Thế giới 2 - Chương 6: Nếu đây là câu chuyện dưới góc nhìn của đại phu nhân

Chu Phong trở về nhà xin cha mẹ nạp Xuân Sinh thành chính thê, nhưng lại bị cha mẹ phản đối. Lúc đó, cha mẹ Chu đệ thϊếp cầu hôn Giang Hoài. Giang Hoài thích Chu Phong từ năm 14 tuổi nhưng không nói ra, cũng không ai biết, cho nên khi cha mẹ Chu tới cầu hôn, Giang Hoài đã đồng ý.

Chu Phong giận cha mẹ, cũng giận chó đánh mèo sang Giang Hoài, hắn tìm đến Xuân Sinh, muốn đưa Xuân Sinh đi trốn nhưng lại bị Xuân Sinh khuyên lại, bảo rằng tuy không thể làm chính thê nhưng y vẫn có thể làm thϊếp cho hắn vì thân phận Xuân Sinh không tốt. Chu Phong vẫn đón dâu, đêm hôm đó uống say, mãi tới khi nến cháy chỉ còn một nửa, Chu Phong mới say rượu trở về phòng. Hắn nhìn thấy Giang Hoài đẹp động lòng người, ngon lửa trong lòng bốc lên, hắn cho đấy là vì hận Giang Hoài. Đêm đó Chu Phong cưỡng bức Giang Hoài, mắng chửi y thậm tệ.

Ba ngày cưới, Chu Phong không cùng phòng với Giang Hoài, ngày lại mặt cũng không trở về cùng y, thay vào đó, hắn cãi nhau với cha mẹ, muốn đón Xuân Sinh về. Khi Giang Hoài từ nhà họ Giang về nghe được Chu Phong nói, y mới biết Chu Phong vẫn luôn thích người khác, mình là kẻ phá đám tình cảm của hắn. Cha mẹ Chu không đồng ý, bởi vì phong tục là sau khi cưới chính thê ba tháng mới được nạp thϊếp. Giang Hoài tái nhợt, siết chặt nắm tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay tới chảy máu. Cuối cùng, y thay Chu Phong xin cha mẹ Chu đưa Xuân Sinh về.

Cha mẹ Chu chỉ có thể đồng ý, nhưng ra yêu cầu với Chu Phong, ngày một và mười lăm phải ở phòng Giang Hoài. Chu Phong vui vẻ đồng ý và chạy đến tìm Xuân Sinh. Xuân Sinh nghe tin, vừa vui mừng vừa chua xót. Y cảm động trước tình cảm Chu Phong dành cho mình nhưng cũng thương xót Giang Hoài. Trong lòng luôn cảm thấy áy náy. Chu Phong ngày hôm đó đến phòng Giang Hoài, trong lúc ân ái, hắn lỡ gọi tên Xuân Sinh khiến cho Giang Hoài tổn thương.

-Sau hơn 1 tháng, Chu Phong đưa Xuân Sinh về, Giang Hoài cũng trở thành trò cười lớn nhất kinh thành. Cha mẹ Chu chỉ có thể thở dài, rời khỏi Chu phủ rồi về quê cũ. Xuân Sinh khuyên nhủ Chu Phong quan tâm nhiều hơn tới Giang Hoài nhưng tính cách Giang Hoài lãnh đạm, Chu Phong ngày càng chán ghét. Xuân Sinh về nhà họ Chu được năm tháng, Chu Phong phải về quê cha mẹ một chuyến, gặp được Quách Dung. Quách Dung cũng khiến Chu Phong động lòng vì tính cách tinh nghịch của y, Quách Dung cũng thích Chu Phong cho nên trước sự chứng kiến của cha mẹ, hắn nạp Quách Dung làm thϊếp cũng cho người gửi thư về nhà.

Lúc này trong nhà truyền đến tin Xuân Sinh sảy thai, Chu Phong hoảng sợ, lập tức cùng Quách Dung trở về nhà. Về tới nơi, Chu Phong nghe được tin, Xuân Sinh vì uống thuốc dưỡng thai mà Giang Hoài đưa nên mới sảy thai. Chu Phong tức giận, xông tới phòng của Giang Hoài tát y một cái. Nhìn thấy vẻ lạnh lùng của Giang Hoài, lòng hắn khó chịu, cuối cùng cưỡng bức y cho tới khi y ngất xỉu đi. Chu Phong lo lắng nhưng sĩ diện nên không hạ mình xin lỗi, chỉ cho người gọi đại phu tới khám.

Xuân Sinh mới sảy thai nên còn yếu, y thấy Chu Phong đến vội vã hỏi chuyện bởi vì y nghe được hạ nhân nói Chu Phong tới chỗ của đại phu nhân. Y lập tức giải thích, vì đồ mình ăn và thuốc dưỡng thai của Giang Hoài xung khắc thế nên mới xảy ra chuyện. Hơn nữa chuyện đó là vì người hầu của y cố tình làm, mọi chuyện không liên quan đến Giang Hoài. Thậm chí, Giang Hoài từng áy náy tới tìm Xuân Sinh xin lỗi, không bận tâm tới thân phận, quỳ xuống xin lỗi Xuân Sinh vì khiến cho y sảy thai. Chu Phong phát hiện ra mình hiểu nhầm nhưng lại không biết xử lý sao. Hắn đêm đó tới phòng Giang Hoài, Giang Hoài càng im lặng hơn. Thấy hắn, Giang Hoài không nói chuyện, chỉ nằm trên giường nghỉ ngơi. Chu Phong tức giận phất tay áo rời đi.

Chu Phong tức giận không muốn qua chỗ ai, thế nên hắn tới lầu xanh. Tại chỗ này, Chu Phong quen được Thừa Hiên, hắn mua được đêm đầu của y. Vì hợp khẩu vị thế nên Chu Phong bao Thừa Hiên nửa năm. Giang Hoài biết chuyện nhưng cũng không nói gì, y ngày càng trầm mặc. Ba tháng sau, Xuân Sinh đã khỏe mạnh, y tới tìm Giang Hoài cảm ơn y đã quan tâm mình. Sau đó, Xuân Sinh khuyên nhủ Giang Hoài thử chủ động với Chu Phong vì Chu Phong thích mềm không thích cứng.

Ngày mười lăm, Chu Phong tới tìm Giang Hoài, y theo lời Xuân Sinh tới chủ động cởϊ áσ ngoài cho hắn. Chu Phong kinh ngạc, nhưng không nghĩ nhiều, hắn lại nói với Giang Hoài muốn nạp Thừa Hiên làm thϊếp. Giang Hoài mặt lạnh từ chối vì y biết thân phận của Thừa Hiên là nam kỹ.

Giang Hoài từ chối làm Chu Phong không vui, hắn bảo vệ Thừa Hiện nhận lại chỉ là sự im lặng của y. Chu Phong trong lúc nóng giận đè y xuống sàn, cưỡng bức y. Mỗi lần hai người cùng phòng, không phải cưỡng bức thì Chu Phong cũng rất thô bạo. Lần này, hắn còn mắng chửi, sỉ nhục Giang Hoài. Mãi cho đến khi không thấy được phản ứng nào của Giang Hoài, Chu Phong mới phát hiện ra thân dưới y chảy đầy máu, khuôn mặt y cũng trắng bệch, ướt đẫm mồ hôi.

Đại phu nói Giang Hoài có thai một tháng, lần nay may mắn thai nhi còn giữ được. Chu Phong hối hận nhưng không dám đối diện với y, thế nên bỏ đi trong đêm. Giang Hoài tỉnh lại nhưng không mở mắt, thấy Chu Phong rời đi, y lén khóc một mình. Cuối cùng, Giang Hoài đồng ý cho Chu Phong đưa Thừa Hiên về. Thời gian sau đó, Giang Hoài không còn giao tiếp với Chu Phong nữa, mỗi khi Chu Phong tới phòng, y đều ngủ hoặc giả vờ ngủ. Mối quan hệ của hai người gần như bị đóng băng. Phản ứng mang thai của Giang Hoài rất lớn, người y gầy tới mức chỉ còn da bọc xương. May mắn mùa đông, y mặc nhiều đồ cho nên mới nhìn không quá gầy.

