Ở khách sạn Melia nơi diễn ra đám cưới thế kỷ của cô dâu Tuệ Nhi và chủ rể Trọng Hoàng, cả 2 bên gia đình đều là những người có tiếng tăm và máu mặt trong xã hội cả. Người ta nói đám cưới là ngày hạnh phúc nhất, nhưng riêng với Tuệ Nhi cô thì không.
Tới lúc trao nhẫn Tuệ Nhi đã rơi nước mắt, bởi người đàn ông ngay trước mặt cô đây không phải là người cô yêu. Trọng Hoàng đặt tay lên eo nhỏ kéo sát cô vào người rồi ghé sát vào tai cô thầm thì:
- Nhi à... tôi là Trọng Hoàng của em, không phải là Thế Phong. Và cái mạng quèn của nó đang nằm trong tay em đấy Nhi à.
Vì để cứu mạng Phong, tiền bối và là người yêu của mình nên cô bắt buộc phải nở 1 nụ cười gượng gạo để đám cưới diễn ra thật suôn sẻ. Sau đám cưới, mọi người ra về hết rồi lúc này chỉ có còn Trọng Hoàng và Tuệ Nhi thôi.
- Thả anh ấy ra!
- Đâu có dễ như thế Nhi.
- Tôi đã làm đám cưới với anh rồi anh còn muốn gì đây chứ hả?
- Tôi muốn gì à? Haha em đi theo tôi nào!
Trọng Hoàng bế thốc cô lên đi ra con bmw màu đen được trang trí bằng hoa hồng đỏ kia rồi đi về biệt thự riêng của mình bên quận Cầu Giấy.
- Anh muốn đưa tôi đi đâu?
- À quên mất chưa nói với em, thằng Phong nó đang được chăm sóc ở nhà tôi. Em muốn gặp nó chứ?
- Nói tóm lại anh muốn gì thì mới thả anh ấy ra?
- Tới đó em sẽ biết thôi haha... LÁI NHANH LÊN!
- Dạ vâng ạ đại ca!
Xe về tới biệt thự, cửa xe vừa mở Trọng Hoàng kéo tay cô đi thẳng xuống hầm nơi Thế Phong bị trói và đánh đập. Ngay trước mặt cô là 1 thân hình cao 1m8 mặc áo sơ mi trắng đang bị trói và bị đánh đập dã man,
- Phong! Phong à... em Nhi đây. Anh Phong, tỉnh lại đi. PHONG!
Bàn tay nhỏ nhắn tát 1 cái thật mạnh vào má của Trọng Hoàng, tay cô đã bỏng rát rồi nhưng với anh ta thì như muỗi đốt inox. Phong tỉnh lại, mở mắt ra liền thấy cô trong chiếc váy trắng tinh khôi đang đập thùm thụp vào người Trọng Hoàng. Phong cất giọng yếu ớt gọi tên cô:
- Nhi... à...
- Anh... anh Phong! Mẹ kiếp buông ra đồ khốn nạn!
- Haha đúng, tôi rất khốn nạn. Và tôi sẽ cho em biết cái tên khốn nạn này sẽ làm những gì với cái thằng nghèo kiết xác kia. Chúng mày vào vị trí đi.
- Dạ thưa đại ca!
10 ông vệ sĩ trong trang phục áo đen mỗi người lắp 1 viên đạn vào khẩu k59 và chĩa vào người Thế Phong. Cô quỳ xuống ôm lấy chân Trọng Hoàng rồi khóc than van xin:
- Anh... anh muốn tôi làm gì cũng được, xin anh, thả anh ấy ra. Thả anh ấy ra đi mà.
- Tôi thả cũng được thôi, nhưng với 1 điều kiện.
- Ok ok. Anh muốn tôi làm gì cũng được, tôi sẽ làm thân trâu thân ngựa đền đáp cho anh mà, nha... Tôi xin anh đó Trọng Hoàng.
Trọng Hoàng nâng người cô dậy ghé sát vào tai cô nói nhỏ, rằng anh ta muốn cô làʍ t̠ìиɦ với mình ngay lúc này và ngay tại đây, lừng chừng 1 lúc cô luồn tay ra sau từ từ kéo khoá váy xuống thì bị Trọng Hoàng đánh mạnh vào phía sau gáy rồi ngất xỉu.
- Thả nó về cho bố mẹ nó chăm.
- Dạ thưa... sao không gϊếŧ nó ạ đại ca?
- Nếu tao gϊếŧ nó... cô ấy sẽ hận tao suốt đời. Thả nó về đi.
Trọng Hoàng bế thốc cô lên trên phòng của mình, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi lấy còng còng vào tay cô, cả có 1 chiếc xích bạc nữa, những tiếng leeng keeng lạnh lẽo phát ra thật ghê người ra làm cô tỉnh lại, tay trái cô bị còng thành ra cô không thể nào thoát được khỏi chiếc giường:
- Trọng Hoàng, anh làm cái trò gì thế này hả?
