Dịch: Shun
Biên tập: white_3n, mqhung, Ngô trung
Tạm thời không đề cập tới các sự việc nho nhỏ xen giữa câu chuyện nữa. Sau khi giải quyết xong con quỷ quái người máy Chân Ma cấp, cả nhóm quyết định dừng chân nghỉ ngơi một chút. Tận dụng thời gian đó, Valkyrie và Vu Nữ Trần liền bắt đầu tính toán hàm số xoay vòng của sảnh này. Tới hiện tại thì cả nhóm đã tới được khá gần khu vực trung tâm của ảo giới, vậy nên mức độ phức tạp của hàm số xoay vòng cũng đã cao tới mức kinh khủng, thậm chí cả Valkyrie cũng đã không thể chỉ nhẩm tính mà ra kết quả được nữa! Ngoài việc phải viết ra trên giấy thì cô cũng cần có Vu Nữ Trần hỗ trợ một phần để tính toán nhanh hơn, tuy vậy thì hai cô gái cũng phải mất tới hơn 20 phút mới có thể tính ra được quy luật xoay vòng của sảnh hiện đang đứng.
“Đáng tiếc thật! Các hành lang mà lần xoay vòng này mở ra đều không dẫn vào tầng trong, chỉ có đường để đi tiếp trong tầng này mà thôi.” Vu Nữ Trần tính toán xong thì thở dài nói với mọi người.
Càng tới gần trung tâm của ảo giới thì tỷ lệ xoay vòng mở ra đường dẫn vào tầng sâu hơn càng thấp. Không còn cách nào khác, mọi người đành tiếp tục hành trình gian khổ mà nhàm chán của mình. Sau khi nghỉ ngơi một lúc, cả nhóm đi vào hành lang dẫn tới một sảnh khác cùng ở tầng này. Cứ như vậy, cả nhóm đã phải lang thang trong tầng này gần hai tháng ròng rã. Thời gian này, cả bọn không chỉ không ngừng tìm kiếm đường đi để đột phá tầng hiện tại mà đồng thời, còn đánh chết càng lúc càng nhiều quỷ quái người máy. Tuy vậy thì con đường quan trọng nhất, có thể dẫn tới trung tâm của ảo giới thì vẫn chẳng thấy tăm hơi đâu. Thời gian cứ vậy từng ngày trôi qua, cho đến khi cả bọn đã đi hết trọn một vòng của tầng này – cũng có nghĩa là trở lại sảnh đầu tiên mà mình đánh dấu của tầng này, lúc này thì tình hình mới có sự thay đổi.
“Tính ra rồi!”
Sau khi đã phải bỏ ra tới hai tháng để đi trọn một vòng của tầng khổng lồ này, tâm trạng của mọi người đều đã sa sút rất nhiều, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ sự tồn tại của cái gọi là ‘bí mật’ của ảo giới này. Biết đâu cái ảo giới này chẳng hề có cái gọi là ‘khu trung tâm’ hoặc có khi tầng này đã chính là khu trung tâm rồi? Dù sao thì trong hai tháng qua, mọi người đã chạm trán và gϊếŧ chết tới chín con quỷ quái người máy Chân Ma cấp, mật độ quỷ quái Chân Ma cấp lớn tới vậy thực sự chỉ có thể thấy tại khu trung tâm của các ảo giới bình thường.
Khi ai nấy đều đang cảm thấy rất thất vọng thì cả bọn đã trở lại sảnh đầu tiên của tầng này, Valkyrie và Vu Nữ Trần lại lần nữa tính toán hồi lâu. Mà lần này thì hai người tính toán hết tới trọn một giờ đồng hồ, bản nháp phủ đầy cả mặt đất. Mãi hồi lâu sau, Vu Nữ Trần bỗng nhiên mới nhảy tưng lên, hoan hô ầm ĩ, Valkyrie thì tuy vẫn giữ vẻ mặt ‘không cảm xúc’ nhưng ai cũng có thể thấy được cô thở ra nhẹ nhõm một hơi. Rõ ràng là sau cùng thì hai người cũng đã có sự đột phá!
