Chương 45: Sau này cho em tiểu lại

Sau khi người đàn ông đặt mình xuống, hai chân của Nguyễn Sao run rẩy, chất lỏng màu vàng nhạt trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy xấu hổ chảy xuống từ giữa hai chân cô.

“Triệu Mặc, anh đúng là một tên khốn nạn.” Giọng nói của cô nghẹn ngào, bước chân loạng choạng đi vào phòng tắm, lúc đi còn phải kẹp chân để ngăn không cho chất lỏng chảy xuống sàn nhà, khiến sàn nhà bừa bộn, da^ʍ mĩ hơn.

Triệu Mặc bị cô mắng cũng không giận, vốn dĩ đây là lỗi của anh, dươиɠ ѵậŧ gần như đã mềm xuống gục đầu dưới ánh sáng, anh theo cô vào phòng tắm.

Nguyễn Sao đỏ mặt, một tay chống tường, “Anh đi ra ngoài.”

“Anh cũng muốn tắm.” Triệu Mặc chỉ vào phần thân dưới ướŧ áŧ của mình, “Em nhìn xem, bẩn rồi.”

“Đến nướ© ŧıểυ của mình mà anh còn ghét!” Nguyễn Sao không còn sức, nếu không cô đã xông lên cắn anh rồi.

Nói xong cô lại mếu máo, trong mắt hiện lên vẻ tủi thân, “Anh bắt nạt em, không đeo bαo ©αo sυ, lại còn…Còn tiểu ở trong.”

Triệu Mặc đã thỏa mãn, nhìn dáng vẻ này của cô đau lòng muốn chết, anh mặc kệ cơ thể của hai người đều đang nhớp nháp, trực tiếp ôm cô vào lòng.

“Em yêu anh sai rồi, chỉ một lần này thôi.” Anh bình tĩnh dỗ dành cô, giọng nói nam tính và khàn sau khi làʍ t̠ìиɦ khiến người ta choáng váng.

Triệu Mặc dùng tay còn lại kiểm tra nhiệt độ nước, khi nhiệt độ đã ổn thì mới di chuyển, “Ngoan, dựa vào tường, anh tắm giúp em.”

Nguyễn Sao mềm như bông đẩy anh ra, “Em tự tắm…”

“Em không moi sâu được.”

Nói cái gì vậy!

Mặt cô lại đỏ hơn, cô quay mặt không nhìn anh, giấu nhịp tim của mình trong phòng tắm đầy sương mù.

Nguyễn Sao vịn vào tường, quay lưng về phía Triệu Mặc, dang rộng hai chân, tự nhiên chổng mông lên, âʍ ɦộ sưng tấy đỏ bừng cuối cùng cũng không chặn được hỗn hợp chất lỏng kia nữa, chất lỏng màu vàng nhạt nhỏ xuống từng giọt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c nhớp nháp còn lại cũng chảy xuống.

Những thứ đó còn lâu mới bằng lượng tinh anh bắn vào, phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn bị khóa chặt trong động.

Anh đẩy ngón tay vào, cảm nhận trong lỗ có một cảm giác chật cứng, lỗ nhỏ theo phản xạ sinh lý có điều kiện siết chặt ngón tay của anh, từng tầng thịt non bao vây.

Người phụ nữ khẽ rêи ɾỉ, hơi thở của Triệu Mặc hơi hỗn loạn, anh tàn nhẫn cắm vào, ngón tay móc vào miệng nhỏ mỏng manh, ấn và chọc nhẹ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong lần lượt chảy ra ngoài.

“Ư…”

Thật kỳ lạ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào chảy ra thành từng dòng.

Nguyễn Sao cắn chặt môi, cố gắn để mình không kêu thành tiếng, nhưng vẫn không nhịn được mà rêи ɾỉ. Cô cụp mắt nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên chân bị nước ấm cuốn trôi, xoáy vào ống thoát nước dưới mặt đất, cảm thấy hơi tiếc, rõ ràng nhiều như vậy, lấp đầy cả cơ thể cô.

Sau khi rửa sạch âʍ ɦộ, Triệu Mặc nhanh chóng rửa cậu nhỏ của mình, sau đó quấn khăn tắm cho Nguyễn Sao rồi bế cô về giường.

Nguyễn Sao mệt đến mức mặc anh sắp xếp, cuối cùng cô tìm một tư thế thoải mái nhất trong vòng tay anh.

Triệu Mặc xoa mông cô, “Shhh…Đau, anh đừng nhéo.” Nguyễn Sao hít một hơi.

“Thúc đẩy khí huyết lưu thông, nếu không ngày mai sẽ ứ máu, em yêu ngoan ngoãn cố chịu đựng một chút.” Triệu Mặc hôn lên trán cô, dùng lời nói nhỏ nhẹ dỗ dành cô.

“Đều tại anh hết.” Không phải do anh liên tục véo mông cô, đâm vào da thịt cô sao?

Triệu Mặc liên tục thừa nhận: “Ừm, lỗi của anh.”

“Trách anh, tại anh vui quá, chúng ta ở bên nhau rồi.”

Đêm nay túng dục không chỉ hòa hợp về cơ thể mà còn cả sự dung hòa về mặt tâm hồn, thể xác và tâm hồn hợp lại sướиɠ đến tận đỉnh đầu.

Đến mức anh đánh mất “nhân tính”, chỉ làm theo thú tính của mình, bắn vào trong tử ©υиɠ của cô, đổ đầy nướ© ŧıểυ để đánh dấu cô, giống như một con sói hoang nơi hoang dã, tiểu bậy trên lãnh thổ của mình, chiếm giữ lãnh thổ của mình, đánh dấu quyền sở hữu nó.

“Sau này anh không được làm vậy nữa!”

Triệu Mặc trầm mặc, “Anh sẽ cố gắng hết sức…”

Cái gì mà cố gắng hết sức?

Nguyễn Sao véo cánh tay anh, “Em nói gì anh cũng không nghe!” Cô biết quan hệ tiền bạc tục tĩu này còn vững hơn so với việc đâm thủng cửa sổ giấy.

Triệu Mặc nghiêng đầu hôn lên mặt cô, ánh mắt sáng quắc, nhẹ nhàng vỗ nhẹ, “Vậy sau này cho em tiểu lại.”



Thật sự không muốn nói chuyện với anh nữa.