Chương 50: Ta Thích Ngươi

Hầu như không cần suy nghĩ, Gia Cát Dật cứ như vậy hôn, dùng sức như thế, lại ủy khuất như thế……

Người nào đó bị hôn đến không thể thở liều mạng mà đẩy hắn.

Biết còn tiếp tục như vậy sẽ xảy ra án mạng, vì thế hắn dần dần buông lỏng, sau đó bị đẩy một lực đạo như vậy, lảo đảo thiếu chút nữa ngã quỵ trên mặt đất.

Nam Phác Nguyệt tức muốn hộc máu trừng mắt nổi giận: “Đê tiện vô sỉ!”

Hắn nóng lòng muốn sáng tỏ cho bản thân, vì thế buột miệng thốt ra: “Không phải! Ta thích ngươi!”

Nam Phác Nguyệt nghe xong càng nổi giận: “Hổn đản!” Nói xong cắn răng đánh một quyền trên mặt hắn.

Rất nhanh hiện một vệt bầm tím trên khóe mắt hắn.

“Ngươi nhớ kỹ cho ta! Ta là nam nhân, sau này còn dãm nhục nhã ta, cũng sẽ không phải một quyền đơn giản như vậy!” Nói xong vung tay áo xoay người rời đi.

Hắn vẫn không nhúc nhích ngốc lăng tại chỗ, biết tiếp tục như vậy sẽ hiểu lầm càng sâu.

Trong yến hội, Nam Phác Cẩn vẫn luôn nhìn ra cửa, hy vọng ngay sau đó liền thấy hai người trở về. Lúc này, đột nhiên thấy được bóng dáng ca ca, trong lòng vui vẻ, còn chưa kịp vui vẻ, lại chỉ thấy có một mình ca ca trở về, trong lòng nàng trầm xuống, đợi khi ca ca đến gần nghi hoặc hỏi: “Dật ca ca đâu? Như thế nào không cùng nhau trở về?”

“Chết rồi!” Ngắn gọn lưu loát.

Nang Phác Cẩn bị dọa sợ, nàng trước nay chưa thấy qua ca ca mình như thế này, ở trong lòng nàng, ca ca luôn là nam tử ôn tồn lễ độ, ôn nhu như nước.

Mà y, cũng không muốn như vậy, nhưng vừa mới chết ngạt, nhắc đến người này sao có thể không tức giận, hơn nữa nghĩ đến tên hỗn đản này cố ý vũ nhúc y như nữ nhân, y uất nghẹn đến nói không ra, cho dù không lâu trước đó hai người đã từng hôn nhau không chỉ một lần ở Lạc Dương thành, nhưng y chính là không cao hứng, có lẽ trước kia bị buộc bất đắc dĩ cùng theo nhu cầu, mà lần này không giống, lần này đã biết trước mục đích cùng quỷ kế của hắn, cho nên tuyệt đối không thể chịu đựng.



" Ca ……." Nàng cũng không biết hai người đã phát sinh chuyện gì, thế nhưng khiến ca ca tức giận như vậy.

Y cực lực khắc chế tính khí bản thân, đối muội muội nói: "Về sau không cần nhắc đến hắn nữa."

Mà càng nghĩ y càng không thoải mái, cho dù biết là hắn cố ý, nhưng vẫn còn chưa có thể nuốt trôi khẩu khí này, chính mình thân là một nam nhân, thế mà giống như nữ nhân hết lần này đến lần khác bị người khinh bạc, xem ra y phải dùng hành động thực tế để chứng minh rõ rõ ràng ràng cho hắn một chút y rốt cuộc là nữ nhân hay là nam nhân.

Lúc này, những vũ cơ trên điện đang vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, mà trước khi y trở về hiển nhiên đã thay đổi bài hát.

Lúc này, một nữ tử che lụa trắng nửa mặt trong đám vũ cơ chầm chậm vặn người về phía y, nhìn y với ánh mắt đầy khıêυ khí©h và quyến rũ.

Y khịt mũi lạnh lùng, mặc dù không có chút ham muốn nào, nhưng anh đã đứng dậy thoát khỏi sự sỉ nhục vừa rồi và lòng tự tôn của đàn ông, vươn lòng bàn tay rộng như ngọc trắng ra, ôm lấy eo cô và kéo cô vào lòng.

Cơ hồ hành động trước hành động sau, Gia Cát Dật cũng mang tâm sự nặng nề trùng trùng quay trở lại, vô tình đảo qua, đúng lúc trông thấy hai người này một màn tràn ngập ….."

Nam Phác Nguyệt đồng thời cũng nhìn thấy y, không nhịn được nghĩ thầm: Tới thật đúng lúc. Nghĩ như vậy tâm tư vừa chuyển, liền bế vũ cơ kia lên, một bộ dáng vẻ công tử ăn chơi hoa ngôn xảo ngữ nói với vũ cơ: "Mỹ nhân thật đẹp a ~ bổn vương đêm nay thật vắng vẻ, ngươi có muốn cùng bổn vương đến thiên điện tìm chút lạc thú? ”Vừa nói, hắn vừa nhướng mày liếc nhìn biểu tình Gia Cát Dật.

Y hiển nhiên đạt được mục đích, Gia Cát Dật mím chặt môi, sắc mặt cứng đờ nhìn nơi này, tay gắt gao nắm chặt trong cổ tay áo, tràn đầy lửa giận như muốn trút ra như hồng thủy.

Y muốn chính là hiệu quả này, thoáng lạnh lùng nhìn, cố ý ôm vũ cơ từ bên cạnh hắn đi qua, ý tứ kia rất rõ ràng: Y là một nam nhân! Hơn nữa còn là một nam nhân có nhu cầu nữ nhân bình thường!

Gia Cát Dật ghen tị đến nghiến răng nghiến lợi, giờ khắc này có thế thấy được gân xanh hiện lên rõ ràng trên trán cùng mu bàn tay hắn, thậm chí, màu xanh lam đậm nơi khóe mắt hắn trông có vẻ càng thêm dữ tợn.

Nam Phác Cẩn xa xa nhìn thấy hắn, nàng lo lắng đi qua, đi đến gần mới thấy được vết bầm xanh kia nơi khóe mắt hắn, trong lòng khẩn trương, nhịn không được duỗi tay chạm nơi khóe mắt hắn quan tâm hỏi: ‘Dật ca ca, ngươi……”

“Đừng làm phiền ta.” Ngữ khí hắn nhàn nhạt, mặt vô biểu tình hất tay nàng ra, xoay người rời đi.