Chương 75: Mỹ Nam Bò Cạp Độc

Lâm Khuynh Trần dễ dàng nhận thấy ánh mắt nàng đầy lo lắng, không nhịn được mà lạnh lùng hừ một tiếng: “Không cần nhìn, ta bất quá tìm một nơi cho hắn nghỉ ngơi trong chốc lát.”

Nghe như vậy, nàng tức khắc có chút yên tâm.

Mà bên này, tên bò cạp độc có chút không vui, hắn châm chọc nói: “Ngươi không phải là tiểu thư khuê các sao? Không phải rụt rè có lễ sao? Ta như thế nào lại hình như nhìn thấy một con hồ ly tinh ở trước mặt mỹ nam khoeo ***!? Chẳng lẽ là bản công tử hoa mắt? Hay là người vừa rồi không phải là nàng?” Nói xong bày ra bộ dàng vừa đánh giá vừa tự hỏi mà nhìn nàng.

Nàng đương nhiên vô pháp mở miệng giải thích, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn hắn! Hắn cư nhiên còn mặt mũi nói, nếu không phải hắn lộng mình đến lớn bụng, nàng tội gì phải lao lực lao tâm như vậy, tội gì phải khiến bản thân tiện như vậy.

Biết nàng không thể mở miệng, hơn nữa hắn cũng không muốn nghe, vì thế tiếp tục trào phúng, ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ nói, “Nha ~ ta biết rồi, có phải mấy ngày này không có ta ở đây, nàng liền tịch mịch? Tâm ngứa khó chịu, xao động xuân tâm **, cho nên tính toán tìm nam nhân khác đến giải trừ?”

Loại lời này đối với một nữ tử tri thư đạt lễ mà nói, không nghi ngờ chính là vũ nhục nhất, Châu Kiều không phải là nữ tử **, bất quá là vạn bất đắc dĩ muốn bảo toàn chính mình mới có thể bày ra hạ sách này, lúc này nghe hắn nhục nhã bản thân như vậy, hận không thể mở miệng vì bản thân mà tranh cãi.

Không sai, nàng lúc này chỉ muốn tranh cãi, chỉ muốn đem nỗi khổ trong lòng nói ra, chẳng sợ người này tàn nhẫn độc ác, không chút chính trực, có khả năng sẽ khinh thường những việc này, nhưng nàng mặc kệ, chẳng sợ người này nhẫn tâm gϊếŧ nàng cùng hài tử của chính mình, nàng cũng không sợ, nàng chỉ muốn cho hắn biết, điều này hết thảy đều do hắn tạo thành! Hắn là đồ ma quỷ! Hắn tội ác tày trời, ngày nào đó sẽ gặp báo ứng!

Nhưng điều này, Lâm Khuynh Trần đương nhiên không được biết, chỉ thấy hắn cũng không làm điều vô nghĩa nhiều, tà tà cười nói: “Đã như thế, ai làm không phải là làm, loại sự tình này vẫn là để ta làm cho ngươi.” Nói xong liền bắt đầu đưa tay cởi thắt lưng nàng.

Ngay khi đôi bàn tay to di chuyển bên eo nàng, nàng tức khắc mở to hai mắt!

Không thể! Trong lòng nàng cực độ sợ hãi nhìn hắn, trước không nói bây giờ là ban ngày, bản thân chắc chắn xấu hổ hận đến khó làm, lại nói Nam Phác Nguyệt, nhất định lúc này ở góc nào đó trong phòng nhìn hoặc nghe thấy hết thảy, rất khó tưởng tượng đến lúc đó sẽ là loại cảnh tượng như thế nào.

Từng đợt mồ hôi lạnh toát ra, ướt hết áo trong nàng.

Đang khi trong lòng nàng nóng như lửa đốt, sau khi Lâm Khuynh Trần cởi trung y nàng ra, dường như đang suy tư một phen, tay mở á huyệt nàng, trong miệng thản nhiên nói: “Ta không thích làm chuyện này với một khối thi thể, vẫn là có thể phát ra một ít âm thanh thì tốt hơn.” Nói như vậy xong, liền bắt đầu cởi trung y.



Châu Kiều nhịn không được, trước kinh thường nhìn hắn một phen, sau đó liền không kìm được, muốn đem toàn bộ nhục nhã vừa rồi hán đối với mình trả lại cho hắn, vì thế ngữ khí trào phúng mỉa mai nói: “Bổn tiểu thư càng không thích làm loại chuyện này với một nữ nhân?”

Lời vừa ra khỏi miệng, động tác trên tay hắn liền ngừng lại.

Nữ nhân! Nàng dám nói mình là nữ nhân? Hắn tức khắc tối sầm mặt! Từ nhỏ đến lớn, hắn không phủ nhận diện mạo hắn có một chút nhu lệ, hơn nữa, hắn cũng không ngại người khác bình phẩm diện mạo hắn từ đầu đến chân, bởi vì, hắn đã sớm quen với điều đó, vì vậy hắn đơn giản coi đó như là lời khen, để những người có dụng tâm kín đáo nói đủ điều, chính là! Vì cái gì lúc này nghe nàng nói bản thân là nữ nhân sẽ lại có cảm giác thất bại như vậy chứ?! Mặc dù biết nàng cố ý lấy lời này để đả kích mình, nhưng vẫn không khỏi buồn bực, hắn nghĩ, hắn nhất định điên rồi!

Để ý nhiều như vậy làm gì! Thượng rồi nói tiếp! Vì thế hắn áp xuống du͙© vọиɠ muốn bùng nổ tức giận, nhìn thẳng nàng, âm trầm nói: “Vậy ngươi nếm thử tư vị ‘nữ nhân’ này đi, xem bản công tử có thể hay không trong chốc lát làm ngươi muốn ngừng mà không được! Nếu thật sự không thỏa mãn được yêu tinh như ngươi, ta liền thừa nhận bản thân chính là nữ nhân!” Nói xong liền một tay đem tất cả áo trong của nàng cởi rơi xuống.

Lộ ra cảnh xuân khiến Châu Kiều lập tức bị dọa đến la lên.

Hắn cúi người hôn xuống, lấp kín miệng nàng.

Nàng cắn hắn, hắn liền có cách khiến nàng không cắn được, dù sao cũng bị điểm huyệt không thể động đậy, cho nên thẳng đến khi nàng không còn sức lực, không thể qua hắn, nàng mới bằng lòng ngừng miệng.

Thấy nàng từ bỏ, hắn lúc này cũng không còn bất luận băn khoăn gì, nụ hôn này, đã điểm nổi lên dục hỏa cả người, vì thế cởi bỏ áo ngoài, đến quần áo cũng lười cởi ra, chỉ kéo tiết khố xuống, đỡ chính mình gắng gượng tiến vào.

“Ưm ~” hắn nhịn không được mà rên thành tiếng, tư vị quá mỹ, quá chặt mà, thẳng khiến hắn***.

Châu Kiều dựa trên tường lạnh như băng, nhắm mặt, yên lặng thừa nhận, không cần nhìn cũng biết, nàng đã tuyệt vọng.

Lúc này, Lâm Khuynh Trần một bên trước sau trừu động, một bên ôm nàng phát ra, đắm chìm trong vui thích, trầm thấp nói: “Yêu tinh, a ~ ‘nữ nhân’ ta công phu như thế nào? Có phải yêu chết bản công hay không? Nha ~”