Chương 29
Cấm Uyển điện
Mị đưa tay đem hai vòng da thằng bắt lấy, nói,“Đến đây đi!”
Trung Hiếu vương giơ roi, tay dừng một chút, ngay sau đó, tiên ảnh chợt lóe,“Ba” một tiếng, trên lam sam của Mị, vết máu vội hiện! [Sunny: huhuhuh tỷ ơi]
Shit! Mị đau đến thiếu chút nữa kêu lên tiếng, tổ tông Triệu Lang nhà nàng làm sao tìm ra cái loại biếи ŧɦái roi này a, nàng vì sợ đánh nếu có chút dấu hiệu gì thì không được nên chỉ dùng tam thành Hỗn Nguyên Công trong cơ thể, nhưng roi này lực xuyên thấu thật đúng là biếи ŧɦái, nếu như vậy, nàng sẽ không khách khí. Mị vận khí, vận Hỗn Nguyên Công tới lưng.
Mà Triệu Lang, khi roi trong tay Trung hiếu vương giơ lên , liền bước tới trước tầm mắt của Thiết Diễm ngăn trở không cho hắn nhìn. [Sunny: oaaaaa! Triệu Lang thiệt là manly qá :”> p/s: ta thấy từ manly hơi biếи ŧɦái, bất quá…chỉ có từ đó mới hợp thôi ^^]
Nhưng khi nghe được tiếng roi giã ở trên người Mị, thân thể Thiết Diễm run lên, một tiên kia như làm bừng tỉnh tất cả trong lòng mình, tay hắn run run, không thể nắm chặt thành quyền.
Roi lần lượt giơ lên, lần lượt hạ xuống, không vội cũng không chậm. Thiết Dũng sợ đánh quá mau, mảnh khảnh thân mình kia sẽ chịu không nổi, nàng âm thầm thả chậm tiết tấu.
Trong lòng Mị lại rêи ɾỉ, biết độ mạnh yếu này đã là thủ hạ lưu tình, nàng cũng chỉ có thể duy trì thừa nhận trình độ biếи ŧɦái roi này. Nếu là thương thế quá nặng, Triệu Lang cũng không thể bảo đảm, vì có thể tiếp tục cùng Diễm ở gần nhau, hình phạt này, nàng cũng chấp nhận. Nhưng là, cũng không thể cấp nàng thống khoái sao? Mau một chút đi a!
Bát tiên quất rồi, trong lòng bàn tay nắm tử long tiên đã sớm ra mồ hôi đến ẩm ướt, nàng cảm thấy vừa mừng vừa sợ; Hiền vương cùng Tể tướng thấy tứ tiên hạ xuống đã bay mất hồn vía; Mảnh khảnh nữ nhạc sĩ này, thế nhưng có thể chống đỡ qua bát tiên, còn có thể đứng thẳng, này, làm sao có thể?
Mị chịu đựng đau đớn sau lưng, chậm rãi buông ra tay đặt trên da thằng, một vòng vệt dây xanh tím ở trên cổ trắng nõn có vẻ hết sức chói mắt; Phía sau, lam sam rách nát, vết máu lần lượt lan ra.
Mị chậm rãi buông cánh tay, mỗi động tắc đều đúng đến miệng vết thương sau lưng, Shit! Nàng lại muốn mắng chửi người, nàng còn chưa từng thảm qua như vậy bao giờ, dù là bị cha quăng đi làm ma quỷ địa ngục, nơi huấn luyện lính đánh thuê cũng không thảm như vậy a!
Nàng quay người lại, vừa mới đón nhận người vội vàng đi đến bên người nàng, Triệu Lang vì không biết cách nào giúp nàng, nên đối với nàng dùng ánh mắt thương tiếc lại mãn hàm ý xin lỗi, Mị cười nhẹ, lại thấy Thiết Diễm ngồi ở trên ghế ngơ ngác nhìn đầu ngón tay của mình, không khỏi liễm cười, nhíu lại mi, hắn làm sao vậy? Tuyệt không giống hắn a!
Mị trong lòng quýnh lên, đã quên đau đớn, hướng Thiết Diễm đi đến, ngồi xổm trước người hắn , ngửa đầu chống lại hắn ngăm đen đôi mắt, nơi đó không đáy sâu thẳm, doanh đầy trống rỗng cùng bất lực, hắn, rốt cuộc làm sao vậy?
