Chương 33
Vừa qua khỏi đầu tháng ba, cả triều văn võ đều biết đến thọ yến của Vương Quân Thiết phủ .
Thiết Diễm không biết Mị cùng mẫu thân là như thế nào nói, chỉ biết là khi nàng bước ra thư phòng, liền nhìn hắn nhoẻn miệng cười, nói,“Chúng ta bắt đầu chuẩn bị thọ yến đi!”
Vì thế, lớn bé trong Thiết phủ đều vì Vương Quân chuẩn bị thọ yến.
Kỳ thật, Mị chính là cùng Thiết Dũng nói,“Chúng ta muốn thay phụ thân chuẩn bị tiệc thọ yến, Diễm nói nhất định phải được mẫu thân cho phép, không biết mẫu thân có ý như thế nào?”
Thiết Dũng muốn nói như thế nào đây? Nói không được, chính là ngăn các nàng thể hiện hiếu thảo, trừ bỏ đồng ý ra, nàng cũng không còn lựa chọn. Huống chi, khẩu khí của Mị cũng không nghe được cái gì là “Ý như thế nào”, chỉ nghe đến “ Muốn tổ chức thọ yến”. Nàng từ lâu cũng đã học được không nên cùng Mị so đo, con dâu này trong mắt sợ là chỉ có mình con đi.
*** ***
Hiền vương cùng Tể tướng chính là đã được mời đầu tiên. Một ít võ tướng phụng chỉ hồi kinh thăm người thân cũng đã bị mời.
Về phần bọn quan viên khác, phu quân các nàng không biết từ chỗ nào biết được, Mị sẽ hiến nghệ ở thọ yến , liền thúc dục thê chủ đến muốn có thiệp mời.
Trong lúc nhất thời, trước cửa Thiết phủ , ngựa xe như nước, rất náo nhiệt!
*** ***
Mị liệt ra trình tự của thọ yến , những cái khác liền đều giao cho các vị tỷ phu.
Chính mình mang theo Thiết Nguyệt cùng Thiết Tĩnh, không biết vì sao, hắn luôn thích dán bên người của nàng, thừa dịp Thiết Diễm cùng Lạc Lạc trưa trưa, đi gánh hát.
Một phen trao đổi, Mị phát hiện hí kịch cùng kinh kịch này gần như giống nhau ở vài điểm. Trang dung, dáng người cùng giọng hát không tinh xảo bằng nàng khi đó diễn ở đại điện , còn có chút kì lạ. Nhưng thật ra cũng không giống nhau, trong lòng vì thế có chút so sánh.
Từ ngày ấy, Mị liền dẫn theo Thiết Nguyệt cùng Cốc Tây Cốc Bắc vào trong viện, không cho ai vào gặp, bắt đầu luyện tập. Chỉ…… Trừ bỏ Lạc Lạc.
Hắn thật sự là quá mức dính nàng, lại không thể luôn dỗ hắn ngủ, vì thế, Mị liền để cho Thiết Diễm dẫn theo hắn ở một bên nhìn các nàng luyện tập.
Lạc Lạc nhìn Mị và các nàng luyện tập , hắn lập tức không khóc, cũng không nháo, chỉ là cười hì hì trừng mắt, hoa chân múa tay rất vui sướиɠ.
*** ***
Một ngày này, đại môn Thiết phủ rộng mở, trước cửa xe ngựa tấp nập.
Xa xa, một bóng dáng áo xanh chậm rãi mà đi đến, đứng ở cửa Thiết phủ , vén màng kiệu. Một người đi ra khỏi kiệu, quần áo mộc mạc cũng không cao quý.
Thiết Quảng vừa nhìn, chấn động, vội vàng kéo Thiết Loan quỳ xuống nghênh giá.
Người đến không phải ai khác, người đứng cạnh kiệu kia, là Yến vương Triệu Huân, còn người vừa ra khỏi kiệu, đúng là đương kim nữ hoàng Triệu Lang.
