Lư Hyde vừa được cô ta dắt đi vài bước, dạ dày đột nhiên chua xót, một cảm giác buồn nôn dâng lên đến tận cổ họng. Anh vội vàng đẩy người phụ nữ bên cạnh ra, chạy đến bên gốc cây, nôn thốc nôn tháo. Một lúc sau, anh cảm thấy mình gần như đã nôn ra hết mọi thứ khiến bản thân cảm thấy khó chịu, bèn ngồi thẳng dậy, lau miệng, tựa lưng vào gốc cây, đôi mắt khẽ nhắm lại, nhịp thở cũng chưa kịp điều chỉnh. Lúc này đây, tất cả những gì trong bụng khi nãy điều đã bị cho ra ngoài, bên cạnh đó còn bị gió đem thổi qua, cảm giác choáng váng lúc đầu cũng đã đỡ hơn rất nhiều.
Thấy vậy, người phụ nữ kia vội vàng tiến lại gần, ôm cổ anh rồi nũng nịu nói:
“Anh à, cũng đã muộn rồi. Anh đến phòng của em ngồi chút đi, đợi em tắm táp sạch sẽ rồi sẽ giúp anh thoải mái liền nè.”
Trong cơn say, Lư Hyde đang nửa tỉnh nửa mê nghe vậy thì khẽ hé mắt ra nhìn. Trước mặt anh là một cô gái tóc vàng, trên mắt là một lớp phấn dày cộp, đôi môi cũng được tô son đỏ chói, cả người còn tỏa ra mùi nước hoa kém chất lượng gay gắt cả mũi. Bộ ngực đầy đặn và cặp đùi to đều được bao bọc bởi một lớp vải ngắn ngủn, tựa như được treo lên vậy.
Nhìn thấy hình ảnh này, anh không khỏi cảm thấy ghê tởm và chán ghét. Anh cau mày, dùng sức đẩy cô ta ra, tự khinh thường bản thân vì nghĩ mình muốn làʍ t̠ìиɦ với thể loại phụ nữ bẩn thỉu này. Anh thoát khỏi cô ta, đang chuẩn bị rời khỏi quảng trường thì ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bóng người gầy gò đang đứng dưới ánh đèn đường lờ mờ cách đó không xa.
Tại sao? Tại sao cô ấy có thể ở đây? Không thể nào! Chẳng lẽ anh nhìn nhầm! Bóng người đó quen thuộc đến mức khiến anh giật mình, sau lưng chợt rịm đầy mồ hôi, khiến đầu óc cũng trở nên tỉnh táo lại. Anh nhanh chóng dừng bước, nheo mắt cẩn thận phân biệt hình bóng kia, xe thử xem liệu có giống với cái người mà vẫn luôn trong tâm trí mình hay không.
Bấy giờ, có hai chàng trai đi tới trước mặt cô, bọn họ nhìn lên nhìn xuống, sau đó đánh cô từ trái qua phải. Nhìn được một lúc lâu, một người trong số học có vẻ rất ưng ý nên bày tỏ ý định giao dịch. Tuy nhiên, dáng người gầy gò kia trông có vẻ hơi hoảng sợ, cô liên tục né tránh những động tác dụng chạm của anh ta.
Là cô ấy, đúng thật là cô ấy! Đây là cái cách mà cô sẽ giải quyết vấn đề sao? Nhìn thấy cảnh này, Lư Hyde bỗng nhiên bừng lên cơn tức. Anh dùng sức đẩy người phụ nữ đang quấy rầy mình ra, vẻ mặt hung tợn dọa cho cô ta vừa định tiến đến lại bất giác lùi ra xa. Anh duỗi đôi chân dài sải bước về phía dáng người đang run rẩy ở trước cột điện, kéo cánh tay của cô dưới sự ngạc nhiên của hai vị khách đối diện, anh cúi đầu lạnh lùng hỏi;
“Thật bất ngờ, đây là cách mà cô nghĩ ra để giải quyết vấn đề đây à? Bằng cách bán mình sao?”
Dưới sự chất vấn của anh, cô không khỏi run rẩy. Sau đó chỉ biết xấu hổ quay mặt đi, không biết nên nói gì.
“Này anh kia, anh có biết phép tắc không thế? Chúng tôi là người đến trước chọn cô ấy mà, anh hiểu không? Nếu anh muốn thì ít nhiều gì cũng phải đợi bọn tôi xong việc trước rồi anh có thể…” Hai người đàn ông vừa nhìn thấy bạn tình của mình chọn trúng bỗng nhiên bị ai đó chen ngang hớt tay trên thì không khỏi bất mãn, vội bây lên phía trước, muốn tranh người.