Chương 4: Dê vào miệng cọp

Lý Thiền Nhi đổi xiêm y xong, vội vội vàng vàng chạy tới phòng tiếp khách.

Bên ngoài phòng tiếp khách Thúy Nhi nôn nóng nhìn xung quanh, nhìn thấy Lý Thiền Nhi lập tức thờ phào nhẹ nhõm.

“Phu nhân người đi đâu vậy? Thúy Nhi tìm người đã lâu rồi!”

Lý Thiền Nhi cố nén hoảng loạn trong lòng nói: “Xuyên y không đủ ấm, nên ta trở về thay xiêm y lần nữa.”

“Mọi người đều đến đông đủ rồi chỉ chờ người, người mau đi vào đi!”

Lý Thiền Nhi đi vào phòng tiếp khách, nam nhân một bàn, nữ nhân một bàn, ở giữa có một cái bình phong.

Nàng liếc nhìn qua thấy Triệu Quân Độ phong thần tuấn lãng, ngón tay cầm chén trà của hắn giống như cố ý, không nhẹ không nặng vuốt ve chén trà, nghĩ đến ngón tay kia không lâu trước đó còn thọc vào rút ra trong thân thể mình, mặt Lý Thiền Nhi lập tức nhiễm một tầng đỏ ửng.

“Thiền Nhi, sao lại tới muộn như thế? Sắc mặt muội có chút phiếm hồng, có phải thân thể không thoải mái hay không?”

Tô Ninh quan tâm hỏi.

Giả phủ có ba nhi tử, Tô Ninh là lão bà của đại nhi tử Giả Hoài Minh, nàng ấy là phu nhân đại phòng đã bắt đầu quản lý mọi việc trong Giả phủ.

“Thân mình muội có chút không khoẻ, mặc thêm xiêm y, đã khá hơn nhiều rồi, cảm ơn tẩu tẩu quan tâm.”

Lý Thiền Nhi mới vừa đi vào liền nhìn thấy bên tay trái nàng có một vị nữ tử lạ mặt ngồi đó.

“Đây là phu nhân của Triệu tướng quân, Tôn phu nhân.” Tô Ninh giới thiệu cho nàng.

Phu nhân của Triệu Quân Độ?

Trong lòng Lý Thiền Nhi có chút không thoải mái, trên mặt giả bộ tự nhiên chào hỏi: “Gặp qua Tôn phu nhân.”

Tôn Di Di nhìn thoáng qua Lý Thiền Nhi, trong mắt có thâm ý, trong mắt nàng ta có sự ghen ghét che giấu rất tốt.

Nữ nhân này là người trong lòng Tướng quân?

Bản thân ở bên người Triệu Quân Độ hầu hạ ba năm, lại trước sau không có được hắn, cho dù chỉ là thân thể.

Đều là vì nữ nhân đã có chồng này sao?

“Nơi nào là Tôn phu nhân, bất quá chỉ là một tiểu thϊếp của tướng quân mà thôi.”

Mấy người bắt đầu vừa nhàn thoại vừa dùng cơm, Tôn Di Di đột nhiên không cẩn thận đánh nghiêng chén trà, nước trà đổ xuống, làm ướt váy áo nàng ta.

Tô Ninh lập tức phân phó thị nữ bên người mình mang nàng ta đi thay y phục, Tôn Di Di lại mở miệng nói.

“Lý phu nhân có vóc dáng tương tự ta, có thể phiền Lý phu nhân mang ta đi đổi xiêm y không?”

Tôn Di Di đột nhiên nhắc tới mình, Lý Thiền Nhi không biết dụng ý của nàng ta, Giả phủ muốn nịnh bợ phủ tướng quân, Tô Ninh cho nàng một ánh mắt, nàng không thể cự tuyệt.

“Vậy ta mang Tôn phu nhân đi thay y phục.”

Đổi xiêm y xong, cơm cũng dùng xong, toàn bộ quá trình Lý Thiền Nhi cũng không dám nhìn về phía Triệu Quân Độ, hận không thể sớm rời đi.

Triệu Quân Độ mang theo Tôn Di Di rời phủ, Tôn Di Di đột nhiên mở miệng nói với Lý Thiền Nhi: “Ta và Lý phu nhân thật sự rất hợp ý, kêu ngươi một tiếng muội muội thì thế nào?”

Những người khác trong Giả phủ thấy nữ nhân của Triệu Quân Độ yêu thích Lý Thiền Nhi như vậy, trong lòng mọi người rất cao hứng.

Triệu Quân Độ dầu muối không ăn, vậy xuống tay từ nữ nhân của hắn trước.

Trương Tuyết Ngưng kéo xiêm y Lý Thiền Nhi.

Lý Thiền Nhi nhanh chóng nói: “Có thể được Tôn tỷ tỷ thưởng thức, là phúc khí của Thiền Nhi.”

“Nếu ngươi đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ, vậy chúng ta cũng nên qua lại nhiều hơn, vừa lúc ngày mai tướng quân cần ra khỏi thành một chuyến không ở trong phủ, ta một mình không khỏi quá nhàm chán, ngươi ngày mai tới phủ tướng quân làm bạn với ta một ngày được chứ?”

“A?”

Lý Thiền Nhi nghĩ thầm: Này cũng quá trùng hợp đi!

