Chương 153: Chuyện xưa

Đấu La Đại Lục…

Bên trong động phủ…

Bởi vì Viêm Thanh Ngọc vẫn đang ngủ, còn Lôi Ảnh thì đã ra ngoài tìm kiếm con mồi, lại thêm việc Mục đã bế quan, chính vì thế mà cả cái động phủ đều chìm vào tĩnh lặng.

Đúng vào lúc này…

Vù…Vù… Vù…

Từ trong động phủ của Mục, một vệt sáng màu tím liền bay ra, tiếp đó thì hướng thẳng về phía Lạc Nhật Sâm Lâm mà lao đi.

***

Lạc Nhật Sâm Lâm…

Đồ Long Tông…

Vèo…

Một tiếng xé gió vang lên, Lôi Nguyên Anh lập tức lao xuống đại sảnh của Đồ Long Tông.

Mặc dù đại sảnh của Đồ Long Tông rất rộng, thế nhưng bây giờ đã biến thành một đống đổ nát, khắp nơi đều là thi thể của các đệ tử.

Sau khi hạ xuống đất, Lôi Nguyên Anh liền đưa hai tay ra, linh lực nhanh chóng vận chuyển…

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Vô số tia điện liền lan ea xung quanh…

Rất nhanh, nương theo sự điều khiển của Lôi Nguyên Anh, tất cả thi thể của các đệ liền bay lên, sau đó thì tập trung lại một chỗ.

Đùng… Ầm… Ầm…

Một cái hố to liền xuất hiện, Lôi Nguyên Anh nhanh chóng đem thi thể chôn xuống đất.

Tiếp đó, Lôi Nguyên Anh liền đi khắp nơi của Đồ Long Tông, đem toàn bộ thi thể chôn xuống, ngay cả Trương Vô Kỵ và Chu Lạc cũng không ngoại lệ.

Đứng trước mộ của cả nhà lão Trương, Trương Thiết, Yên Lâm, Trương Vô Kỵ, Chu Lạc, Lôi Nguyên Anh trầm ngâm hồi lâu, sau đó thì bay trở về trở về động phủ.

Cũng vào lúc này, bên trong động phủ…

"Trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy, đợi Thanh Trúc tỉnh lại thì mới có thể biết được cụ thể…" — QUẢNG CÁO —

***

Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 10 ngày trôi qua…

Mục lúc này cũng đã từ trong bế quan tỉnh lại.

Mặc dù thời gian 10 ngày không đủ để hắn hoàn toàn khôi phục, thế nhưng vẫn đủ để Mục khôi phục một chút huyết sắc.

Kỳ thực, Mục có thể tiếp tục bế quan để khôi phục thực lực, có điều hắn còn phải làm rõ một vài chuyện.

Bên trong động phủ…

Cầm lấy Dưỡng Hồn Mộc trong tay, Mục lập tức thả thần thức ra, nhanh chóng câu thông bên trong.



Vù… Vù… Vù…

Rất nhanh, hắn đã tiến vào bên trong Dưỡng Hồn Mộc.

Đây là một cái không gian rộng lớn, nhưng xung quanh lại là một mảnh đen kịt, hoàn toàn không có một chút ánh sáng.

Bất quá, cái không gian này có một cỗ lực lượng thần kỳ, lúc nào cũng tiến vào bên trong linh hồn, chậm rãi chữa trị thương thế, cảm giác vô cùng thoải mái.

Mục tự nhiên biết cỗ lực lượng này là gì, đó chính là công dụng ôn dưỡng linh hồn của Dưỡng Hồn Mộc.

Có điều, hắn cũng không có chìm đắm trong cái cảm giác này, mà chính là đang tập trung về một hướng.

Chỉ thấy ở bên kia, có hai đốm sáng nhỏ, một đỏ một lục.

Đốm sáng màu đỏ chính là linh hồn của Viêm Minh, xem ra là vẫn còn bị thương rất nặng, thành ra chưa thể thức tỉnh.

Về phần đốm sáng màu lục kia, đấy chính là linh hồn của Trương Thanh Trúc.

