Chương 61: Đau Đớn
Nóng-
Thật Nóng--
Vũ Linh cảm giác cả thân thể nóng bừng lên như bị đặt vào núi lửa đang phun trào, bên trong từng tế bào đều bị thiếu cháy.
Lần đầu tiên Vũ Linh hiểu được cái gì gọi là đau đớn tới thấu tâm, đặc biệt là đằng sau đau đớn là vô tận ngứa ngáy, tựa như có hàng vạn côn trùng nhỏ đang đâm phá cắn nát cốt tủy, nóng cháy đau đớn cùng ngứa ngáy xen lẫn bức Vũ Linh muốn phát điên la to.
Nhưng chợt một cỗ lạnh lẽo băng hàn hơi thở ập tới giao triền cùng cảm giác nóng cháy kia, không những không làm Vũ Linh thoải mái hơn mà ngược lại khiến Vũ Linh càng thêm khổ sở, bản thân nay lại bị đặt ở giữa băng hỏa lưỡng trọng, khi thì nóng cháy bừng bừng như liệt hỏa thiêu đốt, khi lại băng lạnh cực hàn.
Vũ Linh cảm thấy mình sắp điên rồi, một giây một phút trôi qua tưởng chừng như cả thế kỷ, giờ không còn mơ được ngất đi, Vũ Linh nghĩ có khi chết so với hiện tại còn thoải mái hơn.
Trải qua ma đan xâm chiếm cùng trận văn không ngừng chiến đấu, linh khí vốn ôn thuần của Kim Lân Ngư đã trở nên bạo loạn, cỗ linh khí này vốn to lớn lại không được luyện hóa, thêm vào khi nãy bị ma đan bên trong ma khí lây nhiễm, tuy có trận pháp trấn áp nhưng cũng đã khiến thay đổi tính chất, có thể thấy ma đan bên trong ma nguyên là cỡ nào bá đạo.
Nay thêm Hồng Điệp tác động mạnh chẳng khác gì là ngòi nổ, hậu quả là linh khí của Kim Lân Ngư do nhiễm ma khí mà từ màu vàng nhạt chuyển sang đen, tinh thuần ôn hòa cũng biến thành cuồng bạo lại có tính ăn mòn linh khí, dòng linh khí màu đen chạy dọc theo kinh mạch bừa bãi tấn công khắp nơi, mà Vũ Linh kinh mạch vốn dĩ chưa hồi phục, nàng cũng vô pháp khống chế hấp thu linh khí này, nay thêm độc tính ăn mòn càng làm cho kinh mạch thêm hỏng bét.
Do linh khí của Kim Lân Ngư kí©h thí©ɧ, dược lực cường đại của Hồi Huyền Đan vốn đang lắng đọng yên lặng chữa trị kinh mạch của Vũ Linh, nay gặp phải linh khí ăn mòn tác động cũng theo sau bị ảnh hưởng, màu đen linh khí ăn mòn đến đâu thì màu lục nhạt dược lực chữa trị đến đó.
Thế nên Vũ Linh mới có cảm giác vừa nóng rát đau đớn lại ngứa ngáy khó chịu, bị hai loại linh khí hỗ động, đã yên lặng rất lâu thượng phẩm linh căn nào cam chịu yếu thế, lúc này cũng đi ra tranh đoạt quyền chủ nhà, Vũ Linh đau đớn có thể tự hiểu, nếu Vũ Linh thật là ngất đi, e là càng thêm không xong, ba cỗ cường đại năng lượng không người khống chế giao tranh, kết quả chính là bạo tạc.
Hồng Điệp cũng không ngờ đến trường hợp này, xem Vũ Linh nằm co quắp trên đất, cả người phát ra nhiệt độ nóng bừng như ngọn lửa, dưới mặt đất lại quỷ dị đóng băng, tình huống thế này Hồng Điệp cũng là lần đầu nhìn đến.
Lý Tâm Nhi cũng vạn phần kinh dị nhìn Vũ Linh đau khổ dãy dụa, trong mắt lại toát ra một tia khoái ý, nhìn đến dưới đất đóng băng mỏng, không hiểu sao lại nghĩ đến năm xưa khi Vũ Linh trắc ra linh căn.
Khẽ mím môi, Lý Tâm Nhi tuy không cam lòng giao ra Vũ Linh cho Hồng Điệp, nhưng nhìn đến ngay cả khi Hồng Điệp dùng đến ma đan, không những chiếm đoạt Vũ Linh bên trong đồ vật thất bại, còn bị trọng thương không nhẹ, Lý Tâm Nhi vừa cảm thấy may mắn cùng hả hê, lại thấy ghen tỵ căm hận Vũ Linh được nhiều thủ đoạn che chở, nếu đổi thành nàng e rằng đã sớm bị Hồng Điệp đắc thủ.
Ho khan hai tiếng, may mắn khi nãy Lý Tâm Nhi đứng cách xa nên dư lực không ảnh hưởng nhiều đến nàng, nhưng Hồng Điệp thì khác, bị mất đi quý giá ma đan còn bị phản phệ trọng thương, Lý Tâm Nhi hừ lạnh, xem ngươi còn đắc ý.
Hồng Điệp hiển nhiên rất tức giận, từ trước đến nay lần đầu nàng ăn phải thiệt thòi lớn đến thế, mà đối phương còn là một tiểu nha đầu nhu nhược không có chút linh khí nào, buồn bực hơn khi mất ma đan, còn là nàng tự tay đưa cho đối phương.
Này xem như trộm gà không thành còn mất nắm gạo?
Hồng Điệp muốn tiến lên bắt lấy nha đầu kia, muốn rõ ràng tra xét rốt cuộc nha đầu này có thứ quỷ quái gì mà có thể cắn nuốt bản thân ma đan, nhưng vì trọng thương quá nặng, mà đối phương lại không ngừng tỏa ra nóng lạnh luân phiên cũng ngăn nàng tiếp cận, bất đắc dĩ Hồng Điệp chỉ có thể hậm hực trừng mắt xem Vũ Linh, thầm nguyền rủa nàng tốt nhất nên chết đi mới hả lòng.
Lý Tâm Nhi xác định Hồng Điệp không thể ra tay tiếp tục, trong đầu liền nghĩ đây là mình cơ hội, nghĩ thế liền bước nhanh đến chỗ Vũ Linh, có lẽ bản thân nếu lợi dụng lúc này đoạt xá, hẳn là sẽ thành công.
Nhưng Lý Tâm Nhi còn chưa ra tay, liền bị nóng lại lãnh hai cỗ cực đoan hơi thở ngăn trở, Lý Tâm Nhi bị điều này làm kinh hãi, theo sau đó nàng to mắt xem vốn đang nằm co quắp rêи ɾỉ Vũ Linh lại từ từ đứng dậy.
Hồng Điệp chợt cảm thấy nha đầu kia ẩn ẩn tỏ ra một luồng nguy hiểm khí thế, không kịp suy nghĩ Hồng Điệp vội vàng la lên.
"Lý Tâm Nhi, mau tránh ra"
Theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, ngay sau khi Hồng Điệp la lớn Lý Tâm Nhi cũng nhanh chóng lùi lại, Hồng Điệp mặc kệ trên người thương tích, trực giác mách bảo nàng nên mau chóng gϊếŧ chết nha đầu kia.
Không kịp nghĩ ngợi, Hồng Điệp lấy ra một thanh lợi kiếm, dùng ma nguyên quán chú vào thanh kiếm, Hồng Điệp lao nhanh đâm kiếm đến ngực Vũ Linh, lực đạo mạnh mẽ đến phát ra từng tiếng xé gió sắt bén.
Bang.
Hồng Điệp mắt mở to, trừng xem đối phương dễ dàng đưa tay không bắt lấy mũi kiếm của mình, mọi thứ xung quanh chợt ngưng đọng, trầm trọng mang theo nóng lạnh cực hạn hơi thở lan tỏa khắp nơi, xung quanh động vật cũng bị kinh động bay xa tứ tán, cỏ cây một nửa hóa băng lạnh lẽo thấu xương, một nửa khác lại bừng bừng nóng cháy, nhưng quỷ dị là tuy không có lửa vậy mà lá cây lại điêu tàn mục nát.
Từ cơ thể Vũ Linh toát ra trắng đen hai màu sương mù lần lượt xen kẽ vây quanh Vũ Linh, cả hai như đang giằng co muốn thâu tóm cắn nuốt đối phương.
"Ngươi..."
Hồng Điệp há miệng, khi nãy chính hai luồng sương mù này bắn ngược công kích của nàng, mà Hồng Điệp phác giác màu đen sương mù hơi thở có tia quen thuộc, rất giống ma nguyên trong ma đan của nàng.