Mị đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay tái nhợt trong suốt mà lạnh như băng đang rẩy của hắn , nàng nắm tay hắn tựa hồ chấn động hắn, trong mắt dần dần có tiêu cự, trong mắt hắn dần dần chuyển sang hìn nàng.
“Mị” Hắn môi khẽ nhúc nhích, một tiếng, ôn nhu, mềm nhẹ như tuyết.
“Là ta.” Mị nắm chặt ngón tay hắn, thanh âm đồng dạng mềm nhẹ, sợ quấy nhiễu hắn, Diễm như vậy thật quá mức khác thường.
Thiết Diễm bỗng dưng lấy lại tinh thần, đã xong, đều đã xong, nàng, không sao cả?
Hắn kinh ngạc nhìn Mị trước mắt, không có việc gì, nàng không có việc gì, hắn trong đầu chỉ có một câu như vậy.
Mới vừa rồi, hắn chỉ bằng ý chí kiên cường của mình chống thân mình không khỏi ngã xuống đất.
Hắn còn nhớ rõ trước khi đau bụng sắp sinh, nàng ghé vào lỗ tai hắn, ôn nhu an ủi, hắn nghe được từng lời rành mạch; Khi sinh, nàng kiên định ra mệnh lệnh, lại làm cho hắn vô cùng an tâm; Thân thể hắn nghe theo mệnh lệnh của nàng, hắn ý thức được nàng vẫn tồn tại bên hắn; Thẳng đến khi nghe được tiếng nàng vui sướиɠ trong trẻo nói,“Diễm, là con trai, con chúng ta.” Đúng vậy! Con chúng ta, thanh âm vui sướиɠ mà quen thuộc, hắn khí lực hao hết , ý thức dần dần chìm vào mộng đẹp ngọt ngào.
Tỉnh dậy, đầu tiên mắt không nhìn thấy nàng, hắn liền cố ý muốn tìm đến nàng. Cốc Tây Cốc Bắc chỉ có thể bất đắc dĩ dìu hắn đi vào Cấm Uyển điện.
Không ngờ là Cấm Uyển điện, Hiền vương thật sự mời tử long tiên? Như vậy……
Khi hắn một mình một người, dùng hết khí lực sở hữu, nỗ lực bước vào trong điện, đập vào mắt cũng là bóng dáng của nàng đứng ở hình trụ. Khi đó, hắn duy nhất có thể nghĩ đến là, nàng mảnh khảnh như vậy, như thế nào có thể chịu được tử long tiên oai lực cường đại kia? [Sunny: Người ta bảo nhỏ mà có võ mà ca^^]
Khi tử long tiên giơ lên, Hoàng Thượng chặn tầm mắt hắn, nhưng không cách nào che lấp lỗ tai hắn , thanh âm tiếng roi xẹt qua không khí kia, dừng ở trên người nàng. Một tiên lại một tiên,đều như quất ở trong lòng hắn, sợ hãi kia lan tràn ở trong ngực làm cho hắn cơ hồ không thể hô hấp, mặc dù năm đó một mình xâm nhập vào quân đội địch nhân, trải qua tất cả hiểm cảnh, hắn cũng không từng hãi quá như thế sợ, chưa từng, như thế, bất lực.
Không dám tưởng tượng, nàng sẽ như thế nào, không dám……
Nhưng, nàng ở trước mắt hắn, nàng không có việc gì, không có việc gì……
Mị thấy Thiết Diễm sau khi thấy rõ nàng, ánh mắt dần dần tan rã, thân thể cứng ngắc ngồi ở ghế dần dần trượt xuống, nàng liền sớm đã quên tiên thương sau lưng của mình, đưa tay tiếp Thiết Diễm trượt chân ở trong lòng mình, theo bản năng để trên mạch môn của hắn.
Mị khϊếp sợ mà đau lòng nhìn Thiết Diễm trong lòng, hắn ý chí lực quả thực cường đến đáng sợ. Thân mình suy yếu như vậy huyết khí không đủ, đừng nói là đi, sợ là ngay cả đứng dậy cũng không có khả năng. Nhưng hắn lại tự mình theo ngoài điện tiến vào, còn có thể chống được đến hiện tại. Hắn, lại quan tâm chính mình như vậy sao ?
