Tướng Gia Ái Thê

9.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nữ chính ngang bướng và nàng không muốn kết hơn với bất cứ nam nhân nào. Bởi vì nàng sinh ra đã được sống trong nhung lụa nên không muốn rời xa gia đình, nàng muốn đào hôn. Đám cưới của nàng lại diễn  …
Xem Thêm

Nàng thật sự muốn trở về, trở về nơi không có ai ghét bỏ nàng. Nhan phủ toàn người ác ý, làm cho nàng càng thêm tưởng niệm tất cả những người ở của Mạc phủ.

Thật sự nghĩ muốn quay về làm tỳ nữ của mình…… Nhan Khánh Ngọc trở về phòng, chỉ thấy Hoài Hương cầm tờ giấy trên tay, trên mặt nước mắt loang lổ, không biết đã khóc bao lâu.

“Sao lại thế này?” Hắn khó hiểu tiêu sái lại gần, đảo qua bức thư trên tay nàng, tức giận nổi lên bừng bừng , nhanh chóng làm cho hắn không kịp khắc chế.

Đây là cái gì? Trầm Thiên Hạm kia rốt cuộc có ma lực gì, có thể dễ dàng tác động đến cảm xúc của nàng như vậy!

“ Đây là cái gì?” Hắn nhìn chằm chằm vào vẻ mặt vô thần của nàng, tức giận không thể ức chế.‘Trầm Thiên Hạm có cái gì tốt? Hắn dựa vào cái gì mà mang nàng đi? Nàng đã đã là thê tử của ta , hắn còn muốn làm cái gì?”

Hoài Hương không có trả lời, nàng cũng không biết nên trả lời như thế nào. Có lẽ là do gió thổi lạnh,cũng có lẽ là do nàng khóc nhiều, đầu nàng thực rất đau, cảm giác chính mình thực suy yếu.

“Hương Nhi!” Nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, Nhan Khánh Ngọc nhíu mày.“Nàng làm sao vậy?”

Hoài Hương ngước mắt, đáy mắt lại không thấy bóng dáng của hắn…… Nàng ở đâu vậy? Hắn là ai? Người này lại là làm sao “Ta……” Liếʍ liếʍ cánh môi khô, nàng thử mở miệng.“Ta muốn trở về Mạc phủ……”

Nàng không muốn ở trong này , nàng muốn về Mạc phủ…… Nơi đó có rất nhiều người yêu nàng, quan tâm đến nàng, bọn họ chưa bao giờ ghét bỏ nàng vì nàng là một bé gái mồ côi cha mẹ, cũng sẽ không dùng những lời lẽ ác độc đó với nàng.

Yêu cầu này, làm cho Nhan Khánh Ngọc tức giận đến tột điểm, rốt cuộc bất chấp mọi chuyện.

Đêm qua còn nằm trong lòng hắn, ôm cht lấy hắn, hôm nay chỉ vì một phong thư của Trầm Thiên Hạm đến,nàng liền có bộ dáng sống không bằng chết này, còn nói phải về Mạc phủ! Như vậy hắn trong lòng nàng có vị trí gì? Cả người lẫn trái tim của hắn, chẳng lẽ so ra còn kém một phong thư của Trầm Thiên Hạm?

“ Ngươi thật sự coi trọng Trầm Thiên Hạm như vậy?” Hắn xanh mặt, cắn răng truy vấn. ( chỗ này đổi giọng roài >”

Thiên Hương lâu, đây là quán ăn lớn nhất trong kinh thành , trang hoàng vào hạng nhất, đồ ăn hạng nhất, phục vụ cũng vào loại nhất. Ngoài ra, cũng là nơi thông tin được được lưu thông bậc nhất .

“Nghe nói a……”Lưu Đại lên tiếng mở đầu, luôn là nghe nói, rốt cuộc là nghe ai nói , tuyệt đối không quan trọng, cũng không có người để ý đến.“ Người cùng Tướng gia thành hôn căn bản không phải là đại tiểu thư Mạc gia, mà là nha đầu bên người đại tiểu thư a.”

