Chương 50

Vu Nhạc không dự đoán được Giang Âm thế mà biết phản kích lại gã, á khẩu không trả lời được, phải một lúc lâu sau mới thẹn quá hoá giận nói: "Cậu đắc ý cái gì hả? Người đó thắng tôi, cậu dựa vào đâu cho rằng mình cũng thắng được tôi? Bớt cáo mượn oai hùm với tôi!"

Giang Âm cười cười: "Tôi không đắc ý, tôi chỉ đang trần thuật một sự thật mà thôi, sự thật cũng không được nói sao?"

"Mày.....!" Vu Nhạc trừng mắt nhìn Giang Âm một lúc, sắc mặt âm trầm như muốn đánh người.Chậc! Giang Âm cao hơn Vu Nhạc gần nửa cái đầu, hơn nữa thoạt nhìn Vu Nhạc càng tay trói gà không chặt, cho nên Giang Âm cũng không lo lắng Vu Nhạc có thể làm gì được cậu, bình tĩnh nhìn Vu Nhạc tức thành cá nóc

Vu Nhạc hiển nhiên cũng ý thức được, sắc mặt không ngừng biến ảo, cuối cùng buông lời hung ác: "Cậu chờ đó cho tôi, chờ đến lúc tôi bắt được chức quán quân, để xem lúc đó cậu còn mạnh miệng được nữa không! Hừ, cục cít trôi sông mà cứ tưởng mình là xà bông Hàn Quốc, còn muốn nói lấy giải nhất, cười ẻ!"

Vu Nhạc nói xong, lui về phòng của mình, phịch một tiếng đóng cửa lại

Giang Âm cũng kệ gã, mở cửa phòng mình, khiên hành lý vào

Giang Âm đến đây sớm hơn một ngày so với kế hoạch, cho nên thời gian cũng khá thoải mái. Nghỉ ngơi một ngày, lúc sau mới nhận được thông báo từ tổ chương trình, kêu bọn họ tập hợp trên đài truyền hình để thu hình cho số đầu tiên

Sau khi Giang Âm xuống sảnh, những thí sinh khác nhìn Giang Âm một cái, có một phần gật đầu chào hỏi với cậu sau đó tiếp tục nói chuyện, có chút thậm chí nhìn Giang Âm cũng không thèm, chỉ coi cậu là không khí

"Phụt-------"

Một tiếng cười châm chọc vang lên bên tai Giang Âm, Giang Âm quay đầu nhìn lại, thấy Vu Nhạc chậm rãi đi tới từ phía sau cậu. Gã dùng thanh âm chỉ Giang Âm có thể nghe được nói: "Ai da, siêu sao của tôi, sao lại đứng một mình ở đây?"

Vu Nhạc đến gần, khoé miệng không chút che giấu giơ lên, mỉm cười trào phúng với Giang Âm: "Không có người nào lại đây chào hỏi cậu à, ai nha, đáng thương quá, sao lại có thể như vậy, để tôi giúp cậu bắt chuyện với họ nha?"

Giang Âm nhăn mi lại, cậu nhìn Vu Nhạc đi đến chỗ ngoặt ngay cầu thang, đi đến một chỗ mọi người đều có thể trông thấy gã

Vu Nhạc vừa mới xuất hiện, mọi người trông thấy gã, tức khắc vây quanh đi tới

"Anh Nhạc, chào buổi sáng, đã lâu chưa gặp anh, so với trước đây đẹp trai hơn nha, giới âm nhạc đệ nhất soái ca quả nhiên còn ai ngoài anh nữa?"

"Anh Nhạc ăn sáng chưa? Em có trứng ốp la đây, muốn ăn không?"

