Chương 17: Đói Lắm!

Ngưu Đản năm nay bảy tuổi, là cháu trai duy nhất của nhà họ Lưu.

“Nương! Mặc quần áo cho con!”“Được được, con đợi lát nữa, trước tiên cho cha con uống thuốc đã.

”Mấy ngày khi cha Ngưu Đản trước đi ao cá đào ngó sen thì bị trẹo lưng, bác sĩ kê một ít thảo dược hoạt huyết làm nhẹ.

Ba bé con kiễng mũi chân lên, nằm sấp trên bệ cửa sổ, ngơ ngác nhìn cả nhà.

Ngưu Đản đã sớm nhìn thấy ba bé con, biết bọn họ là con ghẻ mới tới nhà họ Tô, trong lòng cậu bé rất là xem thường.

Cậu bé ghét bỏ lè lưỡi: “Há há! Đánh tụi mày!”“Xuống đây!” Hà thị vỗ mông con trai, ấn con trai ngồi xuống giường, cầm quần áo mặc từng cái cho cậu bé.

“ Nương, con muốn ăn trứng đường!” Ngưu Đản nói.

“Được rồi! Lát nữa sẽ làm cho con!” Hà thị nói.

Con gái trong nhà nhiều, chỉ có trong bụng nàng ấy có một đứa con trai, cả nhà từ trên xuống dưới vô cùng yêu chiều, đừng nói là một quả trứng đường, ngay cả hai quả cũng có thể được ăn.

Ngưu Đản bưng trứng đường do mẹ làm, cách bệ cửa sổ, vừa ăn vừa trêu đùa ba bé con.

Tô Tiểu Tiểu bưng chậu gỗ về đến nhà, nhìn thấy chính là cảnh tượng ba bào thai trông mong nhìn Ngưu Đản ăn cái gì đó.

Ba đứa bé để chân trần, quần áo đơn bạc.

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày, buông chậu gỗ xuống đi qua.



Ngưu Đản vừa thấy Tô béo, lập tức kiêu ngạo không nổi, cậu bé xoay người bỏ chạy.

Tô Tiểu Tiểu mang ba đứa nhỏ về nhà, mặc quần áo và giày dép cho bọn nhỏ.

Ba bé con còn gầy hơn tưởng tượng.

Nhìn Vệ Đình và quần áo của bọn nhỏ không giống như ăn không nổi cơm, sao lại gầy thành như vậy?“Đói bụng không?” Cô hỏi.

Ba bé con gật đầu.

“Dì đi lấy đồ ăn cho các cháu.

” Tô Tiểu Tiểu đi vào bếp.

Ba bé con ầm ĩ đi theo vào, nhìn chằm chằm trứng gà trong giỏ.

“Muốn ăn cái này?” Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Ba người gật đầu.

Tô Tiểu Tiểu đánh ba quả trứng, mỗi người một quả.

Bếp vừa mới bốc cháy, ấm hơn rất nhiều so với nhà chính, Tô Tiểu Tiểu mang băng ghế nhỏ, để cả ba ngồi trong bếp ăn.