Chương 1: Đại Hôn Bắt Rể Thôi!

“Họ Hà kia! Anh đứng lại cho tôi!”“Tô béo! Cô dừng cái suy nghĩ đó đi! Tôi sẽ không bao giờ cưới cô!”Hôm nay là ngày vui mừng trọng đại của Tô béo, nhưng chồng của cô lại bỏ trốn vào ngày đại hôn, đúng là tức chết cô rồi!Phải kể thư sinh Hà này cũng bị bà mối lừa gạt, thôn Hạnh Hoa tổng cộng có hai nhà họ Tô, một người là nhà họ Tô lớn, tổ tiên đều là bình dân, gia thế trong sạch, con gái bọn họ có dáng vẻ xinh đẹp, thanh danh tốt, là đối tượng toàn bộ đàn ông mười dặm tám thôn nằm mơ cũng muốn cưới về nhà.

Tuy nói ở rể không dễ nghe, nhưng nếu là gái xinh của nhà họ Tô thì cũng có thể chấp nhận, hơn nữa đối phương cho tiền lễ quả thực phong phú, ước chừng phải hai mươi lượng!Tâm nguyện đọc sách của anh ta có hy vọng rồi!Nào ngờ vào cửa mới phát hiện mình ở rể đúng nhà họ Tô nhỏ của nhân vật phản diện kia!Nhìn Tô béo với gương mặt đầy thịt, lòng muốn chết anh ta cũng có luôn rồi!“Anh nhận lễ vật của nhà tôi, thì chính là chồng của tôi!”“Cô nằm mơ đi!”thư sinh Hà không thèm quay đầu lại đã chạy trốn như bay!Tô béo trở thành trò cười của cả làng.

Cô cầm dao gϊếŧ heo đuổi theo, không ngờ bàn chân trượt một cái ngã phịch xuống.

Đầu cô đập mạnh vào cánh cửa, còn sưng thành một cái cục lớn.

Chờ cha ruột Tô Thừa chạy tới phòng cô, thì cô đã nghiêng ngả ngất đi ở cửa.

Tô Thừa sợ hãi phát khϊếp, muốn ôm con gái hôn mê bất tỉnh vào trong ngực, cố gắng tỏ lòng cha hiền.

Hự… ôm không nổi.



Ông ấy thay đổi để lắc vai của con gái mình, lắc đi lắc lại liên tục: “Gái lớn ơi! Con đừng dọa cha! Con mau tỉnh lại đi!”“Cha! Họ Hà kia trốn đến thị trấn rồi!”Là em trai Tô Nhị Cẩu.

Nghe thấy những lời này của Tô Nhị Cẩu, Tô béo khó khăn bị lắc tỉnh lại nhắm hai mắt lại, hôn mê bất tỉnh.

Tô Thừa tức giận đến cắn răng, nắm đấm vang lên răng rắc: “Không phải chỉ là một thằng chồng thôi sao? Cha trói cho con một đứa mang về nhà!”Tô Thừa nói được làm được, lập tức mang theo con trai đi mười dặm tám thôn bắt rể.

Ông ấy cũng không tin con gái của Tô Thừa ông đây sẽ không có ai muốn!“Cha.

”Tô Nhị Cẩu chỉ cả thôn trống rỗng, ngay cả lông gà cũng không còn: “Bà con hình như đều đóng cửa lại rồi.

”Tô Thừa: “! ”Tô Thừa chưa từ bỏ ý định, lại mang theo con trai đi bắt rể trên đường lớn.