Chương 78: Lam nhan họa thủy

Cố Hoàn thấy trên mặt Chử Tinh Lẫm hiện lên vẻ tự trách, mái tóc vàng đều rũ xuống, giọng khàn khàn mà gọi, “Cố Hoàn.”

Lúc này hắn thật không biết nên nói gì, hắn thật sự cảm thấy chính mình có thể đem về lò nấu lại, cảm thấy trình độ khốn khϊếp của mình đã ngang ngửa với phụ hoàng.

Biết Chử Tinh Lẫm nhất định là hiểu lầm rồi, Cố Hoàn khẽ lắc đầu.

“Không phải bởi vì chuyện lần này.”

“ Lúc tôi làm phẫu thuật tuyến thể, cũng đã thành như vậy rồi.”

Đối phương đều đã làm nguyên bộ kiểm tra sức khoẻ trước khi kết hôn, Cố Hoàn cảm thấy mình cũng không thể lừa hắn, cho nên mới đem tin tức Hoắc Đức Cửu tặng kèm cho mình này nói cho Chử Tinh Lẫm.

“Tuy rằng tôi là Omega, nhưng mà tôi vẫn như trước không thể sinh con nối dõi cho anh.” Cố Hoàn nhướng mi, nhìn vào mắt Chử Tinh Lẫm. “Anh có thất vọng không?”

“Sao có thể chứ.”

Chử Tinh Lẫm ôm lấy Cố Hoàn.

“Em không cần bị đứa bé lăn lộn mấy tháng, tôi vui còn không kịp ấy chứ.”

Tuy rằng đây không phải là lời người làm cha tốt nên nói, nhưng mà Chử Tinh Lẫm vốn dĩ cũng không nghĩ tới chuyện muốn làm cha.

“……” Cố Hoàn ánh mắt hơi loé lên, thấy Chử Tinh Lẫm nói tự nhiên, con ngươi màu lam giống như là chỉ nhìn chăm chú mỗi mình, môi khẽ mấp máy, không nói gì.

Nhất thời cảm thấy bản thân có chút hại nước hại dân.

Chử Tinh Lẫm cười.

“Chử Thịnh Quân nếu như nghe thấy tôi nói như vậy, nhất định sẽ ngất xỉu.”

“Nhưng mà tôi cố tình muốn *sắc lệnh trí hôn một phen.”

*sắc lệnh trí hôn: Chỉ việc mất lý trí vì sắc đẹp/ du͙© vọиɠ, đầu óc u mê vì sắc đẹp/ du͙© vọиɠ.

Nhìn Cố Hoàn mặc áo cao cổ, màu lam trong mắt Chử Tinh Lẫm dần dần trở nên sâu thẳm.

Cổ áo quân phục vốn dĩ rất cao, cho nên Cố Hoàn mặc ở quân khu cũng không tính là khác thường. Nhưng mà hiện tại Cố Hoàn mặc thường phục cũng mặc áo cổ cao như thế liền rất không bình thường.

Hắn biết nơi đó có cái gì.

Tối qua hắn ở nơi đó để lại vết dâu tây.

Nhìn “Hôn quân” gần trong gang tấc, Cố Hoàn hơi nghiêng đầu, phi thường có giác ngộ của lam nhạn hoạ thủy hại nước hại dân.

“Điện hạ, tháng này, chúng ta đừng gặp mặt.”

Chử Tinh Lẫm nghe lời này như sét đánh ngang tai, lập tức hỏi lại. “Vì sao?”

Vì sao.

Bởi vì bọn họ đều còn trẻ như vậy, lại vừa mới ở bên nhau.

Nếu như mỗi ngày đều ở bên nhau, mà còn bắt bọn họ thủ thân như ngọc trong một tháng, cái gì cũng không làm vậy thì quá khó khăn rồi.

Cho nên vì tránh cho lau súng cướp cò, Cố Hoàn cảm thấy vẫn là giảm bớt số lần gặp mặt thì tốt hơn.

Cầm báo cáo kiểm tra của Chử Tinh Lẫm.

“Bởi vì tôi tin, ngài thật sự rất bình thường, thường xuyên bị nghẹn cũng không tốt.”

“ Mà cứ tiếp tục như vậy thì phòng tắm rất nhanh sẽ trở thành nhà của ngài.”

Chử Tinh Lẫm: “……”

Hắn thế mà lại không thể phản bác được.

…………

Từ bệnh viện rời đi.

Chử Tinh Lẫm tiếp tục điều tra viện nghiên cứu, bởi vì phòng nghiên cứu của Chử Phong Uyên có khả năng liên quan đến mình, cho nên Cố Hoàn đặc biệt nói với Chử Tinh Lẫm, cậu không thể chỉ lo thân mình, cậu cũng sẽ tham gia vào điều tra lần này.

