Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Từng Đem Tình Yêu Gửi Biển Núi

Chương 17: Phương thức liên hệ

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ừ."

Trên đỉnh đầu biểu hiện đối phương đang đưa vào trung, sau đó tạm dừng xuống, một lát sau lại đưa vào, lại lần nữa dừng lại.

Sau một hồi, Chu Gia Dã mới gửi tin tức lại đây: "Khoảng thời gian đó tớ có chút chuyện ngoài ý muốn, thêm bạn tốt tớ cũng chưa xem. Không phải cố ý nhằm vào cậu đâu, cậu đừng để ý."

Tôi nhìn khung chat, có một loại cảm giác xa lạ khác thường.

Chữ lạnh băng, nghe không được giọng điệu, nhìn không thấy biểu cảm, tôi biết là Chu Gia Dã, lại rất khó liên hệ đến Chu Gia Dã mấy chục phút trước ngồi bên cạnh tôi.

Giọng điệu nhìn như có cảm giác bình tĩnh thâm trầm, làm tôi ngược lại không biết nên làm như thế nào?

Thật ra tôi biết, Chu Gia Dã chỉ là nhìn qua thoải mái qua loa nhưng tấm lòng lại rất chân thành. Nếu lúc này chúng tôi mặt đối mặt, có lẽ cậu ấy cũng sẽ nghiêm túc giải thích như vậy.

Sau này tôi mới biết từ chỗ Trương Nam Nam nói Chu Gia Dã ngoài ý muốn là nói tới cái gì.

Tôi không hỏi Chu Gia Dã, danh sách bạn tốt của tôi số lượng không có nhiều bạn học lắm, chỉ có Trương Nam Nam và Tưởng Chanh, nghỉ hè mọi người có thời gian lên mạng hơn ngày thường nhiều, bạn của Trương Nam Nam nhiều hơn tôi, rất nhanh đã hỏi thăm ra.

Chủ yếu là chuyện này cũng coi như không phải bí mật, người chơi thân với Chu Gia Dã gần như đều biết chuyện này, vừa hỏi liền nghe được.

"Học kỳ 1 lúc lớp mình thi thể dục, cậu có nhớ có bạn nữ khác lớp giống như rất thân thiết với Chu Gia Dã không? Cô ta nói là bạn cấp hai của Chu Gia Dã, lúc đó chơi với nhau khá tốt."

Tôi: "Nhớ rõ."

Trương Nam Nam tiếp tục nói: "Cái kia nữ sinh ỷ vào cùng Chu Gia Dã thân, thường xuyên ở lớp học thổi phồng Chu Gia Dã, nói họ học chung cấp hai chơi thân như thế nào như thế nào, Chu Gia Dã còn mua nước, giúp cô ta mang bài tập gì đó, thật ra trên cơ bản cũng có thật, Chu Gia Dã vốn dĩ tốt bụng, tớ nhờ cậu ấy giúp tớ mang đồ vật cậu ấy đều sẽ hỗ trợ, cũng không thấy tớ gặp ai cũng nói, bởi vì tính cách người ta tốt mà thôi. Đến này còn chưa tính, nhiều lắm là nói cô ta ham hư vinh đi, tuy nhiên người khác thật sự cho rằng cô ta và Chu Gia Dã rất quen thuộc nên hỏi cô ta muốn xin phương thức liên hệ Chu Gia Dã, khoảng thời gian đó người thêm bạn Chu Gia Dã đặc biệt nhiều, chắc là thông báo bạn tốt đều sắp nổ tung luôn."

"Tớ nghe Trần Khải nói Chu Gia Dã có khoảng thời gian vừa vào đã bị tin tức hiện lên liên tục đến mức mở không ra, sau lại thiết đặt không cho phép thêm bạn tốt."

Sự thật chứng minh, xin thêm bạn tốt Chu Gia Dã thật sự rất nhiều.

