương Triệt Nhất.

“Tôi có nhà ở trên núi, nhà gỗ bí mật chỉ dùng để chăm sóc các loại hoa lan mới, bên đó có nước có điện, bố trí thoải mái. Không bằng cậu trước đưa Tiểu Mi lên núi tránh né mũi nhọn, đợi Oa Oa xử lý sự tình thỏa đáng, rồi trở về cử hành hôn lễ.”

Thư Mi trợn nhìn cái chìa khóa kia, vội vàng ngẩng đầu, mắt nhìn mỗi người một vòng.

“Đợi chút, đợi chút, cử hành hôn lễ gì?” Cô có nghe nhầm hay không vậy? Là ai với ai muốn cử hành hôn lễ?

Trương Triệt Nhất vừa thu lại cái chìa khóa, dùng khẩu khí bàn luận chuyện thời tiết, chậm rãi mở miệng.

“Anh có một việc quên không nói với em.”

Ý cười thâm trường kia lại xuất hiện, cô không tự chủ được toàn thân căng thẳng, có dự cảm chuyện hắn muốn nói, tuyệt đối sẽ không phải cái gì tốt đẹp.

“Chuyện gì?”

“Anh quyết định kết hôn cùng em.”

Cho dù lúc này hắn tuyên bố, hắn thực ra là phụ nữ, cô cũng sẽ không kinh ngạc hơn hiện tại!

Như là ghế trên đột nhiên có cái gì chọc vào, Thư Mi cả người nhảy dựng lên, kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch, mở cái miệng nhỏ nhắn, lại nói không ra nửa chữ, chỉ có thể liên tục phát ra thanh âm gì đó như cổ bị bóp chặt, tay nhỏ chỉ vào chóp mũi hắn, run rẩy không ngừng.

Tất cả thực khách đều không xen mồm vào, trên tay gắp đồ ăn, miệng dùng bữa, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người, chặt chẽ chú ý tình thế phát triển.

“Nếu toàn trấn mọi người hy vọng chúng ta kết hôn, như vậy, anh quyết định như mong muốn của mọi người, dù sao anh cũng chán phải lái xe lên trấn trên ăn cơm rồi.” Hắn thưởng thức vẻ mặt “phấn khích” trên khuôn mặt nhỏ nhắn, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa. “Anh đã nói cho ba mẹ cùng bà mối, bảo bọn họ chuẩn bị hôn lễ.”

“Anh là muốn đem quân của tôi phản lại phải không?” Mi Thư rốt cục có thể nói chuyện, thanh âm đã có chút run run. Cô lập tức phán đoán, cân nhắc toàn bộ tình huống, nghiến răng nghiến lợi nói ra quyết định. “Được, anh thắng, tôi đầu hàng!”

“Tốt lắm, nhưng hôn lễ đúng hạn cử hành.”

“Anh ──”

“Không bằng em suy nghĩ về hướng tốt. Làm vợ anh, em liền có thể lấy được cọc dự án hợp tác kia.” Hắn cũng không làm ra hứa hẹn thực chất gì, dù sao cô gái nhỏ tính giảo hoạt này, tuyệt đối không thể khắp nơi thuận theo cô, chỉ cần để cô phát hiện, hắn có một phần nhượng bộ, cô sẽ lại bò lên đầu hắn nhảy múa.

Mắt Thư Mi đã muốn phun lửa đến nơi rồi.

“Tôi sẽ không vì việc làm ăn mà bán chính mình đâu!” Cô nói lớn.

Nội tâm của mỗi người phụ nữ, đều có cái trân quý không thể dùng giao dịch. Đúng vậy, tiền rất quan trong, vô cùng vô cùng quan trọng. Nhưng mà, so ra vẫn kém với việc chung thân đại sự của cô!

“Như vậy, anh càng kiên trì muốn cưới em làm vợ.” Trương Triệt Nhất khóe miệng ý cười càng sâu, như là cô hô lên kháng nghị, ngoài ý muốn lấy lòng hắn.

Thư Mi toàn thân mãnh liệt rét run lắc đầu, mơ hồ phát giác, hắn thật sự quyết tâm muốn cưới cô vào cửa.

Sự tình phát triển đến nước này, lòng của cô đều loạn cả lên, chưa từng nghĩ tới, trò đùa lúc trước, nay lại báo ứng trên đầu mình. Cô không ngừng dùng sức lắc đầu, lắc đến độ máu não chấn động, sau đó đột nhiên xoay người ra bên ngoài phóng đi.

“Không, chuyện này dừng ở đây, tôi sẽ đi giải thích cho ba mẹ ──” Mới chạy không được vài bước, ngang hông cô đột nhiên căng thẳng, tựa như túi ngô bị Trương Triệt Nhất khiêng lên đầu vai.

