Chương 22: Mộc U Cốc Bí Cảnh-Tiến Vào.

Chương 22: Mộc U Cốc Bí Cảnh-Tiến Vào.

Mộc U Cốc, từ thời thượng cổ nơi này đã rất vang danh, không những là nơi bí cảnh truyền thừa, còn là đất thử luyện cho vô số con em đệ tử, trải qua hàng vạn năm nơi đây vẫn như cũ tồn tại, thay vào đó tiếp quản nó đã không còn là năm xưa tông phái.

Tuy rằng chỉ cho luyện khí đệ tử đi vào, nhưng bên trong yêu thú cũng không phải dạng bình thường, thậm chí còn có cả thượng cổ yêu thú tồn tại, nhưng có một điều chắc chắn rằng bên trong có thể hóa hình yêu thú sẽ không tồn tại.

Đây là bí cảnh quy tắc áp chế, trừ khi nào yêu thú thoát khỏi bí cảnh, tiếp nhận lôi kiếp rửa tội mới có thể hóa hình, bản thân yêu thú cũng được tự do.

Mọi người đều biết, các tông phái tồn tại đều là cạnh tranh lẫn nhau, nhưng mặt ngoài vẫn là hữu hảo hòa thuận, chẳng hạn như lúc này.

"Kỳ Nguyên đạo hữu, Thanh Đình đạo hữu, đã lâu không gặp." Ngự Thú Tông trưởng lão Lưu Hà mở miệng chào hỏi Thiên Kiếm Tông hai vị trưởng lão.

Dược Dương Tông trưởng lão cũng theo đó mở lời tán gẫu, sau khi đội ngũ của Thiên Cơ Tông, Phù Linh Tông đến các trưởng lão của họ cũng gia nhập vào.

"Nghe rằng mấy năm trước Thiên Kiếm Tông lại xuất hiện một thượng phẩm biến dị linh căn thiên tài, không biết vị ấy thiên tài có đến đây tham gia bí cảnh?"

Phù Linh Tông một vị trưởng lão như cười đùa hỏi.

Thanh Đình trưởng lão nhấp miệng, lắc đầu:" Ngài nói quá rồi, chỉ là một trung phẩm biến dị linh căn đệ tử mà thôi, nàng đã lên Lăng Tiêu Phong tu luyện, e rằng khiến ngài thất vọng, nàng không đến đây"

Mấy vị trưởng lão khác mắt cũng trở nên vi híp, thầm lưu ý bên Thiên Kiếm Tông các đệ tử, nghe rằng đó là một nha đầu chừng mười một mười hai tuổi.

Chuyện Vũ Linh tham gia bí cảnh tuyệt đối được giữ bí mật, kể cả đám người Tiêu Lẫm cũng phải phát tâm ma thề, cho nên lúc đầu nhóm người Tiêu Lẫm mới bất mãn với Vũ Linh như thế.

Hơn nữa, Thiên Kiếm Tông cũng đối với ngoại nhân tuyên bố Vũ Linh là trung phẩm biến dị linh căn, như thế cũng giảm bớt không ít áp lực cùng nguy hiểm.

Thanh Đình trưởng lão còn khéo léo nói lên Vũ Linh giờ đã gia nhập Lăng Tiêu Phong, muốn đánh chủ ý đến nàng cũng phải xem mặt Lăng Tiêu Phong mới nói.

Quả nhiên nghe đến Lăng Tiêu Phong, các vị trưởng lão sắc mặt liền cứng ngắc, trong này không ít người từng ra mắt Băng Cơ trước kia, nhớ đến nàng hung tàn chiến đấu tình cảnh, mà ngay cả hiện tại Mộ gia thiếu chủ Mộ Thần Hy cũng không kém cạnh. Cho nên a, cả Tu Chân Giới ai mà không biết người đi ra từ Lăng Tiêu Phong, ai mà là đơn giản người.

Nha đầu kia nếu gia nhập vào Lăng Tiêu Phong, bọn họ nếu muốn nảy ra ý đồ gì cũng phải đối diện Lăng Tiêu Phong trả thù, đặc biệt là vị kia lửa giận.

Nhất thời đối với ý niệm đánh leo Vũ Linh cũng tiêu ma không ít, nhưng cũng không khiến họ giảm bao nhiêu, ít nhiều kiêng kỵ một chút mà thôi, sự tình trọng đại làm sao dễ dàng khiến họ buông tha.

