Chương 2: Đặt người đàn ông trên giường

Thân thể trưởng thành giống như ruộng đồng khô khốc, không có tìиɧ ɖu͙© thoải mái càng thêm khát vọng.

Lâm Điềm Điềm tình cờ một lần tiếp xúc với tiểu thuyết tìиɧ ɖu͙©, từ đó cô mở ra một thế giới mới và học cách xoa dịu cơ thể trống rỗng của mình.

Lần đầu tiên cô rất ngại ngùng, một bên xem thịt văn một bên xấu hổ vuốt ve bộ ngực của mình, nhưng khi chạm đến đỉnh lại mang đến một trận tê dại, cả người như bị điện giật, dưới thân nhanh chóng ướt đẫm.

Hai chân ma sát vào nhau, không đủ, còn chưa đủ!

Run rẩy đẩy qυầи ɭóŧ của mình ra, đưa tay chạm vào vùng cấm chỉ có thể chạm vào khi tắm rửa, nhẹ nhàng vuốt ve hạt đậu nhỏ Lâm Điềm Điềm hung hăng run rẩy một cái, trên tay lại không ngừng chưa được mấy lần ngay lập tức đạt cao trào. Lần đầu tiên cô đạt cao trào, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, kiềm chế tiếng rêи ɾỉ gần như sắp bật ra khỏi miệng.

Kể từ đó, cô như rơi xuống vực thẳm, mê luyến tự an ủi.

Du͙© vọиɠ không có gì đáng xấu hổ, tìиɧ ɖu͙© là bản năng của con người, khi ham muốn đạt đến một mức độ nhất định thì phát tiết là cách tốt nhất.

Có một lần liền sẽ có lần thứ hai, nếm trải cảm giác sung sướиɠ của thủ da^ʍ, và không thể dừng lại. Một tay ôm bộ ngực to mềm mại, tay kia đưa tay vào trong qυầи ɭóŧ nhẹ nhàng vuốt ve, Lâm Điềm Điềm nhắm mắt tưởng tượng về một người đàn ông đẹp trai đang liếʍ núʍ ѵú của cô và rong ruổi trên cơ thể cô, tưởng tượng về việc bị người đàn ông đó ngực rộng đặt dưới thân, hai chân bị kéo ra bằng bàn tay to và chinh phục.

Qua khung cửa sổ, ánh nắng ấm áp chiếu vào khuôn mặt ửng đỏ của Lâm Điềm Điềm, cô đột nhiên hoàn hồn, giữa hai chân đã ướt rồi, cô khó nhịn vặn vẹo, đưa tay chạm vào l*иg ngực người đàn ông.

Thật mạnh mẽ và cơ bắp rắn chắc a.

Lâm Điềm Điềm cảm thấy rất hài lòng, sản phẩm này về ngoại hình hay hình thể đều phù hợp với thẩm mỹ của cô, lúc đó ở trên mạng vì thẹn thùng cô tùy tiện chọn một cái, thấp thỏm đợi cả ngày, quả nhiên không cô phụ cô chờ mong, thật sự là quá vui mừng!

Bàn tay trên ngực người đàn ông khẽ nâng lên rồi hạ xuống, Lâm Điềm Điềm hơi giật mình, nhưng nhanh chóng phản ứng lại.

"Giống thật quá, còn có thể hô hấp, thật giống người sống!"

Lâm Điềm Điềm sợ hãi thán phục di chuyển bàn tay của cô đến khuôn mặt khắc sâu của người đàn ông, làn da ấm áp, đôi môi của người đàn ông hơi nhếch lên, đôi mắt anh ta nhắm nghiền, phảng phất như anh ta đang ngủ.

Thật sự quá giống thật, Lâm Điềm Điềm có chút ngại ngùng, cảm thấy người đàn ông dưới thân trông không giống một con búp bê bơm hơi cao cấp. Nghĩ đến chuyện lát nữa muốn làm với anh ta, Lâm Điềm Điềm kích động có chút run rẩy.

Sau khi trấn tĩnh lại một chút, cô phân phó quản gia trí năng đang đứng lặng lẽ di chuyển người đàn ông đến giường của cô.

Quản gia trí năng mà Lâm Điềm Điềm mua có dáng vẻ của một người đàn ông trưởng thành, nhìn rất ngay thẳng, khi chọn người máy, cô đã đặc biệt chọn cái này, bây giờ rất thuận tiện cho việc vận chuyển hàng hóa cỡ lớn.

Quản gia trí năng theo chỉ thị đặt người đàn ông vào giường, rồi đóng cửa lại.

Nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, toàn bộ hưng phấn của Lâm Điềm Điềm được phóng thích, cô vứt bỏ sự xấu hổ luôn giam cầm mình, leo lên giường dang chân vắt qua eo người đàn ông, đặt hai tay lên khuôn ngực rộng lớn, sau đó nghiêng người đến gần môi mỏng màu nhạt đó.

Lâm Điềm Điềm hơi khẩn trương khi lần đầu tiên tiếp xúc với một người đàn ông, mặc dù người đàn ông đó chỉ là một búp bê tìиɧ ɖu͙© trông rất thật.

Đại não của Lâm Điềm Điềm có chút choáng váng khi hai đôi môi dán vào nhau, hơi thở lạnh lẽo không thể bỏ qua của người đàn ông khiến cô cảm thấy như thể vừa uống một chai rượu đỏ lớn vậy. Hơi thở hai người quấn giao lẫn nhau, cô nghe được nhịp tim của mình càng lúc càng nhanh.

Đôi môi hồng của Lâm Điềm Điềm nhẹ nhàng mở ra, vô sự tự thông mà ngậm lấy môi nam nhân, thỉnh thoảng duỗi ra đầu lưỡi liếʍ láp, mô tả hình dáng môi hoàn mỹ của người đàn ông.