Chương 30: Không có vấn đề gì

Thấy người ngồi trong phòng làm việc lúc này, bước chân đột nhiên dậm xuống.

Người này......

Cố Thanh Thành.

Tống Dư Kiều biết Cố Thanh Thành, Chu Hải Đường từng nhắc, nói thích đàn ông như Cố Thanh Thành vậy, mỗi khi cầm những bức ảnh được in từ internet thì màu sắc rực rỡ trước mắt cô hiện lên, theo tự nhiên sẽ nhớ kỹ người này.

Chỉ có điều, người thật so sánh với bức ảnh lại càng lộ vẻ ác liệt, nhớ quá khứ, giống như có thể nhìn thấy trong ánh mắt anh ta chợt lóe lên tia khát máu.

Có vẻ đã quấy rối cuộc trò chuyện của hai người, nhưng nếu đến rồi, cũng không thể luống cuống, mất bình tĩnh.

Ngô Na đi theo phía sau, nói rất xin lỗi Bùi Tư Nhận: "Bùi tổng, tôi không thể......"

Bùi Tư Nhận xua tay, Ngô Na gật đầu, xoay người ra ngoài.

Đã đến rồi thì nên ở lại, Tống Dư Kiều lắng xuống, kêu một tiếng"Bùi tổng", sau đó đem khay đặt lên bàn, chén trà để xuống, một tay cằm lấy ấm trà, một tay đỡ cổ tay nhẹ nâng, nước trà được rót xuống, hương trà nhàn nhạt lan toả khắp trong phòng.

Kỹ năng rót trà của cô rất điêu luyện, so với việc biểu diễn trà đạo trong quán trà cô không kém chút nào.

Hai chén trà, một chén đặt trước mặt Cố Thanh Thành, một chén đặt trước mặt Bùi Tư Nhận.

Đáy mắt Cố Thanh Thành mơ hồ có ý cười, nâng ly trà lên đứng dậy. Quay sang nói với Tống Dư Kiều: "Chén trà này, tôi nhận, coi như cô mời tôi."

Tống Dư Kiều nghe không hiểu.

Bùi Tư Nhận tiếp nhận nói: "Mời anh trà nhưng phải cho lễ ra mắt."

Cố Thanh Thành đi ra ngoài, nói lại một câu: "Không quên, nhất định là một lễ lớn."

Cánh cửa đóng lại, Tống Dư Kiều ý thức được sự cẩu thả, cúi đầu: "Bùi tổng, xin lỗi đã quấy rối đến anh, tôi thật sự quá cuống lên, gọi điện thoại cho anh không được, thật sự có chuyện khẩn cấp......"

Bùi Tư Nhận cắt ngang lời Tống Dư Kiều: "Là mảnh đất phía đông kia bị đem đi đấu thầu?"

Tống Dư Kiều sửng sốt một chút, gật đầu.

Lông mày Bùi Tư Nhận cau lại, cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi một cú: "Đới Lâm Tạp sao? Nếu tôi đã đem hợp đồng cho anh, anh liền đem hợp đồng công tác làm tốt là được, những chuyện khác anh có thể không quan tâm không? Mấy năm qua anh ở vị trí này quá yên ổn, cũng không biết phải ứng phó với danh sách này như thế nào đúng không?"

Lời nói của anh không nóng không lạnh, nhưng lại có một ma lực đáng sợ, khiến người ta nghe xong lòng tràn đầy áp lực, ngay cả Tống Dư Kiều đứng một bên cũng không khỏi hơi co vai, giảm thiểu cảm giác về sự tồn tại của chính mình, giống như người vô tội kế tiếp sẽ gặp tai hoạ.

"Nếu như anh không muốn làm nữa, vậy thì trước thời gian, không cần Diệp Trạch Nam đồng ý, tôi cho anh viết thư giới thiệu."

Trong đầu Tống Dư Kiều nháy mắt trống không một hồi, vừa nãy Bùi Tư Nhận nói cái gì? Diệp Trạch Nam......

Bùi Tư Nhận và Diệp Yrạch Nam quen biết nhau sao?

Cúp điện thoại, Tống Dư Kiều cũng không dám lên tiếng, cúi đầu, liền nghe Bùi Tư Nhận nói: "Cô nhớ chút nữa tôi có điện thoại riêng, nếu có việc có thể trực tiếp gọi cho tôi."

"Không thể quấy rối thời gian của Bùi tổng, tôi có thể......" Đối đầu ánh mắt Bùi Tư Nhận, Tống Dư Kiều liền dừng lại, những lúc ở chung, cô cũng hiểu chút tính cách của Bùi Tư Nhận, liền gật đầu, "Vâng."

Theo số điện thoại màBùi Tư Nhận nhấn, tầm mắt Tống Dư Kiều dừng một chút trên điện thoại di động của mình, trên màn ảnh lúc này đã có mấy chữ: Bùi Tiểu Hỏa ba ba.

"!!!"

Bùi tư nhận nhíu mày, vẻ mặt tỏ ra biết rõ còn hỏi: "Có vấn đề sao?"

Tống Dư Kiều lẳng lặng nhìn Bùi Tư Nhận ba giây đồng hồ, đưa điện thoại di động như không có chuyện gì xảy ra bỏ vào trong túi, đáp lại: "Không có vấn đề gì."