Hơn nữa, lời đồn thổi bên ngoài có mấy cái là thật, ngay cả chính tai nghe Thanh Đình nói, bọn họ cũng không tin tưởng bao nhiêu, ai biết Thiên Kiếm Tông có giở trò gì để che dấu họ hay không đây, còn là điều tra mới tốt, khó khăn là Thiên Kiếm Tông thủ quá nghiêm mật, cho nên bọn họ nắm thông tin quá ít, muốn từ Thanh Đình cùng Kỳ Nguyên moi móc thêm nhưng xem ra cũng không dễ dàng gì.

Vũ Linh bên này còn không biết mình bị mang ra là trung tâm đề tài bàn luận, lại không biết Thanh Đình trường lão vì mình ra mặt giải khai không ít phiền toái, lúc này đây Vũ Linh đang hứng thú bừng bừng xem đứng bên Thiên Cơ Tông áo đỏ cô gái.

Là Tô Duyệt.

Thật không nghĩ tới Tô Duyệt lại đến đây, nhưng trong tiểu thuyết không nói đến a, Tô Duyệt tu vi đã là trúc cơ, nàng không thể tham gia cũng không thể thành người dẫn đội, vậy sao Tô Duyệt đến đây?

Nếu không phải bên cạnh mấy người chỉ kia xinh đẹp diễm lệ cô gái, Vũ Linh còn không biết đây là thứ nhất nữ phụ Tô Duyệt.

Đây mới là nữ phụ trong truyền thuyết a, xem xem nàng muốn gia thế có gia thế, muốn tư chất có tư chất, muốn dung mạo có dung mạo, muốn gì có nấy.

Nhìn lại mình, về gia thế Vũ Linh là sơn thôn đi ra bé gái, về dung mạo tuy so lúc đầu tốt hơn nhiều nhưng chỉ xem như lấp lửng giữa khả ái và thanh tú, về tư chất nàng vượt qua Tô Duyệt, nhưng mà, Vũ Linh vẫn chỉ là la lỵ một quả, ngực cũng là màn hình phẳng không ba đào hấp dẫn như Tô Duyệt, cũng không linh lung hứng thú như Lưu Thẩm Nhã, Vũ Linh im lặng, người so người, tức chết a.

Vũ Linh dời đi tầm mắt, yên lặng chú ý xung mọi người bàn tán, phát hiện ra không ít điều thú vị, nói đến còn là xem bên Hợp Hoan Tông nhóm người, nơi đó đều là mỹ nhân kiều mỵ lả lướt, hấp dẫn không ít ánh mắt.

Trái ngược lại Thủy Linh Tông tuy cũng là tông môn chuyên thu nhận nữ đệ tử, nhưng người nào người nấy đều lãnh nhược băng sương, có người nói Thủy Linh Tông tu luyện là tuyệt tình công pháp.

Tu Chân Giới nam nhiều nữ thiếu, địa vị nữ nhân ở đây khá phức tạp, tùy vào hoàn cảnh mà phán xét, nếu nói Hợp Hoan Tông là kỷ viện nơi nam tu thường tìm đến để lấy về song tu đạo lữ, vậy thì Thủy Linh Tông nữ tu chính là cao lĩnh chi hoa, chỉ thể nhìn không thể lấy về.

Hiển nhiên, nếu ngươi có thể khiến một người của Thủy Linh Tông cảm động, muốn theo ngươi thì ôm mỹ nhân về nhà là không thành vấn đề, thậm chí sẽ gặt hái không ít ánh nhìn hâm mộ.

Đa số đệ tử của các đại tông phái hay gia tộc, nếu có ý kết duyên với nữ tu, phần lớn đều chọn Thủy Linh Tông đệ tử, điều này cũng không lấy làm lạ.

Còn có Lam Vân Tông, năm xưa tổ xư khai phái Lam Vân Tông chính là đệ tử ký danh của tổ sư đời thứ ba tông chủ của Thiên Kiếm Tông, tuy Lam Vân Tông chỉ là nhị lưu tông phái nhưng quan hệ với Thiên Kiếm Tông xem như không tệ, đến nay vẫn rất hữu hảo.