- Tôi không làm trò gì cả. Tôi chỉ muốn em yêu tôi thôi Tuệ Nhi à.
- Tôi không có yêu anh.
Châm lửa hút 1 điếu xì gà thơm phức, nhả ra 1 làn khói rồi thở hắt ra, Hoàng đưa tay áp vào má Tuệ Nhi:
- Nhi à. Em có thể nào ban cho tôi 1 chút tình thương của em không? Tôi van xin em đó, xin em đó Nhi à.
Không đợi cho cô trả lời Trọng Hoàng đã trao cô 1 nụ hôn cháy bỏng, từ tận đáy lòng anh ta không muốn tra tấn Thế Phong hay là ép buộc cô, nhưng cô hết lần này tới lần khác làm tổn thương anh ta, mọi lúc mọi nơi.
- Ư... bu... buông ra! BUÔNG!
- Không bao giờ. Nói tôi buông tay em còn khó hơn lên trời nữa. Tôi yêu em mà tại sao em không hiểu điều đó chứ. Tôi còn cho em được cả cái mạng này cơ mà. Tại sao vậy chứ hả Nhi?
- Trái tim tôi để ở chỗ anh ấy rồi.
Trọng Hoàng điên tiết lên phá hết tất cả mọi thứ trong căn phòng mình, từ đèn bàn, tủ rượu rồi giấy tờ công việc ở công ty lộn xộn lăn lóc dưới đất. Anh ta đi tới két sắt lấy toàn bộ đô la, thẻ vàng thẻ đen của mình ra nói chung là toàn bộ tất cả, đem tới vứt đầy ở giường nói:
- Chỗ này có hơn 500 tỷ, ở ngân hàng tôi vẫn còn tiền, ở tập đoàn còn rất nhiều tiền. Đủ mua trái tim em chưa Tuệ Nhi?
- Tôi không cần tiền của anh. Cút đi cho khuất mắt của tôi.
Đáp đầu lọc xuống sàn nhà rồi di di vài phát, Trọng Hoàng nở 1 nụ cười man rợ, khoé mắt đã và đang đọng đầy nước:
- Cút đi à? Haha, em nên nhớ, em là vợ của Nguyễn Trọng Hoàng tôi. Đêm nay... haha sẽ là 1 đêm sung sướиɠ cử cả tôi và em.
Này thì không cần tiền, anh ta gạt hết tất cả mọi tiền bạc và thẻ xuống dưới đất rồi bổ nhào lên giường xé toạc váy cưới của cô ra và bắt đầu cho 1 màn dạo đầu thô bạo.
- Cút! Cút mau, mẹ kiếp...! CÚT....
- Rồi em sẽ thích, sẽ yêu tôi thôi Tuệ Nhi yêu dấu à.
Bàn tay thô ráp nóng ấm chạm nhẹ phía hạ thân cô rồi gàn dở day day viên trân châu nho nhỏ. Anh ta chỉ muốn cô tự nguyện yêu mình thôi, anh ta thì có gì ngoài tiền, nhà và xe chứ, có rất nhiều cô gái muốn bám víu thậm chí là nude hết rồi uốn éo trên giường này cùng với anh ta tận hưởng khoái lạc, nhưng mà anh ta đều không để vào trong mắt, chỉ có 1 mình Tuệ Nhi thôi, nhưng sao khó khăn quá vậy chứ.
- Tôi đã thả thằng Phong. Nếu em không quy hàng tôi, nó sẽ chết ngay tức thì. Tôi coi trọng em, cưng chiều em nhưng mà em không xứng đáng.
Trọng Hoàng đứng dậy đi tới hộc tủ lấy 1 viên thuốc kí©ɧ ɖụ© rồi trở về giường đưa tay bóp lấy cằm cô như muốn nát ra nhét thuốc vào miệng cô rồi bịt chặt lấy miệng không cho cô nhả ra:
- Ưʍ... mẹ kiếp... khốn nạn.
- Tôi rất khốn nạn, và cái thằng khốn nạn này đêm nay sẽ làm cho em sung sướиɠ.
Trọng Hoàng bắt đầu cởi bộ comple đám cưới của mình ra, tuốt tuột không chừa lại bất cứ thứ gì trên người rồi nằm đè lên người cô đưa tay áp má rồi hôn điên cuồng. Đã không nhận được lời yêu từ cô thì chỉ còn đúng cách này, đó là cách duy nhất để trói buộc Tuệ Nhi ở lại bên cạnh của Trọng Hoàng, mãi không xa rời.
Tuệ Nhi bắt đầu ngấm thuốc rồi, thật không thể nào thoát được khỏi chiếc còng lạnh lẽo nên cô đành phải chịu quy hàng Trọng Hoàng, người cô lúc này như có hàng nghìn con kiến nó bò vậy:
- Nóng... ư hưʍ... nóng quá..giúp tôi.
