Vệ Đình thong dong nói: “Cả thôn đều biết ta và ngươi đã thành thân, ta vào nha môn, ngươi không sợ sẽ làm liên lụy bản thân các ngươi sao?”
Cái gì? Ngay cả chuyện hôn nhân cũng nói với nha môn sao?
Tô Tiểu Tiểu tức giận nói: “Ta sợ cái gì! Ngươi đi ra ngoài hỏi thăm một chút! Hỏi xem có phải lá gan của Tô Đại Nha ta biết sợ là gì không!”
Vệ Đình kiêu ngạo mà trừng mắt không mất ưu nhã: “Phải không? Vậy người mới vừa trốn ở trong phòng, khóc đến thở không ra hơi là ai?”
Tô Tiểu Tiểu: “...”
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: “Không phải là ta! Ta không có!”
Vệ Đình cười lạnh: “Đúng, không phải là ngươi, tiểu cẩu khóc.”
Tô Tiểu Tiểu muốn cắn chết hắn!
Chờ đã, người này đã nghe thấy nàng khóc, có phải chứng tỏ hắn đã sớm tỉnh đúng không?
Mới vừa rồi bản thân còn đổi thuốc cho hắn, lại đo nhiệt độ cho hắn, hắn giả chết toàn bộ quá trình!
Rất tốt, ngươi đã như vậy, vậy đừng trách ta ác độc.
Cuộc sống này là như vậy, không phải sao!
Tô Tiểu Tiểu một giây trước còn giống như một con cá nóc dựng ngược, đột nhiên lộ ra nụ cười biết điều mê người: “Có phải ngươi cảm thấy ta ham sắc đẹp của ngươi không?”
Vệ Đình châm chọc cười một tiếng: “Chẳng lẽ không đúng?”
“Ha ha.” Tô Tiểu Tiểu đi phòng của mình cầm một gương đồng nhỏ tới đây, để tới trước mặt hắn.
Vệ Đình không rõ hành động lần này của nàng có ý gì, nhưng vẫn theo bản năng liếc nhìn vào trong gương đồng.
Sau đó, thân thể hắn chấn động!
Nhìn thấy thần sắc của người nào đó bị sét đánh trúng, tâm tình Tô Tiểu Tiểu đã thoải mái hơn.
Để lại chi phiếu... À không, thuốc, nàng thần thanh khí sảng ra khỏi phòng, còn không nhịn được làm động tác nâng váy!
…
Tô Tiểu Tiểu đi nhà bếp, tỏ vẻ muốn làm cơm tối.
Nàng thật sự không thể nhìn tiếp Tô lão phụ và Tô Nhị Cẩu gây rắc rối cho căn bếp mà nàng vất vả thu dọn.
Hai người không có ý kiến đối với lần này, thậm chí có thể nói là rất đồng ý.
Vốn dĩ hai người bọn họ đau lòng khuê nữ, nhưng kể từ sau khi ăn xong cơm Tô Tiểu Tiểu làm, lại ăn cơm Tô Thừa làm thì khó có thể nuốt tiếp.
Hơn nữa buổi trưa Tô Tiểu Tiểu không ở đây, người một nhà bị buộc ăn một bữa do tay nghề của Tô Thừa...
Mùi vị đó rất lạ!
Tô Tiểu Tiểu làm một nồi thịt kho tàu, một bát lòng lợn cay với đậu hũ, một bát trứng hấp lớn, ba bát trứng hấp nhỏ, và còn xào một đĩa bắp cải, trộn với một ít củ cải sợi.
Nhìn một bàn lớn đầy món ăn, Tô Nhị Cẩu nghẹn họng nhìn trân trối: "Phụ thân, chúng ta sắp đón năm mới rồi sao?”
Không đúng, mừng năm mới cũng không ăn ngon như vậy.
Ba tiểu đậu đinh sắp không đợi kịp, vây quanh cái bàn nước miếng giàn giụa.
Cơm là ăn ở nhà bếp.
Lí do là vì, một là nó thật ấm áp, hai là bàn nhỏ nhà bếp dùng, ba tiểu đậu đinh có thể ngồi ở trên băng ghế với lên.