Chẳng lẽ nha đầu này thực sự đã hấp thu ma đan?
Khác với ma tộc, nếu tu sĩ hấp thu ma đan chẳng khác nào uống phải kịch độc, cho dù may mắn sống sót thì cũng phải biến thành ma tu, hơn nữa còn là không có suy nghĩ gϊếŧ người không chớp mắt đại ma đầu.
Đúng là một nha đầu ngu xuẩn, nhưng nghĩ đến ma đan bị nàng hấp thu, tâm trạng vốn bức bối nay cũng có chút thoải mái, Hồng Điệp lạnh lùng cười, đợi nha đầu đó bị ma đan đồng hóa, hẳn là chỉ có con đường chết, nha đầu đó tu vi yếu ớt lại còn thương nặng đến thế, dù không biết màu trắng sương mù là gì, nhưng cứ tiếp tục thì không bị ma hóa mà chết thì cũng bị bạo thể.
"Aaaaaa!!!!!!"
Vũ Linh nhịn không được la lên tê tâm liệt phế tiếng hét, theo tiếng la này từ trong người Vũ Linh tràn ra một luồng kình khí, lấy Vũ Linh làm trung tâm thổi bay tất cả sự vật.
Hồng Điệp phản ứng nhanh lùi về sau, mạnh mẽ chống giữ trước kình lực đánh tới, nhưng Lý Tâm Nhi lại không trụ nổi mà bị đánh bật va vào thân cây phía sau.
Không ai biết lúc này trong đan điền Vũ Linh đang xuất hiện một khung cảnh cực kỳ quỷ dị, màu băng làm sương mù đại diện cho băng linh căn, màu đen sương mù lại đại diện cho linh khí của Kim Lân Ngư đã bị nhiễm hóa.
Hai cỗ đối lặp linh khí không ngừng giao tranh, hiện tại dược lực của Bồi Huyền Đan bị hai loại linh khí mạnh mẽ lấn áp nên đã không thể giúp Vũ Linh giảm bớt đau đớn, điều này khiến Vũ Linh hận không thể tự sát ngay tại chỗ.
Hồng Điệp giờ muốn ra tay với Vũ Linh cũng không thể nào, bời vì áp lực xung quanh Vũ Linh quá mạnh mẽ, nếu là lúc toàn thịnh thì còn có thể, nhưng do giao chiến với Tuyết Phàm lại còn chịu phản phệ từ Âm Ma, cho nên nàng muốn tiếp cận cũng là vô lực.
Hồng Điệp liếc mắt nhìn đã ngất đi Lý Tâm Nhi, lại nhìn đến Vũ Linh, nay nha đầu kia đã không thể cho nàng sử dụng, dù bị mất ma đan cùng không thể lấy đến cường đại linh khí, nhưng nếu tiếp tục đợi chỗ này cũng không phải ý hay.
Hai màu trắng xám sương mù kia đang không bị khống chế tàn sát bừa bãi xung quanh, kết giới mà Hồng Điệp tạo ra sớm muộn cũng bị hai thứ này phá nát, khi đó nếu bị đám tu sĩ tìm đến thì còn phiền phức hơn, với lại thân đang trọng thương nàng đứng ở nơi này cũng dần cảm thấy cố hết sức.
Hồng Điệp thật sâu nhìn bị che khuất Vũ Linh, lần đầu trong đời nàng bị tu vi yếu kém luyện khí kỳ tiểu tu sĩ ép buộc đến thế này, hừ, đây sẽ là vết nhơ duy nhất của nàng, tốt nhất nha đầu này nên chết đi, bằng không để nàng gặp lại, Hồng Điệp thề nàng phải rút xương lột da nha đầu đầu này để rửa hận.
Nghĩ vậy Hồng Điệp nhảy tới chỗ Lý Tâm Nhi, muốn mang Lý Tâm Nhi rời khỏi nơi đây.
Nhưng chỉ vừa khởi bước, Hồng Điệp lại bị một thanh băng tiễn đâm tới, nhanh nhạy tránh thoát Hồng Điệp quay đầu lại thấy đang bị hai màu sương mù bao vây Vũ Linh nặng nề giơ tay lên, sau đó từ trên trời hao xuống hàng trăm băng gai.
