Chương 32: Độc quyền

“Chuyện này thì liên quan gì đến anh ấy. Chỉ vì là anh cũng không hợp với tôi mà thôi.”

Cố Hoàn muốn tìm người có thể đánh dấu tạm thời cho mình khi kỳ phát tình đến.

Ngay cả khi không có Sở Lẫm đến trước, thì vị bác sĩ chủ trị trước mặt này cũng không hợp với cậu.

Dù sao thì kỳ phát tình của cậu nếu như bùng nổ, sẽ phi thường có lực sát thương.

Người trước mặt này trông không có vẻ gì là sẽ chống cự lại việc bị đánh. Nếu ở bên nhau thì sẽ xảy ra án mạng mất. Cố Hoàn không muốn bị lên mạng xã hội.

Suy nghĩ về mấu chốt trong đó.

Thượng tướng hơi hạ mi, không nhận hoa trong tay Ôn Thời Ngôn, khẽ gật đầu, nói “Xin lỗi”, đi ngang qua anh ta đến thẳng chỗ Việt Dương vừa đưa học sinh trở về.

“Chúng ta đi thôi.”

Việt Dương nhìn vị bác sĩ thường xuyên đến khi tướng quân ở đây trong tay cầm hoa hồng đỏ xinh đẹp, còn có bầu không khí rõ ràng không bình thường này, nhẹ nhướng mày.

Chốt công tắc bát quát trong đầu lập tức mở ra.

Cậu ta xoay người, đuổi theo thượng tướng đã đi được mấy mét, nhịn không được hỏi.

“Tướng quân, bác sĩ Ôn tỏ tình với ngài sao?”

“……”

Cố Hoàn vẫn luôn không trả lời, tương đương với cam chịu, này càng chứng thực suy đoán của Việt Dương, trên mặt cậu ta tràn đầy vẻ khó tin, hơn nữa nháy mắt đối với vị bác sĩ chủ trị lúc tướng quân nằm viện này phải lau mắt mà nhìn.

Đối phương nhìn hào hoa phong nhã, không nghĩ tới là một người dũng mãnh như vậy.

Thế mà lại có can đảm tỏ tình với tướng quân bọn họ!

Nhưng điều mà Việt Dương có chút bối rối chính là giới tính của đối phương.

Mỗi lần cậu ta tới bệnh viện gặp được vị bác sĩ Ôn này, trên người đối phương đều nồng nặc mùi thuốc ngăn cách tin tức tố.

Cậu vốn dĩ đoán đối phương có thể là Omega, nhưng mà nếu đối phương là Omega, hình thể lại không khớp, còn nếu đối phương là Beta, vậy thì còn phun thuốc ngăn cách tin tức tố làm gì chứ.

“Bác sĩ Ôn rốt cuộc là Beta hay là Omega a.”

Cậu ta thực sự lo lắng cho nửa kia của tướng quân.

Lúc Việt Dương nghĩ trăm lần cũng không ra, thượng tướng vẫn luôn trầm mặc lại lạnh lùng trả lời.

“Anh ta là Alpha.”

“Thì ra là thế, anh ta là Alpha……” Việt Dương dừng một chút, đột nhiên mở to mắt. “Anh ta là Alpha!”

Được rồi là do cậu ta bỏ sót. Cậu ta chỉ hỏi tướng quân muốn cùng Omega hay Beta, không nghĩ tới đến Alpha cũng có ý với tướng quân, nhưng mà xem biểu hiện này của tướng quân, hẳn là AA cũng không được.

Rất nhanh, cậu ta cũng không có thời gian bát quái.

Bên ngoài bệnh viện, một đám phóng viên đã nghe tin đều vây quanh cửa, kế hoạch khiêm tốn xuất viện của tướng quân chính thức bị ngâm nước nóng, Việt Dương đột nhiên cau mày lại.

“Từng người hỏi, đừng tụ tập lại. Thượng tướng vừa mới xuất viện.”

Nhóm hộ vệ xuống xe đón người, chặn các phóng viên đang lao tới từ hàng rào, bao vây Cố Hoàn khi cậu bước ra xe.

Bởi vì bị phóng viên hấp dẫn sự chú ý, Việt Dương cùng Cố Hoàn đều không có chú ý tới, khi bọn họ vừa mới xuống tầng gặp được một người bệnh đã từng tham dự lễ khai giảng của trường quân đội đệ nhất.

Còn đã từng hỏi qua.

“Ngài cảm thấy thế nào về Thái Tử điện hạ?” Loại vấn đề này.

…………

Trong hoàng cung.

Thân hình Alpha mạnh mẽ cao lớn lẳng lặng dựa vào trước bàn đá cẩm thạch, trên vai rộng khoác áo tắm dài, lộ ra một chút cơ ngực phẳng lì, hắn cúi đầu, lật xem tình báo những chuyện xảy ra với Cố Hoàn ở bệnh viện trong quang não.

