Chương 40.1
Lâm Vũ lẩm nhẩm tự nói, cũng không ḱ vọng có người hồi đáp, hai mắt nhắm lại, nước mắt chảy dài trên má. Đêm 15 tháng 2 năm 782, dưới t́nh huống Tử Xuyên gia tộc vẫn chưa phát giác nhưng bọn họ v́ ngộ hội mà đă giành được thắng lợi vô cùng to lớn. Nhân vật thứ hai của Lưu Phong gia, đệ đệ của gia trưởng đương đại Lưu Phong Tây Sơn, Tổng tham mưu trưởng Lưu Phong quân đội kiêm Tư lệnh Viễn Kinh vệ thú quân, Đại đốc quân Lưu Phong Lộ, khi theo Lưu Phong Sương bí mật tiềm nhập Tử Xuyên gia để tiến hành thực địa trinh sát, đột nhiên tao ngộ cao thủ thần bí đánh lén, táng mạng trong Đế đô thành. Cùng bỏ mạng với lăo c̣n có mười ba cao thủ trong vệ đội của Lưu Phong Sương. Không những như thế, chiến tích huy hoàng của Tử Xuyên gia đêm nay c̣n bao gồm đánh trọng thương địch nhân hàng đầu của Tử Xuyên gia, người được xưng là đệ nhất danh tướng, chính là Lưu Phong Sương.
Lưu Phong Sương lạc trong huyễn cảnh, không biết bên ḿnh rốt cuộc đă sơ hở ở điểm nào? Hai cao thủ thần bí đó, bọn họ rốt cuộc là ai? Bọn họ v́ sao truy cản bên ḿnh? Cho dù Lưu Phong Sương trí tuệ tuyệt luân, cũng không thể nào lư giải được chuyện này. Nàng chấn kinh, lần này hành tung xâm nhập Tử Xuyên gia vô cùng cẩn mật, thế mà lại bị người phục kích, c̣n có kẻ đuổi gϊếŧ ḿnh v́ mười vạn tiền thưởng. Là ai lớn gan dám hạ độc thủ với ḿnh như thế?
Nếu như ḿnh chết đi, kẻ nào sẽ có lợi nhất? Lưu Phong Sương tuy không thể lư giải toàn bộ sự t́nh, nhưng nàng hiểu, ngoài Tử Xuyên gia, phía sau nàng c̣n ẩn tàng địch nhân đáng sợ. Manh mối duy nhất của nàng đó là: người này tất nhiên có địa vị cao ở Lưu Phong gia, bằng không từ đâu biết được hành tung của nàng.
Đại ca Lưu Phong Thanh? Nhị ca Lưu Phong Minh? Hay là tam ca Lưu Phong Ba? Trong đầu Lưu Phong Sương nhất nhất bài trừ, cảm thấy đều không giống. Nàng biết, ba người bọn họ đều hận nàng, bản thân là nữ tử nhưng lại có tài hoa quân sự hiếm có, nhưng bọn họ càng sợ nàng, nàng nắm trong tay thực chiến quân đoàn cường đại nhất Lưu Phong gia, quyền thế kiêu nhân, một khi sự t́nh bại lộ th́ kẻ chủ mưu chắc chắn mất mạng. Bọn họ phải biết, bản thân nàng không có quyền thừa kế, không tạo thành uy hϊếp với bọn họ, hơn nữa bọn họ vô luận là ai kế thừa tổ nghiệp đều cần nàng giúp đỡ củng cố chính quyền, chống cự sự uy hϊếp của Tử Xuyên gia từ phía đông. Mạo hiểm lớn để làm một việc không có lợi, ba người bọn họ đều không ngu đến thế. Nhưng cũng khó nói, có lúc ngu xuẩn của người ta khó mà dùng lư để suy luận.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương