Chương 40.7

Không biết qua bao lâu, một trận âm thanh do y phục di chuyển trong gió tạo ra truyền vào tai gă, Tử Xuyên Tú tỉnh táo mở mắt: ở bên khu rừng mà gă vừa qua khi năy, lúc này xuất hiện một lượng lớn bóng đen đang nhanh chóng tiếp cận trang viên, đội ngũ tản rộng h́nh thành ṿng vây cả khu trang viên. Ở bên hông đám người này khi di động có ánh sáng kim loại chớp chớp, bọn chúng khom người di chuyển hết sức nhẹ nhàng, từ đội ngũ toát ra sát khí đáng sợ.

"Ḿnh bị phát hiện rồi!" Đây là phản ứng đầu tiên của Tử Xuyên Tú, gă lập tức nằm xuống mái ngói, chỉ ló đầu lên quan sát đối phương, cảm thấy rất ḱ quái, bản thân sau khi về Đế đô chưa hề lộ ra sơ hở, với cảm giác linh mẫn của bản thân cũng không phát hiện có người bám theo, không có khả năng có người biết gă đang ở nhà Tử Xuyên Trữ. Như vậy, đám người này là ai, dám tùy tiện xông vào nhà Tử Xuyên Trữ? Chẳng lẽ là cường đạo?

Nhưng Tử Xuyên Tú lập tức loại bỏ suy nghĩ này, xă hội đen của Đế đô tuyệt đối không dám trêu chọc vào Tử Xuyên Trữ, vườn của Tử Xuyên Trữ đêm nay mà mất một cánh bướm th́ Trị bộ thiếu ngày mai e là sẽ lật tung Đế đô thành để kiếm. Đám xă hội đen lớn nhỏ đều bị tóm cổ, tất cả đổ trường, kỹ viện sẽ bị lục soát khỏi làm ăn, đám du đăng đầu đường xó chợ e là cũng chẳng biết v́ sao ḿnh bị tóm. Tổn thất lớn như thế, xă hội đen Đế đô không ngu dại ǵ mà chọc vào Tử Xuyên Trữ để phải trả giá, chỉ cần biết có kẻ có ý quấy rầy Tử Xuyên Trữ, bọn chúng lập tức sẽ báo cáo với Trị bộ thiếu hoặc thầm ra tay ngăn cản.

Mà đám người trước mắt tốc độ rất nhanh, chỉ một cái nháy mắt bọn chúng đă lướt qua vài mét đường tuyết, thân thủ tốt như thế, trong xă hội đen e là chẳng có.

"Một, hai, ba...Năm, sáu, bảy...mười một, mười hai, mười ba..." Tử Xuyên Tú lẩm nhẩm đếm số lượng đối phương, giống như có cảm ứng, ba hắc y nhân đi đầu đột nhiên đồng thời ngẩng đầu nh́n về hướng tiểu lâu. Tử Xuyên Tú vội rúc đầu xuống lớp tuyết trên mái, áp chế khí tức toàn thân, không dám thở mạnh, không dám quan sát tiếp, toàn bộ đối phương đều bịt mặt, ánh mắt sắc bén như ưng chứng tỏ toàn là cao thủ nhất lưu.

Hiện tại, đă không cần hoài nghi, đối phương che mặt đến, khẳng định là có ư xấu đối với Tử Xuyên Trữ. Người như thế, cho dù là lúc vơ nghệ toàn thịnh, muốn ứng phó cũng tốn nhiều sức lực, hà huống hiện tại vơ công bản thân c̣n chưa hồi phục, bọn chúng lại có đến mấy chục người, làm thế nào mới có thể bảo vệ an toàn của Tử Xuyên Trữ? Gă c̣n chưa kịp nghĩ biện pháp, một tràng âm thanh thảm khiếu thê lệ đă vang lên: "A A A!"

Tử Xuyên Tú vô cùng nóng ruột, không nhịn được cẩn thận ló đầu lên quan sát...

Một hàng năm cảnh vệ cầm đèn đi qua hoa viên, tên cảnh vệ đi cuối hàng nghe tiếng gió động, quay người giơ đèn hét hỏi: "Kẻ nào trong đó?" Ánh mắt của gă chăm chú nh́n vào chỗ lùm hoa rậm rạp trong hoa viên.

"Ha ha, ngươi quá nhạy cảm rồi..." Đồng bạn đi phía trước quay người nói, nhưng hắn lập tức kinh hăi há to miệng, từ chỗ hoa cỏ rậm rạp đó xuất hiện nhân ảnh hắc y. Chỉ nghe tiếng y phục lất phất, vô số thân ảnh vô thanh vô tức nhanh chóng tiếp cận, trước sau trái phải đều có hắc y nhân. Trong tuyết vụ mông lung, hắc sắc nhân ảnh mờ ảo, cũng không biết bao nhiêu người, h́nh thành thế bao vây bọn cảnh vệ.

Đám cảnh vệ tuần đêm ào ào rút vũ khí, trong ḷng kinh hăi. Nhiều năm qua, tuy Đế đô động đăng bất an nhưng trang viên của Tử Xuyên Trữ luôn yên b́nh, cho dù khi xảy ra cuộc phản loạn của Dương Minh Hoa, trang viên cũng chưa từng bị xâm phạm, đám thủ vệ binh bọn họ căn bản không có kinh nghiệm thực chiến. Trong lúc gấp gáp, ngón tay út của tên đội trưởng bị đao cắt một đường sâu nhưng hắn vẫn không phát giác, cổ tay cầm đao run rẩy khiến thanh đao cũng đong đưa. "Ai!" Ngữ âm vừa dứt, trong hắc ám có một hắc sắc nhân ảnh nhảy tới, tên đội trưởng hét một tiếng, đao vung lên chém vào hắc y nhân đó. Hắc y nhân nghiêng người né đao, thuận chân đá một cước trúng tay cầm đao của hắn, thanh đao rời tay văng ra cắm xéo xuống đống tuyết trên đường.

"A a!" Chỉ nghe tiếng vũ khí chạm nhau mấy tiếng cùng tiếng kêu thảm của binh sĩ trúng thương, tiếng phẫn nộ chửi mắng...Trận chiến kết thúc rất nhanh, mọi thứ lại im ĺm. Tên đội trưởng đau đớn ḅ dậy, khóe miệng chạy máu, hắn thất hồn lạc phách nh́n thi thể bộ hạ nằm trên đất, trong hắc ám, một thanh âm khàn khàn hỏi: "Tử Xuyên Trữ ở đâu?"