Mị giờ phút này đã không nhận ra, trong lòng nàng rốt cuộc là tràn ngập vui sướиɠ hay là đau lòng!Namnhân này là người duy nhất có thể dễ dàng làm lòng nàng rối loạn.
Mị nằm ở trên giường, đưa lưng hướng bên trong, gối lên cánh tay của mình, nhìn sườn mặt của Diễm nằm ở bên cạnh nàng. Sớm đã quen thuộc dung nhan của hắn, nhưng nàng vẫn là trăm xem không chán, phương thức dưỡng thương như vậy, kỳ thật là rất thú vị a! Nàng mím môi cười trộm.
Hôm qua, Triệu Lang đem các nàng an trí ở trong cung dưỡng thương. Thiết Diễm tỉnh lại, thái độ liền khác thường, mặc dù không nói được lời nào, lại cầm lấy tay nàng không chịu buông ra. Phản ứng của hắn tại đại điện thật giống như đánh nàng một cái tát, đều thực khác thường, là vì nàng sao? Nếu là vì nàng đảo loạn tâm hắn, như vậy, nàng thật cao hứng a!
Nghe thấy gian ngoài truyền đến tiếng bước chân, Mị tựa đầu vào trên gối, thấy Triệu Lang đang nhẹ nhàng đi đến.
“Hắn, ngủ?” Triệu Lang nhẹ giọng hỏi, nàng thật sự là khâm phục vị trấn quốc tướng quân này, thân thể như vậy cư nhiên còn có thể đi từ Phụng Thiên điện đến Cấm Uyển điện, cố gắng chống đỡ đến khi tiên hình chấm dứt; Bất quá hiện nay, người nằm úp sấp bên cạnh kia cũng là quái vật, đã chịu bát roi của tử long tiên, cư nhiên còn có thể đem người này ôm đến nơi đây; Dù sao nàng cũng xem như hiểu được, hai người kia cũng không phải người bình thường, xem như là trời đất tạo nên một đôi vậy.
“Ân.” Mị nhẹ giọng lên tiếng.
“Thương thế của muội sao rồi?” Triệu Lang, nếu nói không lo lắng, đó là giả, dù sao tử long tiên cũng là thần vật thượng cổ .
“Hừ!” Nhắc tới là Mị lại muốn phát hỏa,“Tổ tông nhà tỷ thực biếи ŧɦái, làm sao tìm ra cái loại đó, còn chuyên môn dùng để trừng phạt con cháu của mình, cũng không sợ đem con cháu mình đều đánh cho tàn phế, tuyệt hậu cả gia tộc hay sao đây! Cũng may là ta, nếu là tỷ, không cần đánh tam tiên, đất nước này liền chuẩn bị thay đổi triều đại rồi.”
Triệu Lang khóe miệng run rẩy, nàng liền vô dụng như vậy sao? Nha đầu kia sẽ không nghĩ rằng ai cũng đều cường hãn giống nàng đi?
“Cái kia……” Triệu Lang sờ sờ cái mũi, nhìn nhìn Thiết Diễm bên trong, ngủ ở bên cạnh người Mị , muốn nói lại thôi.
“Nói đi, không có việc gì đâu, hắn vừa uống thuốc nên ngủ say, nhỏ giọng chút thì tốt rồi.” Mị biết ý tứ của nàng.
“Muội muội, ngươi ở đại điện nói những lời nói kia với Hiền vương , tuy rằng dõng dạc, có lý, nhưng là cũng không phải thật tâm đi?” Triệu Lang biết nàng sẽ làm vì “lý do chân chính”, mà cái lý do kia, nay đang nằm ở bên cạnh thân thể của nàng .“Muội sẽ không nghĩ tới nói cho hắn chân tướng chứ?”
Mị trầm mặc nằm úp sấp trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt trêu chọc của Triệu Lang .
Mà Triệu Lang lại bị vẻ mặt nghiêm túc của nàng chấn trụ, nàng còn chưa từng gặp qua biểu tình trịnh trọng của Mị như vậy .