Ở nhà dọn đồ của mình vì muốn giảm bớt lần gặp mặt nên Cố Hoàn dứt khoát dọn đến quân khu ở.

Ở trong phòng làm việc, Cố Hoàn lại thành thượng tướng lạnh lùng có chút khiến người không dám lại gần, lông mi rũ xuống như là lông quạ đen sẫm, yên tĩnh che đi đôi mắt vàng kim.

Nhìn danh sách quân giáo sinh trên tay, tay thượng tướng nhẹ gõ gõ mặt bàn.

Đây là danh sách tới quân khu thực tập, trong số nhóm quân giáo sinh ưu tú này, có thể nhìn thấy hai cái tên quen mắt.

“Hà Khải Tinh, Nhϊếp Xuyên.”

Hai người họ là lần trước ở hoàng cung cậu cố ý mời tới.

Cố Hoàn vẫn luôn rất mong chờ biểu hiện của Nhϊếp Xuyên.

Nguyên văn, Nhϊếp Xuyên đối với điều khiển cơ giáp có thiên phú siêu phàm, chính là có thể ở thời khắc mấu chốt bùng nổ năng lực.

Theo suy đoán của Cố Hoàn, bùng nổ " năng lực " này của Nhϊếp Xuyên, khả năng chính là đột nhiên bùng nổ tinh thần lực.

Nhưng mà đây chỉ là suy đoán của cậu, Nhϊếp Xuyên cuối cùng có thể kích hoạt vầng sáng của nhân vật chính hay không, hay đúng là phải ở thời khắc đặc thù mới có thể bùng nổ tinh thần lực, thì cậu không chắc.

Nếu Nhϊếp Xuyên thật sự có tiềm lực ở phương diện tinh thần lực, thì để cậu ta đi theo mình huấn luyện, nhất định sẽ học được nhiều thứ hơn so với ở trường quân đội đệ nhất.

Dù sao thì trường quân đội đệ nhất không thể so được với quân khu của bọn họ, nơi có rất nhiều cơ giáp có thể luyện được.

Sau khi xem tinh thần lực và tố chất thân thể của học sinh, Cố Hoàn vừa lòng gật đầu.

Ngẩng đầu lên nhìn bốn vị đoàn trưởng trước mặt.

“Triệu Anh Hoà đoàn trưởng, Chí Phong đoàn trưởng, đã lâu không gặp.”

“Diễn tập tinh hạm của hai người có thành tích thế nào?” Cố Hoàn quan tâm hỏi.

“Triệu Anh Hoà thắng 30, tôi thắng 31, không khác biệt lắm.” Chí Phong khẽ cười một tiếng, vẫn là có chút đắc ý.

“Hừ, lần tới liền hoà rồi, đừng có đắc ý.” Triệu Anh Hoà khoanh tay, có chút không phục.

Chờ đến số lần diễn tập là số chẵn, bọn họ có thể hoà.

Thấy hai vị trưởng bối này quan hệ vẫn rất tốt như trước, Cố Hoàn liền yên tâm rồi, dù sao thì thường xuyên diễn tập, nếu bị thương thì hòa khí sẽ không tốt.

Ánh mắt chuyển sang phía hai phụ tá đắc lực của mình, biểu tình trong mắt Cố Hoàn càng thêm thân thiết hơn.

“Hai người gần đây nghỉ ngơi thế nào?”

Khải Bội Nhĩ quy củ nói. “Cảm ơn tướng quân quan tâm, nghỉ ngơi rất tốt, đi du lịch không ít nơi.”

Cố Hoàn chờ thêm một lúc mà Mạc Tiêu vẫn không nói gì. Tầm mắt của cậu dừng ở trên người Mạc Tiêu, có chút nghi ngờ.

Mạc Tiêu nghẹn một lúc lâu mới nói ra một câu.

“Vẫn luôn đang đợi để làm việc, không thể ngủ ngon.”

Cố Hoàn: “……”

Việt Dương thiếu chút nữa cười ra tiếng. Lại cảm thấy hiện tại ở đây toàn cấp trên nên không thích hợp cười, lại nghẹn trở về.

“Tuy rằng nghỉ ngơi không tốt, nhưng mà tinh thần của cô thoạt nhìn cũng không tệ lắm.”

“Cảm ơn tướng quân khích lệ.”

Mạc Tiêu gương mặt lạnh lùng, khóe môi hơi cong lên.

Vừa đến quân khu, nhìn thấy tướng quân, cô liền có tinh thần làm bất cứ việc gì.

“Danh sách trên tay tôi là thực tập sinh của trường quân đội tới quân khu lần này, những người này đều là tương lai của đế quốc, đã lựa chọn quân khu của chúng ta, thì đừng để bọn họ cảm thấy lựa chọn của mình là sai.”