Đám người tán tu do Tán Tu Liên Minh dẫn đầu có vẻ tách biệt hoàn toàn với đệ tử môn phái, đây là thành kiến từ lâu nay đã tạo thành như thế cục diện.

Có lẽ bên trong này còn trà trộm vào ma tu, chỉ là số lượng quá đông muốn kiểm soát cũng khó vô cùng.

Vũ Linh nắm chặc tay, đây sẽ là chiến trường sinh tử đầu tiên của nàng khi đến thế giới này, nhất định phải sống sót đi ra.

Tuy rằng Vũ Linh luôn miệng nói rằng mình phải cẩn thận đề phòng với mọi người, nhưng nói luôn dễ hơn làm, phải trải qua lễ rửa tội Vũ Linh mới thật sự đi đối mặt với thế giới này.

Càng không biết là, bản thân Vũ Linh sắp phải vì mình sơ sót mà nhém chút mất đi mạng nhỏ, mà tương lai theo đó cũng tràn ngập không ít chướng ngại.

Con đường tu tiên của Vũ Linh, chỉ vừa bắt đầu.

Khi mặt trời lêи đỉиɦ, các vị trưởng lão mới đứng ra tuyên bố.

"Thời gian Mộc U Cốc bí cảnh mở ra đã đến, mọi người chuẩn bị"

Nói xong, các vị trưởng lão nhìn nhau gật đầu, lấy ra năm khối mộc bài, tay bấm ra phức tạp pháp quyết, mười vị nguyên anh trưởng lão hợp sức đưa linh lực vào mộc bài.

Từ năm khối mộc bài, năm màu ánh sáng phát ra mạnh mẽ quang mang, xung quanh không khí trở nên ngưng đọng quện sánh, từng đợt ba động luồng khí theo đó tuông ra.

Năm màu ánh sáng tụ hợp lại, đến khi tản ra, một cánh cổng vô thực do năm màu ánh sáng tạo thành, hai bên cánh cổng là những đợt xé ép hư không.

Năm xưa từng có người xem thường điều này, một vị xuất khiếu kỳ tu sĩ đã bỏ qua ngăn cản mà đi thẳng vào trong, kết quả lại bị những đợt xé ép hư không này giằng xé đến không còn mảnh cốt.

Lối vào cổng có một tấm màng mỏng trong suốt, nhưng chỉ có luyện khí kỳ đệ tử mới có thể đi qua, bằng không kết cục của vị kia xuất khiếu kỳ tu sĩ chính là ví dụ điển hình.

Trải qua hàng vạn năm biến đổi, kết giới cấm chế ở nơi đây vẫn mạnh mẽ không chút suy giảm, có thể thấy năm xưa môn phái tạo ra bí cảnh này là cỡ nào quang huy, chỉ là thời gian sẽ mài dũa tất cả, kể cả nơi đây.

Hẳn là phải mất thêm khá dài thời gian để kết giới suy yếu, đến khi đó cao cấp tu sĩ mới được tiến vào, mà, giờ vẫn là lo cho mình trước đã.

"Bí cảnh đã khai, tất cả tiến vào"

Một vị trưởng lão lớn tiếng hò hét, tuy rằng được mười vị nguyên anh tu sĩ kết hợp khai mở, nhưng duy trì không quá nửa canh giờ, đến khi đó nếu đám người phía dưới không vào kịp, bọn họ chỉ đành buông tha.

Mấy lần trước không phải là không từng sảy ra như thế sự việc.

Vũ Linh nắm chặc lệnh bài thông hành, theo Tiêu Lẫm đám người đi vào bên trong.

Trước lúc đó Tiêu Lẫm từng nói.

"Khi vào bí cảnh, nhất định tất cả chúng ta sẽ tách ra, mọi người hãy nhanh chóng ổn định bản thân tình huống sau khi bị truyền tống, sau đó hãy dùng Thông Linh Phù xác định vị trí lẫn nhau, tất cả đã truyền hơi thở vào Thông Linh Phù rồi chứ?"

"Đã xong"

"Tốt, hãy cố gắng tập hợp lại đông đủ trước khi bí cảnh kết thúc, nếu có thể tránh gây xung đột, tuyệt đối không thể tiếp tục kéo dài dây dưa. Địa điểm tập hợp ta đã nói, hơn hết ta muốn sau khi bí cảnh kết thúc, có thể thấy mọi người hợp mặt đầy đủ trở ra."