“Giờ chúng ta chỉ cần đi vào lối này thì sẽ vào được tầng tiếp theo! A! Ông xã, có phải ta rất tuyệt không?” Vu Nữ Trần có vẻ như đang rất hưng phấn, vừa liên tục nhảy cà tưng trên đống bản nháp khắp mặt sàn, vừa cười to lanh lảnh. Thậm chí lúc nhìn tới Cung Diệp Vũ, cô nàng liền nhảy luôn vào ngực hắn, vừa cười nói vừa làm nũng.
Cung Diệp Vũ thì chỉ biết ôm lấy người đẹp bé nhỏ của mình rồi cười há há ngây ngô. Tới lúc Valkyrie cũng đứng lên thì Vu Nữ Trần mới cảm thấy hành động của mình dường như có hơi tự nhiên thái quá, thật không hợp với hình tượng thục nữ thanh nhã của mình. Thế nên cô liền vội vàng nhảy xuống khỏi người Cung Diệp Vũ, đứng xuống đất xong lại điềm nhiên cười hì hì như không có chuyện gì.
Đám người Bùi Kiêu cũng liền vội vàng chạy tới, Bùi Kiêu cất lời trước: “Đã tính được kết quả rồi sao? Có phải là sảnh này đã xoay vòng, mở ra một con đường dẫn vào tầng sâu hơn không?”
Valkyrie khẽ gật đầu, cô còn chưa kịp nói gì thì Vu Nữ Trần bên cạnh đã cười hì hì nói: “Chính xác đấy! Đi qua hành lang này có thể vào được một tầng sâu hơn... Mà đó cũng chưa phải tất cả, chúng ta còn tính ra được một vấn đề quan trọng hơn thế nữa: Căn cứ theo kết quả mà hàm số mới rồi thể hiện thì đây rõ ràng đã là bước tính toán phức tạp nhất có thể tính ra được kết quả. Hiểu điều đó nghĩa là gì không? Một khi tiến thêm một tầng thì độ khó sẽ tăng lên một lần nữa, hàm số sẽ hoàn toàn thay đổi, hiểu ý của ta chứ?”
Bùi Kiêu và Dương Húc Quang nghe vậy thì hai mắt sáng ngời. Cả hai quay sang liếc nhìn lẫn nhau rồi cùng bật cười ha hả. Những người còn lại thì chỉ cảm thấy khó hiểu, Cung Diệp Vũ gãi đầu gãi tai hỏi: “Vậy là ý gì? Nghĩa là sau khi chúng ta tiến vào tầng tiếp theo thì các ngươi sẽ không thể tính ra nổi quy luật xoay vòng của các sảnh nữa, có phải vậy không?”
“Có thể hiểu như vậy.” Dương Húc Quang mỉm cười nói: “Tuy nhiên thì cũng có thể hiểu theo một cách khác... giống như cái gọi là ‘đi quá giới hạn’. Nếu như độ khó của hàm số này đã đạt tới mức lớn nhất có thể giải được, vậy khi vào tầng tiếp theo, độ khó lại tăng lên một mức lớn, chúng ta sẽ không thể tính ra được quy luật xoay vòng của sảnh nữa. Nhưng đồng thời, cũng có thể giải thích chuyện này theo một cách khác. Đó là ở tầng tiếp theo đã không còn có sảnh xoay vòng nữa mà là một cái gì khác phù hợp hơn chứ không phải mê cung nữa. Thế nên hoặc tầng tiếp theo sẽ là một mê cung mới, một vùng đất mới hoặc có thể... chính là trung tâm của ảo giới này! Vậy nên đã không cần phải tìm đáp án gì nữa!”
Bọn Cung Diệp Vũ đầu tiên là sững sờ rồi lập tức hoan hô ầm lên. Phải nói thật là sau mấy tháng ròng rã ‘vạ vật’ trong cái ảo giới này, cho dù cả bọn có bao nhiêu lòng kiên nhẫn đi nữa thì đến lúc này cũng đã cạn sạch cả rồi. Thế nên giờ đây, bất kỳ sự thay đổi nào cũng đều là chuyện tốt, cho dù sự thay đổi đó có mang lại nguy hiểm cũng được. Tất cả mọi người đều mong mỏi một sự thay đổi xuất hiện, dù là dạng thay đổi nào thì cũng có thể chấp nhận được!