“Lưu Đại, chuyện này tất cả mọi người đã biết , người còn dùng cái vẻ vô cùng thần bí đó nói sao?” Lập tức có người bất mãn lên tiếng . Cư nhiên lại ở Thiên Hương lâu nói ra tin tức như vậy, thật sự là không đủ trình độ để nói .

“Ai ai, dừng dừng lại, ta còn chưa có nói hết a.” Lưu Đại giơ hai tay lên yêu cầu mọi người im lặng chút.“Nghe nói a, nha đầu kia tâm cơ thâm trầm, tâm ngoan thủ lạt (lòng dạ độc ác), căn bản không phải Mạc tiểu thư đào hôn, mà là do nha đầu kia ham phú quí, vọng tưởng muốn ngồi lên vị trí phu nhân Tướng gia kia, cho nên mới làm cho tiểu thư nhà mình……” Hắn ngừng lại không nói, làm động tác đưa tay lên vuốt cổ.

Bên trong gian hòng nhỏ ở lầu hai vang lên tiếng thì thầm đầy mờ ám, nhưng bị những âm thanh ồn ào náo nhiệt chung quanh xóa đi hết rồi.

“Không thể nào,lại có thể nhẫn tâm như vậy sao?”

“Gϊếŧ người là phải ngồi tù , ngươi cũng không thể nói lung tung.”

“Dừng ,dừng, đây là suy đoán, suy đoán mà thôi.” Để tránh lời đồn nổi lên bốn phía, từ nay về sau không thể bước vào Thiên Hương lâu, Lưu Đại liền nói sang chuyện khác,“ Bất quá Tướng gia của chúng ta cũng thực là sáng suốt, nghe nói a……” Thấy có người muốn nói, Lưu Đại vội vàng xua tay.“ Tin tức này là thiên chân vạn xác, người nói cho ta biết ,chính là Nhị thẩm vợ của bác ta đang làm việc trong Tướng gia phủ!”

Thấy nhiều người tức giận có vẻ đã ổn định lại, hắn đắc ý hất mặt lên.“Nghe nói Tướng gia vừa nhìn một cái đã thấy rõ quỉ kế của nha đầu kia, ngay lập tức đập tan ảo tưởng của nàng, còn giáng nàng xuồng làm hạ nhân ra lệnh cho tổng quản phân phó cho nàng làm tạp vụ đâu.”

“Ác — oa a –” Mọi người vừa mới gật đầu, còn chưa kịp phát biểu ý kiến của bản thân, đã bị một bóng dáng đỏ tươi từ trong phòng lao ra khiến cho sợ hãi.

“Ngươi đang nói bậy bạ gì đó!” Bỏ qua nắm giữ của Thượng Quan Ngự Kiếm – Mạc Nguyên Thiến lao ra bên ngoài. Một phen nắm lấy áo của Lưu Đại nhấc lên, đôi mắt xinh đẹp hiện tại tràn đầy tức giận.

“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi dựa vào cái gì nói Hương Hương nói bậy? Ngươi biết nàng, ngươi có biết nàng là một cô nương tốt như thế nào không?”

“Cô nương…… ” Lưu Đại bị khí thế cùng mĩ mạo của nàng làm cho khϊếp sợ, không thể động đậy.

“Tiểu thư, buông hắn ra đi.” Trầm Thiên Hạm vẫn một thân nam trang như cũ tiến lên kéo Mạc Nguyên Thiến ra, thần sắc đạm mạc quét mắt nhìn Lưu Đại, bất mãn nhưng lại không mở miệng.

Hiện tại điều nên lo lắng nhất là Hoài Hương, những lời nhảm nhí của người khác tuyệt không quan trọng!

“Thiên Hạm!” Mạc Nguyên Thiến vẫn không chịu buông tay.“ Vừa rồi ngươi không nghe thấy hắn nói cái gì sao? Cái gì tâm cơ thâm trầm, cái gì tâm ngoan thủ lạt! Hương Hương từ nhỏ đến lớn ngay cả mắng người cũng chưa từng làm, hắn cư nhiên có thể nói bậy như vậy.”

