“Miên Miên cảm tạ Chân Nhân.” Cô cố nín cười, nhớ lại những lời nói, hành động quen thuộc của nhân vật trong phim, nghiêm túc cúi đầu bái lễ.
Vừa mở miệng, giọng nói trong trẻo ngọt ngào, khiến chính cô cũng cảm thấy xương cốt mềm nhũn ra.
Khuôn mặt này vốn đã có nền tảng tốt, lông mi cong dài như lông chim, đôi mắt trong veo như nước mùa thu, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ hồng không cần son phấn, chiếc cằm thanh thoát tinh tế, như thể được bàn tay của nghệ nhân hàng đầu tỉ mỉ khắc nên.
Bây giờ khí chất lại càng được nâng cao, mới năm tuổi mà tiểu cô nương đã ẩn hiện phong thái tiên tử trong tương lai.
Ánh mắt của nữ tu sĩ Hợp Hoan Cốc sáng rực lên, nhìn cô càng thêm phần nhiệt tình.
Đoan Hòa Chân Nhân lúc đầu vẫn nhàn nhạt, hắn chỉ cảm thấy khó chịu vì mùi hôi, tiện tay làm phép, không ngờ tiểu nha đầu ngổ ngáo này lại biết cảm ơn, nên bất ngờ nhìn nàng thêm vài lần.
Một cái nhìn, hắn phát hiện ra một chuyện thú vị.
Khuôn mặt như vầng trăng tròn, khí chất yên tĩnh, đôi mắt trong trẻo linh động, hoàn toàn khác xa với dáng vẻ vừa ngu ngốc vừa độc ác khi xông vào gây rối trước đó, chỉ một chút dẫn khí nhập thể đã mang lại cho đứa trẻ này sự thay đổi lớn đến vậy sao?
Kỳ quái, thật kỳ quái.
Hắn dường như mới nghe thấy Nguyễn Miên cảm ơn, mỉm cười ôn hòa với nàng, sau đó cúi đầu che giấu sự hứng thú trong mắt.
Hừ, sư phụ quả nhiên vẫn như cũ, chỉ cần có cơ hội là bộc lộ lòng tốt vô bờ của hắn. Nhân duyên tốt thì sao, chẳng phải tu vi vẫn dậm chân tại chỗ à.
Nguyễn Vũ Tình ở không xa trông thấy, trong lòng không khỏi khó chịu.
Kiếp trước, cho đến khi nàng phi thăng, người này vẫn chỉ là một Kim Đan Chân Nhân, bây giờ nhìn lại, có chút không cầu tiến.
Còn muội muội phế vật này, kiếp trước luôn so sánh với nàng nhưng chỗ nào cũng không bằng, chỉ có khuôn mặt này là được trời phú, khiến nàng ta dựa vào nhan sắc mà giở trò, mấy lần thành công chọc tức nàng.
Nhưng lần này, nàng ta không có cơ hội gây rối nữa.
Chờ yến tiệc kết thúc, phụ thân sẽ nhốt nàng ta vào thủy lao trừng phạt, nàng có thể lén thả vào một con rắn nước có độc nhưng không chết người, vừa có thể hủy đi khuôn mặt này một cách triệt để, lại không phải gánh lấy một mạng người.
Sau khi phi thăng, nàng càng hiểu rõ sự khắc nghiệt của thiên đạo, không muốn dễ dàng vướng vào nhân quả.