Tìm được đường dẫn vào tầng trong rồi nhưng cả nhóm cũng không hề cuống quít, vội vã mà vẫn tiếp tục nghỉ ngơi, ăn cơm, tám chuyện khoác lác hoặc dứt khoát đi ngủ một giấc ngắn. Sau mấy tháng bị nhốt trong ảo giới này, không chỉ thực lực của mỗi người đều tăng lên rất nhiều mà cả tố chất tâm lý cũng đã tăng mạnh. Có thể mỗi người cũng đều còn nhược điểm của mình, nhưng giờ đây, dù là sự nhạy bén trong chiến đấu, sự ăn ý trong phối hợp thậm chí cả kỹ xảo chiến đấu của mỗi người cũng đều đã tăng cao. Như lúc này đây, cả nhóm có thể sắp đi tới nơi quan trọng nhất của ảo giới này, thế nhưng tất cả lại có thể dùng tư thái bình thản nhất để đối mặt với chuyện đó. Thậm chí, trước trận đánh lớn còn có thể nhàn nhã ngồi ăn cơm, đây quả là điều bọn họ không thể tưởng tượng nổi trước khi bước vào ảo giới này.
Tới ngày hôm sau, qua một đêm ngủ nghỉ lấy sức, tinh thần ai nấy đều đã sảng khoái, sung mãn, dưới sự dẫn đường của Valkyrie và Vu Nữ Trần, cả nhóm cất bước đi vào một hành lang thông với sảnh.
Vừa tiến vào trong hành lang đó, sắc mặt ba người Bùi Kiêu, Cung Diệp Vũ và Valkyrie đều cùng lúc đanh lại. Ba người liếc nhìn nhau rồi cùng khẽ gật đầu thể hiện mình cũng có chung nhận định với đối phương.
“Không thể sai được! Áp lực này... là quỷ quái Ma Vương cấp!” Cung Diệp Vũ nói cực kỳ nghiêm túc. Ánh chớp màu tím lóe lên từ mắt hắn, thanh Tử Lôi Đao phút chốc đã xuất hiện trong tay.
Bùi Kiêu và Valkyrie cũng đều lấy ra Thiên Sinh Vũ Khí của mình, Bùi Kiêu cầm kiếm laser Lam Tinh, Valkyrie cầm một thanh Thập Tự Kiếm lớn. Những người phía sau nghe được ba người nói vậy, cũng đồng loạt lấy ra Thiên Sinh Vũ Khí của mình, hết sức tập trung nhìn về phía lối đi phía trước.
Lại nói tiếp, phần lớn trong số chín người thì đây mới là lần đầu tiên họ đối mặt với một con quỷ quái Ma Vương cấp. Tuy quỷ quái Chân Ma cấp thì bọn họ đã gặp qua rất nhiều, thậm chí có lần, dưới tình huống không có sự trợ giúp của ba cường giả Chân Ma cấp nhưng cả bọn đã hợp lực, tiêu diệt được một con quỷ quái Chân Ma cấp. Nhưng rõ ràng là sự khác biệt giữa Ma Vương cấp và Chân Ma cấp là vô cùng lớn! Cứ xem trận chiến Đảo Phục Sinh thì rõ, Thế Giới Xà Jörmungandr khủng bố ra sao, sự bất lực của tất cả trước sức mạnh của Thần Chiến Binh Obelisk như thế nào? Qua đó thì không cần nói cũng có thể thấy được sức mạnh của quỷ quái Ma Vương cấp ở trình độ nào.
Đương nhiên, Thế Giới Xà và Thần Chiến Binh Khổng Lồ dù sao cũng đều là quỷ quái Ma Vương đỉnh cao còn sót lại từ thời đại của nền văn minh kỷ trước. Cứ nhìn vào sự chênh lệch của Chân Ma thông thường và Chân Ma đỉnh cao thì rõ: một Chân Ma đỉnh cao đủ sức đối kháng với mười Chân Ma bình thường! Vậy thì chênh lệch giữa Ma Vương đỉnh cao và Ma Vương thông thường hẳn là còn lớn hơn thế nữa.
Nhưng dù là vậy thì một Ma Vương cấp bình thường cũng mạnh mẽ hơn rất rất nhiều so với bất kỳ một Chân Ma đỉnh cao nào!