“ Miệng của người ta, ngươi quản được sao?” Trầm Thiên Hạm liếc mắt ý bảo Thượng Quan Ngự Kiếm kéo Mạc Nguyên Thiến ra, lại quét mắt nhìn Lưu Đại một cái, ngầm mang cảnh báo nói .“Ngươi nếu vẫn cùng hắn so đo, bất quá là làm nhục thân phận của mình thôi.”

“Các ngươi……” Lưu Đại mặt đỏ lên, tuy rằng người đã được buông ra, nhưng là nhóm người này vừa tiến đến đã động thủ động khẩu , hắn làm sao có thể nuốt trôi cục tức này.

“Ta……” Hắn mới mở miệng nói ra một chữ, liền có hai đạo ánh mắt sắc bén phóng tới.

Nhìn về phía hai nam nhân cao lớn kia, lời nói của Lưu Đại tự động nuốt trở lại , không dám ra tiếng .

“Ngươi còn không mau dùng cơm cho xong.” Thượng Quan Ngự Kiếm thấp giọng quát người trước mặt, mắt lạnh nhìn quét qua thực khách ngồi chung quanh, làm cho cả đám bọn họ kinh hãi đem ánh mắt hạ xuống, không dám tiếp tục nhìn nữ nhân của hắn.

Khuôn mặt xinh đẹp của Mạc Nguyên Thiến cũng đỏ bừng một mảnh, bất quá là do tức giận đến đỏ mặt . Nàng trừng mắt nhìn Lưu Đại một lúc lâu, sau đó mới hung hăng dậm chân quay ra.

“Buông ra.” Lời này là nói với Thượng Quan Ngự Kiếm đang nắm tay nàng .“Thiên Hạm, đi!”

” Hả?”

“ Hiện tại chúng ta phải đến Nhan gia đòi người!”

Nhìn thấy Mạc Nguyên Thiến thực sự, tất cả mọi lời đồn đại quả không sai, quả thật là tuyệt sắc mỹ nhân!

Chính là, tính tình dường như không được tốt lắm.

“Hoài Hương đâu?” Nàng nhìn chung quanh một vòng, nhưng không thấy người.

“Mạc tiểu thư,hiện tại quí phủ không có chủ tử, hay trước hết ngài nên nghỉ tạm……” Tổng quản khách khí giải thích , trong lòng khẩn cẩu thiếu gia nhanh nhanh trở về.

“Không cần, ta muốn gặp Hương Hương, ngươi lập tức đi mang nàng ra đây!” Mạc Nguyên Thiến lười nói những lời vô nghĩa với hắn.

“ Tiểu nhân không thể làm chủ chuyện này, thỉnh Mạc tiểu thư thứ lỗi.” Tổng quản mồ hôi nhỏ trên trán, nhìn đến một nữ ba nam đang đứng trước mặt, chỉ cảm thấy nguy hiểm vạn phần.

“Nếu biết ta là tiểu thư Mạc phủ , Hương Hương là nha đầu của ta, vì cái gì ta còn cần người khác làm chủ?” Mạc Nguyên Thiến cười lạnh một tiếng.“ Hay cũng là do các người làm chuyện thẹn với lòng, không dám cho ta gặp nàng?”

“ Tiểu nhân không có đào hôn, cũng không có vì lòng tham làm cho mê muội mà đi lừa gạt cả phủ, đâu việc gì phải hổ thẹn với lương tâm.” Tổng quản nhịn không được đáp trả lại nàng một câu.

“ Miệng lưỡi ngươi thật lợi hại a, không hổ có thể lên làm tổng quản của Nhan gia.” Mạc Nguyên Thiến cũng không có tức giận, dù sao trong việc này cũng là do nàng sai trước. Đôi mặt đẹp lưu chuyển , ngược lại nở nụ cười.“Tổng quản , con người của ta a, từ trước đến nay không có hiểu lễ nghi tiểu thư khuê các, cũng không có kiên nhẫn, nhưng ta có cái ưu điểm, đã nói là sẽ làm.

Thêm Bình Luận