Tương Tư Bất Hối

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Truyện nữ tôn, cực sủng, nữ chủ si tình, nam chủ cường, giang hồ. Editor: Sunny Cà Chua, Uyển Như, Phụng Tử Yên Mị, con gái của một trùm mafia Ý,đang trên máy bay thì gặp không tặc nên “bất  …
Xem Thêm

Chương 48
Thiết Diễm được Mị bố trí ổn thỏa thoải mái mà dựa vào trên giường êm, còn mình thì ngồi ở bên giường, kéo qua tay hắn, nhìn về phía Triệu Lang ngồi ở sau bàn , “Tỷ tỷ chuyện gì mà phải vội vả như vậy? Không phải là Kim nhận lại tái xâm phạm chứ?”

“Không chỉ vậy…” Triệu Lang nhíu chặt mày, “Kim nhân đại thống lĩnh đã lãnh binh, hợp lại với các dân tộc Thổ Phiên và nước Tây Hạ* cùng nhau xâm phạm, theo tình báo, hiện giờ binh lính quân Kim đang đóng quân ven bờ sông ở ngoài thành.”

(*)quốc gia của dân tộc Đảng Hạng, xây dựng năm 1038, bao gồm Ninh Hạ, miền bắc Thiểm Tây, tây bắc Cam Túc, đông bắc Thanh Hải và phía tây Nội Mông Cổ ngày nay. Năm 1227 bị nhà Nguyên tiêu diệt.

“Nha…” Mị nhíu mày, như vậy thật đúng là không nể tình gì a. Tam quốc liên quân, Hà Châu, đó là địa bàn của Yến vương, đưa tay vỗ vỗ tay Thiết Diễm, nàng nắm chặt tay hắn, hỏi, “Tỷ tỷ có toan tính gì chưa?”

Nhìn lửa giận trong mắt Triệu Lang , nói vậy, nàng đã có quyết định đi!

Triệu Lang nhìn nàng một cái, lửa giận trong mắt cũng hơi lui, nhìn thấy Mị, lộ ra nét tươi cười, từ lúc kết bạn với nàng đó, hai người hẳn là cũng có thể tính như tri kỷ, những đế vương thời thiên cổ, lại có bao nhiêu người có thể được có được một tri kỷ đây? Thật tốt là nàng không phải chịu sự cô độc kia a!

Một quyết định của mình sợ là sẽ lại làm cho triều đình nổ ra một phen tranh chấp đi? Có thể nếu được Mị tương trợ, mình thật đúng là cái gì cũng sẽ không sợ a!

Nhìn nhìn lại Thiết Diễm trong mắt tràn đầy lo âu bên người nàng , lần này, nha đầu kia sợ là như thế nào cũng muốn đi theo ra chiến trường đi, quyết định này của mình cũng có thể cho nàng danh chính ngôn thuận đi theo, không biết nàng có hay không cảm kích chính mình a.

Tam quốc liên quân, thật sự là tôn trọng Đại Tống của nàng, hay là quá mức khinh thường Đại Tống đây?

Triệu Lang nhìn ánh mắt kiên định của Mị, chậm rãi nói, “Trẫm, muốn ngự giá thân chinh!”

“Hoàng thượng!” Thiết Diễm hô lên, còn chưa mở miệng, chỉ cảm thấy trên tay bị nắm chặt, liền đưa mắt nhìn về phía Mị đang mỉm cười nhìn hắn, liền thu lại lời khuyên giải vừa muốn ra miệng. Thật sự là làm cho người ta lo lắng a! Tam quốc liên quân, trận chiến này tất sẽ gian nan vô cùng, hoàng thượng sao có thể để bản thân dính vào nguy hiểm được a.

“Muội muội tự nhiên sẽ ủng hộ quyết định của tỷ tỷ.” Mị biết ý nghĩ trong lòng Thiết Diễm , nhưng đây là lần đầu tiên Triệu Lang ở trước mặt nàng xưng là “Trẫm”, cũng chỉ là vì muốn nói với mình, sự kiên định cùng quyết tâm của nàng.

Xâm lấn biên giới nước mình như vậy, nàng lại sao có thể ngồi yên làm ngơ được, nàng cũng từng chinh chiến nhiều năm, cũng có kiêu ngạo của nàng a.

“Muội muội sẽ bảo hộ được tỷ tỷ chu đáo.” Mỵ buông ra tay Thiết diễm, đứng lên.

Triệu Lang cũng đi ra khỏi bản, đi tới trước mặt Mị, hai người nhìn nhau cười, đồng thời đưa tay nắm lại để trước ngực mình, cao giọng mà cười.

Nàng biết kiêu ngạo của nàng, nàng biết vướng bận của nàng, đời người được một tri kỷ, cũng đủ rồi!