Bởi vì vũ hồn của Trương Thanh Trúc là Ma Lan Cầm, chuyên tu về linh hồn, lại có thêm Hắc Đồng Luyện Ngục phụ trợ, thành ra linh hồn của nàng rất cường đại.

Chính vì thế mà Trương Thanh Trúc mới có thể tỉnh lại nhanh như vậy.

Ngay khi nhìn thấy nơi đó, Mục nhanh chóng tiến lại…

Ở phía xa, đối với hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh, Trương Thanh Trúc vẫn rất e ngại, thành ra luôn luôn cảnh giác cao độ.

Bất quá, ngay khi nhìn thấy Mục đang tiến lại, nàng không nhịn được mà kêu lên: "Mục đại ca, là huynh sao???"

— QUẢNG CÁO —

"Đúng, chính là ta." Mục trực tiếp xác nhận.

Trương Thanh Trúc lại hỏi: "Mục đại ca, nơi này là nơi nào, tại sao muội lại đến được đây?"

"Đúng rồi, Mục đại ca, Đồ Long Tông, Đồ Long Tông đã…" Nói đến đây, thanh âm của Trương Thanh Trúc đã biến mất, hai mắt bắt đầu xuất hiện sát khí.

Thấy vậy, Mục đáp: "Chuyện của Đồ Long Tông… ta đã biết…"

Ở phía đối diện, Trương Thanh Trúc hai mắt đã đẫm lệ, thanh âm có chút khàn khàn: "Đại ca, Lạc tỷ, bọn họ…"

"Muội yên tâm đi, thù này ta đã nhớ kỹ rồi, nhất định sẽ phải báo…" Mục chém đinh chặt sắt nói.

Nghe thấy thế, Trương Thanh Trúc cũng không nói gì cả, im lặng trong hồi lâu, thế nhưng trong thâm tâm của nàng lại rất tin tưởng lời của Mục.

Qua một lát, Trương Thanh Trúc lại hỏi: "Mục đại ca, nói này là nơi nào?"

Ở phía bên kia, Mục liền đem toàn bộ những gì đã xảy ra từ khi hắn bay đến Đồ Long Tông cho Trương Thanh Trúc nghe.

Rất nhanh, Trương Thanh Trúc liền hiểu được tình hình hiện tại, thở dài: "Thì ra là muội đã chết, chỉ còn mỗi linh hồn…"

Đúng vào lúc này, trong đầu của Mục, thanh âm của Lăng Nhi liền vang lên…

"Mục, trên người của Thanh Trúc có thần lực mà thϊếp cần…"

Mục liền kinh ngạc một chút, sau đó thì đáp lại: "Ta biết rồi!"



Trương Thanh Trúc lại tiếp lời: "Nói như vậy, trong vòng 1000 năm, linh hồn của bọn muội sẽ không gặp vấn đề gì???"

"Đúng vậy!"

Dừng lại một lát, dường như vừa nhớ ra điều gì, Trương Thanh Trúc liền hỏi Mục, trong giọng nói có chút khẩn trương: "Mục đại ca, lúc huynh cứu bọn muội đi, huynh có thấy nữ hài nào không???"

"Tất nhiên là có. Ta đã đem nữ nhi của muội đến địa bàn của ta rồi, hoàn toàn an toàn…"

"Như vậy thì tốt…" Trương Thanh Trúc như trút được gánh nặng, lập tức thở ra một hơi.

Tiếp đó, Mục liền hỏi: "Thanh Trúc, mau nói cho ta biết, tại sao Đường Thần và Thiên Đạo Lưu lại ra tay với Đồ Long Tông…"

Nghe đến đây, sát khí trên người của Trương Thanh Trúc liền tăng lên, giọng điệu cũng trở nên cứng rắn: "Kỳ thật, việc này nói ra thì rất dài dòng…"

Trải qua nửa ngày trời, Mục cuối cùng cũng hiểu được tại sao Thiên Đạo Lưu và Đường Thần lại ra tay với Đồ Long Tông…

Mặc dù có rất nhiều nguyên nhân, thế nhưng nếu nói ngắn gọn thì cũng chỉ có mấy cái. — QUẢNG CÁO —

Thứ nhất, đó là xung đột với với Tinh La Đế Quốc và Thiên Đấu Đế Quốc.

