Chương 10

Mấy ngày sau, Trương công công truyền khẩu dụ nói đã tra được người thuê đám bắt cóc ta lúc trước.

Là một nữ tử tên Lý Vân.

Ta thật sự có chút kinh ngạc.

Dù sao đời này ta còn chưa quen biết gì nàng ta, cũng chưa gặp mặt, sao nàng ta lại muốn đẩy ta vào tử địa?

Trước khi nàng ta bị ch.é.m, ta vào địa lao gặp nàng ta lần cuối.

Lý Vân bị trói trên giá sắt, quần áo rách mướp, trên người không chỗ nào lành lặn, khi ngẩng đầu lên nhìn ta trong mắt lại lóe lên ánh sáng khác thường.

“Tiện nhân!” Nàng ta nghiến răng nghiến lợi, “Ta khinh, ta khinh cái bộ dáng hồ ly quyến rũ người khác của ngươi!”

Ta cảm thấy hơi buồn cười, không ngờ đời này nàng ta lại cởi bỏ lớp ngụy trang sớm thế.

Cai ngục mang cho ta một cái ghế dựa, ta duyên dáng ngồi xuống.

Ngắm nghía vòng ngọc trên nay, cười như không cười: “Đúng vậy, ta chính là hồ ly quyến rũ người khác đó, ngươi có bản lĩnh thì gi*t ta đi.”

Nàng ta loạn trí: “Ngươi đắc ý cái gì, Cố lang chỉ là nhất thời bị quỷ ám, trái tim hắn sớm muộn gì cũng thuộc về ta!”

Ta nhướng mày, xem ra nàng còn chưa biết chuyện Cố Trình Xuyên bị tống đến Tông Nhân Phủ.

Lý Vân vẫn còn lải nhải.

“Ngươi có gì ghê gớm, sao nam nhân nào cũng thích ngươi?”

“Còn ta chỉ vì vẻ ngoài không bằng ngươi, gia thế không bằng ngươi nên đi đâu làm gì cũng trắc trở.”

“Ta muốn cư(ớ)p hết tất cả của ngươi, phu quân của ngươi, gia sản của ngươi, cả mệnh của ngươi nữa!”

Nàng ta đầu tóc rối bù, nước mắt trộn lẫn máu tong tỏng nhỏ xuống, nhìn không khác gì kẻ đi.ê.n cuồng loạn.

Nàng ta cứ thế chửi mắng ta, ta vốn nên tức giận nhưng nhìn nàng ta vậy cũng chẳng phát hỏa nổi.

Thậm chí còn không muốn nói chuyện với nàng ta nữa.

Rõ ràng ta từng hận không thể tự tay xé x(á)c nàng ta.

Hiện tại tâm lại lặng như nước, bất kể nàng ta có nói gì cũng không gợi lên được một gợn sóng.

Cái này gọi là người đáng thương tất có chỗ đáng giận.

Đời trước ta ng(u) ngốc, cố gáng bám víu lấy một người, mất hết những gì mình có, cuối cùng còn mất luôn tính mạng.

Đời này đến lượt nàng ta bị tâm ma che mắt, nếu không chỉ cần nàng ta an phận một chút, sao có thể rơi vào kết cục thê thảm thế này.

Những đau khổ nàng ta gây ra cho ta, đời trước đời này, chung quy nàng ta đều phải trả giá.

Ta với Tạ Húc Chi không thành thân luôn.