"Em có một bịch sữa chua nè"

Khen ngợi cùng nịnh hót cứ chen chúc tới, Vu Nhạc mỉm cười cự tuyệt vài người có ý định đưa bữa sáng, làm bộ lơ đãng quay đầu nhìn Giang Âm

Đắc ý trong mắt Vu Nhạc sắp trào ra ngoài vọt lên người Giang Âm đến nơi, ý muốn khoe ra giấu cũng không được

Những người khác theo ánh mắt Vu Nhạc nhìn qua, cũng hiểu được gì, có người lập tức đứng cách Giang Âm xa một chút

Giang Âm không phải tên ngốc, đương nhiên minh bạch hiện tại cậu là ca sĩ may mắn có hai bài hát hot nên có chút nổi, hơn nữa trong nhà không bối cảnh, cho nên mấy thí sinh khác đến cả giả dối thân thiện ngoài mặt một chút cũng không muốn làm

Vu Nhạc thì bất đồng, Vu Nhạc hiện tại là ngôi sao mới chạm tay là bỏng, là nhân vật lưu lượng của giới giải trí, có Vu Nhạc ra ngoài ăn cùng một bữa, tỉ lệ nhân khí cũng được tăng lên một mảng lớn

Giang Âm trợn trắng mắt, căn bản lười tốn miệng lưỡi với đám người này, đang muốn rời đi, lại nghe được tiếng mọi người kinh hô, tựa hồ nhìn thấy vị siêu sao nào

Giang Âm sửng sốt, quay đầu lại nhìn, liền trông thấy thiên hậu thành danh đã lâu bước từ lầu cao xuống, tuy nàng không còn trẻ, nhưng khí chất rất tốt, nhìn vẫn nhu nhược động lòng người như ngày nào

Mà đám người nãy giờ vây quanh Vu Nhạc lập tức đổi mục tiêu, đến bên cạnh thiên hậu chào hỏi:

"Tống thiên hậu!"

"Tống thiên hậu ngài vẫn xinh đẹp như ngày nào, năm nay so với năm trước còn đẹp hơn!"

Vu Nhạc bị cả đám bỏ qua, trong chốc lát cứng đờ nhưng thực mau khôi phục tự nhiên, vẻ mặt mỉm cười đi về phía Tống thiên hậu, vui sướиɠ chào hỏi

Thiên hậu đối mặt với nhiều người chào hỏi như vậy cũng chỉ gật đầu đáp lại, đôi mắt vẫn nhìn qua nhìn lại giữa đám người, như đang tìm kiếm người nào

Giang Âm rất thích vị thiên hậu này, nhưng cảm thấy nếu bây giờ cậu lướt qua đám người này đến gặp cô ấy chào hỏi sẽ rất khó, nên muốn rời đi trước, quay đi bỗng nghe được âm thanh thiên hậu: "Giang Âm, cậu là Giang Âm đúng không?"

Giang Âm kinh ngạc quay đầu lại, không thể tưởng tượng nói: "Cô biết em sao?"

Người nhà cậu hẳn chưa bao giờ giới thiệu cho cậu vị thiên hậu này, cô ấy cũng chưa bao giờ gặp cậu đúng chứ?

Thiên hậu nhìn Giang Âm có chút ngơ ngác, hơi hơi mỉm cười nói: "Đương nhiên là biết, tôi nghe mấy bài hát của cậu rồi, thấy rất hay đó chứ"

Giang Âm cả người đều lên tinh thần, cậu thấy thiên hậu nhìn cậu chớp chớp mắt, cười nói: "Tôi cũng muốn thử phong cách mới, nếu được, cậu rảnh thì viết cho tôi một bài được không? Giá cả thế nào tuỳ cậu chọn"

Giang Âm tự nhiên là đồng ý rồi, cũng mượn đề tài này nói chuyện thêm với thiên hậu

Nghe đối thoại của bọn họ, những người lúc trước không thèm để ý Giang Âm, thần sắc có chút vi diệu thay đổi

Đúng ha, sao bọn họ lại không nghĩ tới chứ?