Thiết Diễm ngồi nhìn hai người cầm tay nhau rồi cười, trong lòng liền nổi lên cảm xúc mênh mông sự tăng vọt, lần đầu tiên hắn cảm giác được, các nàng, cũng không là vua tôi, mà, vốn là tỷ muội, là tri kỷ.

*****

Tân đế đăng cơ, đặc xá cho Thiết gia, trảm Tiết gia, cách chức Tiết Thống, tịch thu tài sản Tiết phủ; hiện giờ, lại hạ chỉ, ngự giá thân chinh, đối kháng tam quốc là Kim quân, dân tộc Thổ Phiên cùng Tây Hạ xâm phạm.

Trung Hiếu Vương Thiết Dũng tiếp tục nắm giữ ấn soái ấn, dẫn trấn quốc tướng quân Thiết Diễm cùng tiên phong Thiết Loan đồng hành, Hiền Vương ở lại để coi sóc triều đình, Tể tướng trợ giúp.

Nhạc sĩ cung đình Thiết Mị cũng đi theo… Hoàng đế xuất chinh, long liễn* đi theo, chậm rãi đi trong đại quân còn có một cỗ xe ngựa màu xanh.

(*) xe vua ngồi

Mỵ dựa vào nệm êm trong xe, nhìn thấy bàn nhỏ đối diện, Triệu Lang đồng dạng thoải mái nằm trong nệm, có chút bất đắc dĩ, Long liễn của nàng không gian như thế nào cũng so với xe ngựa này lớn hơn rất nhiều, sao lại thích ở trong này cùng nàng chen chúc như vậy chứ.

Triệu Lang cũng tâm tình cũng đã khá lên nhiều, xe ngựa của nha đầu kia, nhìn như không lớn, nhưng cái gì cần có đều có, thiết kế xảo diệu, thức ăn để khắp nơi, vươn tay một cái liền có; ngồi cũng không thấy được xóc nảy, so với Long liễn của nàng thoải mái hơn rất nhiều nha.

Nhìn vẻ mặt bất dắc dĩ của Mị, Triệu Lang ha ha cười, “Chỉ có hai người ngồi trong xe không phải bằng có thêm một người sao, hơn nữa, ta ở trong này đối với muội chẳng phải rất có lợi sao…”

Triệu Lang lời còn chưa dứt, ngoài xe ngựa truyền đến thanh âm của Thiết Diễm , “Thiết Diễm phụng chỉ yết kiến.”

Thiết Diễm lắc mình tiến vào bên trong xe, có chút bất đắc dĩ nhìn Mị dựa vào nệm vẻ mặt vô tội nhìn hắn. Hoàng thượng tuyên hắn đến, còn không phải bởi vì nàng sao.

Ở kinh thành còn chưa tính, nhưng hôm nay, tại trong đại quân, làm như thế, hắn như thế nào phục chúng được đây? Thủ hạ của hắn phần lớn binh sĩ đều là từ Tiết gia vì muốn tạo phảnmà thu nạp vào tổ chức, hắn tất nhiên là cần phải lấy mình làm gương rồi a.

“Không biết hoàng thượng tuyên vi thần yết kiến có chuyện gì?” Thiết Diễm cung kính quỳ một gối trong xe.

Triệu Lang nếu đã tuyên hắn đương nhiên là có chuẩn bị, từ trong tay áo lấy làm ra một bộ bản đồ da dê đặt trên bàn nhỏ, nói, “Trẫm đối vùng địa hình Hà Châu không quen thuộc lắm, khanh gia có thể thay trẫm giải thích một phen được không?”

Nàng ngẩng đầu đối Mị nháy mắt mấy cái, lại nói, “Đã ra khỏi triều định, tục lễ có thể miễn liền miễn đi! Khanh gia cũng ngồi xuống đi.”

Thiết Diễm do dự một chút, nhưng vẫn là ngồi xuống bên Mị, nhưng vẫn là bảo trì khoảng cách với nàng. [ Sunny: sợ ngồi gần Mị tỷ lại ăn đậu hủ Diễm ca trước mặt hoàng thượng đây mà =]]

Mị âm thầm lắc đầu, người này thật sự là… Ngay thẳng a! Nàng đưa tay vào trong lòng lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ ra một viên thuốc, ngửa đầu ăn vào, lại từ một bên xuất ra một cái túi nước bằng da, xoay mở nút, xuất ra một cái chén, mỗi người rót một chén.

Lúc sau chính mình liền dựa vào nệm, chậm rãi mím môi thưởng thức thuốc trà trong chén còn nóng hâm hấp, một câu cũng chưa từng nói, giả vờ như mình là trong suốt.

Thiết Diễm thế nhưng trong lòng có chút bật cười, nàng, đây là đang cùng hắn dỗi hay sao? Nhìn thấy thuốc trà trong tay nàng, cuối cùng cũng bưng chén của mình lên mà nhẹ nhàng mím môi. Hắn biết, nàng mới vừa rồi ăn chính là viên thuốc bổ máu, uống cùng với trà thuốc này, dược hiệu sẽ rất tốt.