“Tỷ tỷ,” Mị còn thật sự nói,“Lần này xem như muội muội cầu ngươi, chuyện này, hãy giấu ở trong bụng, trăm ngàn lần không thể cho hắn biết!”
“Ngươi……” Nàng nói như vậy, Triệu Lang lại như thế nào không hiểu. Thiết Diễm trung quân nghĩa đảm như vậy , một khi biết chân tướng, có thể cảm động hay không nàng thật không biết, nhưng là, nhất định sẽ đem trách nhiệm đặt ở trên mình, tự trách không ngớt a!
Nhưng Mị vì hắn mà suy nghĩ như vậy, ngay cả Triệu Lang cũng không thể không cảm động a! Có bao nhiệu nữ tử tài cán vì nam nhân làm được như vậy a.
“Hảo, ta đáp ứng muội.” Triệu Lang gật đầu.
Mị vừa nhận được hứa hẹn của nàng, vẻ mặt liền buông lỏng, tính lười biếng liền lại nổi lên,“Tỷ tỷ, ngươi có hay không nghĩ tới, vì sao Hiền vương các nàng sẽ biết việc này? Ngay cả nhân chứng đều có nữa.”
“Ý của ngươi là? Phía sau tấm màn có người?” Triệu Lang cũng thấy kỳ quái, y thân thủ của Mị lại như thế nào bị người khác phát hiện được,“Sẽ là Tiết gia sao?”
“Sẽ không.” Mị lắc đầu, các nàng bị nàng kiểm soát chặt chẽ, một con muỗi bay ra từ Tiết phủ nàng cũng đều biết.
“Kia, sẽ là người nào?” Triệu Lang hoang mang, loại địch nhân nhìn không thấy này rất khó giải quyết a!
“Ha ha.” Mị lại nở nụ cười,“Là loại người nào, tỷ tỷ nhưng thật ra tạm thời không cần lo lắng, mục đích của người nọ phỏng chừng là muốn dẫn ta thôi. Cố tình lựa ngay lúc này, khi Hiền vương cùng Tể tướng có lòng muốn bảo hộ Thiết gia, mới có thể lén yết kiến, một hồi phong ba, bởi vì một chút tiên hình này liền thuận thế muốn trừ khử luôn. Nếu không……”
“Ngươi là nói, mưa gió dục đến?” Triệu Lang giật mình ngộ đạo, nếu là việc này bị vạch trần, khiến cho quốc gia nội loạn thì thật không tốt. Dù sao, nơi đó còn có một Tiết gia làm cho thiên hạ e sợ . [Sunny: k hỉu cái câu TL nói kia nghĩa j nữa :-s tò mò qá ]
“Đúng vậy! Ta đã nhận được hồi báo, đại thống lĩnh Kim nhân đã hấp hối hết sức rồi.” Mị thở dài, nàng cũng muốn hảo hảo đem thân mình sau khi sinh nên suy yếu của Thiết Diễm mau chóng dưỡng hảo, một khi khai chiến, người này tuyệt đối sẽ là người đầu tiên xông pha chiến trường.
“Như vậy,” Triệu Lang nhìn nhìn Thiết Diễm đang ngủ say ,“Ta muốn mau chóng cho hắn trở về quân doanh.”
“Đúng rồi, lục tỷ nhà của ta cũng xuất quan.” Mị nhắc nhở Triệu Lang một câu, nàng như thế nào cũng không yên tâm để cho Thiết Diễm một mình một người đối phó với hai mẹ con đạo tặc nhà Tiết gia kia .
“Thiết Quảng?” Nàng không phải một lòng lễ Phật, tuyên thệ không bao giờ đề cập tới thương đao nữa sao? Liếc mắt một cái nhìn Mị nhắm mắt nằm úp sấp, không biết nàng lại muốn làm cái gì đây.
Triệu Lang tất nhiên là chỉ vuốt cằm, nhiều người có thể dùng, nàng cầu còn không được.
Mị đột nhiên mở to mắt, lên tiếng hỏi,“Cốc Đông, chuyện gì?”
Lời của nàng thanh âm vừa phải, Triệu Lang liền thấy Cốc Đông thân hình cực nhanh đi vào trước giường, nha đầu kia thủ hạ cũng đều là người có võ công cao cường a!
“Tiểu thư, tiểu công tử tình huống giống như không tốt cho lắm……”