Chương 44: Khoảng cách một centimet

Từ ngày ở bệnh viện về nhà.

Cũng không biết có phải ảo giác của cậu hay không, cậu cảm thấy có người vẫn luôn nhìn chằm chằm tuyến thể của mình.

Hơn nữa còn là ánh mắt nóng rực không tránh đi được, chỉ là mỗi lần quay đầu lại xem, thì không có ai cả.

Bởi vì trong nhà cũng không có người khác, chỉ có cậu và Thái Tử. Cho nên, cậu cho rằng chắc là do mình nghĩ nhiều.

Sau khi vào phòng huấn luyện mô phỏng của quân khu, trên cặp kính ba chiều hiện lên số liệu mới nhất của cơ giáp, một chiếc cơ giáp màu trắng bạc xuất hiện trong mắt Cố Hoàn. A.I của phòng điều khiển phản hồi thông tin cho cậu.

“Đang tính toán số liệu của người điều khiển.”

“Tinh thần lực cấp SSS+”

“Tố chất thân thể cấp S.”

“ Tên cơ giáp thao tác: Tinh Linh.”

Tinh Linh, là tên tạm thời Cố Hoàn đặt cho chiếc cơ giáp này.

“Tôi dám cam đoan, tốc độ và tính linh hoạt của chiếc cơ giáp này vượt qua tất cả cơ giáp trên toàn tinh tế!” Phương Viễn Kỳ đã bỏ đi bộ dạng cả người đầy dầu khí, mặc quần yếm, đang thao thao bất tuyệt nói về cơ giáp của mình.

“Bởi vì chiếc cơ giáp này là chiếc cơ giáp....cấp SSS đầu tiên của tinh tế.”

Chịu giới hạn về trình độ thiết kế cơ giáp, chế tạo ra cơ giáp cấp SSS đã là cực hạn, ngay cả Phương Viễn Kỳ cũng không biết còn có thể nâng cao thêm như nào nữa.

Sự ra đời của chiếc cơ giáp này tuyệt đối mang ý nghĩa vượt thời đại.

Trong phòng huấn luyện mô phỏng, nhìn Cố Hoàn đang điều khiển chiếc cơ giáp cấp SSS duy nhất của tinh tế vẫn như cá gặp nước không chút khó khăn nào, Phương Viễn Kỳ trong khoảng thời gian này đã không ngừng cảm khái, lúc trước cậu ta là như thế nào không biết tự lượng sức mình a.

Cố Hoàn là một Alpha cường đại, không phải như cậu ta tưởng tượng là người phụ thuộc vào Thái Tử, không có chủ kiến.

Nếu không phải người ta căn bản không để ý đến khıêυ khí©h của cậu ta.

Có khả năng hiện tại cậu ta thật sự đang đi lưu lạc rồi.

Màn ảnh phòng mô phỏng luôn theo sát nhất cử nhất động của Cố Hoàn, chỉ là một cái bay lên ngẫu nhiên cũng có thể đẹp trai đến mức khiến người khác không nhịn được mà kêu lên.

Xuyên qua rất nhiều vật cản, thật sự giống như Tinh Linh đang du mục trong giữa rừng cây, lạnh nhạt mà xinh đẹp.

“Làm mới số liệu tốc độ mới nhất.”

“Làm mới số liệu năng lượng mới nhất.”

“Làm mới số liệu trăm giây đánh trúng mục tiêu mới nhất.”

“Có công bố họ tên thật của người thao tác hay không, có đổi mới tên của cơ giáp hay không.”

“…… Không.”

Hiện tại còn chưa phải thời điểm công khai.

Quang não phản ứng trong chốc lát, đem số liệu mới nhất của Cố Hoàn tải lên, lấy tên giả thay thế.

Từ phòng mô phỏng đi ra, Cố Hoàn cảm thấy rất thoải mái.

Cậu rốt cuộc lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác có sức mạnh.

Tuy rằng là sức mạnh của hai hệ thống hoàn toàn khác nhau, nhưng khi điều khiển cơ giáp, tốc độ phản ứng của cậu rốt cuộc cũng có thể theo kịp ý thức mà cậu bồi dưỡng ra ở kiếp trước, điều này khiến cậu rất vui vẻ.

Việt Dương ở bên cạnh nhìn Cố Hoàn đi ra, liền đi qua.

“Chúc mừng tướng quân lại làm mới kỷ lục.”

Sau khi ổn định hô hấp, vừa mới ra khỏi phòng huấn luyện mô phỏng, cặp mắt vàng kia vẫn còn chút niềm vui ít ỏi.

Cố Hoàn nhàn nhạt nói.

“Giống như vẫn còn thiếu cái gì nữa.”

Việt Dương cũng cảm thấy như vậy, cậu ta nhíu nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới.

“Tướng quân tôi cảm thấy cơ giáp của ngài thiếu vũ khí!”

“Lần trước tôi đã nghĩ, nếu có thêm cung tiễn chắc là sẽ ngầu lắm!”

Cố Hoàn đôi mắt hơi hơi lóe lên.

“……”

Phương Viễn Kỳ mới vừa đi ra từ phòng quan sát nghe thấy thế thiếu chút nữa té ngã một cái.

“Trời ạ! Mấy người có biết làm một cơ giáp tốc độ sử dụng cung tiễn là công trình vĩ đại cỡ nào không?”

Cậu ta gãi đầu, khi đang toàn lực cự tuyệt cái ý nghĩ quá mức kỳ lạ này, thì bên ngoài phòng huấn luyện mô phỏng có một người đàn ông đi đến.

Nhìn thấy là ai tới, Phương Viễn Kỳ đột nhiên ngậm miệng lại.

Cố Hoàn cũng chú ý đến ánh mắt của cậu ta, nhưng mà không có nhiều kinh ngạc.

Bởi vì cậu đã sớm biết ai sẽ đến, theo sau mọi người đều hành lễ với người tới, cậu cũng ngay sau đó nghiêng người.

Chử Tinh Lẫm với một mái tóc vàng, khí thế của hắn quá mạnh, trái phải tuần tra, thật sự giống như một con sư tử đang tuần tra trên lãnh thổ của mình vậy.

Nhưng vừa nhìn thấy Cố Hoàn thì nháy mắt biến thành một chú cún, thái độ cũng ôn nhu hơn rất nhiều, đôi mắt màu lam lấp lánh sáng lên.

Cố Hoàn bởi vì thói quen, cho nên không nhận ra sự khác nhau, nhưng mà ở trong mắt Phương Viễn Kỳ, sự khác nhau này cũng quá lớn rồi đi.

“Điện hạ, ngài đã tới.” Phương Viễn Kỳ sờ sờ mặt.

Chử Tinh Lẫm trên mặt mang theo vài phần ý cười, đồng tử phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng đối diện, môi cong lên, trong thanh âm mang theo một chút từ tính.

“Mọi người đang nói chuyện gì thế?”

Phương Viễn Kỳ còn chưa kịp nói gì, làm người phát ngôn của tướng quân Việt Dương đã vội trả lời.

“Chúng tôi đang nói về cơ giáp mới.”

“Cơ giáp của tướng quân thiếu một cái vũ khí.”

Một giọt mồ hôi rơi trên trán Phương Viễn Kỳ.

“Chiếc cơ giáp này tốc độ vượt trội, có thể làm kiếm năng lượng và pháo năng lượng, cung tên có thể chiếm quá nhiều không gian, cũng quá cồng kềnh.”

Chử Tinh Lẫm không chút suy nghĩ nói thẳng.

“Đây là vấn đề của cậu, cậu phải giải quyết.”

“???”

Các người nghe xem đây là tiếng người sao???

“Vâng, điện hạ.”

Phương Viễn Kỳ sâu sắc mà cảm nhận được, so với Cố Hoàn tướng quân, cậu ta chỉ là công cụ hình người mà thôi.

Lần trước khi nói chuyện với Thương Hà về chuyện này, đối phương đem cậu ta ghét bỏ từ đầu đến chân, hơn nữa còn bảo cậu ta tự cầu nhiều phúc.

Thái Tử điện hạ thật sự chuẩn bị trọng dụng Cố Hoàn tướng quân. Bảo cậu ta không cần làm chuyện dư thừa.

Được rồi đi. Cậu ta gần đây nhận ra bản thân đã sai rồi.

Cậu ta sẽ ngoan ngoãn mà làm con lừa con ngựa, hoàn lại sai lầm lần trước.

Thấy Phương Viễn Kỳ hiểu được yêu cầu của mình, Chử Tinh Lẫm mới đưa mắt nhìn vị thượng tướng đang bình tĩnh đứng ở bên kia. “Cố Hoàn, chúng ta đi thôi.”