Băng gai cắm sâu xuống đất, bao quanh Hồng Điệp chặn lấy lối đi, Hồng Điệp nghiến răng tức giận tế ra thiết phiến, Hồng Điệp cũng lộ chân thật ma tộc bộ dạng, không tiếp tục cố kỵ điều gì Hồng Điệp dứt khoát truyền ma nguyên vào thiết phiến, xuất ra mạnh nhất chiêu thức.
-Lưu Yên Hồng Điệp.
Lập tức từ chiết phiến phát ra năm đạo ánh sáng màu đỏ huyết bay thẳng tới chỗ Vũ Linh, nơi năm đạo ánh sáng đi qua dưới đất để lại năm đường thẳng chạy dài, đây là chiêu thức Hồng Điệp đắc ý nhất, việc nàng lấy tên mình theo tên chiêu thức là có thể hiểu.
Oanh.
Tiếng nổ to lớn vang dội, Hồng Điệp cười gằng, với chiêu này nha đầu đó chết chắc rồi, lại không ngờ trong làn bụi mù một bóng đen lao tới, cơ thể bị bao bởi sương mù chỉ lộ ra đôi mắt đỏ xung huyết.
Một chưởng vỗ tới, không cần hoa lệ chiêu thức lại khiến Hồng Điệp ói ra một ngụm máu, cả người bắn ngược về sau.
Hồng Điệp kinh hãi phát hiện, hai màu trắng đen sương mù bao quanh nha đầu kia lại quỷ dị theo một chưởng kia chui vào cơ thể mình, nàng lại không thể tống khứ chúng ra khỏi mà ngược lại chỉ có thể trơ mắt xem chúng cắn xé trong cơ thể nàng ma nguyên mà tác quái.
Hơn nữa sau khi vào cơ thể nàng chúng lại dung hợp thành màu thâm lam linh khí, Hồng Điệp nhận ra rằng linh khí này không những có thể cắn nuốt ma nguyên của nàng, mà còn tỏa ra thấu xương băng hàn khiến Hồng Điệp cảm thấy mình như đang lọt vào vạn năm hàn đàm.
Hồng Điệp vận chuyển ma nguyên tạm áp chế được quỷ dị linh khí, nhưng xem đến nàng không thể duy trì lâu, phải nhanh chóng tìm đến thiếu chủ để có cách loại bỏ thứ linh khí quỷ dị này.
Bụi mù tan đi, nhìn lại thì Hồng Điệp đã không còn thấy bóng dáng của nha đầu kia, thầm phẫn hận mắng to một tiếng "Đáng chết", Hồng Điệp mạnh mẽ nhất lên đang hôn mê Lý Tâm Nhi rời đi.
Kết giới đã bị phá tan, động tĩnh lớn khi nãy có lẽ sẽ kinh động tới đám tu sĩ kia, phải mau rời khỏi đây, với tình trạng hiện tại nàng không chắc mình có thể chạy thoát khi bị bắt gặp.
Hồng Điệp hóa thành lưu quanh rời đi, không lâu sau quả thật có không ít cỗ cường đại khí tức tìm tới, xem thấy nơi đây tình cảnh, ai ai sắc mặt cũng hiện lên vẻ âm trầm.
--- --- ---
Tuyết Dao Tuyết Phàm kinh ngạc khi thấy Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong xuất hiện, Hình Liệt Phong Tiêu Diễm thấy hai người liền mở miệng chào hỏi.
"Hai vị đã lâu không gặp"
"Đã lâu không gặp"
Tuyết Dao Tuyết Phàm cũng chấp tay đáp trả, Tuyết Dao kinh ngạc hỏi.
"Tại sao hai vị lại xuất hiện ở đây?"
"Chúng ta đến tìm Thần Hy, sắp đến kỳ hạn chợ đen giao dịch hội mở ra, chúng ta muốn đến hội hợp để cùng nhau đi tới Tịch Dương Thành"
Hình Liệt Phong mỉm cười đáp trả, Tiêu Diễm lại nhìn xung quanh, mắt dừng lại tại hư nát trận pháp cùng Tuyết Dao trên người
"Xem đến hai người vừa trải qua một cuộc chiến a"
Tuyết Dao Tuyết Phàm nhìn nhau, Tuyết Phàm gật đầu, lên tiếng nói ra.
"Đúng vậy, không dấu gì hai người, hôm nay chúng ta mang Vũ Linh đi đến Nguyệt Minh Thành, khi trở về gặp đến ma tộc đang ra tay hạ ác thủ, nên chúng ta đã đuổi tới ngăn trở."