- Hửm? Em sao thế Tuệ Nhi của tôi?
Trọng Hoàng dừng lại mọi động tác xem cô có thể làm những gì. Người con gái 19 tuổi bị ngấm thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh đang duỗi tay ra để chạm vào thân hình màu đồng rắn chắc kia, cầm lấy tay anh ta áp lên má mình rồi gọi tên 1 người con trai khác:
- Ưʍ... mát quá... thực là mát... Phong! Phong! Giúp. Giúp em...
“Cô ấy dám gọi tên nó ngay trước mặt mình, muốn trêu ngươi mình hay sao. Mẹ kiếp, đáng chết!” Trọng Hoàng đưa tay nâng chiếc cằm nhỏ của người con gái làm cô đối diện với mình rồi hét lớn:
- PHẠM HOÀNG TUỆ NHI. MỞ MẮT RA, NHÌN KỸ XEM TÔI LÀ AI!
Lờ mờ thấy hình xăm và những vết cào cấu rướm máu mà chính cô mang lại, cô rối rít tít mù lên đưa tay Trọng Hoàng chạm vào cơ thể mình rồi bắt đầu uốn éo:
- Mát... mát quá. Anh là Trọng Hoàng, là Thần chết Jonas, mau, làm ơn... làm ơn.. giúp... haa giúp tôi...
- Hửm haha... tới bây giờ em mới nhìn ra tôi là Trọng Hoàng sao. Lại đây nào Tuệ Nhi của tôi.
Không làm 1 màn dạo đầu trước tiên, anh ta đặt ***** *** của mình cọ cọ vào nơi *** ***** rồi tộc thật sâu vào bên trong bắt đầu ra vào nhịp nhàng. Những tiếng kêu đau thất thanh đã bị anh ta nuốt gọn vào trong bụng. Thân người mát lạnh của anh ta mà cô trước đây chán ghét như thế nào thì đêm nay cô lại thích nó, rối rít tít mù hôn mυ"ŧ khắp người của anh ta rồi ôm chặt lấy. Những tiếng rêи ɾỉ bạch bạch phát ra làm cho ai cũng phải đỏ mặt, nói thật chứ đây là lần đầu tiên của cô, và cũng là lần đầu tiên anh ta phá đời trai.
- Nhi ơi... em có thích không?
Đáp lại câu hỏi của anh ta là những tiếng rêи ɾỉ mê người, Trọng Hoàng không động thân nữa, anh ta muốn xem cô sẽ làm những gì.
- Ưʍ... aa động đi... động đi mà... ưm hàa... làm... hơ làm ơn...
- Tôi là ai nào Tuệ Nhi. Em mở mắt ra xem người đang làm em sướиɠ, là ai?
- Là Nguyễn Trọng Hoàng... anh là Hoàng, là Jonas, là chồng... mau... cầu cầu xin anh.. á... ưʍ.
Môi lưỡi, tay và cả phần dưới đều hoạt động năng suất, anh ta muốn cô nhớ mãi đêm nay nên đã lắp camera ở ngay phòng ngủ của mình. Triền miên với nhau anh ta bắn ngay vào trong cô, máu trinh của người con gái và **** **** hoà lẫn vào nhau trôi xuống chiếc ga giường trắng tinh. Lúc này anh ta mới mở khoá còng ở tay cho cô ra.
- Hoàng... ưm sướиɠ... Hoàng... Hoàng.. muốn...
- Anh đây bảo bối à. Em muốn gì nào?
- Ưʍ... muốn... muốn.
- Em muốn làm gì nào... tôi sẽ phục vụ em hết mình...
Bàn tay thô to của anh ta bóp nhè nhẹ, xoa nắn day day 2 núm nhỏ, cô sướиɠ không chịu nổi nữa liền làm chuyện hết sức táo bạo, ngồi lên người Trọng Hoàng rồi đưa lưỡi ra liếʍ cần cổ và đầu ti.
- Haha Nhi à... để tôi phục vụ em.
Anh ra đè cô nằm xuống dưới thân mình, há miệng thật to rồi ngậm lấy 1 bên ngực, đưa chiếc lưỡi điêu luyện khuấy đảo 1 vòng đầu nhũ hoa, tay còn lại bao trọn nốt khuôn ngực căng tròn bên trái.
- Hưʍ... ha...
Thuốc kí©ɧ ɖụ© đối với cô gái nhỏ này khá mạnh. 1 hiệp, 2 hiệp cô vẫn muốn nữa.
- Nhi à em thật tuyệt vời đấy haha... được, em muốn bao nhiêu hiệp tôi làm đủ cho em luôn. Rồi em sẽ nhớ chồng em là ai, người làm cho em sướиɠ đê mê là ai haha...!
Nguyên do đi tới cơ sự như ngày hôm nay, tất cả đều vì 2 chữ đính ước.
TruyenHDTruyenHD