Chương 20

Nghĩ đi nghĩ lại, anh vẫn cho rằng cái cuối cùng có nhiều khả năng hơn, đã bao lâu rồi anh không chạm vào phụ nữ nhỉ? Hẳn là đã vài tháng rồi! Kể từ khi được lệnh truy lùng tên đào tẩu chết tiệt kia, ngày nào anh cũng phải đề phòng. Ngày nào về đến nhà cũng mệt mỏi đến mức chỉ muốn thϊếp đi, làm sao có tinh thần đâu mà đi tìm phụ nữ chứ. Bây giờ, tên khốn kia đã bị bọn họ tống vào ngục rồi, áp lực đối với anh giờ cũng đã biến mất, du͙© vọиɠ đang ngủ yên trong anh cuối cùng cũng bắt đầu thức tỉnh.

“Tối nay mình phải tìm ai đó để giải quyết mới được! Đúng vậy, tối nay đến quảng trường Lacozzi đi.” Anh khởi động xe, tự nhủ. Ngay lập tức, anh siết chặt tay ga, chạy xe lên cầu Elisabeth qua đến bờ đông.

Đêm khuya mười một giờ, màn đêm đã buông xuống bao trùm lấy cả Budapest. Hầu hết tất cả mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ, nhưng cũng có một số nơi càng về đêm thì lại càng trở nên náo nhiệt, nói đó chính là….Phố đèn đỏ.

Trong số hai mươi ba quận hành chính ở Budapest, thì quận số một(5) và quận số tám(6) nổi tiếng nhất. Nó nổi tiếng không phải vì địa điểm du lịch, mà vì nơi đây có rất nhiều “phong cảnh” vào ban đêm.

Màn đêm vừa buông xuống, những oanh oanh yến yến ban ngày ngủ say trong nhà đều đã tỉnh dậy. Sáng tối đảo lộn, chỉ khi màn đêm buông xuống mới lộ ra tinh thần không ai sánh kịp. Tất cả bọn họ dường như đều đã có một thỏa thuận, hầu hết là sẽ tập trung ở quảng trường Lacozzi. Nơi đây có rất nhiều người, có thể nói là chỉ cần đi chừng ba bước là có thể gặp được một đồn, năm bước thì sẽ gặp được một trạm gác vậy. Mật độ dày đặc đến mức cũng có thể gọi là một khu riêng.

Những cô gái ở đây ai cũng bôi son trát phấn, trang điểm đậm và ăn mặc hở hang, luôn cố gắng hết sức để lôi kéo khách hàng. Nhiều người thích mang theo một chiếc túi nhỏ, đừng coi thường, bên trong chiếc túi này, có rất nhiều thứ họ dùng để “làm việc”. Họ thường hay ngậm điếu thuốc trên miệng, hoặc dựa vào xe, hay thùng xe sau đó từ từ nhả khói thành vòng trong không khí để tỏa ra nét quyến rũ.

Chỉ cần có ô-tô hoặc vài người đi bộ ngang qua, họ sẽ làm vài tư thế khêu gợi, hoặc tiến tới bắt chuyện, nếu đối phương không đáp lại, họ cũng sẽ tự biết mà bỏ đi, tiếp tục chờ đợi vị khách kế tiếp. Còn nếu đối phương đáp trả, thì một cuộc giao dịch về tiền tình sẽ diễn ra. Dù là bên ngoài gió có lạnh đến thấu xương, hay mùa đông tuyết phủ khắp đường phố, hay mùa hè nóng đến thiêu đốt, những cuộc giao dịch này cũng không hề bị gián đoạn.

Sau khi tan ca, Lư Hyde và vài đồng nghiệp độc thân cùng nhau đến quán bar uống rượu, tất cả bọn họ đều ngồi đó uống đến tận khuya và điều ngà ngà say. Sau khi ra khỏi cửa quán bar, anh bị gió lạnh thổi lướt qua, đầu óc mơ màng cuối cùng cũng được giải tỏa. Ý thức còn sót lại khiến anh không quên những gì mình đã tự nói trước khi tan ca, vì vậy anh liền tạm biệt các đồng nghiệp và một mình đi bộ đến quảng trường Lacozzi.

Chỉ cần tìm một người để xả ra, thì anh sẽ trở lại như trước. Trong đầu sẽ không còn nghĩ ngợi đến chuyện hỗn độn hồi chiều nữa! Anh khẽ nấc, vừa đi vừa suy nghĩ, ánh mắt bắt đầu tìm kiếm một đối tượng dễ chịu giữa những cô gái đang lộ tay, đùi và ngực kia.