Này cả triều văn võ bá quan lớn nhỏ, hơn phân nửa đều nhận được thiệp mời của Thiết phủ, Triệu Lang trong lòng buồn bực, Nàng mặc kệ các quan viên như thế nào được mời, nhưng nha đầu này tại sao lại nhàn nhã như vậy, nàng giúp nàng cũng không phải là ít cơ mà.
Không có cấp thiệp mời cho hoàng di Triệu Huân, nhưng như thế nào ngay cả của nàng cũng đều không có. Thiết Lạc từ lúc ở trong cung gặp một lần, liền chưa từng gặp qua, nàng thế nhưng cũng không lo lắng, dù sao cũng là con của Mị, chắc chắn sẽ không có chuyện gì. [Sunny: Á à, khách không mời mà cứ tới =]]
Hừ, không quan hệ, đặc quyền của hoàng đế chính là có thể tùy lúc cải trang tới nhà thần tử, không đưa thϊếp mời cũng phải tiếp giá thôi. Nha đầu kia, muội không thỉnh, ta liền không thể tới hay sao!
Triệu Lang phẩy phẩy tay áo, làm cho các nàng bình thân, nói,“Trẫm biết hôm nay là ngày sinh của Trung hiếu Vương Quân , nên muốn đến chúc mừng!”
“Không dám động đến thánh giá, thần nghênh giá chậm, xin Hoàng Thượng thứ tội!” Trung Hiếu vương cùng Vương Quân Nghe thấy thấy tiếng vội vàng ra phủ nghênh giá.
“Không cần quỳ !” Triệu Lang ngăn lại các nàng,“Trẫm lần này cải trang mà đến, mong rằng Trung Hiếu vương không trách trẫm vì không có thϊếp mời mà vẫn đến đây a!” [Sunny: tỷ à, ai dám trách tỷ đây =]]]]
“Thần không dám.” Trung Hiếu vương không biết thọ yến nho nhỏ này có thể dẫn tới hoàng đế giá lâm, bách quan đều đến.
Triệu Lang theo Trung hiếu vương tiến vào bên trong phủ, sau khi nhận tân khách quỳ lạy trong sảnh, biết rằng Mị đang ở hậu viện chuẩn bị hạ lễ, liền làm cho Trung Hiếu vương phụ phu tự đi đón khách, nhờ Thiết Loan mang đi gặp Mị.
Mị ôm Lạc Lạc, vừa thấy Triệu Lang, ánh mắt không khỏi ánh lên vẻ xem thường. Nàng tới làm gì a? Còn ngại không đủ náo nhiệt sao? Ngay cả Thiết Diễm cũng bị bắt đến tiền thính đãi khách rồi. [Sunny: Biết ngay Mị tỷ phản ứng như thế =]]]
Thiết Loan trừng lớn mắt, nữ nhân này thế nhưng dám nhìn Hoàng Thượng mắt trợn trắng như vậy. Mẫu thân đối với nữ nhân này đánh giá cũng rất tốt, nhưng sao mấy ngày nay, nàng trừ bỏ lúc thì thấy nàng vây quanh tiểu cậu, khi thì suốt ngày cùng tiểu biểu đệ Lạc Lạc, không thì lại xuống bếp, cùng các nam nhân Thiết phủ nói chuyện phiếm, chính sự cũng không thấy nàng làm cái gì a.
Nghe nói nàng là đệ nhất nhạc sĩ cung đình, nhưng, đó là chuyện nữ nhân nên làm sao? Nữ tử là phải ra chiến trường đền nợ nước, rồi sau đó tử một cách oan oanh liệt liệt; Nàng lười nhác lại không có chí cầu tiến như vậy, tiểu cậu coi trọng nàng cái gì ? [Sunny: Ta muốn chém Thiết Loan một nhát ghê :”>]
Mị biết Thiết Loan vẫn xem nàng không vừa mắt, cũng may cái loại ánh mắt này Thiết Nguyệt cũng từng làm cho nàng hảo hảo lãnh hội quá, nay nàng cũng đã có thể hoàn toàn không nhìn.
“Tỷ tới làm gì?” Mặc kệ Thiết Loan trừng mắt lớn hơn nữa, Mị cùng Triệu Lang một người một cái ghế ngồi xuống, Lạc Lạc đang đùa trong lòng Mị , bắt đầu im lặng như đang nghe hai người hàn huyên.
“Ta sao lại không thể tới?” Triệu Lang lại có chút tức giận nói tiếp,“Như thế nào mời nhiều người như vậy, cố tình không phần của ta ?”
“Ta nào biết sao sẽ có nhiều người như vậy, Diễm chính là muốn làm cái nho nhỏ thọ yến mà thôi.”
“Nho nhỏ ?” Triệu Lang nghĩ bên ngoài những người này như vậy, như vậy kêu nho nhỏ sao? Nghĩ lại một lần, nàng tà tà cười nói,“Muội rất thông minh, đoán xem ai cùng đi với trẫm ?”
Mị ngẩn ra một chút, lập tức ngồi dậy, trừng mắt nhìn nàng nói,“Tỷ mang nàng tới làm gì?” Cái người cùng nàng tiến đến, lại không trong ở hàng ngũ khách mời, trừ bỏ Yến vương phụng chỉ hồi kinh, cả nhà đoàn viên , còn có người nào nữa? [Sunny: Sao giống cố tình vậy trời =]]]
Triệu Lang thấy nàng một chút liền đoán ra, tầm thấy vô vị, nha đầu kia đầu óc tạo từ cái gì a? Một người tài giỏi thông minh xuất chúng như vậy, như thế nào chỉ vì một chữ tình tình mà hành sự ?
“Hoàng di muốn cùng đi, ta chẳng lẽ không cho?” Triệu Lang đưa tay tiếp nhận Lạc Lạc trong lòng Mị khi nàng vẫn chưa hoàn hồn, còn chưa kịp ôm vào lòng, bé liền “Oa!” một tiếng, không nể mặt ai khóc lớn.
Mị giật mình, ôm lấy con vào trong lòng định dỗ, đang định lại trách cứ vài câu, nàng đã thấy Thiết Diễm từ ngoài cửa vội vàng mà vào, Yến vương theo sát sau đó.
“Lạc Lạc làm sao vậy?” Nghe thấy Lạc Lạc tiếng khóc, Thiết Diễm thế nhưng ngay cả Triệu Lang cũng chưa thấy, trực tiếp xông đến bên người Mị .
“Không có việc gì, bị dọa thôi.” Mị không thèm để ý nói, nhưng khóe mắt lại liếc mắt nhìn Yến vương, đôi mắt người nọ chính là nhìn chằm chằm Thiết Diễm.
Mị trong lòng hừ lạnh, nhưng cũng không so đo, chỉ đơn giản trừng mắt nhìn Triệu Lang đang lườm nàng. Nàng có như vậy dọa người sao? Mới ôm một chút liền khóc rồi a.
“Thần khấu kiến Hoàng Thượng.” Thiết Diễm thế này mới thấy Triệu Lang, vén bào quỳ xuống.
“Hãy bình thân!” Triệu Lang thanh âm có chút buồn bực.
Thiết Diễm tiến lên tiếp nhận Lạc Lạc, đối với Mị nói,“Phía trước tân khách đã đến đông đủ rồi, nàng cũng phải đi chuẩn bị, Lạc Lạc liền cho ta đi.”
“Hảo,” Mị tiếp theo đối Triệu Lang nói,“Tỷ cũng đi phía trước đi, ta không rảnh cùng tỷ hàn huyên đâu.”
Triệu Lang nhún nhún vai, dù sao nàng cũng là muốn đến nhìn xem nàng lại làm cái gì, không biết nàng sẽ lại mang đến kinh hỉ gì. Nàng ở trong cung, mỗi ngày thật sự là nhàm chán cùng buồn a!