“Trương, Triệt, Nhất!” Cô giận kêu, vung đôi tay trắng như phấn đánh vào cái lưng cùng cái mông rắn chắc của hắn. Nha, tên đàn ông chết tiệt này, dựa vào cái gì mà đối xử với cô như vậy?! Một bên còn có người đang nhìn, cô cũng không phải da mặt dày như hắn!

“Thất lễ một chút, tôi phải đổi chỗ, đổi phương thức, cố gắng thuyết phục cô ấy.” Trương Triệt Nhất tuyên bố, khiêng cô đi vào bên trong.

“Xin cứ tự nhiên.” Các thực khách nâng đũa chào, toàn thể mang theo nụ cười hiểu chuyện, nhìn theo hai người rời đi.

***

Sau giữa trưa, mặt trời không thấy bóng dáng, bầu trời âm u, sau đó mưa rào nổi lên một hồi sấm chớp oanh oanh liệt liệt.

Mới vào phòng, cô đã bị ném lên cái giường gỗ lim lớn, tiếp theo đó, chính là nụ hôn nóng bỏng của hắn.

Cô lúc đầu hết sức dãy giụa phản kháng, tiếp theo toàn thân chậm rãi mềm nhũn, tiếp theo bắt đầu không tự chủ được đáp lại, tay trắng đang đánh đầu vai hắn cũng dần dần hạ xuống.

Sau một lúc lâu, khi Trương Triệt Nhất chấm dứt nụ hôn, đôi mắt ngập nước của cô đã mơ mơ màng màng, đầu óc choáng váng.

“Em có muốn đổi lại đáp án hay không?” Ánh mắt hắn lóe sáng như sao, cực kì yêu thích vẻ mặt hồng hào thở gấp của cô. “Gả cho anh, thật ra là lựa chọn không tồi.” Cô ngọt như vậy, hắn có thể thưởng thức cả đời, cũng sẽ không chán ghét.

Thư Mi phát ra tiếng ngâm than.

Quá hèn hạ, tên này dám sử dụng sức quyến rũ của đàn ông! Hắn khẳng định biết nụ hôn của hắn đối với cô có bao nhiêu sức ảnh hưởng──

Cô nhanh chóng bắt lấy chút lí trí cuối cùng, dùng hết khí lực đẩy hắn ra, nắm lấy cái gối lá trà, trở thành tấm chắn che trước ngực.

“Anh, anh, anh không được lại đây,” Cô liên tiếp hít thở, muốn điều hòa hô hấp. “Tôi là không có khả năng gả cho anh.”

“Vì sao?”

“Chúng ta mới ở chung có 3 tuần ──”

“Mười lăm năm trước, chúng ta từng ở chung vài tháng. Lại nói, tuy rằng trong khoảng thời gian này, chúng ta tách ra rất lâu, nhưng anh thỉnh thoảng vẫn nghĩ đến em.” Nhất là thời điểm hắn bị chứng dị ứng đậu phát tác.

“Anh là muốn đánh tôi!”

“Vậy cũng là nhớ, không phải sao?” Hắn dựa vào càng gần.

Ngụy biện!

Thư Mi đang phiền não chuyện hôn sự, mắng mỏ ngậm trong miệng, tức giận trợn mắt nhìn hắn một cái, cái gối lá trà đẩy mạnh ra phía trước, muốn cách hắn xa ra một chút, không nghĩ tới hắn đột nhiên rút cái gối đi, bàn tay dày rộng nắm lấy tay nhỏ của cô, bắt buộc cô chạm đến khuôn ngực ấm áp cách một chiếc áo sơ mi của hắn.

“Chẳng lẽ em không thích những thứ này sao?”

“Nói bậy, tôi, tôi, tôi mới không thích cái đó ──” Cô đỏ bừng mặt, cho dù nụ hôn của hắn thực sự lay động thần hồn cô; Cho dù hắn chạm đến, làm cho cô ban đêm lăn lộn khó ngủ, cô cũng quật cường không chịu thừa nhận, chính mình thật sự đã bị hắn hấp dẫn.

Chỉ là, cô không rõ, Trương Triệt Nhất vì sao đột nhiên muốn kết hôn muốn cô làm vợ?

Cô vắt hết óc nghĩ lại nghĩ, lại vẫn không tìm được lý do gì, phiền não đến đau đầu nhức óc.

“Không sao, chúng ta sẽ tìm xem, em rốt cuộc thích cái gì.” Hắn dụ hoặc hôn, chậm rãi, chậm rãi cắn môi cô. “Em thích như vậy?” Tay lớn thô ráp tiến vào trong quần áo cô, ven theo phần eo mềm mại của cô chuyển động. “Hay là như vậy?”

Thêm Bình Luận