Chương 55: Hồi Tưởng
" Thật ra cô cô của ba huynh con chính là mẫu thân ruột của con!"
Oanh, cái gì? Mẫu thân ruột! Vậy đây là cậu và cô cô của nàng sao? Nhưng mẫu thân nàng là ai?
-" Phụ thân, vậy mẫu thân con...?"
-" Là muội muội ta và còn là hoàng quý phi Thanh Phong quốc"
Thanh Phong quốc! Lại là Thanh Phong quốc. Được nếu vậy sẵn tiện nàng ra tay luôn mộ thể!
Thấy nàng trầm mặc phụ thân nàng mở lời
-" Mẫu thân con tên Vương Vũ Tiếu, nàng là một người quá hiền lành!"
-" Vậy mẫu thân con sao nàng lại chết?"
Nàng vừa hỏi xong, sự yên tĩnh liền bao trùm lên cả thư phòng. Nhưng có thể nhìn thấy sự đau xót trong đôi mắt của mọi người và sự hận thù trong đó!
Cắt đứt sự yên tĩnh, đại ca nàng lên tiếng nói
-" Mị nhi, ta sẽ nói cho muội! Vậy giờ muội đi theo ta!"
Nàng chỉ biết gật đầu đi theo nhưng đôi mắt không khỏi nhìn lại phía phụ mẫu dò hỏi
-" Con cứ đi theo đại ca, Triết Nam ắt hẳn nói rõ với con"
Mẫu thân nàng nói xong khẽ cúi đầu che đi giọt lệ lăn dài. Nàng đành chỉ biết đi theo đại ca đôi mắt chỉ khẽ liếc lại phía mẫu thân. Bởi trước nàng chưa từng an ủi ai thật tâm nên bây giờ vẫn chỉ giống như một hài tử ngơ ngáo.
Bước chân gần một xa thư phòng, đến gần đình ngồi nghỉ đại huynh liền lấy thủy chủ nhỏ dắt bên hông cắt đứt một bông hoa nhỏ. Đi đến bên cạnh nàng đặt bông hoa xuống trầm mặc nhìn lên trời cao, thở dài khác vẻ mặt đùa cợt hàng ngày nói:
-" Cô cô là người rất tốt. Trước lúc nàng được hoàng thượng Thanh Phong Quốc lấy làm phi nàng rất hay chơi đùa cùng chúng ta! Đến khi được năm năm sủng hạnh của hoàng thượng cô cô liền có thai. Đó là muội!"
-" Vậy mẫu thân muội nàng làm sao lại chết?"
-" Nhưng không chỉ mình muội,..."
Nàng nghi hoặc hỏi
-" Đại ca không chỉ mình muội, ý của huynh là sao?"
Đại ca nhìn nàng ôn nhu vuốt đầu nàng nói
-" Trước khi muội sinh ra, năm đầu tiên mẫu thân muội có sinh ra đại ca ruột của muội"
-" Đại ca ruột?"
Sửng sốt hoàn toàn, nàng còn có một đại ca sao?
-" Đại ca, giờ nếu muội đoán không sai thì lúc đó mẫu thân muội là phi tử được sủng hạnh nhất, nên đại ca của muội cũng vó khả năng làm thái tử dù là con của phi tần nên mẫu thân mới bị sát hại?"
-" Đúng"
-"Vậy đại ca ruột muội đâu?"
Tiếng thở dài lại vang lên một nặng nề
-" Lúc chúng ta đến nơi thì chỉ thấy chiếc xe ngựa của cô cô đã bị rơi xuống vách núi, muội thì đang được che chắn bằng cỏ khô. Còn đại ca muội ... thật tìm không thấy chỉ ngại...."
Nàng cắt ngang lời đại huynh
-" Không đâu, chắc chắn huynh ấy vẫn sống. Chắc chắn!"
-" Mị nhi sao muội nói chắc được vậy! Dù sao cũng đã mười mấy năm không có tung tích."
-" Muội chắc chắn như vậy"
Thấy nàng kiên quyết như vậy, đại ca liền ôm nàng nói lời an ủi
-" Ừ, Mị nhi nói đúng"
Nàng biết đại ca nói vậy là để an ủi mình nhưng nàng nghĩ nàng suy tính đúng. Bởi lúc trước khi nhập vào thân xác này nàng cần phải che mắt mọi người nên sáng vẫn tỏ ra đúng là một thiếu nữ như bao người thích đi chơi thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, xuyên không nên nàng nhớ rõ trong bất cứ vách núi nào, sơn động nào đều có cao nhân sao? Nên đại ca ruột nàng chắc còn sống !
-" Đại ca ruốt cuộc ai là kẻ sát hại mẫu thân muội mà cần đến lực lượng của Huyết uyển ?"
-"Là ... hoàng hậu của Thanh Phong Quốc , hoàng hậu Nhã Ý"
Nàng nghi hoặc
-" Chỉ là một hoàng hậu thôi mà"
-" đúng là một hoàng hậu thì dễ nhưng sau lưng nàng ta là thế lực không nhỏ!"
Nhếch môi cười thế lực ư? Nàng lo sao? Nàng sẽ cho tan thành khói để xem không có thế lực này nàng ta sẽ ra sao!