Nàng nấu thuốc luôn luôn rất hữu hiệu, sắc mặt của nàng vì thế cũng dần hồng nhuận rất nhiều. Hẳn là theo tiến độ này nàng có thể dần khôi phục thành bộ dạng trước kia, Thiết Diễm cảm thấy được nàng vẫn khỏe mạnh, tinh thần liền phấn chấn dần lên.

Triệu Lang cũng sớm bưng chén lên thưởng thức, tuy nói là thuốc trà, nhưng không có mùi dược thảo, uống vào trong miệng liền có hương cam, nàng là như thế nào làm cho thuốc trà đến bây giờ vẫn còn chút nóng a? Triệu Lang tò mò không thôi.

Đang định hỏi, Thiết Diễm dĩ nhiên đã uống xong, đem cái chén thả lại trên bàn nhỏ bên người Mị, bắt đầu giảng giải về bản đồ.

Triệu Lang mỉm cười lắng nghe lên, liên tiếp gật đầu, giống như thật sự chú ý.

Kỳ thật, nàng cũng từng chinh chiến một phương, như thế nào lại xem mà không hiểu bản đồ này, chỉ là lấy cớ mà thôi, Thiết Diễm cũng quá mức nghiêm túc rồi.

Mắt của nàng bất giác đảo qua Mị một bên, nàng, thế nhưng đã bắt đầu buồn ngủ, tựa vào trên nệm êm, đầu dần nghiêng một chút lại một chút, thật đúng là biết hưởng thụ.

Dần dần, nàng rốt cuộc cũng bị hấp dẫn bởi những gì Thiết diễm giảng giải, tập trung tâm thần cùng hắn đàm luận, xem ra Bắc Cương Chiến thần không phải là hư danh nói chơi, một phen giảng giải, vừa rõ ràng lại còn mà sâu sắc, trật tự rõ ràng, cẩn thận tỉ mỉ.

Đang nghe mê say, thanh âm Thiết Diễm của đột nhiên ngừng hạ, Triệu Lang theo bản năng ngẩng đầu.

Đã thấy vẻ mặt Thiết Diễm có chút bất đắc dĩ, có chút thương tiếc, có chút đau lòng nhìn về phía Mị đang ngủ gật, nghiêng người tới gần nàng, nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế ngủ của nàng, đặt nàng vào giữa nệm êm, kéo qua áo ngủ bằng gấm bị nàng nhét ở sau nệm, thay nàng đắp kín.

Thiết Diễm không có thấy Mị hơi hơi nhếch lên khóe môi, xoay người tiếp tục cùng Triệu Lang thảo luận địa hình cùng binh lực quân địch có thể phân bố.

Tới ban đêm, Mị cũng cố chấp lôi kéo Thiết Diễm ngủ ở trong xe ngựa của nàng, xe ngựa của nàng hơn các lều trại chính là thoải mái hơn rất nhiều, khi ngủ tuyệt không thua gì giường gối mềm trong nhà đâu a .

Thiết Diễm xưa nay hành quân lúc nghỉ ngơi cũng đã quen với những giấc ngủ chập chờn, nhưng lần này không biết có phải hay không bởi vì có nàng tại bên người, mỗi khi ngủ hắn đều cũng ngủ rất say.

Mà mỗi lần hắn ngủ say rồi, Mị cũng đều mở mắt ra, đứng dậy, ở bên cạnh hắn nhắm mắt ngồi thẳng, vận khí khai thông huyết mạch.

Không ngủ, là bởi vì vào ban ngày ngủ quá nhiều, mà là quanh mình luôn bị người khác thăm dò hơi thở, nếu là nàng không đoán sai, dọc theo đường đi, đi theo người của các nàng , đúng là một nam một nữ trong đại điện đêm đó, các nàng tuy rằng không cố ý che dấu hơi thở, nhưng hành tung cũng dị thường bí ẩn.

Có thể nàng càng ngày càng tăng công lực, nên nàng muốn không phát giác cũng không được, đặc biệt nàng phát hiện Thiết Diễm không ngờ lại là mục tiêu các nàng thăm dò; vị khác, tự nhiên là tỷ tỷ hoàng đế của nàng , Triệu Lang.

Bên người Triệu Lang có trùng điệp thị vệ, nàng đem mười tám kỵ cũng điều tới đó để thủ hộ lều lớn; Thiết Diễm liền do nàng tự mình coi chừng, Đông Nam Tây Bắc bốn người cũng luân phiên gác đêm.

Không đi chủ động thu thập các nàng, thứ nhất, vì các nàng không có sát khí; thứ hai, các nàng bất quá chỉ là cá tôm nho nhỏ, cái nàng muốn biết , là người nào đứng sau giật dây.

Thêm Bình Luận