*** ***
Thiết Nguyệt cùng Cốc Tây Cốc Bắc sớm đã giả dạng xong, hiện nay đang đứng ở trước người Mị. Nhìn bạch phiến* tung bay trong tay nàng, bàn tay trắng nõn khẽ phẩy; Đánh phấn trang điểm, vẽ hai viền mắt, thoa son môi; Sau khi làm xong, Mị làm cho ba người kia trợn mắt há hốc mồm. Trang dung như vậy, bọn họ chưa bao giờ gặp qua. [Sunny: Ta nghĩ là cây quạt trắng thì phải :”> k hỉu lắm ]
Đợi đến khi Thiết Nguyệt thay nàng búi tóc, đeo vào ngọc châu trâm, thay diễn phục, ba người lại như được mở tầm mắt. Cho dù thân là nam tử, bọn hắn cũng không từng gặp qua ai xinh đẹp như vậy a.
*** ***
Bởi vì hôm nay tân khách đến dự vượt qua dự định nhân sổ của Thiết phủ , trong đại sảnh chứa không đủ, vì thế đem yến hội tổ chức ở luyện võ trường.
Triệu Lang, Yến vương cùng Trung Hiếu vương phụ phu ngồi ở chủ vị, phía dưới quan viên đang ngồi cũng là đông nghìn nghịt một mảnh, người người đều mang theo phu lang, nhân sổ rất là khả quan.
Triệu Lang đặc biệt ban thưởng cho Thiết Diễm mang theo Thiết Lạc ngồi ở chủ tọa, tuy rằng nàng không thể ôm hắn, nhưng ngồi cạnh tiểu tử này cũng tốt.
Yến vương Triệu Huân cũng là nhìn Thiết Diễm bởi vì ôm con mà vẻ mặt nhu hòa , không thể dời đi ánh mắt lưu luyến si mê , Triệu Lang thật bội phục vị trấn quốc tướng quân khó hiểu phong tình này , biểu tình tự nhiên của hắn kia là căn bản không hiểu tâm của hoàng di a!
Người đơn giản như vậy, nhưng nha đầu kia lại phải tính kế nhiều năm, yêu nhiều năm như vậy, nàng vì hắn làm nhiều điều, Triệu Lang đều biết. Hoàng di lại không cam lòng, sợ là cũng không làm được gì a! Nữ tử hết sức lông bông như vậy, trong thiên hạ chỉ có mình nàng a!
Đúng lúc nàng đang suy nghĩ, trên đài, chiêng trống bỗng vang lên, một đạo phấn lục bóng dáng, tay cầm chiết phiến, tay áo tung bay, nhanh nhẹn đi tới. Toàn luyện võ trường thoáng chốc một mảnh tĩnh lặng, mọi người ngơ ngác nhìn người xinh đẹp trên đài, thật lâu không nói nên lời.
Triệu Lang nhiều năm chinh chiến, cũng chưa từng gặp qua trang dung như thế. Quần áo kì lạ như vậy, nha đầu kia không biết lại làm việc đáng chờ mong gì a, lần này nàng tuyệt không yêu diễm giống như ngày ấy ở đại điện a!
Yến vương Triệu Huân trong lòng phức tạp vô cùng, nữ tử này như thế nào mỗi lần xuất hiện đều đã làm cho người ta kinh hãi như vậy. Nhìn lại Thiết Diễm, ánh mắt hắn ngày thường trầm tĩnh, nhưng bây giờ lại cũng có không chút nào che dấu kinh hỉ, giống như ngày ấy đại điện , trong mắt hắn chỉ có bóng dáng của nàng.
Thiết Diễm ngày thường thấy các nàng tập luyện, vốn tưởng rằng sớm đã biết rõ tất cả, nhưng hôm nay, trên đài, chỉ có nữ tử phi vũ xinh đẹp , phảng phất mong manh giống như có thể bị gió thổi đi mất.
Thiết Loan cũng là nhìn chằm chằm người trên đài, bất đắc dĩ lắc đầu, người như vậy, thật sự là đầu thai sai chỗ rồi , nàng nếu thân là nam tử, tất là khuynh quốc họa thủy rồi.
Duy nhất không bị ảnh hưởng, còn hưng trí bừng bừng, xua tay hoan nghênh chỉ có người ngồi trong lòng Thiết Diễm, tiểu Lạc Lạc đối với người trên đài kêu lên “Y y nha nha” .