Trước kia, bởi vì Chu Lạc, thành ra Đồ Long Tông đã nhấc lên xung đột với Tinh La Đế Quốc. Lại thêm việc Hạo Thiên Tông ngầm ủng hộ Tinh La Đế Quốc, chính vì thế mà giữa Đồ Long Tông và Hạo Thiên Tông, luôn luôn có ma sát.

Lại thêm việc hậu nhân của Trương Vô Kỵ sở hữu vũ hồn Đồ Long Đao, khiến cho danh xưng đệ nhất khí vũ hồn của Hạo Thiên Chùy bị lung lay, thành ra mâu thuẫn giữa hai tông môn càng lúc càng căng thẳng.

Từ trước đến nay, Trương Vô Kỵ không hề dao du với hoàng thất Thiên Đấu, chính vì thế mà cho dù có biết tin Đồ Long Tông bị nhằm vào, Thiên Đấu Đế Quốc cũng không hề nhúng tay vào, thậm chí còn đổ dầu vào lửa.

Thứ hai là do cuốn vào cuộc chiến của thần vị.

Trên Đấu La Đại Lục, đối với hồn sư 99 cấp Cực Hạn Đấu La như Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc, nếu như muốn tiến thêm, hai người nhất định phải tìm kiếm thần vị truyền thừa.

Sau khi trải qua một phen tìm kiếm, Trương Thanh Trúc nhận được truyền thừa của Băng Thần - Nhất Cấp Chi Thần tại Cực Bắc Chi Địa.

Còn Trương Vô Kỵ thì bởi vì tư chất không tốt như Thanh Trúc, thành ra chỉ tìm được truyền thừa của Chiến Thần - Nhị Cấp Chi Thần.

Bất quá, nếu như chỉ là tiếp nhận truyền thừa không thôi thì cũng không có gì phải nói. Thế nhưng…

Ở Vũ Hồn Điện có truyền thừa của Thiên Sứ Chi Thần, Thiên Đạo Lưu chính là một trong những tín đồ của vị thần này.

Cơ mà, Băng Thần cùng Thiên Sứ Chi Thần vốn đã có hiềm khích từ trước, lại thêm việc thuộc tính của hai người khắc chế lẫn nhau, chính vì vậy mà trong khảo nghiệm của Thiên Đạo Lưu, có một nhiệm vụ là phải gϊếŧ chết được người kế thừa thần vị Băng Thần.

Đấy là về phần của Thiên Đạo Lưu, còn của Đường Thần thì lại khác…

Đường Thần hiện tại đang tiếp nhận khảo nghiệm của Tu La Thần, hắn hiện tại đã thông qua được 4 cửa ải, đang kẹt lại ở của thứ 5.

Có điều, cửa thứ 5 lại bắt Đường Thần thu hoạch một khối hồn cốt của một đầu hồn thú 10 vạn năm, vừa hay Viêm Minh - trượng phu của Trương Thanh Trúc lại thích hợp…

Chính vì lý do này mà Đường Thần với Thiên Đạo Lưu mới ra tay với Đồ Long Tông.

Có điều, còn chưa hết…

Nếu như Băng Thần và Thiên Sứ Chi Thần đều là Nhất Cấp Chi Thần, thực lực cũng không hơn kém bao nhiêu… thì Chiến Thần cùng Tu La Thần lại khác.

Chiến Thần hiện tại đang ở Thần Giới, hắn tự nhiên biết đến Tu La Thần, thậm chí rất sợ sệt mỗi khi đối diện với Tu La Thần.

Chính vì thế mà khi nghe tin Trương Vô Kỵ đối đầu với Đường Thần - kẻ kế thừa của Tu La Thần, Chiến Thần lập tức đem tư cách kế thừa của Trương Vô Kỵ phế bỏ, thậm chí còn làm cho căn cơ của hắn hao tổn, đời này không thể tiến thêm.

Sau khi hết thảy đã phát sinh, Đường Thần cùng Thiên Đạo Lưu không hề cố kỵ nữa mà trực tiếp ra tay, cuối cùng tạo thành tình hình như hiện tại.