Sau khi tôi thêm bạn tốt với Chu Gia Dã, có một lần đang nói chuyện liền bỏ dở giữa chừng. Buổi chiều tôi vừa biết chuyện này từ Trương Nam Nam, buổi tối không nghĩ tới Chu Gia Dã lại tìm tôi lần nữa.

Chu Gia Dã gửi tới ảnh chụp, tin tức chưa đọc 99+.

Cậu ấy nói: "Đây là sự trả giá thêm bạn tốt với cậu, Lâm Ý, cậu phải tìm cách chịu trách nhiệm."

Chu Gia Dã chủ động tìm tôi nói chuyện, khóe miệng tôi không nhịn được cong lên.

Tôi tính toán cố ý không thừa nhận: "Cậu có thể chờ tớ về nhà xin."

"Vậy không được."

"Sao lại không được?"

"Lúc ấy cậu lại lén khóc rồi sao?"

"..."

Nếu Chu Gia Dã hiện tại ở bên cạnh, tôi chắc chắn sẽ đá cậu ấy một cái. Nhưng tâm trạng của tôi rất vui sướиɠ, từ đôi mắt đến khóe miệng tất cả đều vui sướиɠ cong lên.

Chu Gia Dã hỏi tôi hiện tại có thời gian không, sau đó dạy tôi download chim cánh cụt chơi trò chơi nhỏ.

Từ liên tục nhìn thấy phao phao long lại đến thợ mỏ hoàng kim, cậu ấy cùng tôi chơi trò chơi nhỏ cả một buổi tối. Gần đây tôi mới bắt đầu dùng máy tính nhưng ngoại trừ đánh chữ viết tiểu thuyết, máy tính với tôi mà nói gần như là trang trí, ngay cả đánh chữ cũng mới luyện ra, con chuột còn dùng chưa được nhanh nhẹn, ấn một cái nút muốn dịch nửa ngày mới có thể ấn trúng.

Đương nhiên tôi chơi trò chơi nhỏ luôn chậm chạp.

Tuy nhiên Chu Gia Dã mỗi bàn đều sẽ cùng đội, tôi ở phía sau chậm chạp, cậu ấy ở phía trước dẫn đầu, tôi chỉ phụ trách đắm chìm vui sướиɠ chơi trò chơi, mà thắng lợi giao cho Chu Gia Dã.

Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi thức đêm chơi cùng Chu Gia Dã trò chơi nhỏ cả một buổi tối.

Tôi nắm lấy con chuột ấn loạn xạ, sau đó lại cũng có thể lấy được điểm. Thế cho nên sau đó tôi nằm lên giường ngủ, nhắm mắt lại vẫn là hình ảnh trong trò chơi, dừng lại hình ảnh cuối cùng là Chu Gia Dã thao tác nhanh nhẹn, tất cả kẹo và đạo cụ đều rơi xuống, trên màn hình nhảy ra hai chữ thắng lợi.

Sau đó Chu Gia Dã hỏi tôi, vui vẻ không?

Tôi nói vui vẻ.

Chu Gia Dã ở tai nghe thấp giọng nói, ngủ đi, chúc cậu mơ đẹp.

Cho nên làm sao tôi có thể không thích Chu Gia Dã đây?

Chưa từng có người nhạy bén quan tâm đến tôi, không có người phát hiện, cũng không có người để ý, mười lăm tuổi năm ấy gặp được Chu Gia Dã, cậu ấy là người thứ nhất cũng là duy nhất, thậm chí sẽ bảo vệ lòng tự trọng của tôi, câu nói hài hước cậu ấy nói lén khóc rồi sao cũng đã là cậu ấy lén ám chỉ, cậu ấy chỉ biết dùng thời gian cả buổi tối chỉ vì làm tôi vui vẻ.

Cuộc sống của Chu Gia Dã đã có nhiều sáng như vậy, còn có thể chú ý tới chỗ ngược sáng của tôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »