VĂN ÁN: [Câu chuyện của một vị nữ tướng quân công thành danh toại bị bắt làm tù binh chịu nhục nhã.] [Câu chuyện của một vị Thái tử ông cụ non “làm” rồi yêu luôn nữ tù binh.] * Mạc Tiệp chỉ vừa hai mư …
VĂN ÁN:
[Câu chuyện của một vị nữ tướng quân công thành danh toại bị bắt làm tù binh chịu nhục nhã.]
[Câu chuyện của một vị Thái tử ông cụ non “làm” rồi yêu luôn nữ tù binh.]
*
Mạc Tiệp chỉ vừa hai mươi sáu, lại đã trải qua nhiều trận chiến, không chỉ có võ công tuyệt diệu, dụng binh bày trận cũng cực kỳ khôn khéo xảo trá, hiệu là Cáo Tuyết.
Bùi Ngọc từ nhỏ đã có tài lạ thường, tuy là được ngự y của hoàng đế sinh ra, lại được hoàng đế yêu thương, sớm có được ngôi vị Thái tử.
*
“Bắt giặc, bắt vua trước.” Một tiếng nói lành lạnh, quyến rũ khoan thai truyền tới.
“Ai?” Mạc Tiệp cảnh giác nhìn quanh bốn phía, bản năng muốn đứng dậy, nhưng ngay cả một ngón tay nàng cũng không động đậy được.
“Ôi chao, tướng quân đại nhân của quốc gia man di, lại là một đại tỷ tỷ xinh đẹp đấy.”
Bóng người dần dần hiện ra trong sương mù, lại là một thiếu niên áo trắng vô cùng khôi ngô, tuy rằng cơ thể cao lớn thẳng tắp, nhưng giữa mày lại lộ ra một chút non nớt làm bại lộ số tuổi không lớn của hắn.
“Thái tử điện hạ cẩn thận.” Thị vệ bên cạnh ngăn hắn lại mà nhắc nhở.
“Sợ cái gì, ả trúng thất hương độc của ta, dù cho võ công cao cường cũng uổng công.” Thiếu niên áo trắng hiện ra một nụ cười đắc ý bên môi, “Người đâu, đưa ả ta về doanh trướng của ta.”
Trong lòng Mạc Tiệp kinh sợ, trận chiến thay đổi thất thường làm nàng tính sai cả một trận, lại là Thái tử mới phong của Chiêu Quốc Bùi Ngọc lãnh binh thân chinh.
*
Mạc Tiệp thở dài, bất đắc dĩ nhìn hắn, ngừng một chút mới kiên nhẫn nói: “Bùi Ngọc, ta thích ngươi, đây là ta không cách nào khống chế được… Nhưng thật ra, chẳng qua ta cũng chỉ cảm thấy mới mẻ, cảm thấy thú vị, mới không khống chế được mà muốn có được cuộc sống của ngươi nhiều hơn, cái này không nói lên được ta sẽ cùng một đứa trẻ con bên nhau cả đời, ta thật sự cần là một người nam nhân ngang sức ngang tài với ta, thành thục, có thể tín nhiệm. Huống chi, ta có người nhà, người nhà của ta đều là người Dịch Quốc, nếu như ta đi theo ngươi, người nhà của ta phải làm sao bây giờ?”
Bùi Ngọc trầm mặc hồi lâu.
“Tỷ tỷ, ta sẽ trưởng thành.” Hắn chậm rãi nói.
“Nhưng ta không muốn chờ ngươi trưởng thành.” Sắc mặt Mạc Tiệp bình tĩnh nói.
Bùi Ngọc không trốn tránh, đón nhận ánh mắt phẫn hận của nàng, ung dung nói: “Tỷ tỷ, đồ vật mà ta muốn, là nhất định phải lấy được. Ta sẽ trưởng thành, cũng sẽ trở thành người mà tỷ tỷ có thể tín nhiệm. Tỷ tỷ nói tỷ là người Dịch Quốc… Năm năm, trong vòng năm năm, ta sẽ đem tên gọi của mảnh đất này, đổi thành Chiêu.”
*
Đoạn trước thì hơi ngược tâm một chút, đoạn sau thì ngọt.
Nam chính lúc trẻ thì là cún con*, đương nhiên sau này sẽ trưởng thành trở thành sói con*. Nữ chính thật sự là một vị tướng quân đúng nghĩa, tướng quân literally.
Về thân thể thì từ đầu đến đuôi song xử 1v1, về tình cảm thì nam chính từ nhỏ chỉ yêu một mình nữ chính, trước đó nữ chính yêu người khác, không tính là ngược nữ chính.
Cường cường, nam nữ chính đều không phải là quả hồng mềm.
*Cún con: chỉ những chàng trai thích lái máy bay, thích yêu chị gái lớn tuổi; đặc biệt thích làm nũng, bám người yêu và hay ghen.
*Sói con: là cún coi phiên bản tiến hóa, giữ nguyên bản tính “bám người” của cún con, nhưng lại có phần bá đạo, chiếm hữu mạnh hơn.