Chương 37: Công Chúa Hải Lạp Mĩ Bạch
Nàng sửng sốt nhìn chằm chằm nàng ta nghi hoặc xen lẫn chút vui mừng. Cứ thế nàng cứ nhìn nàng ta mong sao suy đoán của nàng là đúng.
-" Who are you"
Nàng đáp trả lại bằng tiếng anh như nàng ta . Nàng mong nhận được câu trả lời mình muốn nghe.
-" Devil or Angel"
Nàng ta nói xong mỉm cười nhìn nàng ngọt ngào. Riêng nàng lại rung động không thôi Devil dịch ra chính là Ác quỷ , Angel dịch ra chính là Thiên thần . Nếu như ghép lại nghĩa của nó là Ác quỷ hay Thiên thần. Hồi tưởng lại nàng luôn được các bạn học gọi là thiên thần bởi khuôn mặt xinh đẹp và tính cách đáng yêu hồn nhiên của nàng và sự yếu đuối nữa nhưng họ lại không rõ sau bộ mặt thiên thần đó nàng chính là một kẻ chuyên đi ám sát kẻ khác một kẻ vô tình máu lạnh hay nói thẳng thừng là chuyên đi gϊếŧ người . Họ chỉ nhìn nàng với một mặt là giàu có xinh đẹp yếu đuối luôn bị bắt nạt bởi các đàn chị các bạn cùng học. Cho đến khi nàng bị một người phát hiện khi nàng đang ra tay xử một kẻ được phân phó ở trong khách sạn người bắt gặp nàng đang xử lý đó chính là một người bạn học của nàng một kẻ xấu xí. Nàng đang còn tính xử lý nàng ta để tránh hậu họa về sau những bỗng bắt gặp nàng ta lấy khẩu súng ra từ khay chuyển đồ ăn nhắm thẳng vào nàng đùng một quả nàng không kịp trở tay nhưng không phải bắn nàng mà bắn kẻ ở sau lưng nàng hắn ta đang cố gắng với cây súng để bắn nàng. Nàng lại nhìn lại kẻ đang xoay khẩu súng đó. Nàng mới cất khẩu súng dắt đính quần cười nói
" Cùng loại người sao bạn học Phạm Mĩ Bạch ?"
Nàng ta cũng cất khẩu súng, lấy khăn ướt lau mặt lau tay , nàng nhìn lại khuôn mặt đó , xấu xí đã thay bằng thanh tú xinh xắn.
-" Cùng một loại bạn học Vương Vũ Mị"
Từ lần đó nàng và nàng ta dù là vụ ám sát của ai đều cùng nhau làm. Sau vì những vở diễn của nàng cùng Bạch trước ánh sáng nên quyết tâm nàng và Bạch lấy tên Devil or Angel để làm tổ chức của 2 nàng trước và sau ánh sáng 2 con người khác nhau. Mặc dù vậy nhưng nàng và Bạch cũng không thân thiết với nhau ở trường để tránh sinh nghi. Nhưng sau biến cố đó thì nàng ở đây, mà giờ Bạch lại đó.
Nàng chậm rãi buông tay hắn ra, hắn nhìn nàng nghi hoặc tay nắm tay nàng siết chặt lại nhìn xuống tay nàng vỗ nhẹ tay hắn rồi từ từ bước lên trên đứng trước mặt nàng ấy ôm chầm lấy. Nàng ấy cũng ôm chầm lấy nàng. Vui mường, hạnh phúc
" Mị à ta nhớ ngươi lắm"
" Bạch ngươi vẫn ưa trắng ha !"
Nhìn nàng ôm chầm lấy nữ nhân kia lại còn nói nhớ nhung nói cái gì đó có vẻ như quen biết nhau nhưng nếu hắn nghĩ đúng thì đó chính là công chúa Tư Ba sao nàng lại quen biết được hắn trầm mặc nhìn.
Mà cũng không chỉ riêng hắn toàn bộ người trong đại điện đều im lặng nhìn đến một lúc nhất định Âu Dương Dật mới giả bộ ho nhẹ đánh thức mọi người.
" Khụ Khụ Khụ"
Ba tiếng ho dứt thì cũng là lúc hầu hết mọi người đều thôi nhìn mà cũng là lúc nàng mới buông Bạch ra đi về chỗ của hắn ngồi nhìn Bạch . Bạch cũng nhìn lại nàng mỉm cười rồi đi lên chính giữa đại điện nói:
-" Hải Lạp Mĩ Bạch công chúa xin ra mắt hoàng thượng"
Bạch nói xong quay lại nhìn nàng cười tủm tỉm . * tốt là bạn ta chí ít công chúa! Tốt* nàng thầm nói trong lòng vui vẻ ra mặt. Nàng đang định đứng lên nói thì hắn bỗng dưng đứng dậy kéo theo nàng.
-" Hải Lạp công chúa ta là Thất vương còn đây là sủng phi của ta"
Hắn nói nhấn mạnh hai chữ sủng phi còn ôm chặt nàng vào lòng đánh dấu. Nếu như nàng đoán không sai phu quân của nàng ghen rồi à! Haxx không lẽ hắn nghĩ nàng thích Bạch? Đúng là nàng lưu trữ một thùng dấm chua à! Kểu này chắc hắn ghen suốt á ! Ai thì nàng không chắc nhưng nhìn đôi mắt lóe lên của Bạch mà coi , hắn tha hồ ăn dấm chua !