Rốt cuộc nàng ta có ý gì? Là thật sự mời mình đi bồi nàng ta, hay là…

Lý Thiền Nhi liếc nhìn Triệu Quân Độ một cái, thấy vẻ mặt chính khí của hắn, bộ dáng thập phần lỗi lạc, trong lòng đắn đo không thôi.

“Thất thần làm gì, Thiền Nhi nàng đừng từ chối ý tốt của Tôn phu nhân.”

Giả Hoài Sơn đi vào bên người Lý Thiền Nhi, tay hắn ta tự nhiên đáp trên eo Lý Thiền Nhi, âm thầm dùng sức nhéo nhéo, nhắc nhở nàng nhanh đồng ý.

Giả phủ đang lo lắng không thể bắt chuyện với Triệu Quân Độ, Tôn Di Di chủ động như thế, sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy?

Trong lòng Lý Thiền Nhi khổ sở, nhưng lại không biết nói gì.

Cưỡng chế sự hoảng loạn trong nội tâm, gật gật đầu.

“Vâng, ngày mai Thiền Nhi chắc chắn sẽ đến phủ tướng quân bái phỏng tỷ tỷ.”

Ánh mắt Triệu Quân Độ rơi trên bàn tay đặt bên hông Lý Thiền Nhi của Giả Hoài Sơn, ánh mắt thâm trầm, ẩn ẩn có ngọn lửa xuất hiện.

Dám để cho nam nhân khác chạm vào mình, nàng chết chắc rồi!

Ban đêm, Giả Hoài Sơn đi vào phòng của Lý Thiền Nhi.

“Ngày mai nàng đến phủ tướng quân phải biết nhìn mặt đoán ý, ta thấy tiểu thϊếp của Triệu Quân Độ kia có vài phần yêu thích nàng, nàng ăn nói ngọt chút, tạo quan hệ tốt với nàng ta. Nếu Giả phủ có thể làm thân với phủ tướng quân, thì nàng chính là đại công thần của Giả gia ta.”

Nói xong, hắn bỏ thêm một câu: “Đêm nay ta ở lại phòng nàng, nàng và ta đã thành hôn một năm có thừa, còn chưa thực hiện nghĩ lễ Chu Công, là vi phu không phải, về sau… Ta, ta sẽ chậm rãi bồi thường cho nàng.”

Lý Thiền Nhi sửng sốt, trong lòng thập phần khẩn trương.

Đã thành hôn với Giả Hoài Sơn một năm, đêm tân hôn, hắn ta say rượu, cởi xiêm y của nàng, nhìn thân thể của nàng lại nhíu mày, lung tung hôn mấy cái liền rời đi.

Sau đó đã tới vài lần, mỗi lần cởi xiêm y xong vẻ mặt liền tối tăm, lắc đầu thở dài.

Lý Thiền Nhi không biết nơi nào xảy ra vấn đề, nàng đối với thân thể của mình rất có tự tin, nhũ lớn gầy thon mông vểnh.

Dùng lời Triệu Quân Độ nói chính là: Chỉ cần là nam nhân nhìn thấy đều muốn thao chết nàng! Chết ở trên người nàng cũng nguyện ý!

Nàng nghe hạ nhân phía dưới nói qua vài câu, biết Giả Hoài Sơn sẽ đi thanh lâu tìm vui.

Nếu đã đi thanh lâu tìm vui, vậy vì sao không cần mình chứ?

Bất quá vấn đề này cũng không phải là vấn đề lúc này Lý Thiền Nhi để ý.

Khi tay Giả Hoài Sơn đi tới bả vai nàng, ý đồ muốn cởi xiêm y nàng ra.

Tay Lý Thiền Nhi phản ứng với nhanh hơn não, nàng kích động nắm lấy tay Giả Hoài Sơn.

“Phu nhân làm sao vậy?”

Cử chỉ kích động của Lý Thiền Nhi, dọa Giả Hoài Sơn nhảy dựng.

“Ta… Phu quân… Ta…”

“Nàng làm sao vậy?”

“Thiền Nhi đã nhiều ngày thân thể không khoẻ, quỳ thủy…”

Giả Hoài Sơn vốn cố nén cảm giác không khoẻ trong nội tâm muốn hoàn thành chuyện phu thê với nàng, hiện nay nàng nói như vậy, ngược lại làm hắn thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy nàng nghỉ ngơi cho tốt, vi phu mấy ngày nữa lại đến tìm nàng.”

Giả Hoài Sơn vừa đi, lúc này Lý Thiền Nhi mới phát hiện phía sau lưng mình đều khẩn trương đến toát mồ hôi lạnh.

Nàng không có cảm tình với Giả Hoài Sơn, trước kia không có cách nào, dù sao hai người cũng là phu thê.

Hiện nay Triệu Quân Độ đã trở lại, hắn là người thô bạo mang thù như vậy.

Nếu nàng thật sự làm chuyện phu thê với Giả Hoài Sơn,

Triệu Quân Độ thật sự sẽ gϊếŧ mình đi…

Lý Thiền Nhi một đêm không ngủ ngon, nghĩ đến phải đi phủ tướng quân, nàng liền trằn trọc.

Triệu Quân Độ quả thực chính là tên ác ma!

Mơ mơ màng màng rốt cuộc ngủ được, lại gặp ác mộng, trong mộng nàng bị Triệu Quân Độ hung hăng thao lộng, mạng nhỏ cũng sắp mất nửa.

----------

Mọi người hãy DONATE/ ĐỀ CỬ cho truyện để mình có động lực ra truyện sớm nha~~~