Trong chốc lát là bóng dáng cứng cỏi của đối phương thử không dựa vào xe lăn mà đi ra khỏi phòng bệnh, trong chốc lát là khi đối phương đối mặt với người bệnh đưa hoa mỉm cười nhẹ.

Nếu trong khoảng thời gian này hắn không dựa vào ảnh chụp thường ngày như vậy.

Thì hắn thật hận không thể vọt tới trước mặt đối phương nói cho cậu biết, cậu tìm Sở Lẫm chính là tôi, hoặc là lần nữa lấy thân phận Sở Lẫm đi tìm Cố Hoàn.

Nhưng mà Chử Tinh Lẫm biết như vậy không được.

Sớm muộn gì cũng có một ngày phải cùng Cố Hoàn thẳng thắn thành khẩn gặp nhau. Hắn cũng không muốn tiếp tục mang thân phận khác, đeo mặt nạ để sống bên cạnh người mình yêu.

Cho nên hắn muốn từng bước giảm bớt hình tượng Sở Lẫm trong lòng Cố Hoàn, sau đó khi lần nữa xuất hiện trước mặt cậu, nói cho cậu biết Sở Lẫm là hắn, mà không phải hắn là Sở Lẫm.

Vì chuyện này, khi hắn vài lần mở thông tin liên lạc trong quang não ra đều rất khổ sở.

Bởi vì Thương Hà nói với hắn Cố Hoàn đang tìm hắn, hy vọng hắn có thể liên lạc với cậu.

Rượu whisky mạnh làm ấm cổ họng, kí©h thí©ɧ dạ dày để lại cảm giác cũng không làm vơi đi nỗi nhớ nhung trong lòng.

Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này, Chử Tinh Lẫm cảm thấy Cố Hoàn thật sự là ngôi sao may mắn của mình.

Tại sao người để hắn nằm lâu như vậy lại có thể coi là ngôi sao may mắn, chuyện này nhất định phải bắt đầu từ lúc Cố Hoàn tiêm thuốc cho Chử Tinh Lẫm.

Dược sư chế tạo thuốc gây mê có thể đã không tính đến việc loại thuốc do mình làm ra một ngày nào đó sẽ được sử dụng cho một Alpha có tố chất thân thể đạt đến cấp SSS, bởi vì trong toàn bộ tinh tế đều không có mấy người có tố chất thân thể đạt tới cấp SSS.

Mà Chử Tinh Lẫm vừa vặn là một trong số đó.

Hiệu quả của thuốc quả thật rất mạnh.

Sau khi bị Cố Hoàn đâm một kim, Chử Tinh Lẫm liền trực tiếp ngã xuống.

Tuy rằng hiệu quả rất mạnh, nhưng thuốc gây mê trong cơ thể hắn lại chuyển hóa rất nhanh.

Một thời gian sau khi bị Cố Hoàn tiêm thuốc, một nửa hiệu quả của thuốc đã bị loại bỏ.

Hắn tỉnh táo một chút, lường trước Cố Hoàn nếu muốn chạy trốn, nhất định cần có phi hành khí, lập tức chống đỡ tinh thần trực tiếp lao đến nhà kho quản lý cơ giáp cùng với các loại xe bay.

Beta trực ban ở đó quả nhiên nói cho hắn, Cố Hoàn đã từng tới, hơn nữa còn lái một chiếc xe rời đi.

Hắn không chút suy nghĩ trực tiếp lái cơ giáp trong nhà kho đuổi theo Cố Hoàn rời khỏi ha654, hắn đi theo quỹ đạo của vụ tai nạn xe quá tốc độ và tiếng nổ của pháo sáng, tìm thấy Cố Hoàn đang hôn mê.

Sau khi bao bọc Cố Hoàn trong tấm chắn năng lượng, vẫn còn lại một chút năng lượng, đủ để hắn xuyên qua trùng động và thực hiện động tác hạ cánh tương đối chuẩn mực.

Nhưng có thể là bởi vì sau khi tìm được Cố Hoàn tinh thần hơi thả lỏng một chút, liền để hiệu quả của thuốc phát huy tác dụng lần nữa.

Cho nên cuối cùng mới bị rơi bi thảm như vậy.

Đến đây chưa có may mắn gì xảy ra cả, giống như Cố Hoàn mang tới đều là một chút vận đen.

Nhưng kỳ thật không phải như vậy, hắn ngược lại bởi vì chuyện này nhờ họa được phúc.

Chử Tinh Lẫm nhẹ nhàng đặt ngón tay lên phiến đá cẩm thạch lạnh lẽo, gõ gõ, mở ra một kênh khác để gặp đội tình báo đặc vệ của mình.

