- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Lịch Sử
- Tử Xuyên Tam Kiệt
- Chương 40.3
Tử Xuyên Tam Kiệt
Chương 40.3
Kế hoạch của Lưu Phong Sương bị đảo loạn, mỗi lần bản thân xuất chinh đều do nhị thúc liệu định hậu phương. Nhị thúc tuy không có tài hoa quân sự bạt tụy nhưng thúc ấy làm việc cẩn thận, quan trọng hơn nữa đó là thúc ấy làm người chính trực, bối phận cao, rất có uy vọng trong tộc, có thúc ấy trấn ở hậu phương, mấy ca ca đều ngoan ngoăn hơn nhiều. Nhưng hiện tại không c̣n thúc ấy, quân b́nh thế lực trong nội bộ Lưu Phong gia đă bị phá vỡ, biến động lớn cũng sẽ xảy ra, nếu như không trừ diệt địch nhân ẩn nấp đằng sau, bị một mối nguy ŕnh rập ở bên, nàng thật vô pháp xuất binh tấn công Tử Xuyên gia.
truyện copy từ
"Hỏng bét rồi..." Lưu Phong Sương bất giác than thở.
Vệ sĩ duy nhất may mắn c̣n sống trong đêm này là Cơ Văn Địch, thấy tiểu thư than thở, không nhịn được lên tiếng an ủi: "Sự t́nh vị tất quá xấu, trong mười bốn cái cáng đó nói không chừng có thi thể của hai kẻ địch, có khả năng Đại đốc quân đánh bại bọn chúng, sau đó...sau đó..."
Cơ Văn Địch không nói tiếp được, đă qua nửa canh giờ, nếu người bên ḿnh có thể đào thoát, tự nhiên sớm đă đến tập trung ở nơi bí mật này. Bọn họ đến hiện tại c̣n không đến, chỉ có hai khả năng, một là toàn bộ đă chiến tử, hai là đă bị bắt, mà với thân phận của Lưu Phong Lộ, bị bắt sống c̣n thảm hơn chiến tử.
"Đại nhân, thân thể ngài tôn quư, không thể mạo hiểm ở đây, chúng ta lập tức trở về đi! Nơi này quá nguy hiểm, cao thủ trong Đế đô thành quá nhiều, ngài đă thụ thương, một ḿnh tôi không nắm chắc bảo vệ an toàn cho tiểu thư. Chúng ta lập tức ra khỏi thành hội hợp cùng quân ḿnh! Ở đó có hai vị đại nhân Tịch Á và Anh Mộc Lan, có thể bảo đảm an toàn cho ngài. Đại nhân, ngài...ngài có nghe tôi nói không?"
"Cộc cộc cộc" Hai người đồng thời quay đầu nh́n, ngoài cửa vang lên tiếng gơ cửa ngoài ư liệu, đầu tiên là ba tiếng, ngừng một chút lại có hai tiếng, đúng là ám hiệu bọn họ ước định.
"Đi mở cửa, Cơ Văn Địch!" Lưu Phong Sương phân phó, tay phải đă cầm kiếm.
Cơ Văn Địch cẩn thận ra mở cửa, cửa vừa mở thân h́nh lui nhanh như chớp, kiếm cũng rời vỏ.
Hai nam tử mặc hắc y bước vào nhà, nh́n thấy Lưu Phong Sương, một nam tử cúi người thi lễ: "Đại nhân". Tuổi người này c̣n trẻ, vai rộng eo thon, thân thể tráng kiện, động tác linh hoạt, vừa nh́n đă biết là cao thủ. Y là Vệ đội trưởng Anh Mộc Lan của Lưu Phong Lộ. Người c̣n lại chỉ tùy tiện gật đầu, hờ hững chào: "Đại nhân", hắn thuộc dạng thấp, cằm lơ thơ vài sợi râu, hai mắt đen ng̣m lạnh lùng, mái tóc lù xù dày rậm, dáng đi uyển chuyển như mèo không phát ra tiếng động. Hắn nh́n Cơ Văn Địch có vẻ nhạo báng nhưng không lên tiếng, không biết sao, Cơ Văn Địch rất ghét tên khốn này, nh́n thấy hắn là thấy đáng ghét. Hắn gọi là Tịch Á, là cao thủ số một của tổ chức bí mật Thập tự quân do Lưu Phong Sương sáng lập.
"Không biết đại nhân nửa đêm triệu tập chúng tôi đến, có ǵ phân phó?"
"Lộ đại nhân đă chết rồi". Lưu Phong Sương nói dứt khoát.
"Cái ǵ?" Anh Mộc Lan vô cùng kinh hăi: "Chuyện này không thể...A, xin lỗi, đại nhân, nhưng..." Lưu Phong Sương vẫy tay ra hiệu cho Cơ Văn Địch thuật lại sự t́nh vừa phát sinh.
Anh Mộc Lan đổ lệ: "Hạ quan thất chức rồi, không thể bảo vệ đại nhân...thỉnh đại nhân trách phạt". "Ngươi không có sai," Lưu Phong Sương cảm thương nói: "Người sai lầm chính là ta".
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Lịch Sử
- Tử Xuyên Tam Kiệt
- Chương 40.3