- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Lịch Sử
- Tử Xuyên Tam Kiệt
- Chương 40.10
Tử Xuyên Tam Kiệt
Chương 40.10
Tử Xuyên Trữ mặt trắng nhợt, nàng là lần đầu tiên chứng kiến trường chém gϊếŧ tàn khốc huyết tinh như thế, một bức tranh hoàn toàn trái ngược với cảnh phong hoa tuyết nguyệt nàng đang thụ hưởng, trong thoáng chốc, vị đại tiểu thư quen sống nhung lụa bị sự dă man và tàn khốc trong thế giới nam nhân chấn hám, nàng mất đi năng lực tư duy, đầu óc trống rỗng.
"Đại nhân, chúng ta phải lập tức triệt thoái!" Ngoài cửa truyền lại tiếng nam tử thô tráng, Tử Xuyên Trữ kinh hoảng quay nh́n. Một nam tử vạm vỡ đứng ở cửa, nửa trên ở trần, tay cầm đao, chân bị thương vẫn đang chảy máu, Tử Xuyên Trữ vẫn c̣n thất hồn thất vía, chưa nhận ra được nam tử đó chính là đội trưởng cảnh vệ của nàng.
"Đại nhân, chúng ta phải lập tức triệt thoái! Bọn chúng chém gϊếŧ tới nơi rồi!" Đội trưởng nhắc lại lời nói, ngữ khí gấp rút, hô hấp cấp tốc. Nh́n bộ dạng phát ngốc của Tử Xuyên Trữ, gă giận dữ hét lớn: "Đại nhân, mau chạy đi! Các huynh đệ không chống đỡ nổi nữa rồi!"
Tử Xuyên Trữ như vừa tỉnh mộng, liền theo gă đội trưởng chạy ra cửa, nha hoàn hoảng hốt chạy sau. Trên hành lang đèn sáng trưng, c̣n có ba vệ binh cầm trường kiếm đứng ngoài, thấy Tử Xuyên Trữ chạy ra, bọn họ gấp gáp hành lễ. "Thế nào rồi?" Gă đội trưởng hỏi.
"Báo cáo đại nhân, bọn chúng đă đến sát cửa trước rồi!"
"Thích khách là ai?" Tử Xuyên Trữ chen vào hỏi.
Gă đội trưởng nh́n nàng, đáp nhanh: "C̣n chưa biết!" Thế là, Tử Xuyên Trữ liền minh bạch, hiện tại không phải là lúc hỏi vấn đề này.
"Bành bành bành!" Cửa lớn dưới lầu truyền lên tiếng đập mạnh, một thanh âm thô lỗ hét lên: "Phá cửa! Mau phá cửa!"
Tử Xuyên Trữ và bọn cảnh vệ thất sắc, địch nhân đến nhanh quá! Vệ binh pḥng thủ bên ngoài đă chết hết rồi sao?
"Chiến đấu!" Gă đội trưởng hét lên, ba vệ binh chạy xuống thủ cửa chính dưới lầu, gă đội trưởng kéo Tử Xuyên Trữ chạy xuống: "Đại nhân theo tôi!"
"Chúng ta đi đâu?"
"Cửa chính đă bị địch nhân phong tỏa, chúng ta chạy theo cửa sau!"
Nha hoàn chạy sau kêu lên: "Nhưng cửa sau nói không chừng cũng có địch nhân!"
Thân h́nh gă đội trường chợt dừng lại, quay người lạnh lùng đáp: "Chúng ta không có lựa chọn, chỉ đánh cược một lần!"
Tử Xuyên Trữ tức th́ minh bạch, lối ra từ cửa chính đă bị địch nhân vây chặt, tuy cửa chính làm bằng gỗ lim rất chắc chắn, nhưng với sự phá hoại mănh liệt của địch nhân, chắc chắn không giữ được trước khi viện quân đến. Cửa trước th́ đang bị phá hoại, cửa sau lại im ĺm, t́nh huống hiện tại ngồi đợi khẳng định là hành động ngu ngốc. Hiện tại cơ hội sống duy nhất đó là làm theo lời gă đội trưởng, đánh cược địch nhân không phong tỏa cửa sau, nếu như vận khí tốt, cửa sau không có địch nhân, có thể từ đó thoát đi, trốn vào hoa viên trong trang viện, sau đó trèo tường đào sinh.
Lúc nàng chạy xuống cầu thang tầng một, nghe tiếng phá cửa "Ầm ầm", cánh cửa sắp không chịu nổi lực phá hoại đă có chiều hướng bung ra. Ba vệ binh giữ cửa đang gấp rút khiêng bàn ghế đến chắn cửa, bọn họ trong lúc gấp gáp làm ǵ được th́ làm, ngay cả bản thân cũng chẳng biết làm như thế có hiệu quả ǵ không.
"Có giữ được không?" Đội trưởng hét hỏi.
"Chúng tôi nhất định giữ được!" Một vệ binh trẻ tuổi anh tuấn hồi đáp như chém đinh chặt sắt, ánh mắt của hắn không tự chủ nh́n sang Tử Xuyên Trữ, nở một nụ cười thật tươi với nàng. Tử Xuyên Trữ cố gắng mỉm cười với hắn, trong ḷng đau đớn, v́ yểm hộ cho nàng triệt thoái, để tranh thủ thời gian bọn họ phải thủ lại nơi này, có thể đoán được sinh mệnh của chàng trai trẻ này chỉ c̣n kéo dài vài phút nữa, thế nhưng v́ sao nụ cười của hắn lại tươi tắn như thế chứ?
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Lịch Sử
- Tử Xuyên Tam Kiệt
- Chương 40.10