“Trong lúc huấn luyện không cần ưu tiên bọn họ, nhưng mà cũng phải cho bọn họ đủ quan tâm.”

Mấy đoàn trưởng trước mặt đều hiểu được ý của Cố Hoàn.

Thấy bọn họ đã hiểu, Cố Hoàn lại từ trên danh sách chỉ ra hai cái tên trọng điểm.

Cậu đem Hà Khải Tinh phân cho Khải Bội Nhĩ, lại đem Nhϊếp Xuyên phân cho Mạc Tiêu.

Hà Khải Tinh là nhân tài chiến lược.

Khải Bội Nhĩ cũng là chiến lược gia, cho nên Cố Hoàn đem Hà Khải Tinh giao cho anh ta, mà Nhϊếp Xuyên…… Càng thích hợp với quân đoàn của Mạc Tiêu, bởi vì huấn luyện ở chỗ Mạc Tiêu là chính quy nhất cũng nghiêm khắc nhất.

Nhìn thấy tên được đánh dấu trọng điểm trên tay mình, Mạc Tiêu ánh mắt loé lên, cô đương nhiên nhớ rõ người này.

“Tướng quân, cậu ta không phải vẫn là học sinh năm nhất sao?”

Mặc dù sắp lên năm hai, nhưng theo lý thuyết còn chưa thể tới thực tập. Trong lòng cô có chút nghi ngờ.

Cố Hoàn mở miệng giải thích nói, “ Tôi rất xem trọng hai người bọn họ, nên mời bọn trước.”

Ánh mắt Mạc Tiêu sắc bén, nhẹ cúi đầu.

“Tôi hiểu rồi tướng quân.”

Tướng quân xem trọng cậu ta như vậy, xem ra phải huấn luyện cho thật tốt mới được.

Cố Hoàn nhất định không nghĩ tới chỉ vì một câu của mình mà khiến cho cuộc sống thực tập của Nhϊếp Xuyên khó khăn đến nhường nào.

Lúc này Nhϊếp Xuyên đã ngồi trên xe tới Galin.

Cậu ta hưng phấn ghé vào trên cửa sổ.

“A a a a a a a, đây là quân khu Galin đó! Thánh địa của Cơ giáp a a!”

Hà Khải Tinh ngồi đối diện cậu ta, mất mặt mà quay đầu sang một bên.

Trên mặt tựa hồ còn viết mấy chữ to đùng tôi không quen người đối diện.

Lúc đi ngang qua một biển quảng cáo, đã thu hút sự chú ý của Nhϊếp Xuyên.

“Aiz, không đúng, lần trước tôi vì nói cho tướng quân biết chuyện cậu đã bị hoàng đế bắt đi, nhìn thấy trên kia vẫn là ảnh của Thượng… Thượng Tinh Toàn, sao hôm nay lại thay thành người khác rồi?”

Ánh mắt Hà Khải Tinh cũng liếc biển quảng cáo kia một cái.

Không nói gì.

Hai đàn anh bên cạnh nghe thấy bọn họ nói chuyện, có chút thổn thức nói.

“Giới giải trí, hot lên rồi, nhưng cũng nhanh chóng chìm xuống.”

“Người đại diện của anh ta tiết lộ anh ta mua bán thuốc cấm, cố ý khiến mình rơi vào kỳ phát tình câu dẫn một nhân vật lớn, minh tinh giới giải trí coi trọng nhất là thanh danh, ngay khi tin này bị truyền ra ngoài thì anh ta đã hoàn toàn bị chìm rồi.”

“Không thể nào! Hai ngày trước tôi mới gặp anh ta.”

Nhϊếp Xuyên hít một hơi.

Đột nhiên nghĩ tới cái gì, cả người đều xoắn lại.

Không thể nào…… anh ta chẳng lẽ là câu dẫn tướng quân?

“Chuyện vừa xảy ra hai ngày trước, anh ta hiện tại còn đang bởi vì kỳ phát tình mà bị ốm đang ở bệnh viện kìa.”

“……” Nhϊếp Xuyên càng nghe càng chột dạ.

Vậy chẳng phải là…… sẽ lộ ra chuyện cậu ta không biết tin tức tố của Cố Hoàn tướng quân hay sao.

Lúc Cố Hoàn tướng quân tức giận cậu ta đúng là đã ngửi thấy, chẳng qua là không có nhớ kỹ mà thôi.

Thân phận fan của tướng quân, xem ra là không giữ được rồi.

Nhìn sắc mặt Nhϊếp Xuyên biến hóa, Hà Khải Tinh trừng cậu ta một cái.

Cậu ta biết suy nghĩ của Nhϊếp Xuyên khẳng định không giống với người khác.