Nghe thế Hình Liệt Phong mới kinh ngạc nói.
"Ma tộc? Bọn chúng lại dám ra tay tại đây?"
"Đúng vậy, không lâu phía trước nơi này từng có một sơn thôn bị ma tộc tàn sát, Tán Tu Liên Minh đã ra tay điều tra nhưng vẫn chưa tìm đến thủ phạm, ta đoán rằng nữ ma tộc ta gặp phải rất có thể là người gây ra tất cả"
Tuyết Phàm gật đầu, nói ra chính mình suy nghĩ, Hình Liệt Phong mặt cũng hiện lên nghiêm túc.
"Ma tộc dạo này hành động thật quá không biết kiêng nể gì, không chừng bọn họ lại có mưu tính gì nữa đây"
"Chờ đã, vậy Vũ Linh đâu?"
Tiêu Diễm chợt cắt ngang hỏi ra.
Tuyết Dao mím môi, nhìn Tuyết Phàm một lần mới rõ ràng nói.
"Ngay khi phát hiện không đúng, ta lo lắng không thể xem chừng nàng nên đã cho Vũ Linh ở lại đây, sau đó mới đến cùng Tuyết Phàm đối mặt nữ nhân kia, nhưng đến khi quay lại...mọi thứ đã thành ra thế này, Vũ Linh cũng không thấy đâu, Tuyết Phàm nói có thể Vũ Linh đã bị nữ nhân kia bắt đi"
Tiêu Diễm híp mắt, cười như không cười xem Tuyết Phàm Tuyết Dao.
"Nói cách khác, vì hai người bỏ lại Vũ Linh nên mới khiến nàng bị người bắt cóc?"
"Không phải là cố ý, chúng ta..."
Tuyết Dao muốn mở miệng giải thích trước lời lẽ sắt bén của Tiêu Diễm, nhưng nói giữa chừng lại bị Tuyết Phàm ngăn lại.
"Chuyện này quả thật là chúng ta thất trách, sau khi trở về ta sẽ đứng ra nhận lỗi, nhưng xin hai vị trước hết hãy đặt chuyện này sang một bên, chuyện chúng ta cần làm lúc này là phải tìm đến Vũ Linh."
Tiêu Diễm liếc mắt hừ lạnh không nói, Hình Liệt Phong lại trầm ngâm một lúc mới mở miệng.
"Tuyết Phàm, ngươi có chắc là Vũ Linh bị ma tộc mang đi?"
"Đúng vậy, ta có thể cảm nhận đến hơi thở của nữ nhân kia còn sót lại tại đây"
Tuyết Phàm gật đầu, xác định đáp.
"Vậy ngươi có biết bây giờ nàng ta đang ở đâu hay không?"
Hình Liệt Phong lo lắng hỏi, từ Mộ Thần Hy biết được Vũ Linh cũng đang mang thương trong người, nay lại gặp phải ma tộc càng khiến hắn lo lắng.
Điều lo sợ nhất chính là lỡ bị ma tộc phát hiện ra nàng là thượng phẩm biến dị băng linh căn, thì như thế càng nguy hiểm hơn.
"Thật có lỗi, ta không biết"
Tuyết Phàm thở dài lắc đầu, hắn đuổi tới quá trễ, nơi đây lưu lại hơi thở đã tiêu tán đi gần hết, muốn theo đó truy đuổi cũng là không thể.
"Hừ, các ngươi còn tiếp tục tại đây bàn tán chuyện, còn không mau tìm ra nha đầu phiền phức đó? Hừ, đợi ta tìm đến nhất định phải cho nha đầu đó đi tẩy lễ, bằng không bị môi vận lây đến thì tức chết bản thiếu gia"
Tiêu Diễm trắng mắt nhắc nhở, lại không quên phúc phỉ Vũ Linh một phen.
Hình Liệt Phong ho khan, cùng Tuyết Phàm hỏi rõ thêm tình huống xung quanh, cũng hỏi về dạo gần đây nơi nào có ma tộc xuất hiện bóng dáng.
Sau đó bốn người chia ra tìm kiếm Vũ Linh, chờ họ tìm đến cũng đã là nửa tháng sau đó.
(Chưa xong còn tiếp)
---End Chap---
Chưa sửa lỗi. Xem tạm vậy, khi nãy máy bị lắc nên đăng nhầm, thông cảm nha.