Chương 30: Khϊếp Sợ
Dạ Lan mặc dù đã thỏa mãn những gì nàng lam cho dạ lan những nàng thấy đó mới chỉ là phần mở đầu cho tất cả nàng quá rõ về hắn ta một con người tham lam tất cả những việc hắn muốn làm đều hiện lên trong đôi mắt của hắn một đôi mắt thấp kém hèn hạ một con người vô sỉ.
-" chủ nhân Dạ lan đa tạ người đã thay thuộc hạ sỉ nhục hắn"
-" A Dạ Lan người biết chủ nhân người là ai chứ?"
-" Chủ nhân Dạ lan không hiểu ý của người?"
-" Ngươi cho răng trương lâm sẽ bỏ qua cho ta sao"
-" chủ nhân ý người là....."
-" Đúng tất cả chỉ mới bắt đầu trò chơi ta là con chuột để cho con mèo là hắn săn đuổi nhưng con mèo quá ngu ngốc để có thể bắt được con chuột là ta haha"
-" Chủ nhân Dạ Lan nghĩ trương lâm hắn không có gan như vậy...."
-" Hắn không có không có nghĩa là đám người kia sẽ không người hiểu ý ta chứ"
-" Chủ nhân..."
-" Đúng trò chơi này thú vị hơn suy tính lúc đầu của ta"
Nàng cười rất lạnh khiến cho Dạ lan lạnh ở một bên không khỏi rùng mình.
Còn diễn bước tiếp theo nếu như nàng đoán không lầm trò chơi này mèo vờn chuột này chuyển thành chuột với mèo những mèo chuột thấy điều đó nàng định đoạt ra một tay che trời.
-" Dạ lan bảo thương thu đến gặp ta "
Chủ nhân thuộc hạ có mặt
-" tốt huyết tinh các như nào rôi".
- Chủ nhân, trong các vẫn bình thường nhưng...."
-" Tiếp"
-" Có kẻ muốn mua đầu của người!"
-" bao nhiêu"
nàng khép hờ đôi mắt muốn ngủ nói một cách lười biếng như xem đây chỉ là một trò đùa một trò đùa vô vi đối với những hài tử với nhau
-" 30 vạn hoàng kim "
-" chỉ như vậy"
nàng hiện tại rất bực mình nha!muốn lấy đầu của nàng mà chỉ 30 vạn hoàng kim ? 30 vạn?
thật sự hắn ta rất xem thường nàng nha! khuôn mặt nàng nhăn lại giữa lông mi âm thầm suy nghĩ
Thương Thu thấy nang như vậy trong lòng không khỏi lo lắng
-" Chủ nhân"
Nàng gắt gỏng
-"Gì "
-" Người....."
-" Ngươi nghĩ ta lo sợ?"
Thương Thu cúi gằm mặt xuống không dám nhìn lên đôi mắt của nàng
-" người quên ta là ai sao mỹ nhân của ta "
-" chủ nhân thuộc hạ biết sai"
sao nàng lại quên chủ nhân nhà nàng chứ một con người lãnh huyết vô tình thủ đoạn thâm độc gϊếŧ người không ghê tay ung dung tiêu sái đẹp một cách mê hoặc người khác chủ nhânđã không làm hại người khác đó là may mắn cho bọn họ rồi trong những kẻ đó là có khả năng suy nghĩ có thể biết được chủ nhân nhà nàng chứ mơ tưởng viển vông
-" Thương thu ta chỉ đánh giá 30 vạn hoàng kim thôi "
tài năng suy nghĩ của chủ nhân nàng đúng là có một không hai người ta thì lo hãi mình bị gϊếŧ còn chủ nhân nàng thì lo sợ tiền mình bị gϊếŧ quá ít
-" Chủ nhân...."
-" Ta đã biết rõ nguời muốn mạng của ta"
... ...
-" Chủ nhân...."
-" Hắn ta chưa đem tiền đúng chứ?"
.....
-" chủ nhân đúng"
-" nga có chuyện gì không?"
......
-" lui xuống đi trò chơi này sẽ bắt đầu ngay thôi!"
Thương Thu ai oán lui ra chủ nhân nhanh nhanh chóng bắt kịp thông tin từ lúc nào vậy thật sự là không rõ là chủ nhân đang nói với nàng hay nàng mới là thuộc hạ báo với chủ nhân thật sự là nàng rất ai oán nha