Vào tháng mười hai, khi Giang Hoài mang thai được tám tháng, Chu Phong ra ngoài bàn công việc với ông chủ khác. Giang Hoài đi bộ trong hoa viên, trời tuyết, đường trơn, hạ nhân vì Chu Phong không thích y nên lơ là. Giang Hoài ngã xuống, lập tức động thai sinh non. Cùng lúc đó, Quách Dung đang dẫn Thừa Hiên đi dạo xung quanh, vừa nhìn thấy Giang Hoài ngã y vội vã cùng Thừa Hiên đưa vào phòng.

Đại phu và bà đỡ tới, Xuân Sinh ở ngoài tửu lâu cũng được hạ nhân gọi về, nhưng hạ nhân tìm khắp nơi cũng không thấy Chu Phong. Giang Hoài ở trong phòng sinh hai canh giờ, khi sinh được nhi tử, y kiệt sức mất đi ý thức. Chưa kịp vui mừng, Giang Hoài đã bị rong huyết, nếu không phải bên cạnh có đại phu túc trực y đã bỏ mạng. Đại phu cứu chữa nửa canh giờ mới khiến cho y ngừng chảy máu.

Khi Chu Phong trở về đã là giữa đêm, trên người còn có mùi rượu. Xuân Sinh, Quách Dung và Thừa Hiên đều ngồi ở đại sảnh. Vừa nhìn thấy Chu Phong, Xuân Sinh đã đứng dậy quát hỏi hắn đã đi đâu. Sau đó, Xuân Sinh vừa khóc vừa khỏi hắn rằng, khi Giang Hoài nằm giữa sinh tử, hắn đang ở chỗ nào?

Chu Phong nghe thế mới biết được Giang Hoài khó sinh, hơn nữa còn nguy hiểm tới tính mạng. Sắc mặt hắn trắng bệch, hắn theo lời Xuân Sinh tới phòng nhìn Giang Hoài. Nhìn Giang Hoài gầy yếu nằm trên giường, Chu Phong hối hận vô cùng. Hắn cũng hiểu rõ lòng mình, ngay từ lần đầu nhìn thấy Giang Hoài trong đêm động phòng hắn đã rung động nhưng hắn lại bị sự tức giận che mờ tâm trí.

Chu Phong sửng sốt khi nghe tiếng nức nở của người bên cạnh, hắn choàng ngồi dậy, phát hiện khuôn mặt Giang Hoài đã ướt đẫm nước mắt. Chu Phong vội vã lay y dậy: “Hoài, em làm sao vậy?”

Hắn rất sợ Giang Hoài xảy ra chuyện gì, dù sao y mới sinh hai bé con không được bao lâu. Giang Hoài mơ màng mở mắt, nhìn thấy Chu Phong, y chợt hỏi: “Nhi tử đã uống sữa chưa?”

Chu Phong bị hỏi thì sửng sốt, hắn há miệng, nói: “Miểu Miểu và Hỉ Hỉ uống sữa rồi, em vừa mới cho chúng nó bú cách đây không lâu mà?”

Giang Hoài nghe thế thì mới nhớ ra, tất cả cảnh trong mơ đã xảy ra lâu lắm rồi. Y chợt ôm chặt lấy eo Chu Phong, nước mặt không ngừng rơi.

“Hoài, có phải…” Chu Phong ngập ngừng: “Có phải ta lại làm gì sai rồi không?”

Dạo gần đây hắn rất ngoan, vừa chăm sóc mấy đứa con vừa chăm sóc mấy phu nhân của mình, thời gian tới cửa tiệm cũng không có. Giang Hoài lắc đầu, y khàn giọng: “Vừa rồi em mơ thấy chuyện trước kia. Em cảm thấy rất khó chịu!”

Nhớ tới chuyện trước kia, Chu Phong tái mặt, hắn vội vã vỗ vỗ lưng y: “Ta thay đổi rồi! Ta cũng rất thích em, sẽ không làm ra những chuyện khốn nạn thế nữa!”

“Hoài, em phải tin ta!”

Giang Hoài ngẩng đầu nhìn hắn, bên má vẫn ướt nước mắt. Chu Phong đau lòng hôn lên mắt y: “Aiz, cũng do ngày đó ta còn quá trẻ, không có mặt mũi đi xin lỗi.”

“Hoài, ta nói cho em một bí mật!” Chu Phong cảm thấy xấu hổ, bên tai nóng bừng: “Đêm động phòng vừa nhìn thấy em, ta đã biết mình rung động rồi!”