Chương 1-2

Ông Lê Hoàng Anh ( ba của Uyển Nhi và Uyển Thư ) còn gọi là Chủ tịch Lê từ lúc công ty của ông còn là một công ty kinh doanh nhỏ bé nhờ sự giúp đỡ của ông Trần Khắc Huy còn gọi là Chủ tịch Trần ( ba của Khả Ái). Hai người cùng hợp tác với nhau trong suốt 20 năm qua và đương nhiên hai người đã cùng nhau đưa công ty của họ từng bước đi lên và được so sánh ngang tầm khu vực và quốc tế giữa hai bên sớm đã hứa sẽ là thông gia của nhau.

Vào một buổi tối tại biệt thự của Lê Gia, cả nhà bốn người đang cùng nhau thưởng thức bữa tối thịnh soạn thì ba Lê lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng

Uyển Thư và Uyển Nhi nè

-Dạ ba kêu tụi con ( đồng thanh tập 1 )

-Hai con cũng đã lớn hết rồi, ta muốn hai con lập gia đình

-Dạ ??? Ba nói sao ??? Lập gia đình á ?? ( đồng thanh tập 2)

-Phải, chẳng giấu gì hai con trước đây 20 năm ta đã cùng với Chủ tịch Trần đã có hứa với nhau là sẽ gả một trong hai con cho con gái của ông ấy

Uyển Nhi đứng lên đi lại ghế của ba mình, xoa bóp vai cho ông, làm nũng

-Ba ơi ba, con không muốn lấy chồng đâu, con chưa muốn kết hôn, ba rút lại lời hứa của ba với Chủ tịch Trần đi mà ba

Uyển Thư cũng chạy lại xoa bóp tay cho ba mình, nói phụ hoạ cho cô em

-Em nói đúng rồi đó ba

Ba Lê thở dài một tiếng rồi xoa đầu hai cô con gái của mình, dịu dàng nói

Haiz, một lời Lê Hoàng Anh này nói ra như đinh đóng cột không ai có thể thay đổi được, hai con cũng đã quá hiểu tính tình của ta rồi đó, hai con nỡ lòng nào khiến cho ta mất mặt với Chủ tịch Trần vậy hay sao ?!

Hai cô con gái bắt đầu buông hai cánh tay của ba mình ra, cô sớm biết nhân vật của chuyện ép hôn này không ai khác là cô vì Uyển Thư còn đang du học dở dang bên Pháp không thể đồng ý kết hôn được, trầm ngâm hồi lâu thì Uyển Nhi lên tiếng:

Con đồng ý cuộc hôn nhân này

Uyển Thư cũng đã sớm biết em mình là nhân vật trong cuộc hôn nhân này nên nãy giờ cứ đứng nhìn em mình suốt

* Uyển Thư POV*

"Chị thật có lỗi với em quá vào lúc này chị không thể làm gì giúp cho em cả, không biết sau này cuộc hôn nhân bất đắc dĩ này sẽ đi đến đâu"

Ba Lê vẫn còn ngạc nhiên nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh, ông hỏi lại cô con gái của mình một lần nữa để khẳng định xem ông có nghe lầm hay không.

– Con nói sao? Con nói lại lần nữa cho ta nghe xem?

Vẫn là thái độ đó, Uyển Nhi cố gắng tỏ ra vui vẻ hết mức có thể để làm ba mình vui.

– Con đồng ý cuộc hôn nhân này.

Ba Lê sau khi đã nghe lại lần thứ 2 thì ông chắc chắn là mình đã không nghe nhầm, ông đứng lên ôm con gái ông vào lòng mà thủ thỉ:

Ta cảm ơn con gái, ta biết gia đình chủ tịch Trần sẽ không làm khó con đâu vì họ rất muốn con trở thành con dâu của họ.

Uyển Nhi sau khi nghe ba mình nói vậy thì trong lòng cũng đã yên tâm một chút, cô cười và nói với ba cô rằng:

– Con sẽ không làm cho ba xấu hổ.

Uyển Thư đứng kế bên cô em mình mà vỗ nhẹ vai, giọng ôn nhu:

– Chị thật sự là một người chị tồi không giúp gì được cho em mà còn nhờ em thay thế cho chị nữa.

Cô bắt đầu buông nhẹ người ba mình ra và bước đến ôm bà chị của mình, giọng dịu dàng:

– Chị này, em là em của chị kia mà, em gái phải biết giúp đỡ chị gái chứ với lại chị còn thời gian du học ở Pháp nữa.

Uyển Thư nghe vậy đã rơi vài giọt nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của mình, cố kìm nén lại cảm xúc, giọng run run:

– Chị cảm ơn em.

Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, cô lê những bước chân nặng trĩu của mình lên phòng, cầm tay nắm cửa thì trong lòng cô lại dâng lên một dòng suy nghĩ

* Uyển Nhi POV*

"Phảii chăq cánh cửa gỗ nặng như tâm trạng của cô bây giờ, nếu như sau này cô đã có gia đình rồi thì căn phòng màu tím này có còn là của riêng cô nữa không…."

Cô thả mình xuống chiếc giường màu tím tuyệt đẹp của mình mà gác tay lên trán suy nghĩ về cuộc hôn nhân mà ba Lê đã nói, nghĩ đến đây thì cô không giấu nỗi những giọt nước mắt của mình nữa, chúng thi nhau mà rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Chắc có lẽ vì cô khóc quá nhiều nên cô đã thϊếp đi khi nào không hay.

End chap 1

AUTHOR : 🍄 NẤM 🍄