Dòng thông tin lóe lên, một beta đeo kính gọng đen báo cáo tình hình hiện tại.

“Hộp đen của cơ giáp đã khiến cho bọn họ chú ý.”

“Được rồi, tiếp tục quan sát. Nhất định phải bắt được đuôi cáo của bọn họ.”

“Đã biết, Boss.”

Chử Tinh Lẫm so sánh hình ảnh mảnh vỡ của hai cơ giáp, một là cơ giáp lần đầu tiên rơi vào trùng động, còn lại là cơ giáp lần thứ hai rơi vào trùng động.

Một cái là cơ giáp màu đen bởi vì nguồn năng lượng kiệt quệ, bị áp lực trùng động làm tổn hại phi thường nghiêm trọng, cái còn lại là cơ giáp màu trắng bởi vì bị quăng ngã thảm thiết, cho nên hầu như bộ phận đều bị tổn hại.

Một cái không để lại hộp đen, một cái để lại hộp đen.

Lúc trước nguồn năng lượng cơ giáp của hắn ngoài ý muốn kiệt quệ, gặp phải Cố Hoàn, Cố Hoàn không cứu hắn, là thấy chết mà không cứu. Chính là ai làm nguồn năng lượng cơ giáp của hắn kiệt quệ, điểm này Chử Tinh Lẫm vẫn luôn ở yên lặng điều tra.

Chương trình lưu trữ năng lượng cơ giáp của hắn đã được sửa đổi bởi người có thẩm quyền cao hơn.

Hắn biết người thao túng được điều này phải là người có khả năng thao túng trí não lớn nhất, làm cho trí tuệ nhân tạo quang võng bình thường không thể phát hiện, ví dụ như viện Nguyên Lão hoặc là đám người phụ hoàng của hắn.

Cho nên hắn mới chậm chạp không về thủ đô, mà muốn nhìn xem rốt cuộc ai sẽ để lộ ra dấu vết, can thiệp vào chuyện điều tra hắn mất tích.

Nhưng mà bọn họ đều rất bình tĩnh.

Nếu không phải lần này vì cứu Cố Hoàn mà rơi vào trùng động, thì người có ý hãm hại hắn đều không biết rằng lần này cơ giáp rơi xuống không phải là lần đầu tiên hắn gặp nạn, cho rằng cơ giáp mà bọn họ thao túng đã rơi vào trong tay hoàng đế, sợ có người thật sự từ trong hộp đen tra được chứng cứ bọn họ giở trò với cơ giáp.

Động tác nhỏ của bọn họ không rõ ràng như vậy, cơ hồ là kìm nén không được mà nhảy ra khỏi mặt nước.

A.

Chờ hắn bắt được dấu vết của đám người kia, hắn có thể lấy thân phận hiện tại đi gặp Cố Hoàn.

Tất cả chỉ là vấn đề thời gian, hắn lập tức có thể đi gặp…. tướng quân của mình.

Đặt nhẹ rượu whisky trong tay xuống, Chử Tinh Lẫm nghiêng đầu, mái tóc vàng óng mượt mà xõa xuống cổ, hắn vừa cử động cổ, đặt tay xuống nắm lấy mép viên đá cẩm thạch, liền nhìn thấy tin tức mới từ thám tử của mình truyền đến.

“Cố Hoàn tướng quân hôm nay xuất viện.”

Sư tử lông vàng hơi gật đầu.

Hắn đương nhiên đã sớm biết tin này, hắn không phải còn để cậu ta tặng hoa bách hợp cho Cố Hoàn sao?

“Cố Hoàn thượng tướng được một Alpha tỏ tình.”

“Còn tặng hoa. Tuy rằng tướng quân không nhận hoa của anh ta.”

Đá cẩm thạch bị nghiền nát thành từng mảnh, Chử Tinh Lẫm từ bình thản chống lên đá cẩm thạch, chuyển thành cong lưng tập trung tinh thần.

Thần sắc lạnh thấu xương, như là mãnh thú trong đêm du tẩu đang âm thầm nhìn chằm chằm kẻ địch.

Nhìn tiểu bạch kiểm trong bức ảnh muốn cùng hắn đoạt người?

Sau khi thông qua quang não mở gương chiếu lên, nhìn vào trong gương xác định mình so với tiểu bạch kiểm xuất sắc hơn nhiều, Chử Tinh Lẫm lại mở ra một luồng thông tin khác.

“Hãy lập cho tôi một phần danh sách tinh cầu cung cấp nguồn hàng cho cửa hàng hoa của tinh tế.”

“A?”

“Ngài muốn danh sách này để làm gì.”

“Mua tinh cầu đó cho tôi.”

Cố Hoàn không phải thích thực vật sao? Về phương diện này, hắn muốn làm độc quyền.