Ban đầu bọn họ còn tưởng Cố Miên giở trò hoặc nói đùa, không ngờ Cố Miên thật sự cúi đầu xuống, bắt đầu xới đất. Đầu tiên cậu trải một lớp giá thể giàu dinh dưỡng, đất sét và cát, rồi lấy tay làm thước, đo chiều sâu và chiều rộng của hố sao cho gấp đôi thân rễ cây cỏ bạc hà mèo.
Sau đó, Cố Miên thả thân rễ vào trong nước, khi không còn bọt khí nổi lên thì lấp đất vào hố trồng rồi ấn chặt.
Báo tuyết nhỏ ngồi trên vai Cố Miên, nghiêm túc giám sát công việc, thỉnh thoảng đưa dụng cụ cho cậu.
Ánh mặt trời trong trẻo, gió biển thổi qua, mọi thứ đều gọn gàng ngăn nắp.
Lộ Lộ: “…”
Vượt qua khoảng thời gian vô ngữ lúc đầu, cô nhìn động tác của Cố Miên, có chút mê hoặc không hiểu được. Cảm giác như mọi ồn ào náo nhiệt đều lắng xuống, trái tim trở nên bình yên, nhẹ nhàng, cũng không cảm thấy buồn chán.
Cô cảm thấy mình có thể nhìn như vậy cả ngày.
“Có thể đưa xẻng cho tôi được không?” Cố Miên nhìn cô.
“Được.” Lộ Lộ theo bản năng đưa cái xẻng bên cạnh mình cho cậu.
“Cảm ơn.”
Cố Miên cười với cô, Lộ Lộ lập tức cảm thấy trong lòng vừa thỏa mãn vừa vui sướиɠ, sừng hươu đều muốn bật ra ngoài.
Cô nhanh chóng lắc đầu định thần lại, hét lên trong lòng rằng chuyện này thật sự không ổn.
Mọi chuyện bây giờ hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát. Làm sao bây giờ, điều này hoàn toàn khác so với tiêu đề và nội dung tuyên truyền trước đó, chắc chắn sẽ khiến người xem cảm thấy phản cảm, sau đó lượng xem bắt đầu giảm… giảm….
Giảm xuống?
Nghĩ đến đây, Lộ Lộ nhìn thoáng qua số người online.
Mười tám vạn.
Trong mười phút ngắn ngủi khi Cố Miên bắt đầu làm ruộng, số lượng người xem tăng lên tận năm vạn, không có xu hướng giảm xuống chút nào, lại còn tăng lên đều đặn.
Lúc đầu, khán giả xem buổi phát sóng trực tiếp với vẻ mặt ngơ ngác.
Họ bị thu hút bởi tiêu đề nhiệt huyết, sự tuyên truyền của phía chính phủ, sau khi vào lại thấy Cố Miên đang làm ruộng, chợt có cảm giác như mình đang bị lừa gạt, định xúc phạm vài câu rồi rời đi...
Đi không được!
Rõ ràng là động tác rất bình thường nhưng lại không khiến người ta thấy nhàm chán, thậm chí có một sức hấp dẫn khó tả.
Bởi vì là góc nhìn thứ nhất của người chủ trì Lộ Lộ, bọn họ có thể nghe thấy tiếng gió biển xa xa, ngửi được mùi cỏ bạc hà thoang thoảng thoải mái thanh tân, ở bên cạnh nhìn nhân loại kia xử lý mọi việc một cách trật tự, trái tim an tĩnh lạ thường.
Đặc biệt là vừa rồi, khi Cố Miên mỉm cười nói lời cảm ơn với Lộ Lộ, họ cũng có cảm giác thỏa mãn và vui sướиɠ không thể giải thích được giống Lộ Lộ, cảm thấy mình quả thực đã giúp đỡ được cho Cố Miên, được cậu công nhận và yêu mến.
[Quả Chanh Nhỏ: Cái gì đây, sao tui lại xem một chủ bá nhân loại làm ruộng.]
[Fourier Diệp Diệp: Đm, tui muốn rời khỏi nhưng lại không động thủ được, tay tui nó tự có suy nghĩ rồi]
[Dolphin Cloud: Có ai cảm thấy, nhìn cậu ấy làm việc này, rất thoải mái không?]
[Tấm card: Thoải mải +1]
Lúc này người chủ trì Lộ Lộ cảm thấy vô cùng bối rối, cô không biết mình phải làm thế nào.
Rõ ràng là một hướng đi khác hoàn toàn so với kịch bản, nhưng lại đạt được hiệu quả tốt đến không ngờ.
Cùng lúc đó, người phụ trách văn án hiểu rất rõ, lập tức đổi phụ đề nguyên bản thành [Bất ngờ! Anh chàng đẹp trai đổ mồ hôi như mưa, vậy mà lại...-]
Tiêu đề này lập tức lừa được một đống người xem bước vào. Sau khi xem nội dung thực tế và nghi ngờ nhân sinh, định chửi rủa rồi rời khỏi, nhưng làm thế nào cũng không thể ấn nút thoát.
Mà điều này còn lâu mới kết thúc.