Chương 4: Kho Báu Không Nên Xuất Hiện Ở Ma Môn

Chu Kiến đi ra từ Sảnh chấp sự của cổng ngoài.

Hắn xuống núi với rất nhiều ưu tư.

Chờ cho đến khi đi đến lùm cây ở lưng chừng núi.

Đúng lúc đó, Trưởng lão Sở Hồng Hà từ trong rừng đi ra, nàng vừa đi vừa lau miệng.

"Đệ tử gặp qua trưởng lão." Chu Kiến hành lễ.

Sở Hồng Hà liếc nhìn Chu Kiến, nhưng không để ý lắm.

Nàng không biết mình đã no và không có cảm giác thèm ăn thêm, vã lại nàng vẫn thực sự không quan tâm đến khuôn mặt tầm thường của Chu Kiến.

Còn người đệ tử trong lùm cây thì đã hóa xương rồi, nó đã được chọn sạch sẽ.

Chu kiến lắc đầu, xuống núi và đi thẳng đến sân của người sư huynh cũ. Hẳn là có rất nhiều thứ tốt đẹp ở đó phải không?

Chu kiến đang vội đi, tất cả các đệ tử đi ngang qua đều nở nụ cười dịu dàng với hắn và chào đón hắn một cách nồng nhiệt. Nếu người khác nhìn thấy cảnh này bên ngoài, sẽ không ai tin rằng những người này đến từ một nơi xấu xa như Vạn Ma tông.

Vì quan hệ của họ rất giống tình huynh đệ thắm thiết giữa các môn phái chính thống.

Chu Kiến cũng chào hỏi mọi người một cách lịch sự.

Chẳng mấy chốc, Chu Kiến đã đến ngoài sân của người sư huynh ngoại môn cũ của mình. Sân này lớn hơn và hoành tráng hơn sân của những người khác.

Thoạt nhìn, hắn cứ tưởng mình đang ở trong một cung điện thế tục nào đó.

Lúc này, trên bầu trời phía trên sân có sương mù không cách nào xua tan. Đó là pháp trận.

Một khi bạn bước vào sân, ngươi sẽ bị lạc!

Nhưng pháp trận này không giống như những gì mà sư huynh đó trước đây có thể bố trí

Đó hẳn là một đặc quyền từ tông môn cấp cho.

Chu Kiến nhặt đai độc quyền của sư huynh ngoại môn thắt quanh lưng của mình.

Hắn chỉ tay về phía trong sân.

Quả nhiên, cửa tự động mở một cổng.

Chu Kiến mỉm cười và bước vào.

Vào, giáng liên cảm giác nơi này linh khí cực kỳ nồng đậm.

Rất thích hợp cho công việc tu hành.

Linh căn của hắn rất đói khát!

Nhưng đừng quan tâm đến điều đó bây giờ.

Chu Kiến ngay lập tức lấy ra một quả bóng kỳ lạ từ túi trữ vật.

Truy quét quả cầu xuống đất, trầm giọng nói: "Đi ra, thợ săn kho báu!"

Quả cầu bị nứt, tiếp theo, một con Kim Thử xám chạy ra khỏi đó.

Bên ngoài của chuột trông giống như một con chuột bình thường.

Nhưng mắt phủ vàng, mũi đỏ.

Đây là một cuộc săn tìm bảo vật, và tốt nhất là tìm kiếm những bảo vật chứa linh khí.

Những gì trong đây đầy rẫy các loại linh dược, hoa kỳ lạ và các loại thảo mộc.

có thể được cảm nhận bởi nó.

Chu Kiến thả Kim Thử săn bảo vật để càn quét nơi đây một chút thử xem

Anh ấy là người sẽ tiếp quản sân trong.

Sư huynh ngoại môn ca ngoại môn trước đây phong độ ngời ngời, người hầu nhiều vô số kể.

Chu Kiến thậm chí còn nghe nói rằng anh chàng này có một nhóm hậu cung khổng lồ.

Đây thực sự là coi mình như một hoàng đế.

Thật không may, ta không phải là Tể tướng Tào.

Chu kiến đang suy nghĩ về nó, nhưng có một tiếng hét nghiêm khắc từ x a.

"Ai dám xông vào nhà của ta!"

Vυ"t!

Một mũi tên xương hét lên và bay từ xa.

