Đoạn lịch sử này hai người từ khi còn nhỏ đã biết, nguyên nhân rất đơn giản, chỉ cần liên quan đến nhân vật chính trị nhất định sẽ đọc.
Lại nói giai đoạn lịch sử này, chuyện này xảy ra hơn trăm năm trước, về câu chuyện tình giữa Tây Lương vương Lưu Dục cùng sủng cơ Lạc Thi Âm, mà đoạn tình cảm khắc cốt minh tâm này có thể nói ai nhìn thấy cũng rơi nước mắt, nghe chua xót.
Trong sử ký nhắc đến: Tây Lương vương Lưu Dục, trời sinh tính tình ôn nhuận, giỏi thi từ ca phú mà không thích chính trị, mười lăm tuổi đăng cơ vi đế, mẫu hậu Tây Lương vương **, từ đây Thái Hậu buông rèm chấp chính hơn bảy năm, Lương vương mọi chuyện đều muốn cùng mẫu thân thương lượng, không khác gì một con rối được nuôi trong nhà ấm, sau khi đến năm hai mươi ba tuổi, trong cung yến gặp gỡ ca cơ Lạc Thi Âm, vừa gặp đã yêu, liền như vậy thu làm sủng cơ, trải qua hơn ba tháng, vẫn như cũ độc sủng một người, khiến chúng phi tần bất mãn, đến lúc này xin chỉ thị Thái hậu, Thái hậu biết được, trong lòng giận dữ, sau đó hạ ý chỉ ban chết, trong Lan Hương điện, Thi Âm thút thít khóc không chịu, Lương vương khi biết tin vội vàng đến, chỉ thấy giai nhân lấy nước mắt rửa mặt, bộ dạng đau lòng đáng thương, lệnh như vậy đau lòng không thôi, đau khổ cầu xin mẫu thân đặc xá, mẫu thân như vậy thấy càng thêm tức giận, rút bội kiếm bên người thị vệ, không chút nghĩ ngợi liền đâm Thi Âm, trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, Lương vương tiến lên ngăn cản, bị kiếm đâm vào nơi yếu haị, Thái hậu đại kinh thất sắc, vội vàng hô thái y, mắt thấy nhi tử không sống được bao lâu, Thái hậu hối hận đến cực điểm, Thi Âm sớm đã kinh lặng, nghĩ đến một quốc gia tri vương vì mình mà làm được như thế, nỗi đau quá sâu, nhặt thanh kiếm dính máu trên mặt đất liền tự vận, Lương vương ôm Nghê Lưu hết sức đau lòng, chưa đến nửa khắc sau cũng rời đi theo……
Gia Cát Dật kinh ngạc là, không nghĩ đến hai người phải diễn nhân vật bi kịch, hắn còn tưởng là câu chuyện tình mật ý cơ.
Lại nói Nam Phác Nguyệt, y thật không dám tưởng tượng khi hai người đối diễn sẽ xuất hiện tâm cảnh như thế nào, cùng người mà bản thân ngày thường phản cảm nhất diễn cảnh lịch sử tình thâm ý lớn như vậy, y thật có chút khó làm.
“Ha ha, kịch bản liền giao cho nhị vị.” Vừa nói vừa đưa vào trong tay Nam Phác Nguyệt, “Ngày mai bầu gánh sẽ đến chỉ đạo chút ít, lão phu không làm phiền nữa, đến ngày đó, ta sẽ tự phái người đến đón nhị vụ, cáo từ.”
Nam Phác Nguyệt tỏ ý gật đầu, Châu Thúc Hưng xoay người rời đi.
Tiếng đóng cửa vừa vang một tiếng ….
“Nguyệt ~” Gia Cát Dật vẻ mặt thú vị liền thân cận đi qua.
Nam Phác Nguyệt chán ghét đẩy đầu hắn: “Đại nhân quên ta nói cái gì rồi sao?”
Không được gọi y “Nguyệt”, Gia Cát Dật đương nhiên biết, hắn mới mặc kệ, hắn buồn nôn mà giải thích: “Nguyệt, đừng như vậy mà ~ ta như vậy là vì tăng tình cảm mau chóng nhập diễn.”
Nói giống như thật! Tuy chán ghét, nhưng Nam Phác Nguyệt cũng không thể phủ nhận, như vậy xem ra, có lẽ thực sự cần thiết tăng một chút tình cảm trước, bất quá, tình cảm mà y nói mà…..chỉ có thể nói là chuyển biến một chút thái độ của y đối với hắn mà thôi, tận lực khiến bản thân trong thời gian này không ghét hắn.
“Nguyệt, chúng ta…..” Hắn do dự một chút, vẫn không nhịn được nói ra, “ Chúng ta ôm một chút trước thử xem đi.” Nói xong tim cũng theo đó mà nhảy dựng lên.
Nam Phác Nguyệt nhìn hắn như quái vật, y như thế nào cũng cảm thấy người này một khi bắt được cơ hội đều muốn thân cận y? Y khinh thường nói: “Bổn vương cảm thấy muốn nhập vai diễn cũng không cần phải như vậy, đến lúc đó chỉ cần tưởng tượng đối phương thành người mình thích là được rồi sao? Đại nhân thấy như thế nào?”
“Người thích? Người ta thích chính là ngươi a! Còn cần tưởng tượng sao! Hắn trong lòng nhịn không được nhủ thầm, sau đó cân nhắc ý tứ y, người này, chẳng lẽ thực sự có …. Hắn trong lòng cực kỳ khó chịu, mấy ngày trước cũng nghe y nói qua, hắn không xem là thật, nhưng lúc này, hắn thật sự rất muốn biết người kia là ai, vì thế nghi hoặc nhìn Nam Phác Nguyệt: “Người Nguyệt thích là…..”
Nam Phác Nguyệt khinh miệt mà liếc mắt nhìn hắn một cái: “Ngươi quản quá nhiều!” Bổn vương thích ai dựa vào cái phải nói cho ngươi, thật không xem chính mình là người ngoài! Y trong lòng khó chịu nói.
Mà giờ khắc này vẻ mặt Gia Cát Dật nghiêm túc, không cợt nhả như ngày thường ở trước mặt y, có thể biết rằng, trong lòng hắn có bao nhiêu không cao hứng, hắn có thể không để bụng Nam Phác Nguyệt châm chọc mỉa mai hắn, nhưng mà, hắn không thể chấp nhận trong lòng nam nhân hắn âu yếm lại có người khác, hắn tuyệt đối không thể chấp nhận!
“Thôi, chúng ta tranh thủ thời gian mà học diễn thoại đi.”
Gia Cát Dật vừa nghe, kịch bản chỉ có một quyển, đây không phải là cơ hội mượn cái này để lưu lại sao? Tức khắc trong lòng thoải mái một ít, khẩu khí thong thả nói: “Được.”
Hai người ngồi quỳ trên trên ghế dài nhỏ mềm, Nam Phác Nguyệt một tay nâng sách, Gia Cát Dật nhìn tới nhìn lui, tổng cảm thấy tư thế này rất là nghẹn khuất, hắn phải quay đầu dán qua mới có thể thấy rõ, vì thế đề nghị nói: “Nguyệt, chúng ta lên giường xem đi.” Ngẫm lại liền cảm thấy có chút thân mật.