Tiêu Lẫm nhìn mọi người, dặn dò nói.

Vũ Linh thiêu mi, Tiêu Lẫm người này xem ra không tệ, ánh mắt Tiêu Diễm nhìn người chắc là không sai.

"Hừ, tốt nhất ngươi đừng kéo chân sau chúng ta, bằng không đừng trách ta thấy chết không cứu" Ngay lúc sắp bước vào, Tiêu Ngọc Nhang khẽ hừ lạnh, truyền âm cho Vũ Linh.

Vũ Linh chỉ yên lặng không đáp, chân tiếp tục hướng đến màng chắn trong suốt, trong lơ đãng Vũ Linh thấy rực rỡ hồng y Tô Duyệt cũng bước vào.

Làm sao có thể?.

Cảm nhận thân thể vừa đi qua một lớp không khí lạnh, tức thời Vũ Linh liền thấy một trận quay cuồng chóng mặt, trên tay thông hành phù phát ra nhè nhẹ ánh sáng bao bọc lấy nàng.

Mở mắt ra lần nữa, Vũ Linh ổn định lại thân thể, nén xuống trong ngực dâng lên buồn nôn cảm xúc, quan xát xung quanh, Vũ Linh âm thầm kêu khổ.

Trong túi trữ vật Tiêu Diễm đưa cho Vũ Linh, bên trong có khắc một bản đồ của Mộc U Cốc bí cảnh, tuy không chính xác nhưng miêu tả ra cũng là đại khái bộ dáng.

Mộc U Cốc bí cảnh không rộng, chỉ chừng Châu Mỹ ở hiện đại, phân ra bốn khu vực với bốn địa hình khác nhau.

Nơi nàng bị truyền tống đến là nơi đứng đầu trong bốn địa hình, một nơi mà ai đi vào bí cảnh đều không muốn dính đến nhất-đầm lầy, đa phần đệ tử bị truyền tống đến đây số có thể an toàn đi ra là rất ít.

Rừng cây rậm rạp u tối với đám dây leo che chắn mất ánh sáng từ bên trên, sương mù mờ mịt làm hạn chế tầm nhìn cùng phương hướng, dưới chân đất ẩm với nhiều gai đằng có độc, nhìn đất bằng phẳng như thế nếu đi không chú ý có thể sẽ bị té xuống, bởi vì phía dưới chính là đầm lầy, bị như thế muốn trốn ra rất khó, chưa kể phía dưới đầm lầy có không ít thứ đang chờ trực con mồi xa ngã.

Vũ Linh buồn bực đứng dậy, hôm nay đúng là ngày môi thần ám thân, giờ không biết bản thân đang ở hướng nào, nếu cứ tiếp tục như thế này, không chừng chỉ có thể ngây ngốc đợi thời hạn một tháng bí cảnh kết thúc mới có thể đi ra ngoài.

Lấy ra Thông Linh Phù, truyền vào linh lực, Vũ Linh càng khó chịu hơn khi không nhận ra bất cứ ai trong đội ngũ ở gần mình, thu hồi Thông Linh Phù, Vũ Linh đành phải tự thân rời đi nơi này.

---

Ở một nơi khác Lưu Thẩm Nhã may mắn hơn Vũ Linh khi đã đến địa hình là sâm lâm, sau khi ổn định lại thân thể Lưu Thẩm Nhã cảnh giác quét mắt nhìn xung quanh một lượt, ở thấy không có gì nguy hiểm mới tiếp tục bước đi.

Đi chừng nửa ngày Lưu Thẩm Nhã lấy ra một thanh thiết kiếm, trên đường Lưu Thẩm Nhã chỉ gặp vài yêu thú nhỏ yếu không chút sức công kích, nàng đoán hẳn là mình đang đứng ở vòng bên ngoài.

Vỗ lên chân một tờ phong hành phù, Lưu Thẩm Nhã thân ảnh nhanh chóng biến mất vào sâu bên trong.

Cách nơi Lưu Thẩm Nhã xuất hiện không xa, Tô Duyệt cũng đang hướng về sâu trong rừng đi đến.

Tô Duyệt lần này vì có thể tham gia vào Mộc U Cốc bí cảnh mà không tiết tự tổn thương bản thân, khiến tu vi kéo xuống thành luyện khí chín tầng viên mãn.