Giang Âm là một tay soạn nhạc tài hoa, hơn nữa hiện tại bộ dáng cậu ta cũng không hút fans, mai sau không nổi tiếng khẳng định sẽ lui về phía sau hậu trường

Đến lúc đó Giang Âm muốn chuyên tâm tạo độ hot cho ai, lấy trình độ của cậu, không chừng người đó cũng giống Vu Nhạc hôm nay, một bước lên trời!

Dù Giang Âm không lui về sau hậu trường, bọn họ cũng có thể thỉnh cầu Giang Âm viết cho họ một bài, nếu được một bài có chất lượng tốt như hai ca khúc hiện tại của cậu, vậy quá lời rồi. Hiện tại nhân khí bọn họ cũng còn chưa tính tốt, chưa có tác phẩm nào được công chúng rộng rãi biết đến, nếu Giang Âm sáng tác cho bọn họ một ca khúc thật chất lượng, nhân khí của bọn họ chẳng phải được nâng cao một bước rồi sao?

Mọi người ảo tưởng một chút, suy nghĩ bay cao bay xa, hận không thể xuyên về vài phút trước, cho bản thân lúc đó một cái tát

Bọn họ hẳn phải ôm chặt đùi Giang Âm mới đúng, vì sao lại đối xử với cậu như vậy?

Đều là Vu Nhạc làm hại!

Cũng đúng, Vu Nhạc là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ, khẳng định là sợ có người giữa đường vượt qua gã, trách không được thái độ của gã đối với Giang Âm lại kém như vậy!

Vu Nhạc nhạy bén phát hiện ánh mắt mọi người xem gã có chút không đúng, nhưng lại nghĩ không ra nguyên nhân

Nhân viên tổ chương trình đúng hẹn đi tới điểm tập hợp, đón mọi người lên xe, đi về phía đài truyền hình

Mỗi giám khảo đều ngồi xe riêng, mà thí sinh như bọn họ thì phải ngồi chung một chiếc xe

Sau khi Giang Âm ngồi xuống, cậu nhìn thấy nhân viên công tác phát cho mỗi người bọn cậu một tờ giấy

Giang Âm cúi đầu đọc, phát hiện là quy tắc thi đấu

Chọn lựa thế nào đều là dùng quy tắc loại trừ mỗi vòng, mỗi lần thi đấu sẽ loại trừ thí sinh nào có số phiếu bầu thấp nhất, mà số vote thì đến từ 3 phía, 50% sẽ do khán giả ngoài màn hình lựa chọn, 30% là do giám khảo, 20% còn lại đến từ fans ngay trường quay

Giang Âm vừa nhìn thấy quy tắc lập tức nhíu mày

Khán giả gián tiếp là đại diện cho nhân khí, còn khán giả trực tiếp ngay tại hiện trường đều là những người mua vé mới vào, khẳng định đều là fans, làm như vậy cũng tiện khảo sát cho số lượng fans nguyện ý tiêu tiền vì thần tượng

Dựa theo quy tắc này để tính toán, nhân khí mới là quan trọng nhất, chẳng sợ thực lực thí sinh có người kém người tốt, chỉ cần tạo được ấn tượng tốt cho người xem, vẫn có khả năng đạt được quán quân

Cũng đúng, đối với chương trình mà nói, làm người xem vui lòng, đạt được ratings cao mới là quan trọng nhất, nếu hoàn toàn muốn dựa vào thực lực tranh top, thí sinh nhân khí cao không chừng chưa qua được vòng gửi xe đã bị loại, nếu dựa vào nhân khí thì những kẻ tầm thường thực lực tốt bị loại cũng chỉ là chuyện râu ria

Cậu rất có thể là cái người râu ria này

Vu Nhạc ngồi cách cậu không xa, sau khi xem xong quy tắc thi đấu vẫn luôn cười, có thể nói mặt mày hớn hở

Xe chở mọi người đến đài truyền hình, Giang Âm nhìn thấy rất nhiều fans đứng chờ từ lâu để nghênh đón bọn họ