“Vốn là như vậy mới đúng đó thôi! Cứ nghĩ một chút đi, khi chúng ta còn chưa tới được khu trung tâm của ảo giới mà số quỷ quái Chân Ma cấp gặp phải đã gần đạt tới số hai con số kia mà. Chất lượng của cái ảo giới này cao hơn nhiều so với chúng ta dự đoán. Vậy nên nếu có ai nói rằng trung tâm của ảo giới này không có quỷ quái Ma Vương cấp, thế thì ta sẽ không thể nào tin được! Vì vậy nên hãy chuẩn bị đi, ta phải xông lên cắt *** nó!” Cung Diệp Vũ đi đầu cả đoàn. Hắn càng nói càng hăng, tới những lời cuối cùng thì gần như đã rống ầm lên, đồng thời, trường khí thế màu tím cũng không ngừng tràn ra xung quanh. Chỉ sau nháy mắt, toàn bộ không gian hành lang mà tầm mắt mọi người có thể thấy được đã bị bao phủ trong trường khí thế màu tím.
( Lại đã mạnh mẽ hơn rồi sao? Lượng của chấp niệm đã vượt qua 2000 đơn vị rồi. Nhưng đáng sợ hơn là cường độ chấp niệm, e rằng đã đột phá sức chứa gấp 15 lần? Nhưng dù tới trình độ đó mà vẫn chưa thể đột phá tới Ma Vương cấp. Ài, ta vẫn còn kém cỏi lắm... )
Bùi Kiêu đi ngay sau lưng Cung Diệp Vũ, hắn vừa đi vừa thầm nghĩ, cuối cùng cũng chỉ biết thở dài một tiếng.
Ngay khi Bùi Kiêu thoáng mất tập trung thì phía trước đã chợt có ánh sáng lóe lên. Đã tới điểm cuối của hành lang! Trong tầm mắt của cả nhóm là một không gian khổng lồ, giống như một quảng trường vô cùng lớn. Mặt sàn vẫn là kim loại màu bạc với các tuyến dẫn năng lượng màu xanh lá, cách mặt đất vài trăm mét cũng là trần nhà với các đường truyền năng lượng màu xanh. Chỉ khác là ở trung tâm của quảng trường này, có một khu vực diện tích khoảng 1000m² được bao phủ trong một màn chắn năng lượng màu trắng. Và bên ngoài màn sáng này là vô số, chi chít như kiến quỷ quái dạng người máy đứng canh.
Nếu chỉ có vậy thì cũng chẳng đáng kể gì. Dù sao thì quỷ quái tuy rất nhiều còn bọn Bùi Kiêu thì chỉ có chín người, nhưng trong đó lại có tới ba cường giả Chân Ma cấp, một trong số đó lại là Cung Diệp Vũ – Người Mạnh Nhất Thế Giới! Đám còn lại cũng đều là Nhập Ma đỉnh cao, dù hai người yếu nhất trong số đó là Vu Nữ Trần và Stana cũng đủ sức đối phó được quỷ quái Nhập Ma đỉnh cao bình thường. Vậy nên chỉ cần có đủ thời gian thì mấy nghìn con quỷ quái người máy trước mặt này, cơ bản là không thành vấn đề.
Điều thực sự làm cho cả bọn chấn động, hay có thể nói là khϊếp sợ... là ở bên trong màn sáng năng lượng kia có ba con quỷ quái!
Một con quỷ quái trong số đó, dài ước chừng 30 tới 40m, toàn thân đen kịt, chắc chắn chính là phiên bản thu nhỏ của Thế Giới Xà Jörmungandr, một con quỷ quái khác cao chừng hơn 30m, toàn thân như thể đều do một kim loại màu bạc nào đó đúc thành, cũng là bản thu nhỏ của Thần Chiến Binh Obelisk. Và một con quỷ quái cuối cùng, tuy chỉ dài khoảng 10m nhưng cả cơ thể đều chìm trong ngọn lửa trắng hừng hực, cả cơ thể nó cũng đều do ngọn lửa đó tạo thành. Nhìn kiểu gì cũng thấy giống hệt như bộ dạng của Phượng Hoàng trong truyền truyết!
Hơn nữa, cả ba con quỷ quái đó... đều là Ma Vương cấp!