Nghe thấy Chử Tinh Lẫm gọi mình, Cố Hoàn hơi gật đầu, “Điện hạ.”

Cảm giác tồn tại mạnh mẽ của Alpha được Chử Tinh Lẫm thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Cho dù Cố Hoàn cố ý không chú ý tới Alpha kia, nhưng cũng có thể ngửi thấy tin tức tố trên người hắn.

Từ lúc Ôn Thời Ngôn xảy ra chuyện. Việc tìm Alpha của cậu giống như là bị dừng lại, nhưng mà cảm giác tồn tại của tuyến thể lại nói cho cậu biết, có một số việc cũng không có bởi vậy mà dừng lại.

Đánh dấu mà Sở Lẫm lưu lại trên người cậu cũng không còn mấy.

Nhưng mà cậu không thể trốn người này, bởi vì đây là ước định gần đây của hai bọn họ, thậm chí còn là do cậu đề nghị.

Cố Hoàn phân phó cho Việt Dương một chút việc vặt, liền đi theo Chử Tinh Lẫm lên xe.

Để lại Việt Dương đang cảm khái Thái Tử thật đúng là bạn tốt của tướng quân, cùng với Phương Viễn Kỳ càng ngày càng cảm thấy chính mình đang đắc tội với cái đùi lớn trong tương lai.

Trên xe bọn họ đang nói chuyện mà ai cũng không hiểu được.

“Hôm nay vẫn như cũ sao?”

“Ừm.”

Sau khi xuống xe.

Dựa vào khoảng cách cực gần, một đôi bàn tay to nắm lấy eo Cố Hoàn, trực tiếp ôm cậu vào trong ngực, Cố Hoàn không có cự tuyệt, thậm chí còn phối hợp mà duỗi tay nắm lấy cổ áo đối phương.

Khuôn mặt tràn ngập cảm giác áp bách giống như đao nhọn, cúi xuống, mái tóc vàng chói mắt dựa vào tóc đen bên tai thượng tướng.

Thanh âm hơi khàn hỏi cậu.

“Hôm nay cần phải gần tới mức nào?”

Thân hình cao lớn của Alpha dừng ở trước mặt Cố Hoàn, tạo thành một cái bóng, Cố Hoàn bị ép vào cửa xe bình tĩnh ngả người về phía sau, bị hô hấp nóng rực bức cho không thể tránh né, làn da cũng có chút nóng lên.

Cậu cụp mắt xuống, giọng nói lạnh lùng.

“So với ngày hôm qua gần hơn một centimet là được.”

Mỗi li mỗi centimet đều phải trải qua tính toán chính xác.

Ôm lấy gương mặt trắng nõn của Cố Hoàn, Chử Tinh Lẫm nghiêng đầu, chỉ cách đôi môi ấm áp mấy centimet rồi dựa vào đó.

Cố Hoàn khuỷu tay chống ở cửa xe, con ngươi màu vàng mơ hồ, có chút xa lạ thế giới bên ngoài.

Cậu xác thật có tinh thần trốn đi.

Bởi vì cậu đang dùng tinh thần lực chú ý xem xung quanh phủ đệ có người nào đặc biệt xuất hiện hay không.

Người làm tổn thương Ôn Thời Ngôn, thật sự là muốn loại bỏ Alpha tiếp cận, có khả năng đánh dấu cậu, mà cách dẫn dụ tội phạm ra nhanh nhất chính là tìm một Alpha thoạt nhìn vô cùng có khả năng đánh dấu cậu, khiến hắn ta phạm án lần nữa.

Chử Tinh Lẫm cùng cậu ở một chỗ lập tức thành sự lựa chọn tốt nhất.

Cậu đề nghị như vậy, Chử Tinh Lẫm quả nhiên giống như trong sách viết, đối với cấp dưới không tồi. Cũng không hỏi cậu vì sao muốn làm như vậy, liền đáp ứng diễn cùng cậu.

Cố Hoàn buông lỏng ngón tay thon dài trên cổ áo Chử Tinh Lẫm, ánh sáng trong mắt trở lại.

“Xuất hiện……người.”

Lại nháy mắt.

Sau khi ý thức được khoảng cách của chính mình và đối phương gần đến mức nào, ngữ khí của Cố Hoàn có chút cứng ngắc.

Vừa rồi đang sử dụng tinh thần lực, khoảng cách này so với cậu nghĩ thì gần hơn rất nhiều.

“Điện hạ, ngài…… thật sự không biết một centimet là bao nhiêu sao?”