Liếc mắt một cái, fans của Vu Nhạc là nổi bật nhất, fans của người khác thì phân bố đều bốn phía, Giang Âm liếc một vòng không nhìn thấy người hâm mộ nào của cậu cả

Giang Âm nheo mắt tinh tế nhìn lại, rốt cuộc trông thấy một thanh niên mặc quần jean cầm bảng viết tên cậu lắc qua lắc lại, động tác rất ngây ngô, hiển nhiên rất ít tham gia hoạt động kiểu này bao giờ

Giang Âm cười cười, mừng vì có fans tới để xem cậu, bỗng nghe thấy âm thanh Vu Nhạc không lớn không nhỏ nói: "Ai da, Giang Âm, fans cậu đâu, đứng đâu tôi không nhìn thấy, có phải đứng phía sau nên bị fans của tôi che rồi không? Thiệt tình, ngượng ngùng, để sau hôm nay tôi nói họ, sao có thể khi dễ quần thể ít người chứ?"

Giang Âm: "......."

Giang Âm quay đầu nhìn Vu Nhạc dạt dào đắc ý, mặt không chút biểu tình: "Sao lúc nào cậu cũng bắt chuyện với tôi vậy, đừng nói cậu là fans ngầm lâu năm của tôi nha?"

Vu Nhạc đột nhiên bị đội mũ là fans người khác, tức giận lôi đình nói: "Ai là fans của cậu, bớt mơ mộng đi nhen?"

"Vậy tôi xin cậu đừng thời thời khắc khắc xía mũi vào chuyện của tôi nữa, nếu còn thì tôi sẽ tưởng cậu là fans trung thành đó?" Giang Âm tiếp tục mặt không biểu tình nói: "Cậu muốn ký tên thì nói thẳng đi, cậu không nói, tôi sao biết cậu muốn?"

Vu Nhạc mặt xanh mét, gã nghiến răng nghiến lợi nhìn Giang Âm, nghẹn một lúc rồi cảm thấy trực tiếp mắng cậu thì có chút không tốt, không phù hợp với hình tượng siêu sao của gã lúc này, vì thế tìm kiếm trợ giúp từ người khác

"Mọi người nghe nè, tôi chỉ có lòng tốt muốn giúp Giang Âm một phen, muốn để fans cậu ấy di chuyển đến nơi dễ thấy hơn, không cần trốn trong góc, kết quả cậu ấy lại trả đũa ngược lại, nào có đạo lý như vậy?"

Dựa theo tưởng tượng của Vu Nhạc, hẳn là lúc gã nói xong mọi người sẽ lập tức nhào lên an ủi đồng tình một phen, sau đó từng người dẫm Giang Âm một chân. Nhưng thực tế sau khi mọi người nghe lời gã nói xong vẫn không nhúc nhích, ánh mắt có phần vi diệu

Vu Nhạc: "?"

Mọi người nhìn Vu Nhạc một cái, dưới đáy lòng có chút cười lạnh

Bọn họ không phải lũ ngốc, lúc này ai khởi đầu giúp Vu Nhạc mắng Giang Âm, lúc sau vĩnh viễn mất đi cơ hội đạt được hảo cảm của cậu, mất đi cơ hội nhờ cậu biên soạn ca khúc cho

Hừ, đúng là đồ âm hiểm xảo trá, thế mà dám hại bọn họ!

"Giang Âm, cậu đã ăn sáng chưa, chỗ mình còn một phần bánh mì nè, muốn ăn không?"

"Fans của anh Giang đúng là giống ảnh, đều rất điệu thấp nội hàm, cho nên mới không chen lấn, đồng loạt đứng vào một góc"

Vu Nhạc: "???" Không, này không phải cốt truyện gã muốn!

Sao mọi người lại nói chuyện giúp Giang Âm chứ hả? Gã tức giận, thật sự rất tức giận!