Thứ vũ khí ma thuật độc ác này của Vạn Ma tông

Nó có thể phát ra tiếng kêu chấn động lòng người, làm người ta mất đi lý trí. sau đó bị tên bắn trúng. rất nhanh hóa thành máu

Nhưng vũ khí ma thuật nhỏ này là vô dụng đối với Chu Kiến



Chu Kiến há miệng và phun ra một luồng năng lượng kiếm máu độc, trực tiếp phá vỡ mũi tên xương!

Sau đó, Chu Kiến tung ra một sợi dây bắt linh hồn và bắt được kẻ đánh lén.

hắn ta thực sự là một thiếu niên, sức mạnh không vượt qua cấp độ thứ hai của Luyện khí.

Thiếu niên bị xiềng xích chặt chẽ, trên mặt tràn đầy hoảng sợ: "Ngươi là ai? Cẩn thận cha ta trở về gϊếŧ ngươi!"

"Cha của ngươi là Lục Khải Huyền?" Chu Kiến hỏi.

"Đúng vậy! Cha ta là sư huynh của Vạn Ma tông, Lục Khải Huyền!"

"Ngươi tốt nhất thả ta đi, nếu không hắn trở về, ngươi sống không bằng chết!"

Khuôn mặt cậu bé vô cùng sợ hãi, nhưng giọng điệu đầy đe dọa.

Chu Kiến bình tĩnh nói: "Cha ngươi chỉ là ngoại môn sư Huynh, không phải Vạn ma Tông sư huynh!"

"Sau này đi ra ngoài cẩn thận một chút, nếu không rất dễ dàng chết." Chu kiến ném cậu bé ra khỏi sân mà không gϊếŧ nó:

Rất khó để nhặt thuộc tính trong Vạn Ma tông này.

Nếu một người chết, sẽ bớt đi một người công cụ để đánh thuộc tính.

Hơn nữa, sát sinh là vấn đề nhân quả.

Không khó để hủy bỏ sức mạnh.

Nhưng nếu đυ.ng đến nhận quả thì chết cũng không yên!

Vì vậy, trừ khi nó thực sự cần thiết, Chu Kiến không muốn làm bất cứ điều gì.

Đương nhiên, điều quan trọng hơn là, thiếu niên này chỉ đạt tới Luyện Khí tầng thứ hai khi còn ở tuổi thiếu niên.

Tài năng và sức mạnh này không gây ra bất kỳ mối đe dọa nào đối với Chu Kiến

Chu kiến tiếp tục đi sâu vào trong nhà và thấy rằng có rất nhiều người hầu ở đây.

Nhưng họ đều là thi nô và con rối.

Mặc dù họ không có linh hồn và trí tuệ.

Nhưng nó cũng sẽ rơi ra các quả bóng thuộc tính.

[Khí xác chết +1}

[Hào quang +5]

[Cứng cáp +1)

[(Chậm +1) 4

Các thuộc tính khác nhau nỗi xung quanh chúng.

Tuy nhiên, hầu hết trong số họ là một số thuộc tính tiêu cực.

Chẳng hạn như tính chất độ cứng.

Chu Kiến đã từng cố gắng hấp thụ nó, nhưng lại biến mình thành người đá, và trở nên cứng đờ trong vài ngày!

Trong khoảng thời gian toàn thân cứng đơ như đá, hắn bị các sư muội trong ngoại môn hành hạ đủ điều.

May mắn thay, anh ta đã bí mật thực hành kỹ thuật củng cố cơ sở và khóa bản chất.

Nếu không, hắn đã bị sướиɠ cho đến chết!

Kể từ đó, Chu Kiến hiểu rằng không phải thuộc tính nào cũng có thể nhặt được

đến, những con rồi này vẫn bất động.

Bọn nó chỉ làm việc của chúng đã được ra lệnh từ trước

Không giao tiếp, không linh hoạt.

Chu Kiến đi thẳng vào một căn phòng được nghi ngờ là phòng ngủ của phụ nữ.

Trong phòng hương thơm ngào ngạt.

Một người phụ nữ với tấm lưng rất mê hoặc đang trang điểm trước gương

“Ông xã, sao hôm nay anh lại ở đây giữa ban ngày?"

Người phụ nữ hỏi mà không nhìn lại.

Chu kiến nói rằng tôi thường không tiêu tiền.

Nhưng hắn ngoài miệng nói: "Chồng ngươi đã chết, ta từ nơi này tiếp quản, ngươi có thể đi."

Khi người phụ nữ nghe thấy điều này, cô ấy quay lại với sự ngạc nhiên.