Cũng may nàng ra tay còn biết nương nhẹ, bằng không tu vi không những tụt dốc mà căn cơ cũng bị tổn hại, nếu không may còn có thể vĩnh viễn không tăng tiến, cho đến thọ nguyên hao hết mà chết.

Lần này Tô Duyệt là dùng mạng của mình để đặt cược, quyết định ngu xuẩn đến chính Tô Duyệt cũng khó tin mình có thể làm đến mức này.

Nhưng cứ nghĩ đến kiếp trước đủ mọi chuyện sảy ra, ngay cả đau khổ khi bị xé nát đè ép, ngàn vạn độc trùng cắn phá tàn sát cơ thể mình, chừng ấy đau đớn Tô Duyệt còn có thể kiên trì cắn răng mà sống sót đến tìm Lưu Thẩm Nhã trả thù.

Một ít đau đớn như hiện tại nào có thể so sánh được một góc khi ấy, Tô Duyệt muốn, nàng vì có thể khiến Lưu Thẩm Nhã phiền phức và cướp lấy của Lưu Thẩm Nhã những cơ duyên kia, như vậy dù có đau khổ thế nào nàng cũng có thể trụ được.

Hơn nữa, Tô Duyệt còn phải tìm đến Tiết Mặc, nàng muốn nhìn thấy hắn, muốn đền đáp cho hắn, nhưng để có thể cùng Tiết Mặc đi đến cùng nhau, Tô Duyệt trước tiên phải mạnh mẽ, nàng không muốn như kiếp trước chỉ có thể vô lực xem Lưu Thẩm Nhã trong một đêm diệt trừ Tô gia cùng gϊếŧ hại Tiết Mặc.

Cho dù phải cướp đoạt từ Lưu Thẩm Nhã cơ duyên để lớn mạnh bản thân, dù phải bị thiên đạo trừng phạt, Tô Duyệt nàng cũng quyết phải nghịch thiên mà đi.

Tô Duyệt là Thiên Cơ Tông thân truyền đệ tử, là người rất có thiên phú trong tính toán thuật số, chính vì thế Tô Duyệt mới biết Lưu Thẩm Nhã là thiên đạo sủng nhi có phúc duyên thâm hậu.

Có thể dựa vào tính toán thuật số cùng với kiếp trước ký ức, Tô Duyệt có thể trước Lưu Thẩm Nhã một bước đoạt lấy cơ duyên, giống như lần ở Thiên Vân phường thị Tô Duyệt đã thành công đoạt lấy cây trâm kia.

Hừ, thiên đạo sủng nhi thì là thế nào, phúc duyên thâm hậu thì ra sao, kiếp trước Lưu Thẩm Nhã nhận lấy toàn bộ tu chân giới hi vọng có thể phá vỡ mấy vạn năm qua bình chướng phi thăng lên tiên giới.

Nhưng kết quả vẫn là không thể vượt qua xuất khiếu kỳ hiện lên kiếp lôi, không biết đám lão quái vật kia sau khi đặt hết hi vọng lên Lưu Thẩm Nhã, rồi lại thấy Lưu Thẩm Nhã chết ở xuất khiếu kỳ kiếp lôi sẽ là cái dạng gì cảm xúc?

Hoàn hảo hơn là có thể để cho đám hậu cung kia chính mắt thấy người họ yêu chết đi trước mặt mình, Tô Duyệt liền vui sướиɠ không thể tả, nàng muốn đám người đó cảm nhận nổi đau tê tâm liệt phế mà nàng phải chịu.

Đáng tiếc duy nhất, đó là không thể khiến người kia xuất hiện, Lưu Thẩm Nhã ơi Lưu Thẩm Nhã, ngươi yêu người nam nhân kia sâu đậm đến đâu, trong mắt hắn ngươi chỉ là một vật thay thế, buồn cười là đến chết ngươi vẫn không hề nhận ra.

Kiếp này, Tô Duyệt tuyệt đối sẽ không cho Lưu Thẩm Nhã sống thoải mái tự tại như kiếp trước, dù là cơ duyên hay tình cảm, nàng đều hủy hết của nàng.

Thề phải khiến Lưu Thẩm Nhã đau khổ tuyệt vọng, chịu hết lửa hận của Tô Duyệt nàng, như thế nàng mới nhẹ lòng hả dạ.

(Chưa xong còn tiếp)

---End Chap---