Ngược lại, cô sinh ra đã có khuôn mặt xinh đẹp trăng hoa, vô cùng lộng Iẫy

Không có sự hoảng sợ hay tuyệt vọng trên khuôn mặt cô.

Thậm chí không có nhiều nỗi nhớ.



Rõ ràng, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết của tướng công mình.

Rốt cuộc, ở Ma tông, ai chết cũng là chuyện bình thường.

Người phụ nữ không bị thương tuyệt vọng mà liếc nhìn từ trên xuống Chu Kiến, trong mắt thoáng qua một tia thất vọng.

Rõ ràng là không hài lòng với vẻ tầm thường của hắn.

Đừng trách nàng là một tên ngốc.

Thực sự là bởi vì sau khi người tu luyện có được sức mạnh, phần lớn việc đầu tiên họ làm là sửa đổi diện mạo của mình.

Đặc biệt là những người theo tiên pháp, họ thích biến mình thành những người đẹp hơn, soái ca hoặc mỹ nữ.

Vẻ ngoài tầm thường của Chu Kiến thực sự không thú vị.

Nhưng tuyệt sắc mỹ nữ vẫn nặn ra một nụ cười mị hoặc: "Ngươi nhất định là Vạn Ma tông tân sư huynh?"

"Nô gia chỉ muốn làm thê tử của ca ca, cho nên ca ca là ai cũng không quan trọng."

"Nếu như không chán ghét, rời đi hầu hạ làm thϊếp không phải rất tốt sao.

Chu Kiến tĩnh nói: "Không có hứng thú."

Người phụ nữ sững sờ.

Đầu tiên cô ấy kiểm tra ngoại hình và quần áo của mình.

Hãy chắc chắn rằng nàng ta vẫn ở trong tình trạng tốt, rất mị hoặc.

Nàng liếc lên nhìn xuống Chu kiến một lúc.

Rồi nàng lộ vẻ trầm ngâm.

Chu Kiến không bận tâm, dù sao, nàng ta đã được hắn nhắc nhở rằng nàng ta phải rời đi.

Đối với quả bóng thuộc tỉnh do người phụ nữ đánh rơi, Chu Kiến liếc nhìn nó.

[Sắc đẹp +12]

[Đồ đĩ +20]

[Độ ẩm +80)

[Cơ ngực +9)

Không nhặt cũng không sao!

Nhưng ngay khi Chu Kiến chuẩn bị rời đi.

Mỹ nhân đột nhiên nói: "Ca ca, chờ một chút."

Chu Kiến ngạc nhiên quay lại khi nghe thấy giọng nói của người phụ nữ đột nhiên trở nên rất khàn.

Hắn thấy rằng người phụ nữ quyến rũ vừa mới ngực tấn công mông phòng thủ đã biến thành một người đàn ông vạm vỡ cùn với bộ râu thật rậm!

"Ca ca, Sa gia rất giỏi thay hình đổi dạng, nhìn bộ dạng hiện tại, có thể làm tiểu thϊếp của ngươi sao?" Nam nhân trầm giọng hỏi.

Chu Kiến thực sự không mong đợi nó.

Lục Khải Huyền đã chơi khá tốt.

Tuy nhiên, Chu Kiến đã dốc lòng tu luyện trường sinh bất tử và không có ý định làm chuyện ấy.

Hắn bước ra khỏi phòng còn nhanh hơn.

Người đàn ông trông thất vọng.

Chu Kiến tiếp tục kiểm tra tất cả các phòng.

Hắn phát hiện ra rằng các phi tần đều là những người kỳ lạ như vậy.

Chưa kể rằng hầu hết những người đã rơi vào con đường của ma quỷ là không bình thường.

Chu kiến thầm niệm A Di Đà rồi đuổi tất cả các phi tần ra khỏi nhà.

Cùng lúc này, Kim thử săn kho báu đã đến.

Chu Kiến ngạc nhiên.

Kết thúc tìm kiếm nhanh như vậy?

Đúng vậy, không tin bất cứ ai ngoại trừ chính mình.

Cả hai đều thích giữ mọi thứ trên cơ thể của họ.

Không tìm thấy một bảo bối ở đây là bình thường.

Nhưng khi Chu Kiến lấy kho báu duy nhất nó tìm thấy từ miệng con Kim thử săn kho báu.

Nhưng rơi vào trạng thái bàng hoàng.

Gấm... Gấm cà sa? ? ?